Chương 35: Cấp báo.
Mấy ngày nay tin cấp báo trở về liên tục, đã có hai binh đội do Lục tướng quân và phó tướng quân được hoàng thượng cử đi để trợ giúp.
Vô Ưu nhìn phụ hoàng như thế thì vô cùng đau lòng nhưng không thể giúp gì được cho người.
Từ sau khi nhận lại phụ mẫu nàng đều được sống trong vòng tay ấm áp của phụ hoàng và mẫu hậu nên nàng rất muốn giúp một phần sức lực của mình.
Nhân cơ hội hôm nay phụ hoàng cùng mẫu hậu đi thăm hoàng lăng Vô Ưu liền xuất cung trở về Hạ gia.
Nàng nghĩ bây giờ chỉ hỏi ngoại tổ phụ thì người mới có cách, từ trước đến giờ người mà Vô Ưu sùng bái chính là ngoại tổ phụ.
Nếu không thành Giang Tây từ một thành nhỏ, nội loạn liên miên vì sao chỉ một năm khi ngoại tổ phụ đến đây đã dẹp loạn được và đưa thành Giang Tây trở nên vô cùng giàu có.
Khi Vô Ưu đến Hạ gia thì tổng quản vội niềm nở đón và hỏi :
"Công chúa người trở về thăm thiếu phu nhân sao, thiếu phu nhân đang ở trong phòng đó ạ !".
Vô Ưu mỉm cười lắc đầu nói :
''Lát ta sẽ đi thăm mẫu thân sau, giờ ta muốn gặp ngoại tổ phụ trước, người đang ở đâu ?".
Tổng quản vội cung kính nói :
"Thưa công chúa, thành chủ đang ở phòng sách luyện chữ đó ạ, thiếu chủ cũng đang ở đó ".
Vô Ưu nghe thấy phụ thân cũng đang ở đó liền vui vẻ đi vào .
Nhìn thấy nàng người hầu đang định bẩm báo thì Vô Ưu mỉm cười lắc đầu ra hiệu không nói gì,nàng muốn tạo bất ngờ cho hai người nên nhè nhẹ tiền vào.
Chưa kịp bước vào nàng đã nghe thấy phụ thân nói :
"Thế cục của Nam Phong quốc bây giờ rất nguy nan, e rằng Lưu đại tướng quân không chống đỡ được lâu.
Nhi tử có phái ám vệ đi nghe ngóng thì e rằng làn này cho dù Lục tướng quân cùng phó tướng ứng cứu cũng không ổn.
Thái tử của Lưu Vũ quốc là Lục Thanh Hy đích thân ra trận, người này mưu mô xảo trá dùng quân rất giỏi nên e rằng Lưu đại tướng quân không phải là đối thủ của hắn ta ".
Giọng của ngoại tổ phụ nói thêm vào :
"Thể theo con tình hình này phía bên ta còn cách nào, con thử nói quan điểm của mình cho ta nghe xem nào ?".
Hạ Uy Tuấn cung kính trả lời :
"Bây giờ trước mắt Nam Phong quốc chỉ có hai con đường, thứ nhất là quy thuận Lưu Vũ quốc, chấp nhận nộp cống phẩm như thế thì sẽ bị Lưu Vũ quốc dẫm dưới chân không bao giờ ngóc mình dậy được.
Thứ hai đó là nhờ sự giúp đỡ của hoàng đế Sở quốc, bây giờ chỉ có Sở quốc mới đủ mạnh để giúp chúng ta thoát khỏi thể cục này, phương án này nhi tử đã nói lúc trước khi chúng ta ở Giang Tây rồi .
Nhưng hoàng đế Sở quốc từ trước đến giờ tính tình quái gở e là khó càng thêm khó ".
Hạ Uy Phong nghe nhi tử trả lời thì gật đầu nói :
"Con nói thế cục mới đúng được tám phần, theo như tin tức tình báo mới nhất của phụ thân thì hoàng đế Sở quốc đang trên đường đến đây, và cách nhanh nhất bây giờ chỉ có liên hôn mới có thể gỡ bỏ được thế cục này ".
Hạ Uy Tuấn giật mình hỏi lại :
"Liên hôn, không phải hoàng đế Sở quốc tính tình kỳ quái, ngay cả hậu cung cũng thưa thớt phi tần, cách này của phụ thân nhi tử e là không được rồi ".
Hạ Uy Phong lắc đầu nói :
"Con khờ à, liên hôn chỉ là kết tình hữu nghĩ giữa hai nước, ta nghĩ hoàng đế Sở quốc đã nghe được phong phanh tin tức gì mới đến đây lúc này, mà đã đến thì có nghĩa là có khả năng đàm phán con hiểu không ?.
Dã tâm của vị hoàng đế này khá lớn, rất có thể còn có kế hoạch phía sau, nếu chúng ta có thể liên hồn thì trước mắt đó là cách tốt nhất ".
Vô Ưu thấy đứng ngoài không phải là hay gì liền gõ cửa để vào, Hạ Uy Tuấn liền nhanh chóng đi ra mở cửa,nhìn thấy Vô Ưu thì vui mừng nói :
"Nha đầu con đến lâu chưa sao không để người hầu thông báo chứ ?".
Hạ Uy Phong ở bên trong liền hỏi :
"Là Vô Ưu đến hay sao, bảo con bé vào đây".
Vô Ưu liền đấy cửa cùng phụ thần tiền vào, nàng vừa đi vừa nói :
"Ngoại tổ phụ lần này cháu gái đến cũng là vì chuyện biên kinh thời gian gần đây ạ!, cháu gái nhìn thấy phụ hoàng cùng đệ đệ lo lắng mà phiền lòng ".
Hạ Uy Phong gõ vào đầu nàng rồi nói :
"Nhóc quỷ, chuyện quốc gia đại sự để cánh nam nhân lo lắng con cần gì phải nghĩ ngợi cho mệt thân chứ".
Nàng nũng nịu ôm cánh tay của ngoại tổ phụ rồi nói :
"Tại con không nỡ thôi mà, ngoại tổ phụ người có cách nào cứu giúp thế cục này không ?, lúc này cháu gái có nghe loáng thoáng thấy người nói liên hôn gì cơ mà ".
Hạ Uy Tuấn giật mình nhìn phụ thân rồi quay sang mắng nàng :
'"Liên hôn gì chứ, con là Cố Luân công chúa thân phận vô cùng cao, nếu có liên hôn chắc chắn sẽ không chọn con ,đừng để mẫu thân nghe thấy không lại phiền lòng bây giờ ".
Vô Ưu nắm lấy thời cơ liền rối rít hỏi :
"Vậy cái cách liên hôn này sẽ cứu giúp thế cục hiện tại hay sao ạ !?".
Vô Ưu nhìn phụ hoàng như thế thì vô cùng đau lòng nhưng không thể giúp gì được cho người.
Từ sau khi nhận lại phụ mẫu nàng đều được sống trong vòng tay ấm áp của phụ hoàng và mẫu hậu nên nàng rất muốn giúp một phần sức lực của mình.
Nhân cơ hội hôm nay phụ hoàng cùng mẫu hậu đi thăm hoàng lăng Vô Ưu liền xuất cung trở về Hạ gia.
Nàng nghĩ bây giờ chỉ hỏi ngoại tổ phụ thì người mới có cách, từ trước đến giờ người mà Vô Ưu sùng bái chính là ngoại tổ phụ.
Nếu không thành Giang Tây từ một thành nhỏ, nội loạn liên miên vì sao chỉ một năm khi ngoại tổ phụ đến đây đã dẹp loạn được và đưa thành Giang Tây trở nên vô cùng giàu có.
Khi Vô Ưu đến Hạ gia thì tổng quản vội niềm nở đón và hỏi :
"Công chúa người trở về thăm thiếu phu nhân sao, thiếu phu nhân đang ở trong phòng đó ạ !".
Vô Ưu mỉm cười lắc đầu nói :
''Lát ta sẽ đi thăm mẫu thân sau, giờ ta muốn gặp ngoại tổ phụ trước, người đang ở đâu ?".
Tổng quản vội cung kính nói :
"Thưa công chúa, thành chủ đang ở phòng sách luyện chữ đó ạ, thiếu chủ cũng đang ở đó ".
Vô Ưu nghe thấy phụ thân cũng đang ở đó liền vui vẻ đi vào .
Nhìn thấy nàng người hầu đang định bẩm báo thì Vô Ưu mỉm cười lắc đầu ra hiệu không nói gì,nàng muốn tạo bất ngờ cho hai người nên nhè nhẹ tiền vào.
Chưa kịp bước vào nàng đã nghe thấy phụ thân nói :
"Thế cục của Nam Phong quốc bây giờ rất nguy nan, e rằng Lưu đại tướng quân không chống đỡ được lâu.
Nhi tử có phái ám vệ đi nghe ngóng thì e rằng làn này cho dù Lục tướng quân cùng phó tướng ứng cứu cũng không ổn.
Thái tử của Lưu Vũ quốc là Lục Thanh Hy đích thân ra trận, người này mưu mô xảo trá dùng quân rất giỏi nên e rằng Lưu đại tướng quân không phải là đối thủ của hắn ta ".
Giọng của ngoại tổ phụ nói thêm vào :
"Thể theo con tình hình này phía bên ta còn cách nào, con thử nói quan điểm của mình cho ta nghe xem nào ?".
Hạ Uy Tuấn cung kính trả lời :
"Bây giờ trước mắt Nam Phong quốc chỉ có hai con đường, thứ nhất là quy thuận Lưu Vũ quốc, chấp nhận nộp cống phẩm như thế thì sẽ bị Lưu Vũ quốc dẫm dưới chân không bao giờ ngóc mình dậy được.
Thứ hai đó là nhờ sự giúp đỡ của hoàng đế Sở quốc, bây giờ chỉ có Sở quốc mới đủ mạnh để giúp chúng ta thoát khỏi thể cục này, phương án này nhi tử đã nói lúc trước khi chúng ta ở Giang Tây rồi .
Nhưng hoàng đế Sở quốc từ trước đến giờ tính tình quái gở e là khó càng thêm khó ".
Hạ Uy Phong nghe nhi tử trả lời thì gật đầu nói :
"Con nói thế cục mới đúng được tám phần, theo như tin tức tình báo mới nhất của phụ thân thì hoàng đế Sở quốc đang trên đường đến đây, và cách nhanh nhất bây giờ chỉ có liên hôn mới có thể gỡ bỏ được thế cục này ".
Hạ Uy Tuấn giật mình hỏi lại :
"Liên hôn, không phải hoàng đế Sở quốc tính tình kỳ quái, ngay cả hậu cung cũng thưa thớt phi tần, cách này của phụ thân nhi tử e là không được rồi ".
Hạ Uy Phong lắc đầu nói :
"Con khờ à, liên hôn chỉ là kết tình hữu nghĩ giữa hai nước, ta nghĩ hoàng đế Sở quốc đã nghe được phong phanh tin tức gì mới đến đây lúc này, mà đã đến thì có nghĩa là có khả năng đàm phán con hiểu không ?.
Dã tâm của vị hoàng đế này khá lớn, rất có thể còn có kế hoạch phía sau, nếu chúng ta có thể liên hồn thì trước mắt đó là cách tốt nhất ".
Vô Ưu thấy đứng ngoài không phải là hay gì liền gõ cửa để vào, Hạ Uy Tuấn liền nhanh chóng đi ra mở cửa,nhìn thấy Vô Ưu thì vui mừng nói :
"Nha đầu con đến lâu chưa sao không để người hầu thông báo chứ ?".
Hạ Uy Phong ở bên trong liền hỏi :
"Là Vô Ưu đến hay sao, bảo con bé vào đây".
Vô Ưu liền đấy cửa cùng phụ thần tiền vào, nàng vừa đi vừa nói :
"Ngoại tổ phụ lần này cháu gái đến cũng là vì chuyện biên kinh thời gian gần đây ạ!, cháu gái nhìn thấy phụ hoàng cùng đệ đệ lo lắng mà phiền lòng ".
Hạ Uy Phong gõ vào đầu nàng rồi nói :
"Nhóc quỷ, chuyện quốc gia đại sự để cánh nam nhân lo lắng con cần gì phải nghĩ ngợi cho mệt thân chứ".
Nàng nũng nịu ôm cánh tay của ngoại tổ phụ rồi nói :
"Tại con không nỡ thôi mà, ngoại tổ phụ người có cách nào cứu giúp thế cục này không ?, lúc này cháu gái có nghe loáng thoáng thấy người nói liên hôn gì cơ mà ".
Hạ Uy Tuấn giật mình nhìn phụ thân rồi quay sang mắng nàng :
'"Liên hôn gì chứ, con là Cố Luân công chúa thân phận vô cùng cao, nếu có liên hôn chắc chắn sẽ không chọn con ,đừng để mẫu thân nghe thấy không lại phiền lòng bây giờ ".
Vô Ưu nắm lấy thời cơ liền rối rít hỏi :
"Vậy cái cách liên hôn này sẽ cứu giúp thế cục hiện tại hay sao ạ !?".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất