Con Đường Bá Chủ

Chương 320: Kịch chiến Băng Trường Không

Trước Sau
“Chân Cấp pháp bảo?”

Đám người nghe giọng điệu kinh ngạc của Băng Trường Không, lập tức trở nên xôn xao…

Trong tầm hiểu biết của rất nhiều người, Thiên Cấp đã là vật trấn tông chi bảo, Linh Cấp càng là đồ vật mà chỉ những thế lực cự đầu như Cửu Cấp sở hữu, hơn nữa rất ít người từng tận mắt gặp qua Linh Cấp, càng đừng nói đến hiện tại nghe đến hai từ Chân Cấp, chỉ cảm thấy mờ mịt khó hiểu…

Bầu không khí ngưng trọng hồi lâu, chợt một lão tổ của một cái Bát Cấp Thế Lực khó tin mở miệng:

“Lão phu từng nghe một vị tiền bối nói rằng, pháp bảo bên trên Linh Cấp chính là Chân Cấp,…nếu thật sự Diễm Nguyệt Kỳ sở hữu pháp bảo Chân Cấp, thật là nghịch thiên, chẳng trách nàng dám thách thứ Băng Trường Không…”

“Cái gì? Bên trên Linh Cấp là Chân Cấp?” Toàn trường kinh dị ồ lên, chỉ cảm thấy kiến thức trước đây của mình không đủ dùng…

“Vị lão tổ này, thông tin ngươi nói có đáng tin hay không?” Một người nghi hoặc hỏi vị lão tổ của Bát cấp thế lực, không ít người nghe vậy dùng ánh mắt nghi vấn nhìn qua…

“Hừ, vị tiền bối kia của ta chính là một trong các Trưởng Lão tại Thánh Linh Học Phủ, ngươi nói xem lời của hắn có đáng tin hay không?” Lão tổ Bát cấp thế lực cười lạnh hỏi ngược lại.

“Cái này…” Đám người câm miệng, lời của trưởng lão Thánh Linh Học Phủ, bọn họ không tin cũng phải tin.

Trong lúc nhất thời, vô số người cuồng nhiệt nhìn về thanh Quyền Trượng trong tay Diễm Nguyệt Kỳ, mong chờ được chứng kiến uy lực của nó…



“Ngươi từ đâu có được Chân Cấp Pháp Bảo?” Sắc mặt Băng Trường Không trầm xuống, bộ dạng cao cao tại thượng ban đầu đã biến mất sạch.

Phải biết, dù là Băng Huyền Đế Quốc cũng chỉ có một kiện Linh Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo mà thôi, hơn nữa kiện pháp bảo đó đang được một vị lão Hoàng Đế cất giữ, Băng Trường Không hắn còn chưa được chạm vào…

Chân Cấp Pháp Bảo chính là đồ vật trong truyền thuyết, để sở hữu một kiện như vậy sao mà khó khăn…muốn luyện Chân Cấp Pháp Bảo, đòi hỏi phải tìm tòi rất nhiều nguyên liệu quý hiếm, lực lượng gia trì vào trong nó cũng yêu cầu đẳng cấp cực cao…mà quan trọng hơn là, dù ngươi có thu thập đầy đủ nguyên liệu, cũng không tìm ra người đủ khả năng luyện chế Chân Cấp…

Muốn luyện ra Chân Cấp Pháp Bảo, đòi hỏi Luyện Khí Sư đạt đến tận Bát Cấp…toàn bộ Băng Thiên Đại Lục có Bát Cấp Luyện Khí Sư sao? đáp án chính là không có.

Nghe đồn chỉ có Ải Nhân Đảo tại Hải Châu xa xôi mới sở hữu Bát Cấp Luyện Khí Sư…nhưng Bát Cấp Luyện Khí Sư là thân phận gì? Xét về địa vị, người ta chính là ngang hàng với Độ Kiếp Kỳ cường giả, Băng Huyền Đế Quốc mời nổi sao?

Muốn được một vị Bát Cấp Luyện Khí Sư bỏ thời gian luyện chế Chân Cấp Pháp Bảo cho ngươi, trừ khi có được gia tài khủng bố để làm giá, không thì phải có ân tình với đối phương…hai thứ này Băng Huyền Đế Quốc hoàn toàn không có…

Chính vì các lý do trên, khi Băng Trường Không chứng kiến Diễm Nguyệt Kỳ lấy ra Chân Cấp Pháp Bảo, hắn ghen ghét đến muốn điên rồi, hận không thể lập tức ra tay cướp đoạt…

“Thế nào? Đây là vật nam nhân của bổn tọa tặng, ngươi ghen tỵ?” Diễm Nguyệt Kỳ trong tay quơ quơ Lôi Đế Trượng, gương mặt kiêu ngạo lạnh lùng chuyển thành cười ngọt ngào nói ra…

“Được tặng? nam nhân?”

Vô số người gương mặt mộng bức, bọn hắn không dám tưởng tượng phải là một nam nhân như thế nào, mới có phách lực đem một kiện Chân Cấp trong truyền thuyết ra tặng như vậy…, hơn nữa từ khi Diễm Nhọ chết đi, cũng chưa nghe nói qua Song Nguyệt Tiên Tử có nam nhân…trong lúc nhất thời, cả đám toàn bộ không tin.

Chỉ có Bách Hoa Tiên Tử Tô Nhan hơi cắn lấy cánh môi thơm, trong mắt hiện lên vẻ mặt xấu xa của tiểu sư đệ, bàn tay vô thức vuốt ve một thanh Ngọc Tiêu treo ở bên hông…người khác không tin, nàng tin…

Nam nhân kia thật sự có thể đem Chân Cấp Pháp Bảo cho Đại Sư Tỷ…

“Ngươi cho rằng trẫm sẽ tin lời hoang đường như vậy?”

Băng Trường Không hiển nhiên cũng không tin đáp án là như vậy, theo hắn phán đoán…nhất định là nữ nhân này may mắn tìm được một di tích cổ nào đó, từ bên trong đạt được Chân Cấp Pháp Bảo mà thôi…

Đổi lại là hắn nếu có được Chân Cấp Pháp Bảo, nhất định sẽ quý trọng hơn tính mạng giữ khư khư bên người, làm sao cam lòng đem tặng nữ nhân? Buồn cười…

Đáng tiếc Băng Trường Không chưa biết được nữ nhi của hắn cũng đang sở hữu một kiện Chân Cấp Pháp Bảo, nếu không chẳng biết sẽ có biểu lộ gì.

“Ngươi tin hay không liên quan gì đến bổn tọa? thích thì chiến đi!” Diễm Nguyệt Kỳ tay cầm Lôi Đế Trượng chỉ thẳng mặt Hợp Thể Kỳ, khí thế hào hùng không lời diễn tả.

Tình cảnh này khiến toàn bộ người của Diễm gia sắc mặt như ăn phải chất bẩn nhất thế gian, cực độ khó chịu, cực độ hối hận, tiếc nuối ngập tràn bao phủ toàn bộ tâm linh bọn hắn…

Nếu từ đầu bọn hắn không làm phản, hiện tại Diễm gia đã có hai vị Luyện Hư Viên Mãn, mà Gia chủ Diễm Nguyệt Kỳ càng là chiến lực nghịch thiên, sở hữu Chân Cấp Pháp Bảo…địa vị Diễm gia trong tương lai thậm chí có thể sánh ngang Cửu Cấp, đối với một gia tộc mà nói, điều đó còn gì hoàn mỹ hơn?

Đó là chưa kể hai vị Diễm gia tiểu thư Hồng Liên và Điệp Tình thiên phú siêu quần, chỉ cần cho các nàng thời gian, Diễm gia sẽ sở hữu thêm hai Cường giả hùng mạnh, nhất phi trùng thiên…

Đáng tiếc, tất cả chỉ còn là hối hận…Diễm Nguyệt Kỳ đối với Diễm gia không còn gì vươn vấn, thậm chí muốn tự tay chôn vùi tất cả…

Nghĩ đến đây, hối hận chuyển thành căm hận, vì sao…? vì sao Diễm Nguyệt Kỳ mạnh mẽ lại không nói cho bọn hắn biết? nếu bọn hắn biết nàng cường đại như vậy, bọn hắn sẽ không dám tạo phản a…

Tất cả là lỗi của nữ nhân này, cần phải tiêu diệt nàng để bảo trụ Diễm gia…

“Viêm Hỏa Ấn!”

Diễm Địa gầm lên một tiếng, cầm đầu đám trưởng lão một lần nữa ngưng tụ Vũ Kỹ…

Chu Thiên Viêm Hỏa Trận vận chuyển, đại ấn khủng bố lao thẳng ra ngoài, nhắm đến đỉnh đầu Diễm Nguyệt Kỳ trấn xuống…

Băng Trường Không im lặng nhìn một màn này, hắn muốn lợi dụng đám Diễm gia xem thử uy lực của Chân Cấp Pháp bảo…



Diễm Nguyệt Kỳ không để hắn đợi lâu, Lôi Đế Trượng điên cuồng rít gào, không gian tần tần vụn vỡ, bầu trời trở nên mù mịt trước vô tận mây đen đang kéo tới…

Cánh tay ngọc ngà nâng lên Lôi Đế Trượng, Diễm Nguyệt Kỳ bá đạo đập thẳng vào Viêm Hỏa Ấn khổng lồ kia…

Đùng…

Như phích lịch nổ vang, trước ánh mắt hoảng sợ của vô số người, Viêm Hỏa Ấn hoàn toàn vỡ vụn, từng bông hoa lửa xinh đẹp tung bay khắp trời, tô điểm thêm sự vô song của Diễm Nguyệt Kỳ…

Âm thanh hít khí lạnh liên tục vang lên, Chân Cấp cường đại như vậy? chỉ tùy ý đập xuống, vậy mà phá hủy công kích của tám vị Luyện Hư kỳ liên thủ…

“Diễm gia hôm nay phải diệt, ai cũng không ngăn được bổn tọa!” Diễm Nguyệt Kỳ bá đạo nói, ánh mắt tràn đầy tự tin khi cầm Lôi Đế Trượng…

Đừng thấy trước đó khi chiến đấu kịch liệt, Diễm Nguyệt Kỳ sử dụng hai loại Lôi Đình trông rất uy phong, thật ra nàng vốn chỉ sở hữu Bạch Lôi mà thôi, về phần Hắc Lôi, trước đó nàng đã bí mật rút ra từ Lôi Đế Trượng để bản thân sử dụng, nếu không bổ sung có thể cạn kiệt…

Nhưng hiện tại thì khác, cầm Lôi Đế Trượng trong tay, Diễm Nguyệt Kỳ không cần quan tâm vấn đề cạn kiệt Hắc Lôi nữa, vì Lôi Đế Trượng đã được Lạc Nam dùng ba loại Lôi Đình dung hợp vào trong hóa thành lực lượng nồng cốt, Lôi Đế Trượng có thể không ngừng tự sản sinh ra Tam Sắc Lôi Kiếp, nghiền nát bất kỳ kẻ địch nào cản trở…

Đương nhiên vì không muốn bộc lộ bí mật Tam Sắc Lôi Kiếp, hiện tại chỉ mới điều động Hắc Lôi và Bạch Lôi mà thôi…Tử Lôi chưa dùng đến.

Cầm trong tay Lôi Đế Trượng, Diễm Nguyệt Kỳ như hổ thêm cánh, khát vọng chiến một trận cùng Hợp Thể Kỳ dâng trào, chủ động lao đến Băng Trường Không…

“Ngũ Lôi Oanh Đỉnh”

Hắc Lôi cùng Bạch Lôi hòa quyện kết hợp, một trượng nện xuống đầu Băng Trường Không, theo sau đó là năm tia Lôi Đình từ thiên không gián xuống…

“To gan!”

Băng Trường Không gầm lên một tiếng, hắn chưa ra tay thì thôi, nữ nhân này lại dám chủ động công kích, đây là làm nhục uy nghiêm của hắn…

Mặc dù cảm giác được trong công kích của Diễm Nguyệt Kỳ có chút nguy hiểm, nhưng Băng Trường Không lại lựa chọn chính diện đối kháng, uy nghiêm của một Hoàng Đế không cho phép hắn né tránh…

“Băng Hoàng Quyền Pháp!”

Một đôi cánh tay bá đạo nâng lên, bầu trời cấp tốc bị băng giá bao phủ, nắm tay Băng Trường Không trở nên cứng cáp như Băng sơn vạn năm, lần lượt tung ra năm quyền…

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

Mỗi một quyền đều khiến không gian nát bấy, như một vị Hoàng giả của Băng, thể hiện ra một mặt uy phong của hắn, lần lượt đem năm tia Lôi Đình đang giáng xuống đánh nát…

“Hừ, mạnh hơn lão già Ngự Thú Chiến Tông không ít!” Diễm Nguyệt Kỳ âm thầm nghĩ, Lôi Đế Trượng trong tay rốt cuộc nện xuống đầu Băng Trường Không.

“Ai cho ngươi lá gan?” Băng Trường Không uy nghiêm quát, hai nấm tay hợp lại cùng một chỗ, Băng Hoàng Quyền Pháp triển khai, hướng về Lôi Đế Trượng đấm mạnh…

ĐÙNG…

Va chạm khủng bố diễn ra, đem không trung nghiền nát, mà Diễm Nguyệt Kỳ bị ép lùi lại vài chục bước trên không trung…

Băng Trường Không hiên ngang đứng vững khiến vô số người hít hà nể phục, chỉ là bọn hắn không biết, xương cốt bên trong đôi tay Băng Trường Không lúc này đang kêu lên cành cạch, đau đớn đến tê rần…

Dùng quyền pháp cứng đối cứng với Chân Cấp Pháp Bảo, hắn muốn thể hiện uy nghiêm của mình nhưng cái giá phải trả cũng không nhỏ…

“Năm xưa Tà Hoàng có thể vượt cấp đánh ngươi thành chó, thì hiện tại bổn tọa cũng có thể lấy Luyện Hư Viên Mãn đánh bại Hợp Thể Sơ Kỳ!” Diễm Nguyệt Kỳ bộc phát chiến ý mạnh mẽ hơn bao giờ hết, cười ha hả vang vọng không trung…

Hai loại Dị Hỏa nhanh chóng uốn quanh cùng Lôi Đế Trượng, Lôi Hỏa Huyền Công không giữ lại chút nào bạo phát…

“Ngươi muốn chết!” Băng Trường Không sắc mặt vặn vẹo, lời nói của Diễm Nguyệt Kỳ đã động đến chỗ đau trong lòng hắn, thua trận cho Tà Hoàng năm xưa chính là sỉ nhục mà Băng Trường Không luôn muốn quên đi…

Tà Hoàng chính là một tên quái nhân, Lôi Hỏa Huyền Công mạnh mẽ, lại tinh thông cả Trận Pháp và Đan đạo…

Trong trận chiến năm xưa, Tà Hoàng điên cuồng nốc đan dược như ăn kẹo, điên cuồng bày binh bố trận khiến Băng Trường Không dù chênh lệch tu vi vẫn liên tục ăn quả đắng…

Người ngoài không biết rõ tình huống đó, làm sao hiểu được biệt khuất trong lòng Băng Trường Không…

“Hoàng Đế Ngự Băng Kinh – Băng Lãnh Thổ!”

Quát lớn một tiếng, Băng Trường Không vận dụng Công Pháp mạnh nhất mà chỉ các đời Hoàng Đế tại Đế Quốc mới được phép tu luyện…

Hoàng Đế Ngự Băng Kinh – Linh Cấp Thượng Phẩm Công Pháp, cũng là một trong các mục tiêu phấn đấu của đám Hoàng Tử, Công Chúa…

Mái tóc xanh thẩm tung bay, Băng Trường Không nâng lên hai cánh tay hết sức ngạo nghễ, đôi mắt uy nghiêm kinh người tỏa ánh sáng băng giá.

“Băng Lãnh Thổ!”

Trong vạn dặm, nhiệt độ đột ngột hạ thấp đến cực điểm, vô số Băng linh khí cuồn cuộn mà về, hình thành một thế giới tràn ngập băng tuyết, đem hàng vạn sinh mệnh nhỏ yếu đóng thành băng…



Băng Trường Không ngạo nghễ đứng giữa Băng Lãnh Thổ, tốc độ hấp thu Băng Linh Khí tăng lên hàng chục lần, các vũ kỹ Băng hệ cũng được tăng phúc, gia tăng lực chiến cho tu sĩ Băng Hệ, không chỉ bấy nhiêu đó…

Ngay cả bên dưới, Chu Thiên Viêm Hỏa Trận cũng bị Băng Lãnh Thổ ảnh hưởng, toàn bộ trận pháp có dấu hiệu không vững vàng, vòng xoáy hỏa diễm vậy mà bắt đầu kết băng.

“Đáng ghét, hắn có phân biệt địch ta hay không?” Diễm Địa oán hận thầm nghĩ, Băng Trường Không thi triển vũ kỹ chẳng hề bận tâm đến bọn họ…

Diễm Nguyệt Kỳ không mấy quan tâm, Kim Ô hư ảnh ngạo nghễ mà ra, đem băng giá xung quanh mình toàn bộ hòa tan…

“Thiên Hỏa Lôi Đình Thủ!”

Hai cánh Đại Thủ cấp tốc ngưng tụ, hướng Băng Trường Không chọp đến…

“Ở trong Băng Lãnh Thổ, trẫm là vô địch!” Băng Trường Không bá đạo tuyên bố, ý niệm vừa động, hai cột băng to lớn xuất hiện, lao thẳng về đại thủ kia…

ẦM ẦM…

Cột băng bị Lôi Hỏa hòa tan, lại lập tức xuất hiện hai cột băng khác thay thế…cứ thế lập lại, rốt cuộc đem Thiên Hỏa Lôi Đình Thủ hóa giải hoàn toàn…

“Đến phiên trẫm! Băng Dịch Chuyển!” Băng Trường Không lạnh lùng cười, nơi hắn vừa đứng đột ngột biến thành hoa tuyết, mà thân thể hắn đã xuất hiện phía sau Diễm Nguyệt Kỳ…

Băng Dịch Chuyển – Linh Cấp Trung Phẩm Thân Pháp của Băng Huyền Đế Quốc…Thái Tử trở lên mới được phép Luyện…

“Hoàng Đế Ngự Băng Kinh – Băng Sát Chưởng!”

Sát khí như hóa thành thực chất, Băng giá thô bạo tàn sát, một chưởng hướng về tấm lưng thon thả của nàng bá đạo mà xuất…

“Kim Ô Hộ Thân Thuật!”

Hư ảnh Kim Ô Thần Thú ngẩng đầu gầm thét, vươn ra hai cái móng vuốt hừng hực hỏa diễm của mình, lăng lệ vồ đến chưởng ấn…

GÁY…

Hư Ảnh Kim Ô kêu lên một tiếng đau đớn, hư ảnh có phần nhạt nhòa, thành công đón đỡ một chiêu từ Băng Trường Không tiêu hao hầu hết lực lượng của nó…

Băng Sát Chưởng bị ngăn cản trong thoáng chốc, Diễm Nguyệt Kỳ nhân cơ hội đó xoay người, hai loại Lôi Đình gia thân, Lôi Đế Trượng nện xuống…

“Băng Lãnh Thổ - Băng Thuẫn!”

Băng Trường Không cười lạnh một tiếng, vô số Băng giá hội tụ thành một tấm lá chắn ngăn cản trước mặt hắn…

ẦM…

Lôi Đế Trượng nện nát tâm băng thuẫn kia, lại xuất hiện tầng tầng lớp lớp các tấm băng thuẫn khác, cuối cùng đem một trượng của nàng hóa giải…

“Trong Băng Lãnh Thổ, trẫm chính là vô địch!” Băng Trường Không cười gằn, Băng Lãnh Thổ có thể nhanh chóng điều động Băng linh khí trong đất trời theo ý muốn của hắn, có thể bảo vệ, cũng có thể tấn công…

“Thật sao?” Diễm Nguyệt Kỳ quỷ dị hỏi một tiếng, trước ánh mắt co rụt của Băng Trường Không, ngọn lửa màu tím từ thân thể nàng gào thét mà ra, đem bầu trời và mặt đất đều bao phủ…

Tử Tâm Phần Không Viêm…

Ngọn lửa màu tím vừa xuất hiện, nhanh chóng đem toàn không không gian xung quanh đốt thành hư vô, Băng Lãnh Thổ cũng không thoát khỏi số phận, chỉ thoáng chốc đã bốc hơi nghi ngút…

“Mau dừng tay!” Băng Trường Không nhất thời sơ ý không để tâm đến công dụng của Dị Hỏa bài danh thứ 9 này…

Băng Lãnh Thổ chính là đem một vùng không gian hóa thành băng, mà Tử Tâm Phần Không Viêm lại có thể đốt cháy không gian…đây chính là khắc tinh của Băng Lãnh Thổ.

Năm xưa Tà Hoàng cũng nhờ như vậy mà khiến hắn thua thiệt không ít.

“Băng Hoàng Quyền Pháp!”

Không để Diễm Nguyệt Kỳ có cơ hội tiếp tục phá hoại Băng Lãnh Thổ, Băng Trường Không vội vàng tung quyền…

“Tiện tỳ, đi chết!”

Cùng lúc đó, Diễm Vô Trần không biết từ bao giờ đã gia nhập chiến cuộc, hung hăng lao đến, một chiêu Cuồng Phong Nộ Hỏa ầm ầm triển khai…’

“Vô liêm sĩ!” Tu sĩ đang quan chiến thấy tình cảnh này giận dữ chửi bởi.

Diễm Nguyệt Kỳ vốn đã vượt cấp chiến đấu rất thiệt thòi, hiện tại có thêm kẻ tu vi đồng cấp ra tay đánh lén, chỉ sợ dữ nhiều lành ít…

Không ai chú ý rằng…

Bách Hoa Tiên Tử từ lâu đã sớm biến mất, thân thể tuyệt mỹ đạp không mà đến, một thanh Ngọc Tiêu nhẹ đặt trên bờ môi…

Gia nhập chiến cuộc…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau