Con Thần Thú Ngu Ngốc, Cút Ngay!

Chương 27: Lớp A

Trước Sau
Về đến kí túc xá, vừa đóng cửa lại, Bạch tiểu miêu lập tức thoát hết y phục nhảy lên người Mạc Ảnh Quân bám chặt, âm thanh nhỏ nhẹ làm nũng "Quân Quân ~~"

Mạc Ảnh Quân cứng ngắc gỡ tay hắn ra, lôi theo con gấu trúc hình người vào phòng tắm.

"Oa, Quân Quân, ngươi muốn tắm uyên ương dục với ta sao ~~" Mắt mèo mở to sáng lấp lánh, bên trong tràn đầy khát vọng cùng . . . . thèm thuồng.

'Bốp !'

Con mèo nhỏ bị Mạc Ảnh Quân không thương tình kéo khỏi người ném mạnh ra ngoài, đóng 'sầm' cửa phòng tắm lại.

Bạch Ly bay ra mông đập trên thảm, buồn bực quay lại trợn mắt nhìn chằm chằm cánh cửa như muốn chọc thủng nó.

"Quân Quân, sao ngươi nỡ ném ta, chúng ta nhưng là làm người yêu nha !" Bạch Ly đứng sát cửa, hai tay đập đập, nghiêng đầu áp sát tai nghe ngóng âm thanh bên trong.

Bỗng nhiên một màng bong bóng xám bạc toát ra từ bên trong đẩy lùi Bạch Ly ra sau, tiếp đó mở rộng ra che kín cả phòng tắm không một kẽ hở.

Bạch Ly xem nó rất là ủy khuất hét lên: "Quân Quân, ngươi thế nhưng đề phòng ta, ta không có làm gì a !"

"Câm miệng." Âm thanh trầm thấp vang lên.

"!!!" Bạch Ly trừng mắt nhìn cánh cửa, thật sự không dám nói tiếp, âm thanh của Quân Quân thật gợi cảm a ~

Bạch Ly buồn bực đi loanh quanh phòng (nude), cuối cùng trèo lên giường kéo chăn nằm xuống, tầm mắt vẫn tha thiết hướng về . . . cửa phòng tắm !

Một lát sau cửa phòng tắm mở, hơi nước bay mập mờ, Mạc Ảnh Quân mặc áo choàng tắm lạnh nhạt bước ra.

Bạch Ly chảy nước miếng mắt lóe sáng nhìn chằm chằm hắn, như kiểu đói lâu năm tự nhiên gặp được miếng thịt tươi sống ngọt ngào.

Mạc Ảnh Quân liếc hắn một cái, vẻ mặt hơi khinh bỉ.

"Quân Quân ~~" Bạch Ly thấy tầm mắt của hắn, vội vàng đưa tay lên quệt nước miếng, hai gò má đỏ ửng lên.

Một thiếu niên tóc trắng xinh đẹp nằm trên giường, làn da bạch nộn nộn, khuôn mặt đỏ bừng thỉnh thoảng liếc mắt đưa tình với ngươi, quan trọng hơn là hắn không mặc gì cả, trên người chỉ đắp lớp chăn mỏng !

Mạc Ảnh Quân chính là chỉ thản nhiên nhìn qua liền đến bên giường tắt đèn ngủ rồi nằm xuống, không thèm quan tâm mỹ nhân bên cạnh.

"Quân Quân, ngươi không để ý đến ta !" Bạch Ly nhăn nhó xem hắn, dùng cả tay cả chân cuốn chặt lấy người hắn.



"Buông." Mạc Ảnh Quân hơi nhíu mày.

"Không !"

"Buông ra !"

"Ta không buông, không buông (>.<)!" Bạch Ly dụi dụi mặt vào tấm lưng dày rộng của Mạc Ảnh Quân, chơi xấu nói.

Bỗng nhiên Mạc Ảnh Quân xoay người lại đưa tay ra ôm con mèo nhỏ tinh nghịch vào trong ngực, khóa chặt không cho hắn động đậy, xong nhắm mắt nói: "Ngủ, mai đi học."

Bạch Ly ngơ ngác nhìn chằm chằm khối cơ ngực trước mặt, quanh người đều là hơi thở của Mạc Ảnh Quân, thân thể hắn còn được Mạc Ảnh Quân ôm chặt vào trong ngực, oa, thật thích quá đi !

Bạch Ly đưa vòng tay ra ôm ngược lại Mạc Ảnh Quân, khuôn mặt nhỏ dụi dụi vào cơ ngực săn chắc, thỏa mãn nói: "Quân Quân ngủ ngon ~"

"Ngủ ngon."

---------------------------------------------

Mạc Ảnh Quân chuẩn bị hết mọi thứ xong quay ra xem con mèo nhỏ đang quấn chăn ngủ ngon lành trên giường, trong con ngươi hiện lên tia bất đắc dĩ.

"Tiểu Bạch, tỉnh." Giọng nói trầm thấp từ tính vang lên.

". . Ưm ~" Rên một tiếng, con mèo nhỏ ngửi thấy mùi thân quen liền tiến đến dụi dụi xong quay ra ngủ tiếp.

". . . . ." Mạc Ảnh Quân xem Bạch Ly, động tác y hệt tiểu miêu, thật đáng yêu. 

Mạc Ảnh Quân trầm mặc nhìn tên ngốc ôm chầm lấy tay hắn ngủ tiếp, hơi nhíu mày đưa tay còn lại lên 'bốp' thật mạnh vào cặp mông cong cong của Bạch Ly, cặp mông trắng nõn dần dần hiện lên vệt bàn tay đỏ.

"Ngao -------"

Bạch Ly bị đau bật người tỉnh dậy gào lên, đưa tay ra sau sờ sờ cái mông nhỏ đang vừa nóng vừa rát, hai mắt long lanh đẫm nước ủy khuất nhìn Mạc Ảnh Quân.

"Tỉnh ?" Vô cùng thản nhiên.

"Tỉnh rồi . . . ." Giọng điệu nghẹn ngào, vô cùng ủy khuất.

"Ba phút, ra cửa." Mạc Ảnh Quân thanh âm lãnh đạm, đứng lên ra cửa.

"Auw, Quân Quân đáng ghét !" Bạch Ly phẫn nộ rít gào . . . . trong lòng, vội vàng đứng lên mặc quần áo.



Mới hơn một phút, Bạch Ly đã vọt ra trước mặt Mạc Ảnh Quân nghiêm túc đứng, mắt mèo sáng long lanh cầu khen ngợi, mềm mại nhu hòa nói: "Quân Quân, ta xong rồi !"

Mạc Ảnh Quân liếc hắn một cái, xoay người hướng về phía lớp A đi.

"Quân Quân, chờ ta với ~~" Bạch Ly bối rối hô lên, chạy đến bên cạnh cầm tay Mạc Ảnh Quân, khóe mắt len lén quan sát thấy hắn không nói gì liền vui vẻ nắm chặt hơn một chút.

Mạc Ảnh Quân hơi cúi xuống xem Bạch Ly, trong mắt hiện ra chút bất đắc dĩ.

Sau một lúc, hai người vừa bước vào lớp A liền trông thấy một thiếu niên cùng hai thiếu nữ đang đứng ngó nghiêng ra ngoài.

"A !"

"A !"

Hai âm thanh kinh ngạc xen chút bối rối cùng lúc vang lên, trong đó một vị thiếu nữ tiến đến trước mặt Mạc Ảnh Quân nói: "Ngươi là Mạc Ảnh Quân đúng không ?"

"Uh." Mạc Ảnh Quân hơi nhướng mày nhìn thiếu nữ trước mặt.

"Oa, ta đã xem trận đấu hôm qua của ngươi, thật sự là vô cùng tuyệt vời, ta không ngờ được ngươi thế nhưng lại có thể chiến thắng Nguyệt !"

". . . . ." Mạc Ảnh Quân im lặng, Bạch Ly bên cạnh ôm chặt cánh tay hắn trừng mắt nhìn thiếu nữ.

"Khụ, xin lỗi ta hơi cao hứng một chút, xin phép giới thiệu, ta là Lan, là ma pháp sư song hệ mộc và thủy, ta hiện tại đang theo ngành dược sư !"

"Mạc Ảnh Quân, ta là Vũ, là ma pháp sư hệ phong có thể nói chuyện được với gió, um, chỉ có ta là người duy nhất trên địa lục này !"

"Mạc Ảnh Quân." Mạc Ảnh Quân gật đầu với hai người, thản nhiên nói.

". . . . ."

". . . . ."

Điều này thì ai chả biết a, tên của ngươi thế nhưng đã truyền gần khắp cả lục địa Thương Lam rồi, chúng ta muốn biết thêm thuộc tính của ngươi các thứ chi tiết khác nha !  

Nguyệt đứng một bên cuối cùng tiến lại gật đầu với Mạc Ảnh Quân liền tiến về chỗ ngồi.

Giáo sư bước vào trông thấy Mạc Ảnh Quân cũng hết sức kinh ngạc, bất quá vẫn ổn định lại tinh thần bắt đầu giảng bài.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau