Cô Vợ Kém 15 Tuổi Của Ngài Triệu
Chương 37: Học võ
Hôm nay là ngày nghỉ của công ty nên Mộng Khiết quyết định về trụ sở Thiên Cơ học võ.
Mới sáng, Triệu Triết đã lái xe đến nhà Lục Tuân rước cô về bang.
Triệu Triết vừa bước xuống xe đã thấy Lục Tuân đứng tỉa cây “ Mộng Khiết dậy chưa”
Lục Tuân vừa tỉa cây vừa trả lời “ Dậy rồi, đang trên phòng. Mà cậu tìm con bé chi vậy”
Triệu Triết ngồi vào cái ghế gần đó “ Mộng Khiết muốn tập võ nên hôm nay đưa em ấy về bang cho Mặc Thanh dạy “
Lục Tuân ngạc nhiên “ Mộng Khiết muốn học võ sao” “ Hồi đó tôi kêu con bé học nó nhất định không chịu “
Triệu Triết nhún vai “ Bây giờ học vẫn còn kịp”
Đang nói chuyện thì Mộng Khiết từ trong nhà phi ra ôm cánh tay Triệu Triết “ Anh đến lâu chưa”
Triệu Triết xoa đầu cô” Mới tới thôi”
Mộng Khiết quay qua nhìn bố mình “ Con ra ngoài một chút nha bố”
Lục Tuân gật đầu “ Ừm”
////
Tại bang Thiên Cơ…
Mặc Thanh đang đứng ở trường huấn luyện đợi Mộng Khiết. Mộng Khiết từ phòng thay đồ bước ra mặc trên người bộ đồ võ màu đen.
Mặc Thanh đứng khoanh tay lại hỏi Mộng Khiết “Con muốn học phòng thủ trước hay tấn công trước”
Mộng Khiết suy nghĩ rồi nói “ Con muốn học tấn công trước “
Mặc Thanh gật đầu “ Được vậy chú sẽ dạy cho con vài động tác tấn công trước “
Nói xong Mặc Thanh liền thực hiện một vài thế võ cho Mộng Khiết nhìn trước rồi mới chỉ lại cho cô thực hành.
Mộng Khiết học rất nhanh, chỉ luyện tập 4 5 lần là Mộng Khiết có thể làm một cách thuần thục.
Thấy vậy, Mặc Thanh liền để cho Mộng Khiết thực hành trên người. Mặc Thanh kêu Mặc Thanh “ Này Mộng Khiết, bây giờ chú sẽ phòng thủ. Con sẽ dùng những động tác mới học thực hành trên người chú nhé”
Mộng Khiết gật đầu rồi cả hai chuẩn bị bắt đầu. Đầu tiên, Mộng Khiết nắm bàn tay lại hình quả đấm rồi đá một chân lên.
Cú đá rất đúng kĩ thuật và khá đẹp mắt làm cho những thuộc hạ gần đó cũng phải vỗ tay răm rắp.
Mặc Thanh đứng vững vàng “ Tốt, tiếp nào”
Tiếp theo Mộng Khiết thực hiện động tác đá xoay người. Mộng Khiết đứng đúng tư thế rồi xoay người bật nhảy đá một cái. Mộng Khiết vừa kết thúc thì rất nhiều tiếng vỗ tay vang lên.
Triệu Triết vỗ tay đi lại “ Đá đẹp lắm “. Sau lưng còn có Lục Tuân, Đình Ngạo, Triệu Thiên và Ngọc Mai.
Mộng Khiết vừa lau mồ hôi vừa cười “ Em mà cái gì mà không làm được”
Đình Ngạo liền lên tiếng trêu chọc “ Làm vợ tương lai của Triệu Triết đại thiếu gia còn được nói chi là vài ba môn võ này đúng không Mộng Khiết “
Mộng Khiết ngại ngùng đánh vào vai Đình Ngạo một cái “ Chú này”
Lục Tuân lúc này tiến lên một bước nói “ Nhớ lúc nhỏ, bố kêu con học võ nói đến khô cổ họng con cũng không chịu mà bây giờ tự nhiên lại đi học võ. Lí do là gì đây”
Mộng Khiết ôm cánh tay Triệu Triết trả lời “ Con muốn mạnh a”
Lục Tuân nhíu mày nghi ngờ. Ngọc Mai lúc này cũng lên tiếng “ Được rồi vào ăn cơm thôi trưa rồi”
Tất cả đều gật đầu đi vào. Đến phòng ăn thì cơm nước đã được dọn lên đầy đủ.
Mọi người đều ngồi vào bàn ăn trưa. Suốt bữa ăn họ chỉ nói chuyện xung quanh việc trong bang và trong công ty. Thỉnh thoảng là tiếng cãi nhau giữa ba người Đình Ngạo, Triệu Thiên và Mộng Khiết.
Ăn trưa xong, mọi người tập trung ở phòng khách uống nước.
Mặc Thanh đặt ly nước xuống nhìn Triệu Triết “ Tuần sau có chuyến đi công tác ở nước K khoảng một tuần. Cậu đừng có quên đó”
Mộng Khiết nhìn qua Triệu Triết “ Anh đi nước K sao”
Triệu Triết gật đầu “ Ừm có một đơn hàng lớn”
Mộng Khiết chớp mắt nhìn anh” Em đi nữa có được không “
Triệu Triết liền lắc đầu “ Không được, ở đó an ninh không tốt”
Mộng Khiết liền xụ mặt “ Ồ”
…----------------…
Một tuần sau…
Trước khi lên trực thăng…
Mộng Khiết đứng tạm biệt với Triệu Triết. Chuyến đi này ai cũng đi chỉ có Đình Ngạo và Triệu Thiên ở lại.
Mộng Khiết nắm tay nh rồi ôm một cái “ Anh đi cẩn thận nhá”
Triệu Triết xoa đầu cô “ Anh biết rồi “
Chiếc trực thăng từ từ bay lên cao rồi mất hút. Mộng Khiết và 2 người còn lại đi vào. Triệu Thiên an ủi Mộng Khiết “ Không sao đâu, em cứ yên tâm đi”
Đình Ngạo cũng gật đầu phụ họa “ Họ thường xuyên đi như vậy nên không sao đâu”
Mộng Khiết quay qua “ Em biết nhưng mà lần này em có cảm giác thấp thỏm không yên tâm cho lắm “
Triệu Thiên đẩy hai bả vai cô đi tiếp “ Được rồi về công ty thôi” rồi quay qua nhìn Đình Ngạo “ Anh ở đây nhá“.Đình Ngạo gật đầu rồi tiễn hai người.
Trên đường về công ty., Mộng Khiết thắc mắc hỏi Triệu Thiên “ Mà sao lần này, chú Ngạo không đi vậy“.
Triệu Thiên vừa lái xe vừa trả lời “ Nước M là nơi kỵ của anh Ngạo. Từ khi gia nhập bang anh ấy chưa từng đi nước M. Nguyên nhân tại sao thì chỉ có anh Triết biết“.Mộng Khiết gật gật “ Ồ“.
Triệu Thiên đột nhiên nhớ ra hỏi cô “ Dự án du lịch của em sao rồi”
Mộng Khiết vừa ngắm cảnh vừa trả lời “ Đang thi công cũng sắp xong rồi”
Triệu Thiên gật đầu “ Đợi dự án hoàn thành, anh nghĩ em sẽ lên chức đó. Anh nghe anh Triết nói vậy”
Mộng Khiết cũng khá bất ngờ “ Chưa chắc đâu. Công ty còn nhiều người giỏi hơn em mà”
////
Lúc này thì nhóm của Triệu Triết cũng đã tới nơi. Vừa xuống trực thăng thì bọn họ tiếp tục di chuyển bằng xe về nhà.
Đang đi trên đường thì Tần Minh phát hiện “ Lão đại, có kẻ đang bám đuôi chúng ta”
Triệu Triết nhìn vào gương chiếu hậu rồi nói “ Cứ tiếp tục như bình thường “
Đi được thêm một đoạn thì đột nhiên chiếc xe đầu đoàn dừng lại làm các chiếc xe sau cũng phải dừng. Tần Minh nhận được tín hiệu liền nói “ Chúng ta bị chặn lại rồi”
Lúc này bên ngoài đang chiến với nhau. Tần Minh và Ngọc Mai bước xuống trước. Cả 2 bước ra thì thấy có khoảng 10 tên. Tần Minh rút súng ra bắn còn Ngọc Mai thì phóng kim, chỉ một chốc đã không còn tên nào”
Cả 2 vào lại xe, Lục Tuân mở miệng hỏi “ Có nhận ra là người của ai không “
Tần Minh lắc đầu “ Không có kí tự gì lạ, không biết là người của ai”
Triệu Triết vừa xem tài liệu vừa nói “ Được rồi đi tiếp thôi”
Đoàn xe tiếp tục di chuyển, về tới biệt thự của Triệu Triết,mọi người đều về phòng nghĩ ngơi. Triệu Triết lên phòng tắm rửa, bước ra khỏi phòng tắm chỉ có chiếc khăn quấn ngang hông cầm điện thoại lên điện cho Mộng Khiết.
Vừa bắt máy thì khuôn mặt người con gái anh yêu hiện lên.
“ Em đang làm việc hả”
“ Dạ, anh mới tới nơi à”
“ Ừm, mà đã ăn trưa chưa đó”
“ Em chưa đói nên chưa ăn”
“ Nhớ ăn uống đầy đủ đó”
“ Dạ em biết rồi, anh nghĩ ngơi đi”
“ Ừm”
*****
Tối đến, mọi người ăn uống rồi đi nghỉ ngơi sớm. Tới nữa đêm, Tần Minh không ngủ được ra ban công hút thuốc thì thấy một đám người khoảng 30 tên đang rình xung quanh căn nhà và cả cài bom xung quanh. Do trời đã khuya và biệt thự không mở đèn nên không ai phát hiện ra Tần Minh.
Tần Minh đi lại gõ cửa phòng Triệu Triết. Triệu Triết ngủ không sâu nên rất nhanh chóng mở cửa “ Có chuyện gì vậy”
Tần Minh ra kí hiệu im lặng rồi nói nhỏ “ Chúng ta đang bị bao vây, có khoảng 30 tên đang ở xung quanh biệt thự”
Triệu Triết gật đầu rồi vào phòng lấy súng,Tần Minh gõ cửa kêu những người còn lại. Không lâu sau, mọi người đã tập trung ngay cầu thang. Mặc Thanh nhíu mày nói “ Chưa được 24h mà đã bị bao vây đến 2 lần”
Lục Tuân cũng lên tiếng “ Nước M này an ninh không ổn định nhưng chúng ta chưa làm gì bọn họ mà”
Triệu Triết không tham gia vào cuộc trò chuyện mà từ từ đi xuống cầu thang. Những người còn lại cũng đi xuống theo, đi được gần nữa cầu thang thì nghe tiếng đánh nhau bên ngoài. Tần Minh lên tiếng “ Có lẽ họ đã vào được”
Tất cả nhanh chóng ra ngoài, Triệu Triết bước ra lớn giọng nói “ Là ai dám đột nhập biệt thự của Thiên Cơ”
Tên cầm đầu “ Haha Bang Thiên Cơ hả chỉ là những thằng oắt con mà thôi”
Triệu Triết nói lại với giọng kinh bỉ “ Oắt con như chúng tôi còn dám ra mặt còn hơn ai kia che mặt ra vẻ thần bí là sợ những thằng oắt con như tụi tôi sao”
Mới sáng, Triệu Triết đã lái xe đến nhà Lục Tuân rước cô về bang.
Triệu Triết vừa bước xuống xe đã thấy Lục Tuân đứng tỉa cây “ Mộng Khiết dậy chưa”
Lục Tuân vừa tỉa cây vừa trả lời “ Dậy rồi, đang trên phòng. Mà cậu tìm con bé chi vậy”
Triệu Triết ngồi vào cái ghế gần đó “ Mộng Khiết muốn tập võ nên hôm nay đưa em ấy về bang cho Mặc Thanh dạy “
Lục Tuân ngạc nhiên “ Mộng Khiết muốn học võ sao” “ Hồi đó tôi kêu con bé học nó nhất định không chịu “
Triệu Triết nhún vai “ Bây giờ học vẫn còn kịp”
Đang nói chuyện thì Mộng Khiết từ trong nhà phi ra ôm cánh tay Triệu Triết “ Anh đến lâu chưa”
Triệu Triết xoa đầu cô” Mới tới thôi”
Mộng Khiết quay qua nhìn bố mình “ Con ra ngoài một chút nha bố”
Lục Tuân gật đầu “ Ừm”
////
Tại bang Thiên Cơ…
Mặc Thanh đang đứng ở trường huấn luyện đợi Mộng Khiết. Mộng Khiết từ phòng thay đồ bước ra mặc trên người bộ đồ võ màu đen.
Mặc Thanh đứng khoanh tay lại hỏi Mộng Khiết “Con muốn học phòng thủ trước hay tấn công trước”
Mộng Khiết suy nghĩ rồi nói “ Con muốn học tấn công trước “
Mặc Thanh gật đầu “ Được vậy chú sẽ dạy cho con vài động tác tấn công trước “
Nói xong Mặc Thanh liền thực hiện một vài thế võ cho Mộng Khiết nhìn trước rồi mới chỉ lại cho cô thực hành.
Mộng Khiết học rất nhanh, chỉ luyện tập 4 5 lần là Mộng Khiết có thể làm một cách thuần thục.
Thấy vậy, Mặc Thanh liền để cho Mộng Khiết thực hành trên người. Mặc Thanh kêu Mặc Thanh “ Này Mộng Khiết, bây giờ chú sẽ phòng thủ. Con sẽ dùng những động tác mới học thực hành trên người chú nhé”
Mộng Khiết gật đầu rồi cả hai chuẩn bị bắt đầu. Đầu tiên, Mộng Khiết nắm bàn tay lại hình quả đấm rồi đá một chân lên.
Cú đá rất đúng kĩ thuật và khá đẹp mắt làm cho những thuộc hạ gần đó cũng phải vỗ tay răm rắp.
Mặc Thanh đứng vững vàng “ Tốt, tiếp nào”
Tiếp theo Mộng Khiết thực hiện động tác đá xoay người. Mộng Khiết đứng đúng tư thế rồi xoay người bật nhảy đá một cái. Mộng Khiết vừa kết thúc thì rất nhiều tiếng vỗ tay vang lên.
Triệu Triết vỗ tay đi lại “ Đá đẹp lắm “. Sau lưng còn có Lục Tuân, Đình Ngạo, Triệu Thiên và Ngọc Mai.
Mộng Khiết vừa lau mồ hôi vừa cười “ Em mà cái gì mà không làm được”
Đình Ngạo liền lên tiếng trêu chọc “ Làm vợ tương lai của Triệu Triết đại thiếu gia còn được nói chi là vài ba môn võ này đúng không Mộng Khiết “
Mộng Khiết ngại ngùng đánh vào vai Đình Ngạo một cái “ Chú này”
Lục Tuân lúc này tiến lên một bước nói “ Nhớ lúc nhỏ, bố kêu con học võ nói đến khô cổ họng con cũng không chịu mà bây giờ tự nhiên lại đi học võ. Lí do là gì đây”
Mộng Khiết ôm cánh tay Triệu Triết trả lời “ Con muốn mạnh a”
Lục Tuân nhíu mày nghi ngờ. Ngọc Mai lúc này cũng lên tiếng “ Được rồi vào ăn cơm thôi trưa rồi”
Tất cả đều gật đầu đi vào. Đến phòng ăn thì cơm nước đã được dọn lên đầy đủ.
Mọi người đều ngồi vào bàn ăn trưa. Suốt bữa ăn họ chỉ nói chuyện xung quanh việc trong bang và trong công ty. Thỉnh thoảng là tiếng cãi nhau giữa ba người Đình Ngạo, Triệu Thiên và Mộng Khiết.
Ăn trưa xong, mọi người tập trung ở phòng khách uống nước.
Mặc Thanh đặt ly nước xuống nhìn Triệu Triết “ Tuần sau có chuyến đi công tác ở nước K khoảng một tuần. Cậu đừng có quên đó”
Mộng Khiết nhìn qua Triệu Triết “ Anh đi nước K sao”
Triệu Triết gật đầu “ Ừm có một đơn hàng lớn”
Mộng Khiết chớp mắt nhìn anh” Em đi nữa có được không “
Triệu Triết liền lắc đầu “ Không được, ở đó an ninh không tốt”
Mộng Khiết liền xụ mặt “ Ồ”
…----------------…
Một tuần sau…
Trước khi lên trực thăng…
Mộng Khiết đứng tạm biệt với Triệu Triết. Chuyến đi này ai cũng đi chỉ có Đình Ngạo và Triệu Thiên ở lại.
Mộng Khiết nắm tay nh rồi ôm một cái “ Anh đi cẩn thận nhá”
Triệu Triết xoa đầu cô “ Anh biết rồi “
Chiếc trực thăng từ từ bay lên cao rồi mất hút. Mộng Khiết và 2 người còn lại đi vào. Triệu Thiên an ủi Mộng Khiết “ Không sao đâu, em cứ yên tâm đi”
Đình Ngạo cũng gật đầu phụ họa “ Họ thường xuyên đi như vậy nên không sao đâu”
Mộng Khiết quay qua “ Em biết nhưng mà lần này em có cảm giác thấp thỏm không yên tâm cho lắm “
Triệu Thiên đẩy hai bả vai cô đi tiếp “ Được rồi về công ty thôi” rồi quay qua nhìn Đình Ngạo “ Anh ở đây nhá“.Đình Ngạo gật đầu rồi tiễn hai người.
Trên đường về công ty., Mộng Khiết thắc mắc hỏi Triệu Thiên “ Mà sao lần này, chú Ngạo không đi vậy“.
Triệu Thiên vừa lái xe vừa trả lời “ Nước M là nơi kỵ của anh Ngạo. Từ khi gia nhập bang anh ấy chưa từng đi nước M. Nguyên nhân tại sao thì chỉ có anh Triết biết“.Mộng Khiết gật gật “ Ồ“.
Triệu Thiên đột nhiên nhớ ra hỏi cô “ Dự án du lịch của em sao rồi”
Mộng Khiết vừa ngắm cảnh vừa trả lời “ Đang thi công cũng sắp xong rồi”
Triệu Thiên gật đầu “ Đợi dự án hoàn thành, anh nghĩ em sẽ lên chức đó. Anh nghe anh Triết nói vậy”
Mộng Khiết cũng khá bất ngờ “ Chưa chắc đâu. Công ty còn nhiều người giỏi hơn em mà”
////
Lúc này thì nhóm của Triệu Triết cũng đã tới nơi. Vừa xuống trực thăng thì bọn họ tiếp tục di chuyển bằng xe về nhà.
Đang đi trên đường thì Tần Minh phát hiện “ Lão đại, có kẻ đang bám đuôi chúng ta”
Triệu Triết nhìn vào gương chiếu hậu rồi nói “ Cứ tiếp tục như bình thường “
Đi được thêm một đoạn thì đột nhiên chiếc xe đầu đoàn dừng lại làm các chiếc xe sau cũng phải dừng. Tần Minh nhận được tín hiệu liền nói “ Chúng ta bị chặn lại rồi”
Lúc này bên ngoài đang chiến với nhau. Tần Minh và Ngọc Mai bước xuống trước. Cả 2 bước ra thì thấy có khoảng 10 tên. Tần Minh rút súng ra bắn còn Ngọc Mai thì phóng kim, chỉ một chốc đã không còn tên nào”
Cả 2 vào lại xe, Lục Tuân mở miệng hỏi “ Có nhận ra là người của ai không “
Tần Minh lắc đầu “ Không có kí tự gì lạ, không biết là người của ai”
Triệu Triết vừa xem tài liệu vừa nói “ Được rồi đi tiếp thôi”
Đoàn xe tiếp tục di chuyển, về tới biệt thự của Triệu Triết,mọi người đều về phòng nghĩ ngơi. Triệu Triết lên phòng tắm rửa, bước ra khỏi phòng tắm chỉ có chiếc khăn quấn ngang hông cầm điện thoại lên điện cho Mộng Khiết.
Vừa bắt máy thì khuôn mặt người con gái anh yêu hiện lên.
“ Em đang làm việc hả”
“ Dạ, anh mới tới nơi à”
“ Ừm, mà đã ăn trưa chưa đó”
“ Em chưa đói nên chưa ăn”
“ Nhớ ăn uống đầy đủ đó”
“ Dạ em biết rồi, anh nghĩ ngơi đi”
“ Ừm”
*****
Tối đến, mọi người ăn uống rồi đi nghỉ ngơi sớm. Tới nữa đêm, Tần Minh không ngủ được ra ban công hút thuốc thì thấy một đám người khoảng 30 tên đang rình xung quanh căn nhà và cả cài bom xung quanh. Do trời đã khuya và biệt thự không mở đèn nên không ai phát hiện ra Tần Minh.
Tần Minh đi lại gõ cửa phòng Triệu Triết. Triệu Triết ngủ không sâu nên rất nhanh chóng mở cửa “ Có chuyện gì vậy”
Tần Minh ra kí hiệu im lặng rồi nói nhỏ “ Chúng ta đang bị bao vây, có khoảng 30 tên đang ở xung quanh biệt thự”
Triệu Triết gật đầu rồi vào phòng lấy súng,Tần Minh gõ cửa kêu những người còn lại. Không lâu sau, mọi người đã tập trung ngay cầu thang. Mặc Thanh nhíu mày nói “ Chưa được 24h mà đã bị bao vây đến 2 lần”
Lục Tuân cũng lên tiếng “ Nước M này an ninh không ổn định nhưng chúng ta chưa làm gì bọn họ mà”
Triệu Triết không tham gia vào cuộc trò chuyện mà từ từ đi xuống cầu thang. Những người còn lại cũng đi xuống theo, đi được gần nữa cầu thang thì nghe tiếng đánh nhau bên ngoài. Tần Minh lên tiếng “ Có lẽ họ đã vào được”
Tất cả nhanh chóng ra ngoài, Triệu Triết bước ra lớn giọng nói “ Là ai dám đột nhập biệt thự của Thiên Cơ”
Tên cầm đầu “ Haha Bang Thiên Cơ hả chỉ là những thằng oắt con mà thôi”
Triệu Triết nói lại với giọng kinh bỉ “ Oắt con như chúng tôi còn dám ra mặt còn hơn ai kia che mặt ra vẻ thần bí là sợ những thằng oắt con như tụi tôi sao”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất