Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba
Chương 283
CHƯƠNG 283
Anh ta nói xong, liếc mắt nhìn mọi người.
Mọi người hiểu ý, lập tức đồng thanh nói: “Đúng vậy.”
“Khụ… Khụ khụ…” Hạ Thiên Tường khẽ ho khan. Đây là tiết tấu mỗi người đều muốn tạo phản à?
Cũng không biết vì sao, anh nhớ lại bầu không khí đặc biệt thoải mái trong phòng họp vừa rồi. Từ lúc anh bắt đầu biết nhớ, đây là lần đầu tiên có chuyện này.
Hóa ra lúc anh không ở đây, các quản lý cao cấp cũng buôn chuyện như vậy.
Anh vừa ho khan một tiếng, mặt hai quản lý cao cấp ngồi trước cửa đã xám như tro tàn.
Xong đời, bọn họ thảm rồi.
Nhưng không biết có phải Hạ Thiên Tường đứng trước cửa phòng họp bị bầu không khí thoải mái trong phòng họp vừa rồi ảnh hưởng không, anh không ngờ cúi đầu nhìn đồng hồ nói: “Đến giờ nghỉ rồi, cuộc họp tạm dừng, bao giờ tiếp tục sẽ thông báo sau.”
Bầu không khí thoải mái này làm anh nhớ tới Tô Nhược Hân.
Cũng tới lúc này anh mới phát hiện ra, dường như chỉ bắt đầu từ lúc anh ở cùng với Tô Nhược Hân, thế giới của anh mới trở nên thoải mái, cảm giác có máu có thịt.
Trước khi gặp được Tô Nhược Hân, anh giống như một cỗ máy, thậm chí tự động che giấu vui buồn hờn giận.
Cho nên vừa nhớ tới Tô Nhược Hân, Hạ Thiên Tường đã lập tức mất lý trí rồi.
Nếu anh đã tự đề nghị, vậy nhất định phải đi.
“Vâng, chủ tịch.”
“Được, chủ tịch.”
Trong phòng họp, các quản lý cao cấp đứng lên, mỗi người đều thoải mãi chào hỏi Hạ Thiên Tường.
Chỉ có hai người ngồi trước cửa vẫn lộ ra gương mặt xám như tro tàn, ngồi ở đó, nói thế nào cũng không chịu xoay lại đối mặt với Hạ Thiên Tường.
Hạ Thiên Tường đang muốn rời đi, khi thấy một người trong đó căng thẳng tới mức tay dường như cũng run lên thì không khỏi xoay người lại, đôi chân dài chỉ đi một bước đã đến phía sau quản lý cao cấp kia.
Sau đó, anh vỗ nhẹ vào vai anh ta, nói với vẻ trịnh trọng khác thường: “Trưa nay tôi hẹn với một quý cô ăn cơm và đi dạo siêu thị, hai anh có muốn đi cùng không?”
“Không… Không, cảm ơn chủ tịch.” Quản lý cao cấp này lập tức đứng lên, hoảng hốt tới mức trên trán cũng đầy mồ hôi lạnh.
“Không đi thật à?” Hạ Thiên Tường khẽ cong môi, thản nhiên nhìn người quản lý cao cấp kia.
Người quản lý cao cấp kia sợ tới mức run người, hoảng hốt vội nói: “Chúc mừng cậu Hạ. Bao giờ cậu Hạ tổ chức tiệc mừng, tôi chắc chắn sẽ dắt già trẻ trong nhà cùng tới tham dự.” Bây giờ xem ra, Hạ Thiên Tường chắc chắn đã nghe được anh ta nói anh thích đàn ông rồi…
Hạ Thiên Tường lại vỗ một cái vào vai anh ta: “Ừ, chờ đầy tháng con tôi, cả nhà anh cũng phải tới tham dự đấy. Hôm nay xem như tôi mời trước.”
“Vâng… vâng…”
Cho đến khi Hạ Thiên Tường rời khỏi phòng họp, quản lý cao cấp này vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Cho nên, Hạ Thiên Tường bỏ qua cho hai người bọn họ?
Chiếc xe Bugatti rời khỏi tòa nhà của tập đoàn Hạ Thị, lao thẳng đến trường trung học Khải Mỹ.
Bây giờ Hạ Thiên Tường đã rất quen thuộc với con đường này.
Anh ta nói xong, liếc mắt nhìn mọi người.
Mọi người hiểu ý, lập tức đồng thanh nói: “Đúng vậy.”
“Khụ… Khụ khụ…” Hạ Thiên Tường khẽ ho khan. Đây là tiết tấu mỗi người đều muốn tạo phản à?
Cũng không biết vì sao, anh nhớ lại bầu không khí đặc biệt thoải mái trong phòng họp vừa rồi. Từ lúc anh bắt đầu biết nhớ, đây là lần đầu tiên có chuyện này.
Hóa ra lúc anh không ở đây, các quản lý cao cấp cũng buôn chuyện như vậy.
Anh vừa ho khan một tiếng, mặt hai quản lý cao cấp ngồi trước cửa đã xám như tro tàn.
Xong đời, bọn họ thảm rồi.
Nhưng không biết có phải Hạ Thiên Tường đứng trước cửa phòng họp bị bầu không khí thoải mái trong phòng họp vừa rồi ảnh hưởng không, anh không ngờ cúi đầu nhìn đồng hồ nói: “Đến giờ nghỉ rồi, cuộc họp tạm dừng, bao giờ tiếp tục sẽ thông báo sau.”
Bầu không khí thoải mái này làm anh nhớ tới Tô Nhược Hân.
Cũng tới lúc này anh mới phát hiện ra, dường như chỉ bắt đầu từ lúc anh ở cùng với Tô Nhược Hân, thế giới của anh mới trở nên thoải mái, cảm giác có máu có thịt.
Trước khi gặp được Tô Nhược Hân, anh giống như một cỗ máy, thậm chí tự động che giấu vui buồn hờn giận.
Cho nên vừa nhớ tới Tô Nhược Hân, Hạ Thiên Tường đã lập tức mất lý trí rồi.
Nếu anh đã tự đề nghị, vậy nhất định phải đi.
“Vâng, chủ tịch.”
“Được, chủ tịch.”
Trong phòng họp, các quản lý cao cấp đứng lên, mỗi người đều thoải mãi chào hỏi Hạ Thiên Tường.
Chỉ có hai người ngồi trước cửa vẫn lộ ra gương mặt xám như tro tàn, ngồi ở đó, nói thế nào cũng không chịu xoay lại đối mặt với Hạ Thiên Tường.
Hạ Thiên Tường đang muốn rời đi, khi thấy một người trong đó căng thẳng tới mức tay dường như cũng run lên thì không khỏi xoay người lại, đôi chân dài chỉ đi một bước đã đến phía sau quản lý cao cấp kia.
Sau đó, anh vỗ nhẹ vào vai anh ta, nói với vẻ trịnh trọng khác thường: “Trưa nay tôi hẹn với một quý cô ăn cơm và đi dạo siêu thị, hai anh có muốn đi cùng không?”
“Không… Không, cảm ơn chủ tịch.” Quản lý cao cấp này lập tức đứng lên, hoảng hốt tới mức trên trán cũng đầy mồ hôi lạnh.
“Không đi thật à?” Hạ Thiên Tường khẽ cong môi, thản nhiên nhìn người quản lý cao cấp kia.
Người quản lý cao cấp kia sợ tới mức run người, hoảng hốt vội nói: “Chúc mừng cậu Hạ. Bao giờ cậu Hạ tổ chức tiệc mừng, tôi chắc chắn sẽ dắt già trẻ trong nhà cùng tới tham dự.” Bây giờ xem ra, Hạ Thiên Tường chắc chắn đã nghe được anh ta nói anh thích đàn ông rồi…
Hạ Thiên Tường lại vỗ một cái vào vai anh ta: “Ừ, chờ đầy tháng con tôi, cả nhà anh cũng phải tới tham dự đấy. Hôm nay xem như tôi mời trước.”
“Vâng… vâng…”
Cho đến khi Hạ Thiên Tường rời khỏi phòng họp, quản lý cao cấp này vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Cho nên, Hạ Thiên Tường bỏ qua cho hai người bọn họ?
Chiếc xe Bugatti rời khỏi tòa nhà của tập đoàn Hạ Thị, lao thẳng đến trường trung học Khải Mỹ.
Bây giờ Hạ Thiên Tường đã rất quen thuộc với con đường này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất