Cô Vợ Kém 15 Tuổi Của Ngài Triệu
Chương 31: Cắm trại (2)
Lục Tuân và Triệu Triết lên đến chỗ giáo sư Hà thì thấy Mộng Khiết đang nằm dưới đất, cả người đầy vết trầy xước và đang hôn mê.
Thấy hai người có tiếng tăm tự nhiên xuất hiện ở đây, giáo sư Hà thắc mắc “ Triệu Tổng và Lục Tổng tại sao lại ở đây”
Lục Tuân lạnh giọng “ Mộng Khiết là con gái tôi”
Giáo Sư Hà nghe thấy thì hốt hoảng nửa tin nửa ngờ hỏi lại” Con gái ngài”
Lục Tuân không trả lời mà đi lại gần con gái mình rồi nói với Triệu Triết “ Mau đưa con bé đến bệnh viện đi “
Triệu Triết gật đầu, trước khi quay đi còn quay lại nói “ Mộng Khiết là bạn gái tôi đừng để tôi tìm ra được hung thủ là một trong số các người “ nói rồi anh quay đi.
Gia Linh đột nhiên lên tiếng “ Chú cho tụi con theo với tụi con cũng lo cho Mộng Khiết “
Triệu Triết “ Ừm” một cái rồi đi tiếp.
…
Tại bệnh viện Thiên Thần
Mộng Khiết vẫn đang nằm trong phòng cấp cứu. Lúc này một loạt bước chân vang lên thì ra là Mặc Thanh, Đình Ngạo và Triệu Thiên tới.
Mặc Thanh hỏi Triệu Triết “ Con bé sao vậy”
Triệu Triết mặt đã lạnh nay càng lạnh hơn “ Bị té xuống núi”
Đình Ngạo nghe vậy thì lên tiếng “ Đã điều tra là ai chưa”
Lục Tuân im lặng nãy cô thì lên tiếng “ Tần Minh đang điều tra “
Triệu Thiên nóng ruột đi qua đi lại thì thấy bóng dáng quen thuộc “ Ủa Gia Linh, sao cháu ở đây”
Gia Linh nghe thấy người gọi thì ngước mặt lên “ Cháu là bạn chung phòng với Mộng Khiết “ rồi nhìn vào phòng cấp cứu nói “ Trước đó, vô tình cậu Triết biết cháu học chung với Mộng Khiết nên đã nhờ cháu để ý cậu ấy. Khi biết cậu ấy té xuống núi thì cháu đã điện cho cậu Triết “
Triệu Thiên gật đầu, còn Lục Tuân lúc này mới biết tại sao Triệu Triết lại biết tin của Mộng Khiết.
Một lúc sau thì bác sĩ bước ra. Lục Tuân liền tiến lại hỏi” Bác sĩ con bé sao rồi”
Bác sĩ đóng cửa phòng lại nói “ Con bé đã qua cơn nguy kịch nhưng do bị té ở độ cao quá lớn nên làm gãy 3 xương sườn và gãy chân, hên là phần đầu không bị chấn thương, lưng do có balo đỡ nên không ảnh hưởng nhiều, các vết xước chỉ cần bôi thuốc là được”
Triệu Triết nghe vậy thì mặt càng đen thêm quay qua nhờ Triệu Thiên “ Em về dùng hết mọi cách phải điều tra ra cho được ai là kẻ dám đẩy Mộng Khiết xuống núi”
Triệu Thiên gật đầu rồi đứng dậy đi về. Đình Ngạo và Mặc Thanh cũng xin phép về để giúp đỡ điều tra.
Lúc này, Đinh Nhu đột nhiên nhớ đến một chuyện liền la lên”A” “ Nhớ rồi, nhớ rồi“. Lục Tuân quay lại khó hiểu hỏi” Cháu nhớ cái gì?”
Đinh Nhu liền quay qua Đường Diễm” Cậu có nhớ các bữa ở căn tin mà chúng ta đụng phải Trần Nhung không”
Đường Diễm nhớ lại thì gật đầu” Nhớ nhưng mà liên quan gì”
Đinh Nhu cạn lời “ Cậu có nhớ hôm bữa khi Mộng Khiết vô tình đụng trúng cậu ta rồi Mộng Khiết xin lỗi nhưng mà cô ấy vẫn cố tình làm khó Mộng Khiết không”
Nhậm Gia Linh lúc này mới lên tiếng “ Đúng rồi, tớ còn nhớ lúc đi ngang qua Mộng Khiết cô ấy còn nói sẽ không tha cho Mộng Khiết nữa”
Triệu Triết nãy giờ im lặng lắng nghe thì đột nhiên lên tiếng “ Hồi nãy các cháu có ai đi gần với Mộng Khiết không”
Đinh Nhu dơ tay lên” Là cháu”
Triệu Triết gật đầu hỏi tiếp” Cháu có nhớ khi đó Trần Nhung có đi gần Mộng Khiết không”
Đinh Nhu trầm ngâm nhớ lại” Cháu nhớ lúc đầu thì cậu ấy đi trước nhưng mọtt lúc thì cháu thấy cậu ấy dừng lại uống nước rồi đi chung với cháu và Mộng Khiết. Không lẽ cậu ấy…”
Lục Tuân vẫn đang còn rất tức giận điện cho Tần Minh “ Cậu điều tra Trần Nhung ngay cho tôi” rồi quay qua “ Các cháu cũng về đi đã trễ rồi”
****
Căn phòng bây giờ chỉ còn lại Lục Tuân, Triệu Triết và Mộng Khiết mình mẩy đầy thương tiếc nằm hôn mê trên giường bệnh.
1 ngày sau…
Mộng Khiết vẫn đang hôn mê chưa có dấu hiệu tỉnh lại. Triệu Triết ngồi nhìn người con gái đang nằm im trên giường người thì đầy thương tích. Triệu Triết vuốt mái tóc cô “ Em mau tỉnh dậy đi”
Tay Mộng Khiết động nhẹ một cái. Triệu Triết nhận thấy sự thay đổi của cô liền ấn nút gọi bác sĩ.
Một lúc sau, bác sĩ đã kiểm tra xong quay qua nhìn anh “ Thưa Triệu Tổng, Mộng Khiết tiểu thư đã ổn, có thể sẽ tỉnh lại trong vài giờ tới”
Lúc này, Lục Tuân và Ngọc Mai cũng đến. Ngọc Mai lên tiếng hỏi “ Mộng Khiết em ấy sao rồi”
Triệu Triết nhìn Mộng Khiết nói” Bác sĩ nói đã ổn sẽ sớm tỉnh lại”
Lục Tuân định hỏi thêm thì điện thoại Triệu Triết reo.
“ Alo”
“ Anh 2 tìm ra được hung thủ rồi”
“ Là ai”
“ Đúng như đã đoán. Là Trần Nhung”
“ Được rồi anh sẽ về liền”
Lục Tuân lên tiếng “ Tìm ra rồi sao”
Triệu Triết gật đầu “ Ừm. Là Trần Nhung” “ Được rồi, cậu ở lại đây đi tôi về trụ sở trước”
Tại trụ sở bang Thiên Cơ
Triệu Thiên và Tần Minh đang báo cho Triệu Triết biết về việc của Mộng Khiết.
Triệu Triết trầm ngâm “ Là con gái của Trần Trung sao” rồi quay qua nhìn Triệu Thiên “ Em mua lại toàn bộ cổ phiếu của Trần Thị lại nhưng đừng cho phá sản “
Triệu Thiên gật đầu “ Dạ”
Thấy hai người có tiếng tăm tự nhiên xuất hiện ở đây, giáo sư Hà thắc mắc “ Triệu Tổng và Lục Tổng tại sao lại ở đây”
Lục Tuân lạnh giọng “ Mộng Khiết là con gái tôi”
Giáo Sư Hà nghe thấy thì hốt hoảng nửa tin nửa ngờ hỏi lại” Con gái ngài”
Lục Tuân không trả lời mà đi lại gần con gái mình rồi nói với Triệu Triết “ Mau đưa con bé đến bệnh viện đi “
Triệu Triết gật đầu, trước khi quay đi còn quay lại nói “ Mộng Khiết là bạn gái tôi đừng để tôi tìm ra được hung thủ là một trong số các người “ nói rồi anh quay đi.
Gia Linh đột nhiên lên tiếng “ Chú cho tụi con theo với tụi con cũng lo cho Mộng Khiết “
Triệu Triết “ Ừm” một cái rồi đi tiếp.
…
Tại bệnh viện Thiên Thần
Mộng Khiết vẫn đang nằm trong phòng cấp cứu. Lúc này một loạt bước chân vang lên thì ra là Mặc Thanh, Đình Ngạo và Triệu Thiên tới.
Mặc Thanh hỏi Triệu Triết “ Con bé sao vậy”
Triệu Triết mặt đã lạnh nay càng lạnh hơn “ Bị té xuống núi”
Đình Ngạo nghe vậy thì lên tiếng “ Đã điều tra là ai chưa”
Lục Tuân im lặng nãy cô thì lên tiếng “ Tần Minh đang điều tra “
Triệu Thiên nóng ruột đi qua đi lại thì thấy bóng dáng quen thuộc “ Ủa Gia Linh, sao cháu ở đây”
Gia Linh nghe thấy người gọi thì ngước mặt lên “ Cháu là bạn chung phòng với Mộng Khiết “ rồi nhìn vào phòng cấp cứu nói “ Trước đó, vô tình cậu Triết biết cháu học chung với Mộng Khiết nên đã nhờ cháu để ý cậu ấy. Khi biết cậu ấy té xuống núi thì cháu đã điện cho cậu Triết “
Triệu Thiên gật đầu, còn Lục Tuân lúc này mới biết tại sao Triệu Triết lại biết tin của Mộng Khiết.
Một lúc sau thì bác sĩ bước ra. Lục Tuân liền tiến lại hỏi” Bác sĩ con bé sao rồi”
Bác sĩ đóng cửa phòng lại nói “ Con bé đã qua cơn nguy kịch nhưng do bị té ở độ cao quá lớn nên làm gãy 3 xương sườn và gãy chân, hên là phần đầu không bị chấn thương, lưng do có balo đỡ nên không ảnh hưởng nhiều, các vết xước chỉ cần bôi thuốc là được”
Triệu Triết nghe vậy thì mặt càng đen thêm quay qua nhờ Triệu Thiên “ Em về dùng hết mọi cách phải điều tra ra cho được ai là kẻ dám đẩy Mộng Khiết xuống núi”
Triệu Thiên gật đầu rồi đứng dậy đi về. Đình Ngạo và Mặc Thanh cũng xin phép về để giúp đỡ điều tra.
Lúc này, Đinh Nhu đột nhiên nhớ đến một chuyện liền la lên”A” “ Nhớ rồi, nhớ rồi“. Lục Tuân quay lại khó hiểu hỏi” Cháu nhớ cái gì?”
Đinh Nhu liền quay qua Đường Diễm” Cậu có nhớ các bữa ở căn tin mà chúng ta đụng phải Trần Nhung không”
Đường Diễm nhớ lại thì gật đầu” Nhớ nhưng mà liên quan gì”
Đinh Nhu cạn lời “ Cậu có nhớ hôm bữa khi Mộng Khiết vô tình đụng trúng cậu ta rồi Mộng Khiết xin lỗi nhưng mà cô ấy vẫn cố tình làm khó Mộng Khiết không”
Nhậm Gia Linh lúc này mới lên tiếng “ Đúng rồi, tớ còn nhớ lúc đi ngang qua Mộng Khiết cô ấy còn nói sẽ không tha cho Mộng Khiết nữa”
Triệu Triết nãy giờ im lặng lắng nghe thì đột nhiên lên tiếng “ Hồi nãy các cháu có ai đi gần với Mộng Khiết không”
Đinh Nhu dơ tay lên” Là cháu”
Triệu Triết gật đầu hỏi tiếp” Cháu có nhớ khi đó Trần Nhung có đi gần Mộng Khiết không”
Đinh Nhu trầm ngâm nhớ lại” Cháu nhớ lúc đầu thì cậu ấy đi trước nhưng mọtt lúc thì cháu thấy cậu ấy dừng lại uống nước rồi đi chung với cháu và Mộng Khiết. Không lẽ cậu ấy…”
Lục Tuân vẫn đang còn rất tức giận điện cho Tần Minh “ Cậu điều tra Trần Nhung ngay cho tôi” rồi quay qua “ Các cháu cũng về đi đã trễ rồi”
****
Căn phòng bây giờ chỉ còn lại Lục Tuân, Triệu Triết và Mộng Khiết mình mẩy đầy thương tiếc nằm hôn mê trên giường bệnh.
1 ngày sau…
Mộng Khiết vẫn đang hôn mê chưa có dấu hiệu tỉnh lại. Triệu Triết ngồi nhìn người con gái đang nằm im trên giường người thì đầy thương tích. Triệu Triết vuốt mái tóc cô “ Em mau tỉnh dậy đi”
Tay Mộng Khiết động nhẹ một cái. Triệu Triết nhận thấy sự thay đổi của cô liền ấn nút gọi bác sĩ.
Một lúc sau, bác sĩ đã kiểm tra xong quay qua nhìn anh “ Thưa Triệu Tổng, Mộng Khiết tiểu thư đã ổn, có thể sẽ tỉnh lại trong vài giờ tới”
Lúc này, Lục Tuân và Ngọc Mai cũng đến. Ngọc Mai lên tiếng hỏi “ Mộng Khiết em ấy sao rồi”
Triệu Triết nhìn Mộng Khiết nói” Bác sĩ nói đã ổn sẽ sớm tỉnh lại”
Lục Tuân định hỏi thêm thì điện thoại Triệu Triết reo.
“ Alo”
“ Anh 2 tìm ra được hung thủ rồi”
“ Là ai”
“ Đúng như đã đoán. Là Trần Nhung”
“ Được rồi anh sẽ về liền”
Lục Tuân lên tiếng “ Tìm ra rồi sao”
Triệu Triết gật đầu “ Ừm. Là Trần Nhung” “ Được rồi, cậu ở lại đây đi tôi về trụ sở trước”
Tại trụ sở bang Thiên Cơ
Triệu Thiên và Tần Minh đang báo cho Triệu Triết biết về việc của Mộng Khiết.
Triệu Triết trầm ngâm “ Là con gái của Trần Trung sao” rồi quay qua nhìn Triệu Thiên “ Em mua lại toàn bộ cổ phiếu của Trần Thị lại nhưng đừng cho phá sản “
Triệu Thiên gật đầu “ Dạ”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất