Con Thần Thú Ngu Ngốc, Cút Ngay!
Chương 7: Thao Thiên Không Độn pháp
"Ta chọn . . . . . . . "
Mạc Ảnh Quân hơi dừng, xem hai lão đầu trước mặt vì câu nói nửa chừng của mình mà nắm chặt tay, mồ hôi tuôn ra, hồi hộp nhìn chằm chằm hắn như sợ bỏ lỡ bất cứ điều gì, trong lòng cảm thấy buồn cười.
"Thanh lão sẽ là sư phụ của ta."
Câu nói vừa dứt, Thanh lão sung sướng hoan hô nhảy cẫng lên ôm chầm lấy Mạc Ảnh Quân, miệng hò hét: "Tiểu Quân thân ái, ta biết ngươi sẽ chọn ta mà !"
Không biết nãy giờ ai hồi hộp, phẫn nộ đến mức gọi cả dị thú ra đánh nhau với tên muốn cướp đồ đệ thân yêu của mình !
Về phần Cương lão, nghe xong câu từ thốt ra từ miệng ngọc của Mạc Ảnh Quân, tiến vào trạng thái hóa đá, thần tình u buồn ấm ức nhìn Mạc Ảnh Quân cùng Thanh lão đang ôm nhau đằng kia.
Thanh lão hướng về phía hắn cười đắc ý, ngông nghênh ôm bả vai Mạc Ảnh Quân tiến vào học viện, thật ra là muốn bế hẳn lên đi vào nhưng tiểu Quân không cho đành đổi thành ôm vai, khiêu khích với Cương lão đang đóng vai 'góa phụ chờ chồng' đằng sau.
"Hừ, xem tên thất bại nhà ngươi kìa, tiểu Quân đã chọn ta làm sư phụ của hắn, ngươi vỡ mộng đi là vừa !"
------------------------------------------------
(mn tự tưởng tượng ra học viện cao- đẹp- hoành tráng nha, ngôn từ của ta có hạn không biết cách miêu tả, thành thật xin lỗi nhiều T^T)
Thanh lão đưa Mạc Ảnh Quân đi tham quan học viện xong, mang hắn đến phòng hiệu trưởng làm đơn nhập học cho hắn, vì thuộc tính của tiểu Quân là hỗn độn không gian nên không hề có lớp nào phù hợp.
Lão đầu đưa hắn đến Thiên Sách thư quán, là nơi chứa tất cả công pháp của từng loại thuộc tính.
Cấp bậc công pháp gồm: sơ cấp công pháp, trung cấp công pháp, cao cấp công pháp, thượng phẩm công pháp và cao nhất là thiên tiên công pháp.
Thanh lão dẫn hắn đi sâu xuống mật thất, vừa đi vừa giảng giải cấp bậc công pháp cho Mạc Ảnh Quân, cuối cùng nói: "Tiểu Quân, ngươi cũng biết thuộc tính hỗn độn không gian là thiên tài vạn năm có một, hơn bốn vạn năm trước từng có một tiền bối thuộc tính giống ngươi, lúc đấy đại lục Thương Lam còn chưa nghiên cứu ra thuộc tính nên nhận định nó là thứ bỏ đi, nhưng ai ngờ vị tiền bối đó không chịu bỏ cuộc mà ra sức tìm tòi học hỏi cùng nghiên cứu hàng nghìn năm, cuối cùng tự mình sáng tạo riêng một bộ công pháp duy nhất cho thuộc tính này, vị tiền bối đó đã tự đặt tên cho thuộc tính không người biết của mình là hỗn độn không gian, đương nhiên tên gọi cũng giống với cách thi triển nó, bộ công pháp duy nhất đó tên là Thao Thiên Không Độn pháp !"
Thanh lão vừa kết thúc lời nói, hai người bọn họ dừng chân trước một cánh cửa màu đen tuyền, từ trong toát ra sát khí mãnh liệt, không gian bị đè nén áp suất khiến Mạc Ảnh Quân cảm thấy khó thở, hô hấp dồn dập.
"Sau cánh cửa này là nơi chứa Thao Thiên Không Độn pháp, vị tiền bối đó trước khi ra đi đã nhờ Thương Lam học viện chúng ta bảo vệ cẩn thận cuốn công pháp này rồi trao cho người có duyên với nó, thực sự mà nói kể cả có người trộm đi cũng không tu luyện được, nếu cố chấp sẽ thất khiếu chảy máu, kinh mạch vỡ tan mà chết !"
Mạc Ảnh Quân trầm mặc, nhìn chằm chằm cánh cửa đen tuyền đang không ngừng tỏa ra sát khí trước mặt, thản nhiên mở miệng: "Ta là người thứ hai ?"
"Đúng vậy, tiểu Quân ngươi là người thứ hai có thuộc tính hỗn độn không gian này, ta từng xem qua vị tiền bối đó thi triển công pháp, uy lực kinh khủng vô cùng, cảm giác như không gian trăm vạn mét quanh đó đều bị đè nén sắp vỡ tan, bây giờ nghĩ lại ta cảm giác hơi sợ, may mà vị tiền bối đó không phải người xấu !"
"Nếu vậy, ta chỉ tu luyện được một công pháp duy nhất ?"
"Thao Thiên Không Độn pháp đứng đầu bảng tiên thiên công pháp đó tiểu Quân, sau khi ngươi bước qua cánh cửa này hoàn thành các thử thách mà vị sư tổ kia lưu lại sẽ biết được uy lực của nó dũng mãnh từng nào !"
"Ta đã biết."
Mạc Ảnh Quân lạnh nhạt đáp lời lão đầu, nhưng trong ánh mắt tỏa ra một chút phấn khích, đối với nam nhi mà nói, sức mạnh luôn là thứ hấp dẫn nhất !
Thanh lão bước về trụ đá bên cạnh cánh cửa, lấy đao xẹt qua tay nhỏ máu xuống chỗ trũng ở giữa, cánh cửa 'két két' dần dần mở ra, nhưng nhìn vào bên trong tối đen mù mịt không có bất cứ gam màu nào khác.
Thanh lão từ trong giới chỉ lấy ra một đoản đao (đao mà sát thủ cầm í) đen tuyền, phía dưới chuôi đao có đính một hạt ngọc đen, nhìn qua vô cùng đơn giản.
"Tiểu Quân, đây là Thiên Huyền đoản đao do chính tay vị sư tổ bảy bảy bốn mươi chín ngày đêm lấy nhật nguyệt tinh hoa mà chế tạo ra, ngươi hãy giữ gìn nó thật cẩn thận, mong ngươi sớm trở về !"
Thanh lão đầu nghiêm túc nhìn Mạc Ảnh Quân, không vẻ cợt nhả trẻ con như lúc nãy, giao Thiên Huyền đoản đao vào tay hắn, ngữ điệu cẩn thận dặn dò.
Mạc Ảnh Quân chăm chú nhìn đoản đao, nắm chặt nó, ngẩng đầu lên gật một cái với Thanh lão, xoay người tiến vào bên trong cánh cửa.
'Ầm ầm ầm'
Hai cánh cửa đen tuyền khép lại.
Mạc Ảnh Quân hơi dừng, xem hai lão đầu trước mặt vì câu nói nửa chừng của mình mà nắm chặt tay, mồ hôi tuôn ra, hồi hộp nhìn chằm chằm hắn như sợ bỏ lỡ bất cứ điều gì, trong lòng cảm thấy buồn cười.
"Thanh lão sẽ là sư phụ của ta."
Câu nói vừa dứt, Thanh lão sung sướng hoan hô nhảy cẫng lên ôm chầm lấy Mạc Ảnh Quân, miệng hò hét: "Tiểu Quân thân ái, ta biết ngươi sẽ chọn ta mà !"
Không biết nãy giờ ai hồi hộp, phẫn nộ đến mức gọi cả dị thú ra đánh nhau với tên muốn cướp đồ đệ thân yêu của mình !
Về phần Cương lão, nghe xong câu từ thốt ra từ miệng ngọc của Mạc Ảnh Quân, tiến vào trạng thái hóa đá, thần tình u buồn ấm ức nhìn Mạc Ảnh Quân cùng Thanh lão đang ôm nhau đằng kia.
Thanh lão hướng về phía hắn cười đắc ý, ngông nghênh ôm bả vai Mạc Ảnh Quân tiến vào học viện, thật ra là muốn bế hẳn lên đi vào nhưng tiểu Quân không cho đành đổi thành ôm vai, khiêu khích với Cương lão đang đóng vai 'góa phụ chờ chồng' đằng sau.
"Hừ, xem tên thất bại nhà ngươi kìa, tiểu Quân đã chọn ta làm sư phụ của hắn, ngươi vỡ mộng đi là vừa !"
------------------------------------------------
(mn tự tưởng tượng ra học viện cao- đẹp- hoành tráng nha, ngôn từ của ta có hạn không biết cách miêu tả, thành thật xin lỗi nhiều T^T)
Thanh lão đưa Mạc Ảnh Quân đi tham quan học viện xong, mang hắn đến phòng hiệu trưởng làm đơn nhập học cho hắn, vì thuộc tính của tiểu Quân là hỗn độn không gian nên không hề có lớp nào phù hợp.
Lão đầu đưa hắn đến Thiên Sách thư quán, là nơi chứa tất cả công pháp của từng loại thuộc tính.
Cấp bậc công pháp gồm: sơ cấp công pháp, trung cấp công pháp, cao cấp công pháp, thượng phẩm công pháp và cao nhất là thiên tiên công pháp.
Thanh lão dẫn hắn đi sâu xuống mật thất, vừa đi vừa giảng giải cấp bậc công pháp cho Mạc Ảnh Quân, cuối cùng nói: "Tiểu Quân, ngươi cũng biết thuộc tính hỗn độn không gian là thiên tài vạn năm có một, hơn bốn vạn năm trước từng có một tiền bối thuộc tính giống ngươi, lúc đấy đại lục Thương Lam còn chưa nghiên cứu ra thuộc tính nên nhận định nó là thứ bỏ đi, nhưng ai ngờ vị tiền bối đó không chịu bỏ cuộc mà ra sức tìm tòi học hỏi cùng nghiên cứu hàng nghìn năm, cuối cùng tự mình sáng tạo riêng một bộ công pháp duy nhất cho thuộc tính này, vị tiền bối đó đã tự đặt tên cho thuộc tính không người biết của mình là hỗn độn không gian, đương nhiên tên gọi cũng giống với cách thi triển nó, bộ công pháp duy nhất đó tên là Thao Thiên Không Độn pháp !"
Thanh lão vừa kết thúc lời nói, hai người bọn họ dừng chân trước một cánh cửa màu đen tuyền, từ trong toát ra sát khí mãnh liệt, không gian bị đè nén áp suất khiến Mạc Ảnh Quân cảm thấy khó thở, hô hấp dồn dập.
"Sau cánh cửa này là nơi chứa Thao Thiên Không Độn pháp, vị tiền bối đó trước khi ra đi đã nhờ Thương Lam học viện chúng ta bảo vệ cẩn thận cuốn công pháp này rồi trao cho người có duyên với nó, thực sự mà nói kể cả có người trộm đi cũng không tu luyện được, nếu cố chấp sẽ thất khiếu chảy máu, kinh mạch vỡ tan mà chết !"
Mạc Ảnh Quân trầm mặc, nhìn chằm chằm cánh cửa đen tuyền đang không ngừng tỏa ra sát khí trước mặt, thản nhiên mở miệng: "Ta là người thứ hai ?"
"Đúng vậy, tiểu Quân ngươi là người thứ hai có thuộc tính hỗn độn không gian này, ta từng xem qua vị tiền bối đó thi triển công pháp, uy lực kinh khủng vô cùng, cảm giác như không gian trăm vạn mét quanh đó đều bị đè nén sắp vỡ tan, bây giờ nghĩ lại ta cảm giác hơi sợ, may mà vị tiền bối đó không phải người xấu !"
"Nếu vậy, ta chỉ tu luyện được một công pháp duy nhất ?"
"Thao Thiên Không Độn pháp đứng đầu bảng tiên thiên công pháp đó tiểu Quân, sau khi ngươi bước qua cánh cửa này hoàn thành các thử thách mà vị sư tổ kia lưu lại sẽ biết được uy lực của nó dũng mãnh từng nào !"
"Ta đã biết."
Mạc Ảnh Quân lạnh nhạt đáp lời lão đầu, nhưng trong ánh mắt tỏa ra một chút phấn khích, đối với nam nhi mà nói, sức mạnh luôn là thứ hấp dẫn nhất !
Thanh lão bước về trụ đá bên cạnh cánh cửa, lấy đao xẹt qua tay nhỏ máu xuống chỗ trũng ở giữa, cánh cửa 'két két' dần dần mở ra, nhưng nhìn vào bên trong tối đen mù mịt không có bất cứ gam màu nào khác.
Thanh lão từ trong giới chỉ lấy ra một đoản đao (đao mà sát thủ cầm í) đen tuyền, phía dưới chuôi đao có đính một hạt ngọc đen, nhìn qua vô cùng đơn giản.
"Tiểu Quân, đây là Thiên Huyền đoản đao do chính tay vị sư tổ bảy bảy bốn mươi chín ngày đêm lấy nhật nguyệt tinh hoa mà chế tạo ra, ngươi hãy giữ gìn nó thật cẩn thận, mong ngươi sớm trở về !"
Thanh lão đầu nghiêm túc nhìn Mạc Ảnh Quân, không vẻ cợt nhả trẻ con như lúc nãy, giao Thiên Huyền đoản đao vào tay hắn, ngữ điệu cẩn thận dặn dò.
Mạc Ảnh Quân chăm chú nhìn đoản đao, nắm chặt nó, ngẩng đầu lên gật một cái với Thanh lão, xoay người tiến vào bên trong cánh cửa.
'Ầm ầm ầm'
Hai cánh cửa đen tuyền khép lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất