Chương 78: Cung yến
Cung yến được tổ chức vô cùng long trọng, tất cả các quý nữ đều được tham dự, từ sau khi tân đế lên ngôi thì đây mới là lần đầu tiên bọn họ được tham gia nên ai ai cũng háo hức.
Phần lớn ai cũng đều có mục đích khi tham dự buổi cung yến này, bây giờ hoàng thượng đang tuổi trẻ mà trong hậu cung chỉ sủng ái một mình hoàng hậu cho nên người nào người nấy đều mong muốn mình có thể lọt vào mắt xanh của hoàng thượng.
Các tiểu tưu người nào người nấy xiêm y rực rỡ trang điểm vô cùng xinh đẹp và nhập cung từ sớm.
Trong khi đó ở Tây cung Mộc nhi cũng đang trang điểm sửa soạn cho mình, thời gian này nàng ta im hơi lặng tiếng sống ở trong cung để tìm cho mình một cơ hội, mà cơ hội đó cuối cùng hôm nay cũng đến, nàng ta không thể ngồi im được nữa.
Lúc này Thư thái phi đang ung dung được cung nhân đấm bóp, bà ta thời gian này vô cùng hưởng thụ sự cung phụng của các cung nhân.
Bà cảm thấy tiếc cho thời gian trước tự nhiên rời cung làm gì để cho lão bà nà kia được lợi.
Từ khi hồi cung đến giờ bà ta cũng khôn hơn, không làm mình làm mẩy với hoàng thượng nữa, duy chỉ có điều cái gai trong lòng bà ta vẫn là địa vị thái hậu kia nên đối xử với hoàng thượng cũng chẳng thật lòng gì cho cam.
Bà nhìn Mộc nhi rồi nhẹ nhàng nói:
“Con cố gắng lấy được lòng của hoàng thượng, có như thế Lục gia của chúng ta mới có chỗ đứng trong kinh thành, kinh thành có quá nhiều thế gia ta muốn Lục gia phải phong quang có như thế mới bù đắp được vata vả mà ta phải chịu bao nhiệ năm qua “.
Mộc nhi mỉm cười nói:
“Cô cô Mộc nhi nhớ rõ rồi ạ!, người không thấy thời gian gần đây biểu ca thường xuyên đến đây hay sao?, huynh ấy cũng cởi mở hơn trước.
Cô cô nhớ sau cung yến nhất định phải mời hoàng thượng đến đây có như thế kế hoạch mới có thể thành công được, thành hay bại là ở lần này “.
Thư thái phi cười vui vẻ nói:
“Con yên tâm đi, địa vị của ta trong lòng hoàng thượng vô cùng lớn, nó vẫn áy náy với ta vì chuyện xưa nên chắc chắn kế hoạch sẽ thành công, đến lúc đó chỉ chờ cậy vào con thôi, có được sủng ái hay không là phụ thuộc vào con “.
Mộc Nhi giả vờ e thẹn trả lời:
“Cô Cô yên tâm Mộc Nhi sẽ không để cô cô và Lục gia thất vọng “.
Hai người mỗi người mang theo một mưu mô và mục đích của riêng mình.
Nam Cung Viễn như thường lệ xong công việc là đến Vô Ưu cung để đón hoàng hậu.
Ngắm nhìn nàng bao nhiêu lần nhưng không lần nào là chàng không cảm thán, Vô Ưu mang đến cho chàng rất nhiều điều mới mẻ và lạ lẫm.
Hôm nay nàng mặc cung trang cồng kềnh nhưng không mất đi được nét đẹp và sự mềm mại của nàng,khí chất của nàng vô cùng cao sang quyền quý không phải ai cũng có được.
Vô Ưu nhìn chàng thất thần rồi nói:
“Mỗi lần khoác trên mình bộ cung trang này thiếp muốn mệt, quá rườm rà và nặng nề, có lẽ lần sau may bộ nào đơn giản hơn một chút thôi “.
Nam Cung Viễn cười, có lẽ chỉ có nàng mới cảm thấy y phục hoàng hậu rườm rà, nàng không biết có bao nhiêu nữ nhân muốn một lần khoác lên mình y phục đó mà không được.
Hai người lên kiệu rồi đi đến điện chính, nơi tổ chức cung yến, lúc này mọi người đã có mặt đông đủ chỉ chờ mỗi hai người.
Thư Thái phi từ khi hồi cung đến giờ đây mới là lần trực tiếp giáp mặt với Thái hậu, hai người chỉ nhìn nhau mỉm cười xã giao chứ không nói gì.
Bà ta khá hài lòng với vị trí được sắp xếp như thế này, có thể hiểu được trong lòng bà ta có bao nhiêu hư vinh.
Nhưng có một điều mãi mãi bà ta không bao giờ hiểu rằng cho dù thế nào thì bà vẫn không thể nào sánh vai cùng với thái hậu được, nhưng bà ta vẫn không chịu hiểu, vẫn giam mình trong sự mộng tưởng đó giống như nó đã chiếm hữu từ gốc rễ rồi.
Đế, hậu song song nắm tay nhau tiến vào, tất cả các quan đại thần đều quỳ xuống đồng thanh hô:
“Hoàng thượng vạn tuê, vạn tuế, vạn vạn tuế!”
“Hoàng hậu thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế!”.
Hai người ngồi xuống, giọng Nam cung Viễn hào sáng nói:
“Chúng khanh bình thân, nay là tết trung thu là tết đoàn viên nên mọi người đừng câu nệ tiểu tiết, vui chơi hết mình “.
Các quan đại thần vội vàng đồng thanh đáp:
“Chúng thần đa tạ hoàng thượng, hoàng hậu “.
Tiếng nhạc dần dần vang lên, toàn bộ đồ ăn được lần lượt mang vào.
Hôm nay ba vị phi tần của hoàng thượng cũng được tham dự, Vô Ưu sắp xếp.cho ba người thứ tự từ cao đến thấp vô cùng nổi bật.
Từng tiết mục được tham gia góp vui, vô cùng huyên náo, các vị tiểu thư thi nhau biểu diễn hòng được lọt vào mắt xanh của hoàng thượng.
Nhưng tiếc cho bọn họ có lòng nhưng lại không được hoàng thượng để mắt đến, nếu hoàng thượng là người ham mê nữ sắc thì hậu cung bây giờ đâu có ít phi tử như thế.
Chỉ trách bọn họ không muốn nhìn nhận thực tế, chỉ mong vận may sẽ đến với mình mà thôi.
Phần lớn ai cũng đều có mục đích khi tham dự buổi cung yến này, bây giờ hoàng thượng đang tuổi trẻ mà trong hậu cung chỉ sủng ái một mình hoàng hậu cho nên người nào người nấy đều mong muốn mình có thể lọt vào mắt xanh của hoàng thượng.
Các tiểu tưu người nào người nấy xiêm y rực rỡ trang điểm vô cùng xinh đẹp và nhập cung từ sớm.
Trong khi đó ở Tây cung Mộc nhi cũng đang trang điểm sửa soạn cho mình, thời gian này nàng ta im hơi lặng tiếng sống ở trong cung để tìm cho mình một cơ hội, mà cơ hội đó cuối cùng hôm nay cũng đến, nàng ta không thể ngồi im được nữa.
Lúc này Thư thái phi đang ung dung được cung nhân đấm bóp, bà ta thời gian này vô cùng hưởng thụ sự cung phụng của các cung nhân.
Bà cảm thấy tiếc cho thời gian trước tự nhiên rời cung làm gì để cho lão bà nà kia được lợi.
Từ khi hồi cung đến giờ bà ta cũng khôn hơn, không làm mình làm mẩy với hoàng thượng nữa, duy chỉ có điều cái gai trong lòng bà ta vẫn là địa vị thái hậu kia nên đối xử với hoàng thượng cũng chẳng thật lòng gì cho cam.
Bà nhìn Mộc nhi rồi nhẹ nhàng nói:
“Con cố gắng lấy được lòng của hoàng thượng, có như thế Lục gia của chúng ta mới có chỗ đứng trong kinh thành, kinh thành có quá nhiều thế gia ta muốn Lục gia phải phong quang có như thế mới bù đắp được vata vả mà ta phải chịu bao nhiệ năm qua “.
Mộc nhi mỉm cười nói:
“Cô cô Mộc nhi nhớ rõ rồi ạ!, người không thấy thời gian gần đây biểu ca thường xuyên đến đây hay sao?, huynh ấy cũng cởi mở hơn trước.
Cô cô nhớ sau cung yến nhất định phải mời hoàng thượng đến đây có như thế kế hoạch mới có thể thành công được, thành hay bại là ở lần này “.
Thư thái phi cười vui vẻ nói:
“Con yên tâm đi, địa vị của ta trong lòng hoàng thượng vô cùng lớn, nó vẫn áy náy với ta vì chuyện xưa nên chắc chắn kế hoạch sẽ thành công, đến lúc đó chỉ chờ cậy vào con thôi, có được sủng ái hay không là phụ thuộc vào con “.
Mộc Nhi giả vờ e thẹn trả lời:
“Cô Cô yên tâm Mộc Nhi sẽ không để cô cô và Lục gia thất vọng “.
Hai người mỗi người mang theo một mưu mô và mục đích của riêng mình.
Nam Cung Viễn như thường lệ xong công việc là đến Vô Ưu cung để đón hoàng hậu.
Ngắm nhìn nàng bao nhiêu lần nhưng không lần nào là chàng không cảm thán, Vô Ưu mang đến cho chàng rất nhiều điều mới mẻ và lạ lẫm.
Hôm nay nàng mặc cung trang cồng kềnh nhưng không mất đi được nét đẹp và sự mềm mại của nàng,khí chất của nàng vô cùng cao sang quyền quý không phải ai cũng có được.
Vô Ưu nhìn chàng thất thần rồi nói:
“Mỗi lần khoác trên mình bộ cung trang này thiếp muốn mệt, quá rườm rà và nặng nề, có lẽ lần sau may bộ nào đơn giản hơn một chút thôi “.
Nam Cung Viễn cười, có lẽ chỉ có nàng mới cảm thấy y phục hoàng hậu rườm rà, nàng không biết có bao nhiêu nữ nhân muốn một lần khoác lên mình y phục đó mà không được.
Hai người lên kiệu rồi đi đến điện chính, nơi tổ chức cung yến, lúc này mọi người đã có mặt đông đủ chỉ chờ mỗi hai người.
Thư Thái phi từ khi hồi cung đến giờ đây mới là lần trực tiếp giáp mặt với Thái hậu, hai người chỉ nhìn nhau mỉm cười xã giao chứ không nói gì.
Bà ta khá hài lòng với vị trí được sắp xếp như thế này, có thể hiểu được trong lòng bà ta có bao nhiêu hư vinh.
Nhưng có một điều mãi mãi bà ta không bao giờ hiểu rằng cho dù thế nào thì bà vẫn không thể nào sánh vai cùng với thái hậu được, nhưng bà ta vẫn không chịu hiểu, vẫn giam mình trong sự mộng tưởng đó giống như nó đã chiếm hữu từ gốc rễ rồi.
Đế, hậu song song nắm tay nhau tiến vào, tất cả các quan đại thần đều quỳ xuống đồng thanh hô:
“Hoàng thượng vạn tuê, vạn tuế, vạn vạn tuế!”
“Hoàng hậu thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế!”.
Hai người ngồi xuống, giọng Nam cung Viễn hào sáng nói:
“Chúng khanh bình thân, nay là tết trung thu là tết đoàn viên nên mọi người đừng câu nệ tiểu tiết, vui chơi hết mình “.
Các quan đại thần vội vàng đồng thanh đáp:
“Chúng thần đa tạ hoàng thượng, hoàng hậu “.
Tiếng nhạc dần dần vang lên, toàn bộ đồ ăn được lần lượt mang vào.
Hôm nay ba vị phi tần của hoàng thượng cũng được tham dự, Vô Ưu sắp xếp.cho ba người thứ tự từ cao đến thấp vô cùng nổi bật.
Từng tiết mục được tham gia góp vui, vô cùng huyên náo, các vị tiểu thư thi nhau biểu diễn hòng được lọt vào mắt xanh của hoàng thượng.
Nhưng tiếc cho bọn họ có lòng nhưng lại không được hoàng thượng để mắt đến, nếu hoàng thượng là người ham mê nữ sắc thì hậu cung bây giờ đâu có ít phi tử như thế.
Chỉ trách bọn họ không muốn nhìn nhận thực tế, chỉ mong vận may sẽ đến với mình mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất