Công Chúa Hiểu

Chương 3

Trước
Edit: 1kiss

Beta: Lurcent

————————————————–

13

Lần này người có nụ cười chiến thắng trên gương mặt đã đổi thành Trình Hạo Vũ, y liền ho khan hai tiếng: "Nếu đã như vậy thì ông nhỏ ông làm trước đi, tôi không ngại làm người thứ hai đâu."

Bạch Việt Trạch hít sâu một hơi, điều chỉnh lại cảm xúc, sau đó mới nở một nụ cười dịu dàng, nhẹ nhàng nói với Tô Hiểu: "Vậy thì lát nữa em phải cảm nhận cho thật kỹ, xem nó có thực sự nhỏ hơn Trình Hạo Vũ không nhé?"

Bạch Việt Trạch vừa dứt lời liền tách rộng hai chân của Tô Hiểu sang hai bên, để lộ phần hạ thân trắng nõn mê người với vài sợi lông thưa thớt mềm mại. Sau đó hắn cầm tuýp gel bôi trơn đã chuẩn bị sẵn từ trước lên, bóp ra một đống, rồi vươn tay vuốt ve huyệt khẩu chưa từng được ai khai phá của của Tô Hiểu, nhẹ nhàng dùng sức, đưa một ngón trỏ bôi đầy gel làm trơn tiến vào.

Kết quả, ngay khi bí động vừa nuốt được đốt ngón tay đầu tiên, thì người bị xâm phạm đã cao giọng hét lên: "Em đau lắm!"

Bạch Việt Trạch đành phải giảm tốc độ xuống, ngón tay chầm chậm dịu dàng thăm dò trong huyệt đạo căng chặt kia, nhưng Tô Hiểu vẫn rơi nước mắt lã chã, không ngừng kêu la.

Dáng vẻ này của Tô Hiểu thực sự trông rất đáng thương, Bạch Việt Trạch mặc dù thèm khát cậu đã lâu, chỉ muốn đè người ra thao chết, nhưng sau khi cố gắng đút ngón tay đầu tiên vào thì cũng không nỡ lòng nào tiếp tục, chỉ đành thở dài bỏ cuộc, định rút ngón tay của mình ra.

Nhưng Trình Hạo Vũ lại mỉm cười ngăn hắn lại: "Hiểu Hiểu vốn thích làm nũng mà, ông nhìn chỗ này của em ấy xem...... Có thấy đau ở chỗ nào đâu?"

Vừa nói y vừa nhấc bàn tay vẫn luôn mân mê ở dưới hạ thân của Tô Hiểu lên, thế là, căn thịt vật đang dần dần ngẩng cao đầu vì bị chơi đùa cả phía trước lẫn sau liền hoàn toàn lộ ra.

Chiêu trò than đau để đổi lấy sự thương xót của hai anh người yêu bị vạch trần, gương mặt mặt của Công chúa Hiểu thoáng chốc đỏ bừng, nhưng cái miệng vẫn rất bướng bỉnh: "Chả, chả lẽ không cho người ta kêu một tí à..."

"Được, được, được..." Từ lúc cởi quần Tô Hiểu ra, cả người Bạch Việt Trạch đã bị lửa dục thiêu đốt nóng bừng, nhưng hắn vẫn cố gắng giữ nụ cười ngọt ngào nói: "Lát nữa Hiểu Hiểu muốn kêu gì cũng được, nhưng đừng có kêu đến mức khàn, giọng, mất, tiếng, là, được! "

Câu cuối cùng hắn như nghiến răng nghiến lợi nói ra, bàn tay khẽ dùng thêm sức, thọc ngón tay thon dài thứ hai tiến vào hậu huyệt của Tô Hiểu, sau đó ngón thứ ba cũng nhanh chóng tham gia.

Tuy rằng đã có rất nhiều gel bôi trơn xoa dịu, động tác của Bạch Việt Trạch cũng không quá thô lỗ, nhưng bí động còn trinh thoắt cái đã bị ba ngón tay nhồi đầy, Tô Hiểu vẫn cảm thấy hơi khó chịu. Mặc dù cậu vừa đỏng đảnh vừa yếu đuối, nhưng cũng không phải là đứa ngốc, tất nhiên tự biết bây giờ làm nũng với Bạch Việt Trạch hoàn toàn vô dụng, vì vậy cậu liền quay sang nhìn Trình Hạo Vũ bằng ánh mắt long lanh cầu xin sự giúp đỡ.

"Anh Hạo Vũ ơi..." Giọng nói lí nha lí nhí của Tô Hiểu thốt lên nghe như thực sự đang rất tủi thân, không biết Trình Hạo Vũ có mủi lòng không, nhưng căn dương v*t dữ tợn vốn dĩ đã dựng thẳng đứng của y lại phình to ra thêm một chút.

Cả ba người ở bên nhau gần một năm, Trình Hạo Vũ đã sớm phát hiện ra bản thân đặc biệt "hứng lên" khi nhìn thấy dáng vẻ đáng thương và yếu đuối của Công chúa Hiểu, có điều bình thường y vẫn luôn cố gắng kiềm chế bản thân vì sợ sẽ dọa đối phương sợ hãi. Nhưng bây giờ bọn họ đã tiến đến bước "hòa hợp làm một", đối phương lúc này còn ngây thơ không biết gì quyến rũ y như vậy, y làm sao mà nhịn cho nổi.

Trình Hạo Vũ vừa nhìn Bạch Việt Trạch bằng ánh mắt đầy thúc giục, vừa lên tiếng an ủi "Hiểu Hiểu đừng sợ, anh thương em mà", sau đó cúi đầu xuống chỗ bụng dưới của Tô Hiểu, ngậm căn ngọc hành đã nửa mềm đó vào trong miệng.

"A! Các anh... Các anh đừng!" Mật huyệt phía sau liên tục bị ba ngón tay ra vào mạnh mẽ khuấy đảo, phân thân trước mặt lại được nhẹ nhàng mút liếm, Tô Hiểu đột nhiên thất kinh kêu lên, hoảng loạn đến mức không biết phải đặt tay ở chỗ nào.

Thế nhưng hai kẻ đang bận rộn làm việc trên thân thể cậu lại không thèm để ý, một người nuốt vào nhả ra phân thân ở trong miệng, không ngừng dùng đầu lưỡi chơi đùa, một người thì lại liên tục chọc ngoáy ngón tay bên trong lỗ huyệt khít khao, khều gãi thịt mềm ở trên thành ruột.

Được hai người này hợp tác "yêu thương" một hồi, Tô Hiểu chỉ có thể yếu ớt nằm trên giường, nhắm mắt thở dốc hổn hển.

Mà căn ngọc hành bên dưới của cậu đã hoàn toàn thức tỉnh, lỗ nhỏ ở trên đỉnh đầu không ngừng mấp máy tiết ra chất lỏng trong suốt; còn hậu huyệt phía sau thì ban đầu vô cùng chống cự dị vật tiến vào, bây giờ bất cứ khi nào những ngón tay chuẩn bị rút ra, thịt mềm tham lam trên huyệt bích lại lập tức co rút lại quấn lấy chúng thật chặt, không muốn xa rời.

Vào đúng lúc này, ba ngón tay đang không ngừng khều gãi ma sát trong bí động của cậu lại đột nhiên rút ra.

Khoái cảm truyền đến từ hậu huyệt phía sau thoáng chốc bị cắt đứt, Tô Hiểu bất giác mở to mắt, rên lên một tiếng thúc giục Bạch Việt Trạch.

Bạch Việt Trạch mỉm cười: "Tô Hiểu Hiểu, chắc nãy giờ em cũng sướng lắm rồi, bây giờ chúng ta đổi vị trí nhé." Nói xong, hắn liền đỡ lấy côn th*t thô to của mình đặt ở ngay miệng huyệt động đã được bôi trơn và mở rộng, từ từ đâm vào.

14

Mặc dù phân thân của Bạch Việt Trạch bị đánh giá "nhìn có vẻ nhỏ hơn một chút", nhưng đó chỉ là khi so sánh với Trình Hạo Vũ, còn thật lòng mà nói, thứ kia cũng đã có kích cỡ vô cùng dũng mãnh đáng tự hào rồi.

Tô Hiểu sống trên đời nhiều năm như vậy, vừa nãy mới chỉ được ba ngón tay khai phá hậu huyệt, bây giờ phải thực sự dùng thân thể mình để "cảm nhận thật kỹ" cự vật dữ tợn này to nhỏ dài ngắn thế nào, nước mắt lại bắt đầu ứa ra.

Nếu đổi lại là những ngày tháng trước đây, cho dù cậu khóc thật hay khóc giả, hai anh người yêu này của Công chúa Hiểu nhất định sẽ không bao giờ để cậu phải rơi nước mắt thảm thương như vậy.



Nhưng hôm nay cậu đã đi tìm đường chết quá nhiều lần, Bạch Việt Trạch và Trình Hạo Vũ thực sự tàn nhẫn hạ quyết tâm cho dù cậu khóc lóc thế nào cũng phải thao cho xong.

Trình Hạo Vũ tiếp tục vừa an ủi vừa vỗ về phân thân của Tô Hiểu, ngậm thứ trắng nõn nhỏ nhắn kia vào miệng, không ngừng nuốt liếm khiến nó không thể nào mềm xuống vào lúc này. Bạch Việt Trạch thì dừng động tác cắm rút lại một chút để nói vài câu an ủi, sau đó eo tiếp tục đẩy phân thân chậm rãi nhích về trước, mãi đến khi cả phân thân vừa dài vừa thô to hoàn toàn khảm trong cơ thể Tô Hiểu, hắn liền bắt đầu tăng tốc độ rút ra.

Hậu huyệt lần đầu tiên bị tính khí của đàn ông hoàn toàn nhồi đầy xỏ xuyên, Tô Hiểu vừa đau vừa sướng, nhưng vẫn cảm thấy rất tủi thân. Tuy lòng cậu biết rõ chuyện mình bị thao là không thể tránh được, nhưng vẫn không thể nhịn được muốn làm nũng, thút thít nói: "Em không thích đau đâu, em muốn được sướng, muốn được hôn nữa..."

Bạch Việt Trạch đang cố hết sức kìm nén dục vọng, tính khí chuyển động trong cơ thể Tô Hiểu chỉ ra vào rất nông, nghe thấy cậu nũng nịu như vậy, hắn lại không khỏi thở dài, tên nhóc đỏng đảnh này là đúng là một vị tổ tông, tốc độ cắm rút dưới thân cũng vô thức nhẹ nhàng hơn.

Trình Hạo Vũ nhả căn ngọc hành mà y vẫn luôn phục vụ nãy giờ, nhướn người lên phía trên định hôn Tô Hiểu như cậu mong muốn.

Kết quả, Công chúa Hiểu quay đầu đi chỗ khác, nói: "Anh còn chưa súc miệng..."

"Mẹ nó! Hiểu Hiểu, em là đồ vô lương tâm!" Trình Hạo Vũ vơ lấy chai nước khoáng để trên chiếc tủ đầu giường uống hai ngụm, sau đó quăng mạnh nó về chỗ cũ, quay sang nói với thằng bạn thân: "Tôi hôm nay mà không thao chết em ấy thì chết không nhắm mắt. Nếu ông vẫn là một thằng đàn ông, thì đừng có bảo vệ em ấy! "

Bạch Việt Trạch bình thường vốn là một nam sinh dịu dàng ân cần, nhưng bây phía dưới của hắn đã nhịn đến phát đau, nghe thằng bạn nói vậy liền lập tức gật đầu không do dự, sau đó quay đầu lại nói với Tô Hiểu: "Cứ như bây giờ thì không ai thoải mái cả, em chịu khó đau một chút, lát nữa anh sẽ khiến em sướng thôi. "

Hắn vừa dứt lời, liền nhanh chóng banh rộng hai chân của Tô Hiểu ra gần như thành một đường thẳng, cuối cùng bắt đầu mạnh mẽ thao làm như ý mình.

"Ưm... Anh nhẹ, nhẹ chút!" dương v*t to dài liên tục hung ác giã thẳng vào thịt mềm sâu trong thành ruột như máy đóng cọc, khóe mắt chỉ rỉ mấy giọt nước mắt cá sấu của Tô Hiểu lần này thoáng chốc rơi ào ạt như mưa, cậu vừa khóc vừa kêu lên: "A... Sâu quá... Aaaa... Sắp bị đâm, đâm thủng mất... To quá... Ư ư"

Xưa nay Công chúa Hiểu vẫn luôn phàn nàn rằng Bạch Việt Trạch không đủ dịu dàng, nhưng bây giờ cậu lại vừa bị người ta tàn nhẫn thúc mạnh vào bí động, vừa cao giọng dâm đãng rên rỉ, cảnh tượng này rơi vào mắt của Trình Hạo Vũ đang quan sát còn khiến y kích thích sôi sục hơn bất kỳ bộ AV hay GV nào, sự kiên nhẫn cũng dần dần mất sạch.

Y cúi đầu hôn Tô Hiểu ngấu nghiến, môi lưỡi quấn quýt không rời, chặn lại hết thảy những tiếng kêu ngọt ngào quyến rũ của cậu ở trong miệng. Còn hai tay y thì kéo hai tay của Tô Hiểu Hiểu về phía mình, ép đối phương phải bao trọn lấy côn th*t cũng vừa thô to vừa dài của bản thân vuốt ve lên xuống.

Trong căn phòng ngủ cao cấp lộng lẫy của một khách sạn năm sao, một nam sinh mảnh mai nhỏ nhắn đang trần truồng nằm ở trên giường, hai chân mở rộng cực hạn để căn dương v*t nóng bỏng hung ác thọc từng cú từng cú liên tiếp vào hậu huyệt căng mịn non mềm. Hai tay đang muốn giãy dụa của cậu bị ép phải chăm sóc căn dương v*t cứng rắn của một người thanh niên khác, miệng cũng bị quấn quýt không thể mở ra kêu lên được.

Nước mắt của cậu không ngừng thi nhau rơi xuống, nhưng biểu cảm trên gương mặt đã không còn mang vẻ hờn giận nữa mà trở nên vô cùng mê loạn, thậm chí phân thân dưới bụng không được ai an ủi cũng ngẩng cao đầu lần nữa, thỉnh thoảng đỉnh đầu lại rỉ ra chất nhờn trong suốt.

Ngay cả khi muốn giả vờ kêu đau để làm nũng, cậu không thể không thừa nhận rằng, khoái cảm truyền đến từ hậu huyệt dâm dật liên tục được lấp đầy, khuấy đảo, đâm thọc của mình khiến đầu óc cậu trống rỗng.

Mỗi đợt đâm rút ác liệt của Bạch Việt Trạch càng đẩy cậu đến bờ vực cao trào, khi căn phân thân thô to thúc mạnh vào chỗ sâu nhất trong mật huyệt lần nữa, ngọc hành dưới bụng Tô Hiểu bất giác run lên, phun ra một cỗ chất lỏng màu trắng đục, bí động vốn dĩ đã căng khít liền bất giác co rút lại chặt hơn.

Bạch Việt Trạch không ngờ rằng Tô Hiểu chuyển từ phản kháng sang hưởng thụ nhanh như vậy, chỉ mới bị thao mấy lần mà đã bắn ra, dương v*t của hắn được hậu huyệt vừa trải qua cao trào ngậm mút chặt chẽ, liếm láp từng đường gân nổi lên, kết quả trong một phút lơ là, hắn cũng bị kẹp đến mức xuất tinh.

Bạch Việt Trạch dù sao cũng là một tên xử nam, lần đầu tiên lên giường không có kinh nghiệm, mặc dù không thể nói là hắn xuất tinh sớm, nhưng thời gian cũng không phải quá dài, nhìn thấy thằng bạn thân đang mỉm cười chế giễu, sắc mặt hắn trở nên xanh lét.

"Bạch Việt Trạch, không phải tôi đã nói ông... Ông đã nhỏ còn xuất sớm như vậy, về sau làm sao thỏa mãn được Hiểu Hiểu?" Trình Hạo Vũ hôn "chụt" một cái lên mặt của Tô Hiểu, sau đó nói tiếp: "Hiểu Hiểu đừng lo, vẫn có anh thỏa mãn em mà."

Nghe thấy y nói như vậy, Công chúa Hiểu vừa tỉnh táo lại từ đợt khoái cảm tột độ càng lo lắng hơn: "Em không cần, em muốn nghỉ ngơi..."

"Ừ ừ, làm xong chuyện rồi nhất định sẽ để em nghỉ ngơi." Trình Hạo Vũ vừa đuổi Bạch Việt Trạch đi, vừa thề thốt một cách không đáng tin, sau đó nhét dương v*t đã sưng phồng như sắp nổ tung của mình vào trong mật huyệt đang mấp máy chảy tinh dịch ra ngoài, lập tức mạnh mẽ thọc vào rút ra hết sức ác liệt.

Sau đó, cũng giống như chủ tịch Bạch xử nam chưa có kinh nghiệm, người nào đó họ Trình vừa được Tô Hiểu dùng tay phục vụ một lúc lâu, sau một vài chục nhịp ra vào nông sâu cũng tước súng đầu hàng.

Mà còn tệ hơn là, phân thân đang thẳng đứng một lần nữa của Tô Hiểu vẫn còn chưa bắn tinh, cậu bị đâm đến mức đầu óc trống rỗng, không biết gì mơ màng hỏi một câu: "Nhanh như vậy?".

15

Quả báo đến với Trình Hạo Vũ rất nhanh, Bạch Việt Trạch không hề cảm thông với y mà còn lập tức cười nhạo.

Trình Hạo Vũ sau khi xuất tinh vẫn không rút phân thân ra, mà giữ nguyên tư thế cắm vào lật người Tô Hiểu lại, để cậu quỳ sấp ở trên giường úp mặt xuống, phần mông vểnh lên cao, sau đó mới từ từ rút côn th*t tuy đã nửa mềm nhưng vẫn rất hùng tráng của y ra khỏi cơ thể cậu. Chưa được bao lâu thì cự vật vĩ đại kia lại tiếp tục phấn chấn tinh thần, ngẩng cao đầu lần nữa.

"Hiểu Hiểu, lúc nãy em vừa chê anh xuất nhanh?" Trình Hạo Vũ từ lúc bị kẹp sướng đến mức bắn sớm xong không hề nói câu nào, bây giờ mới cười đầy xảo quyệt: "Vậy em xem lần này anh có nhanh hay không nhé! "

Vừa dứt lời, Trình Hạo Vũ ôm lấy eo Tô Hiểu, cắm dương v*t của mình vào bí động đã hai lần bị rót đầy tinh dịch của đàn ông, hung mãnh chuyển động.

Tô Hiểu sau khi bị thao hai lần thì hậu huyệt mất trinh của cậu đã dần dần quen với hình dáng của tính khí đàn ông, nhưng lần này cậu phải tiếp nhận côn th*t dữ tợn của của Trình Hạo Vũ thọc vào từ phía sau, quy đầu chạm đến nơi cực sâu, đối phương lại làm vừa mạnh vừa nhanh vừa ác, chẳng qua bao lâu cậu liền không chịu nổi, bắt đầu kêu lên thảm thương: "Ư a... Sắp hỏng mất... Sắp hỏng mất... Aa..."



Trình Hạo Vũ kìm nén lửa giận đã lâu, làm sao còn có thể quan tâm Công chúa Hiểu đang bị thao tàn nhẫn thế nào, thay vì động tác chậm lại, y liền càng ôm chặt lấy eo Tô Hiểu, thân dưới đâm rút càng cường hãn càng dữ dội, mỗi lần đều thọc vào đến tận gốc, chạm đến nơi cực sâu, sau đó lại rút nhanh cả căn ra ngoài, mài sát thịt mềm trên thành ruột đến mức tê dại.

Không chỉ có bờ mông mềm mại trắng nõn của Tô Hiểu bị y dập mạnh không ngừng vang lên tiếng "bạch, bạch", mà ngay cả hậu huyệt ngậm đầy tinh dịch của hai người đàn ông cũng bị phân thân cương cứng của y khuấy đảo phát ra tiếng nước "ùng ục ùng ục", thoáng chốc cả căn phòng tràn ngập những âm thanh dâm loạn khiến người ta đỏ mặt. Tô Hiểu toàn thân mềm nhũn vô lực, ánh mắt thất thần, lồng ngực theo từng nhịp thở gấp phập phồng lên xuống, miệng cũng vì liên tục rên rỉ mà không thể khép lại được, một dòng nước bọt chảy ra từ khóe môi, biểu cảm vừa dâm đãng vừa quyến rũ.

Khoái cảm khi hậu đình được nhồi đầy rồi liên tục đâm thọc này thật sự quá sung sướng, khiến đại não của Tô Hiểu gần như trống rỗng, không thể nghĩ được gì khác ngoài dương v*t của đối phương, nhưng cường độ cắm rút này cũng quá ác liệt quá hung hãn. Tô Hiểu trong tư thế quỳ gối này bị thúc vào hơn trăm lần, thịt vật dưới thân của cậu cũng đã xuất tinh, nhưng người phía sau vẫn chưa hề có dấu hiệu dừng lại.

Lúc này Tô Hiểu thật sự đã cảm thấy sợ hãi rồi, cho dù cậu có nói ra vô số lời van xin, làm nũng, lấy lòng, người kia cũng không hề đáp lại, cậu muốn bò về phía trước để thoát khỏi căn dương v*t dữ tợn phảng phất như sẽ không bao giờ dừng lại này, nhưng thân thể lại bị hai cánh tay cường tráng quanh năm chơi thể thao giam cầm, cố gắng mấy cũng không nhúc nhích nổi.

Từ khi Tô Hiểu yêu đương với hai người bạn trai này, lúc nào cậu cũng được bọn họ nuông chiều dung túng, thế nên càng ngày càng để lộ ra bản chất thật đầy kiêu ngạo, đỏng đảnh, nhưng Bạch Việt Trạch và Trình Hạo Vũ vẫn luôn quen với việc cậu làm mình làm mẩy, giống như một chàng kỵ sĩ và con chó trung thành.

Trong gần một năm qua, đây là lần đầu tiên Công chúa Hiểu bị người yêu đối xử tàn nhẫn hung ác như vậy, cậu vừa sợ hãi vừa lo lắng, nước mắt không kìm được lại rơi lộp độp lần nữa. Thế nhưng tất cả đã muộn, ai cũng biết rằng bây giờ khóc lóc cũng vô ích, vì vậy cậu đưa ánh mắt đầy cầu cứu sang người bạn trai còn lại của mình, Bạch Việt Trạch.

"Anh Việt Trạch ơi..." Khuôn mặt tuấn tú của Tô Hiểu lã chã nước mắt, đôi mắt to tròn long lanh tràn đầy sự khẩn cầu, thật sự trông rất đáng thương, đáng thương đến mức khiến người ta không nỡ từ chối.

Có điều, sau khi ngồi xem một màn GV cực kỳ sống động kích thích hồi lâu, phân thân "nhìn nhỏ hơn một chút" của Bạch Việt Trạch đã trướng lớn kinh người, hắn không những nhẫn tâm mặc kệ lời cầu cứu của Tô Hiểu, mà còn ra hiệu với Trình Hạo Vũ: "Ông ôm Tô Hiểu Hiểu ngồi lên người tôi đi. "

Công chúa Hiểu ngây thơ chưa xem qua bộ phim nóng nào, rõ ràng không hiểu hai người đang nói gì, nhưng Trình Hạo Vũ thì nhanh chóng hiểu ra ý của thằng bạn thân.

"Hiểu Hiểu cầu cứu ông đấy, mà thực ra ông còn tàn nhẫn hơn tôi." Trình Hạo Vũ thở dài, nhưng hành động hết sức dứt khoát, y giữ nguyên tư thế đang cắm vào, dễ dàng bế Tô Hiểu ngồi lên trên người Bạch Việt Trạch đã nằm sẵn xuống giường.

"Các anh định làm gì vậy?" Tô Hiểu đột nhiên có dự không lành, cắn môi hỏi.

Hai người đàn ông bên cạnh đồng thời mỉm cười, nói: "Cùng làm em đấy."

Sau đó trước khi Tô Hiểu kịp phản ứng, ngón tay của Bạch Việt Trạch đã thâm nhập vào trong bí động đang bị phân thân của Trình Hạo Vũ xỏ xuyên, từ từ nới rộng huyệt khẩu run rẩy co rút không ngừng, một lúc sau mới chen tính khí của hắn đi vào.

"A a a a a a a a a a a... Dừng lại đi! Ư a rách, rách mất!!" Hậu huyệt vừa phá trinh chưa được bao lâu, rõ ràng đã bị một căn dương v*t đàn ông hùng tráng nhồi đầy, giây phút này lại còn nhét thêm một cái thứ hai cũng to dài không kém vào bên trong, Tô Hiểu vừa kêu lên đau đớn vừa gắng sức vùng vẫy.

Hai người đàn ông bình thường vẫn luôn rất yêu thương chiều chuộng cậu, bây giờ một người thì vặn hai tay cậu ra sau lưng giữ chặt, một người thì giữ lấy eo cậu chậm rãi đè xuống để cậu có thể nuốt hai căn thịt vật vào sâu tận gốc.

Tô Hiểu bị ép phải chứa cả hai căn phân thân ở bên trong cơ thể, mặt mũi đã tèm nhèm nước mắt nước mũi, miệng không ngừng rên rỉ: "Đau quá... Huhu... Các anh bắt nạt em..."

"Thật sự rất đau?" Bạch Việt Trạch giữ chặt Tô Hiểu ngồi ở trên người hắn, chuyển động phân thân ở trong cơ thể Tô Hiểu theo hướng từ dưới lên, duỗi tay sờ lên căn ngọc hành của cậu một cái, sau đó cười hỏi: "Vậy sao nơi này của em lại cứng vậy?"

Còn Trình Hạo Vũ, người đang nửa quỳ sau lưng Tô Hiểu thì đưa đẩy dương v*t vào huyệt đạo theo hướng trước sau, cũng khẽ mỉm cười: "Bắt nạt em? Bọn anh bây giờ mới bắt đầu bắt nạt em này!"

Vừa nói, y vừa điều khiển tính khí cắm rút trong cơ thể Tô Hiểu, Bạch Việt Trạch cũng chầm chầm chuyển động phần eo ra vào bí động.

Vì vậy, hai căn dương v*t thô to chôn sâu trong hậu huyệt của Tô Hiểu Hiểu, mỗi khi một căn rút ra thì ngay lập tức sẽ có một căn khác thúc vào, liên tục thay phiên nhau thọc vào khuấy đảo thành ruột mềm mại khít khao kia, không để nó có khoảnh khắc trống rỗng nào.

Tô Hiểu bị hai anh người yêu thay phiên nhau thao cùng lúc mới được vài lần, đã không kìm được bắn tinh thêm một lần nữa, vừa khóc vừa phun tung tóe tinh dịch trắng đục lên ba khối cơ thể đang gắn chặt với nhau.

Tuy nhiên tinh lực của Bạch Việt Trạch và Trình Hạo Vũ thì vẫn rất dồi dào, có khi cùng đâm vào cùng rút ra, có khi thay phiên nhau giã nện hàng trăm lần, đợi đến lúc Tô Hiểu bị thao bắn lần thứ tư, bọn họ mới đồng thời bắn tinh vào trong hậu huyệt vốn đã chật ních tinh dịch của cậu.

Khi hai căn vật thịt trong cơ thể cuối cùng cũng hoàn toàn ngừng lại, Tô Hiểu cả người co giật, đầu lưỡi đỏ hồng hơi lộ ra ngoài, bụng dưới bị bơm nhiều tinh dịch đến mức hơi phồng lên, lỗ huyệt sưng đỏ tạm thời không thể khép lại được run rẩy phun ra một dòng chất lỏng màu trắng đục. Tô Hiểu phải mất một thời gian rất lâu mới lấy lại được ý thức, thở hổn hển nói: "Hai anh thấy đủ chưa! "

Mà hai người được hỏi thì sao?

Chỉ cần thay đổi tư thế, hai người bạn trai lập tức lại cắm dương v*t vào cơ thể của Công chúa Hiểu, dùng hành động của mình để chứng minh rằng: Tất nhiên là chưa đủ!

Đêm dài như vậy, nếu không cùng nhau vui vẻ tới sáng thì làm sao mà thỏa mãn được?

16

Hỏi: Vô tình đi câu bắt được hai con cá mập to, trên trời rơi xuống một cái bánh lớn, bây giờ tôi mới biết sợ, phải làm sao bây giờ?

Đáp: Cá mập bạn đã bắt rồi, bánh bạn cũng đã ăn rồi, tự làm tự chịu, chúc bạn may mắn.

Hoàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước