Chương 30: Chị Vẫn Cn À? (2)
Đạp đạp đạp đạp đạp đạp
Liên hoàn tam đoạn thích!
Nháy mắt mười tám cước giết về phía đầu eo cùng bụng của Lý Hạo, Lý Hạo vừa đón đỡ vừa lui về phía sau, mà lúc này Dạ Đồng đã tiến nhập trạng thái chiến đấu 100%, thừa dịp Lý Hạo lui về phía sau, bỗng nhiên sát thân mà vào, trực tiếp trung lộ.
—— Đính tâm trửu!
Phành.
Tay trái Lý Hạo tiếp được đẩy ra bên ngoài, bước ra nửa bước, vai phải hất tới.
Thùng.
Dạ Đồng bị hất đi ra ngoài ba bốn thước, rơi xuống đất trực tiếp giẫm một cái, lập tức phản kích trở về, không chút ảnh hưởng, lại một đợt công kích mưa rền gió dữ đối với Lý Hạo.
Gien hoàng kim của Dạ Đồng theo sự trưởng thành cũng bắt đầu không ngừng thể hiện ra, tính mềm dẻo cùng linh hoạt rất mạnh cũng không che dấu lực lượng cùng năng lực kháng đòn kinh người của cô, hơn nữa Nam Cung gia cùng Dạ gia cũng đã trút xuống tâm huyết ở trên người cô, trụ cột cực kỳ vững chắc.
Hai người đối với luyện nửa giờ mới nghỉ ngơi, hơn nữa đều là mặt không đổi sắc tim không đập nhanh, không thể không nói, Dạ Đồng tìm được một đối thủ luyện tập vô cùng tốt lại có kiên nhẫn.
Bốp bốp bốp ~~~~
"Lý Hạo, thân thủ tốt, trong khoảng thời gian này tập trung thêm ở trên EMP, tuyển một hai cơ giáp thích hợp với bản thân, cường hóa luyện tập, về phần vấn đề khác, tôi sẽ nói với hiệu trưởng." Chu Nại Nhất đã đến một lát, vẫn xem hai người luận bàn, thân thủ này là thật tốt, không làm cơ sư thì quá đáng tiếc.
Có được trụ cột võ thuật chiến đấu tốt không nhất định là một cơ sư tốt, nhưng nhất định làm tốt hơn nhiều so với người bình thường, chiến đội của cô đang thiếu cao thủ.
"Đội trưởng, tôi cố gắng như vậy, có thể xin chút tiền thưởng với hiệu trưởng không?" Lý Hạo cười nói.
"Lý Hạo, cậu sao vậy, đây là vinh dự, vinh dự cá nhân, vinh dự Thiên Kinh Cơ Võ!" Chu Nại Nhất dở khóc dở cười, cái này mà đi nói với hiệu trưởng còn không phải bị đuổi ra ngoài sao.
"Đúng vậy, nhị ca, nói tới tiền sẽ tổn thương tình cảm, huống chi, có hai đại mỹ nữ ở đây, là loại hưởng thụ nào, người khác cầu cũng không cầu được." Dạ Đồng trêu chọc.
Dùng cách nói của Mã Long, nam sinh giảng đạo lý với nữ sinh là ngu ngốc nhất, thua còn đỡ, thắng mà nói, sẽ thua càng thảm hơn.
Lý Hạo tìm cớ đi trước, phòng huấn luyện chỉ còn lại Chu Nại Nhất cùng Dạ Đồng.
"Tiểu Đồng, cô thực cảm thấy Lý Hạo có thể làm tiên phong sao, thành tích EMP của anh ta hơi kém, cho dù có trụ cột võ thuật chiến đấu, muốn ở trong mấy tháng trở thành cao thủ là rất khó, hơn nữa bể cơ giáp nông mà nói cũng sẽ dễ bị nhằm vào."
"Chị Nại Nhất, nhị ca cực kỳ mạnh, tôi muốn chiến thắng anh ấy mà nói là phải dùng toàn lực, thời gian mấy năm này lãng phí quá đáng tiếc, lấy thiên phú của anh ấy, chỉ cần chúng ta giám sát cho tốt, nhất định không thành vấn đề." Dạ Đồng nói, cô lần này đến cũng mang theo mục đích báo ân nhất định, không muốn để cho Lý Hạo tiếp tục đọa lạc như vậy nữa.
Chu Nại Nhất không khỏi mỉm cười, cũng có chút hâm mộ, "Tiểu Đồng, tôi cảm giác cô cũng hơi thích anh ta?"
Dạ Đồng nở nụ cười, "Hảo cảm là có một chút, còn chưa tới mức đó, nhị ca cái gì cũng tốt, chỉ là có chút thẳng quá, ai làm bạn gái của anh ấy, thì đừng nghĩ tới lãng mạn, đúng rồi, chị Nại Nhất, chị vẫn CN à?" (CN – còn trinh, là xử nữ).
Chu Nại Nhất ngẩn người, nhất thời trên làn da tuyết trắng hiện lên một tầng đỏ ửng, chủ đề tới đột nhiên làm cho cô trở tay không kịp.
"Có cái gì mà thẹn thùng, chúng ta đều là con gái, nhìn dáng vẻ của chị hẳn vậy, tôi cũng vậy, chị nói hiện tại nam sinh ưu tú đều đi đâu hết vậy, không bằng chúng ta đi phát truyền đơn ở trong trường, nơi này có hai củ cải trắng ai muốn ủi?" Dạ Đồng chỉ chỉ bộ ngực Chu Nại Nhất nói.
Chu Nại Nhất bại lui, mợ này rõ ràng nhỏ hai tuổi so với mình, không phải bát quái một chút sao, vậy mà phản kích lại sắc bén như vậy, mà còn là cái loại đấu pháp đồng quy vu tận nữa.
Không dễ chọc.
…
Lúc này bạn học Lý Hạo đang ăn bữa tối, lượng ăn của cậu là ba bốn lần người bình thường, điều này làm cho tình huống kinh vốn không quá giàu có của cậu càng thêm bấp bênh, nếu có thể, cậu muốn xin cả tiền cứu trợ.
Buổi tối, Lý Hạo đã ăn uống no đủ đi về phía EMP, nhiệm vụ của Bleem là vẫn phải làm cho tốt, vừa mới tiến vào tòa lầu EMP đã nghe thấy tiếng chửi bậy đầy tình cảm quần chúng trào dâng, Lý Hạo vui vẻ, cái này thuyết minh có phòng trống, thật ra hiện tại cho dù nhiều người, bọn họ vẫn ổn, làm đội viên chiến đội cơ giáp, bọn họ có quyền ưu tiên.
…
Lúc này một phòng livestrem trên Hỏa Tinh đang treo biển "hot".
Lão cha Hỏa Tinh—— chuyên chỉ đạo bạn bè xóm giềng tiến bộ.
Lão cha Hỏa Tinh kiêm chức người dẫn chương trình, thời gian xuất hiện không xác định, nhưng phong cách cực kỳ độc đáo, đó chính là đặc biệt thích đi khu điểm cao của USE, phong cách chiến đấu nóng nảy.
Liên hoàn tam đoạn thích!
Nháy mắt mười tám cước giết về phía đầu eo cùng bụng của Lý Hạo, Lý Hạo vừa đón đỡ vừa lui về phía sau, mà lúc này Dạ Đồng đã tiến nhập trạng thái chiến đấu 100%, thừa dịp Lý Hạo lui về phía sau, bỗng nhiên sát thân mà vào, trực tiếp trung lộ.
—— Đính tâm trửu!
Phành.
Tay trái Lý Hạo tiếp được đẩy ra bên ngoài, bước ra nửa bước, vai phải hất tới.
Thùng.
Dạ Đồng bị hất đi ra ngoài ba bốn thước, rơi xuống đất trực tiếp giẫm một cái, lập tức phản kích trở về, không chút ảnh hưởng, lại một đợt công kích mưa rền gió dữ đối với Lý Hạo.
Gien hoàng kim của Dạ Đồng theo sự trưởng thành cũng bắt đầu không ngừng thể hiện ra, tính mềm dẻo cùng linh hoạt rất mạnh cũng không che dấu lực lượng cùng năng lực kháng đòn kinh người của cô, hơn nữa Nam Cung gia cùng Dạ gia cũng đã trút xuống tâm huyết ở trên người cô, trụ cột cực kỳ vững chắc.
Hai người đối với luyện nửa giờ mới nghỉ ngơi, hơn nữa đều là mặt không đổi sắc tim không đập nhanh, không thể không nói, Dạ Đồng tìm được một đối thủ luyện tập vô cùng tốt lại có kiên nhẫn.
Bốp bốp bốp ~~~~
"Lý Hạo, thân thủ tốt, trong khoảng thời gian này tập trung thêm ở trên EMP, tuyển một hai cơ giáp thích hợp với bản thân, cường hóa luyện tập, về phần vấn đề khác, tôi sẽ nói với hiệu trưởng." Chu Nại Nhất đã đến một lát, vẫn xem hai người luận bàn, thân thủ này là thật tốt, không làm cơ sư thì quá đáng tiếc.
Có được trụ cột võ thuật chiến đấu tốt không nhất định là một cơ sư tốt, nhưng nhất định làm tốt hơn nhiều so với người bình thường, chiến đội của cô đang thiếu cao thủ.
"Đội trưởng, tôi cố gắng như vậy, có thể xin chút tiền thưởng với hiệu trưởng không?" Lý Hạo cười nói.
"Lý Hạo, cậu sao vậy, đây là vinh dự, vinh dự cá nhân, vinh dự Thiên Kinh Cơ Võ!" Chu Nại Nhất dở khóc dở cười, cái này mà đi nói với hiệu trưởng còn không phải bị đuổi ra ngoài sao.
"Đúng vậy, nhị ca, nói tới tiền sẽ tổn thương tình cảm, huống chi, có hai đại mỹ nữ ở đây, là loại hưởng thụ nào, người khác cầu cũng không cầu được." Dạ Đồng trêu chọc.
Dùng cách nói của Mã Long, nam sinh giảng đạo lý với nữ sinh là ngu ngốc nhất, thua còn đỡ, thắng mà nói, sẽ thua càng thảm hơn.
Lý Hạo tìm cớ đi trước, phòng huấn luyện chỉ còn lại Chu Nại Nhất cùng Dạ Đồng.
"Tiểu Đồng, cô thực cảm thấy Lý Hạo có thể làm tiên phong sao, thành tích EMP của anh ta hơi kém, cho dù có trụ cột võ thuật chiến đấu, muốn ở trong mấy tháng trở thành cao thủ là rất khó, hơn nữa bể cơ giáp nông mà nói cũng sẽ dễ bị nhằm vào."
"Chị Nại Nhất, nhị ca cực kỳ mạnh, tôi muốn chiến thắng anh ấy mà nói là phải dùng toàn lực, thời gian mấy năm này lãng phí quá đáng tiếc, lấy thiên phú của anh ấy, chỉ cần chúng ta giám sát cho tốt, nhất định không thành vấn đề." Dạ Đồng nói, cô lần này đến cũng mang theo mục đích báo ân nhất định, không muốn để cho Lý Hạo tiếp tục đọa lạc như vậy nữa.
Chu Nại Nhất không khỏi mỉm cười, cũng có chút hâm mộ, "Tiểu Đồng, tôi cảm giác cô cũng hơi thích anh ta?"
Dạ Đồng nở nụ cười, "Hảo cảm là có một chút, còn chưa tới mức đó, nhị ca cái gì cũng tốt, chỉ là có chút thẳng quá, ai làm bạn gái của anh ấy, thì đừng nghĩ tới lãng mạn, đúng rồi, chị Nại Nhất, chị vẫn CN à?" (CN – còn trinh, là xử nữ).
Chu Nại Nhất ngẩn người, nhất thời trên làn da tuyết trắng hiện lên một tầng đỏ ửng, chủ đề tới đột nhiên làm cho cô trở tay không kịp.
"Có cái gì mà thẹn thùng, chúng ta đều là con gái, nhìn dáng vẻ của chị hẳn vậy, tôi cũng vậy, chị nói hiện tại nam sinh ưu tú đều đi đâu hết vậy, không bằng chúng ta đi phát truyền đơn ở trong trường, nơi này có hai củ cải trắng ai muốn ủi?" Dạ Đồng chỉ chỉ bộ ngực Chu Nại Nhất nói.
Chu Nại Nhất bại lui, mợ này rõ ràng nhỏ hai tuổi so với mình, không phải bát quái một chút sao, vậy mà phản kích lại sắc bén như vậy, mà còn là cái loại đấu pháp đồng quy vu tận nữa.
Không dễ chọc.
…
Lúc này bạn học Lý Hạo đang ăn bữa tối, lượng ăn của cậu là ba bốn lần người bình thường, điều này làm cho tình huống kinh vốn không quá giàu có của cậu càng thêm bấp bênh, nếu có thể, cậu muốn xin cả tiền cứu trợ.
Buổi tối, Lý Hạo đã ăn uống no đủ đi về phía EMP, nhiệm vụ của Bleem là vẫn phải làm cho tốt, vừa mới tiến vào tòa lầu EMP đã nghe thấy tiếng chửi bậy đầy tình cảm quần chúng trào dâng, Lý Hạo vui vẻ, cái này thuyết minh có phòng trống, thật ra hiện tại cho dù nhiều người, bọn họ vẫn ổn, làm đội viên chiến đội cơ giáp, bọn họ có quyền ưu tiên.
…
Lúc này một phòng livestrem trên Hỏa Tinh đang treo biển "hot".
Lão cha Hỏa Tinh—— chuyên chỉ đạo bạn bè xóm giềng tiến bộ.
Lão cha Hỏa Tinh kiêm chức người dẫn chương trình, thời gian xuất hiện không xác định, nhưng phong cách cực kỳ độc đáo, đó chính là đặc biệt thích đi khu điểm cao của USE, phong cách chiến đấu nóng nảy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất