Công Lược Lĩnh Chủ Thành Phố Ngầm Kia
Chương 59
Phố buôn bán ồn ào nhốn nháo, các người chơi buôn chuyện trên trời dưới đất với nhau. Đương nhiên nói nhiều nhất vẫn là tọa kỵ thảm bay.
“Người anh em vừa nãy nói rất đúng, closed beta xóa dữ liệu, các anh em, xóa dữ liệu.”
“Cho nên tọa kỵ giới hạn của bản closed beta có tác dụng gì?”
“Không phải, chỉ có tôi thấy kỳ quái, rõ ràng đã nói là hẻm núi Marquette ra tọa kỵ, tại sao thành phố ngầm của mị ma lại buôn bán trước vậy?”
“Ý, nhất định là mảnh bản đồ hẻm núi Marquette kia còn chưa làm xong, công ty game lại vẽ ra một miếng bánh lớn cho chúng ta.”
“Thêm một phiếu vẽ bánh lớn, đã nói là giao lưu với mị ma, kết quả chỉ cho chúng ta xem. Tức giận.”
“Tôi lại thấy siêu thị Vĩnh Huy bán tọa kỵ là rất bình thường. Siêu thị a, chính là cái gì cũng đều bán.”
“Siêu thị….Vĩnh Huy? Chị em, cô cũng thật giỏi. Về sau làm sao mà tôi nhìn thẳng thành phố ngầm của mị ma được? Tôi sẽ nhịn không được gọi nó là siêu thị.”
“Vậy rốt cuộc tại sao có ông lớn muốn mua thảm bay a? 500 ma tinh, có chút đắt.”
“Bản limited a, 500 đắt sao?”
“Còn cần danh vọng từ tôn kính trở lên của siêu thị Vĩnh Huy, không phải, thành phố ngầm Vĩnh Nguyệt Chi Huy. Tôi đã byebye.”
“Quan trọng là xóa dữ liệu a. Mua cái này không có ý nghĩa.”
“Tôi thử xem, dù sao tôi cũng có tiền.” Cầu Cổn Cổn nhảy tưng tưng đi về phía trước.
Nàng chen đến trước quầy hàng bán thảm bay ma pháp, lấy ra 500 ma tinh, bỏ vào hòm tiền của trạch linh.
Một tấm thảm bay ma pháp bay đến trước mặt Cầu Cổn Cổn.
Các người chơi chỉ thấy Cầu Cổn Cổn đứng bất động tại chỗ, có người chơi tính tình nôn nóng hỏi: “Chị Cổn, làm sao vậy a?”
Cầu Cổn Cổn: “Từ từ, tôi đọc hướng dẫn sử dụng một chút đã. Mịa nó, là cái QTE, lão nương phản ứng chậm, không ấn nổi.” (Quick Time Event: Viết tắt là QTE, một thuật ngữ chỉ hành động trong game để thử thách phản xạ của người chơi bằng cách hiển thị nút bấm mà người chơi phải bấm nhanh để nhân vật thực hiện hành động trong một khoảng thời gian ngắn)
Trong lúc Cầu Cổn Cổn vội vàng ấn QTE, Tiểu Phong cũng im lặng không tiếng động mà bỏ tiền mua một tấm thảm bay ma pháp.
Phản ứng của hắn nhanh hơn Cầu Cổn Cổn, QTE một lần đã vượt qua.
Sau đó, tất cả người chơi đều nghe được thanh âm mỹ diệu của hệ thống.
【 Đinh —— Chúc mừng người chơi Tiểu Phong trở thành người chơi đầu tiên nhận được tọa kỵ của server. Hệ thống tọa kỵ giải khóa, chi tiết xin mời xem trên trang chủ. Người chơi Tiểu Phong nhận được một mã kích hoạt tọa kỵ, khi nào chính thức mở cửa có thể đến chỗ Mũ Đỏ để nhận. 】
“Đệt a, có mã kích hoạt!”
“A ——, Phong Vương ông đoạt cơ hội lên TV của tôi.”
“Chị Cổn, chị cũng có mã kích hoạt?”
“Có a.”
“Phía trước buông tấm thảm bay kia ra, để ta tới!”
Hiện trường trong thời gian ngắn trở nên vô cùng hỗn loạn.
Trạch linh khu mua bán có chút tức giận, ở chỗ của nó không cho phép đánh nhau ẩu đả. Vì thế các người chơi động chân tay bị một lực lượng vô hình ném ra ngoài.
Những người chơi còn lại ông chen tôi, tôi đẩy ông, dù có nóng lòng đến thế nào cũng không dám động thủ, sợ người bị ném ra tiếp theo chính là mình.
Bùi Y đứng trên ban công phủ thành chủ của mình, nhìn xuống phố buôn bán náo nhiệt từ trên cao.
Y nói với Ba Y: “Anh, nhìn phố buôn bán của em đi. Có phải nó không hề thua kém bất kỳ một khu phố buôn bán nào của thành phố cấp 1 không.”
Ba Y: “Chậc, anh nghĩ bọn họ chỉ là chưa hiểu chuyện đời. Em biết, cư dân ở các thành phố ngầm hẻo lánh mỗi lần nhìn thấy có đồ vật mới cũng đều kêu loạn như vậy.”
Bùi Y “Hừ” một tiếng, nâng cánh tay, ra vẻ ý bảo hãy nhìn vòng tay của mình đi.
Ba Y: “Em, em trai thân yêu của anh, đây thực sự là phố buôn bán phồn hoa nhất mà anh từng thấy. Nó quả thực còn náo nhiệt hơn cả ngày tình thú của hẻm núi Marquette. Nhìn sức mua mạnh mẽ của những sinh vật bên đó đi, em trai của anh, hãy tin anh, em tuyệt đối có thể trở thành hắc mã số 1 trên bảng xếp hạng Forbes dưới nền đất.”
Bùi Y: “Em dám bảo đảm, một đoạn này là những lời nói êm tai nhất của anh trong năm nay.”
Ba Y: “Nếu em để anh được nhìn thấy vị đại sư chế tạo ra phụ ma cùng khắc văn cao cấp ấy, anh có thể nói ra càng nhiều lời nói mỹ lệ êm tai hơn.”
Bùi Y: “Louis các hạ mới không bị lạc trong đống hoa ngôn xảo ngữ của anh, ngài ấy là ác ma đỉnh cấp khó công lược nhất mà em từng thấy.”
“A? Louis các hạ?” Ba Y nheo mắt lại: “Anh đã từng nghe về hắn.”
“Đương nhiên, đại ca đã từng thấy Louis các hạ. Chắc chắn là đại ca nói.”
“Không không không.” Ba Y nói: “Là chỗ khác. Để anh nghĩ kỹ lại, đó là ở….Đúng rồi, là hội giao lưu Vực sâu địa ngục!”
Bùi Y: “Hội giao lưu Vực sâu địa ngục? Nghe có chút quen tai.”
Ba Y: “Tiền thân của nó chính là hội Bạn rượu địa ngục nha, xếp đầu trên bảng xếp hạng những thư mời tụ hội mà nhóm mị ma muốn nhận được nhất.”
Bùi Y ngây ngẩn cả người, hội Bạn rượu địa ngục! Tổ chức làm mị ma vừa yêu vừa hận, đám ác ma bên trong đều là có tiếng khó công lược. Bên trong tộc đàn còn có sổ tay công lược riêng nhằm vào các thành viên của tổ chức này.
Thì ra Louis các hạ khó công lược không phải là do ta không được! Không biết vì sao, nghĩ như vậy, Bùi Y bỗng nhiên cảm thấy mình lại là một con mị ma ưu tú.
Ừm, hôm nào nhất định phải trở về tộc đàn mượn cuốn sổ tay đấy để xem, nói không chừng có tác dụng thì sao?
Nhóm trang bị thứ hai của Đại ca Phí Y được chuyển tới vào mấy ngày hôm sau. Bùi Y trả tiền, chỉ huy anh 17 đưa bọn chúng đến phố buôn bán.
“Em có một thắc mắc.” Bùi Y chắp tay sau lưng, đi theo phía sau Ba Y hỏi: “Không phải anh muốn chết muốn sống muốn đi gặp người chế tác phụ ma sao? Tại sao sau khi biết là Louis các hạ thì lại không làm gì cả?”
Ba Y: “Đó chính là đại ác ma ở hội giao lưu ác ma vực sâu! Trước khi thấy hắn thì anh phải xong tất cả công tác chuẩn bị chu đáo nhất. Ví dụ như, mang một kiệt tác của anh đi bái phỏng hắn, hoặc là chuẩn bị một ít lễ vật đặc thù khác. Như vậy mới làm cho anh khác biệt so với với những tên tự đưa tới cửa khác.”
Ba Y: “Kia chính là vực sâu ác ma giao lưu hội đại ác ma! Thấy hắn phía trước, ta phải làm hảo vạn toàn chuẩn bị. Tỷ như, mang một cái ta kiệt tác đi bái phỏng hắn, hoặc là chuẩn bị một ít khác đặc thù lễ vật. Như vậy mới có thể có vẻ ta cùng mặt khác đưa tới cửa gia hỏa nhóm không giống người thường.”
Bùi Y trợn trắng mắt, được rồi, đây đúng là anh 17 của y.
————-
Gần đây, các người chơi phát hiện, khó khăn của trò chơi này đang tăng dần lên. Khu vực gần chủ thành trò chơi thường thường sẽ xuất hiện kẻ địch với quy mô nhỏ, hơn nữa những kẻ địch này đều tương đối khó đánh, các người chơi ít nhất phải tổ đội 3 nhóm 40 người mới có thể đánh được đối phương.
Loại hình thức càng ngày càng khẩn trương này bị một bộ phận người chơi đồn thổi rằng “Người lạc vào trong trạng thái chuẩn bị chiến tranh, bạn thậm chí có thể cảm nhận được cảm giác gấp gáp bức bách khi chiến tranh sắp đến đó”.
Trên diễn đàn thổi ba hoa chích chòe, tổ MKT vui đến không khép lại miệng được.
Còn sự thật thì sao?
Louis chỉ đơn thuần là khó chịu, giảm bớt chỉ số của các người chơi.
“Ai, những ngày tháng không có mị ma chơi cùng ta chán muốn chết.” Louis túm tóc: “Tại sao mị ma của ta lại không đến chứ? Có phải ta nên trực tiếp một chút hay không, để quản gia đi mời em ấy; để tên kia….tên là gì ta lại quên rồi, chính là con Slime màu hồng nhạt kia mời em ấy lại đây; hoặc là dứt khoát một chút, Gubonake cũng không phải vô dụng như vậy, ít nhất nó cũng thật sự rất quen thuộc việc bắt cóc.”
Server: “…Đến mức ấy sao? Không phải là anh trúng độc đấy chứ? Cần tôi đề cử cho anh mấy phần mềm diệt virus không?”
Louis: “Không cần, cảm ơn.”
Server: “Sắp đến thời khắc mấu chốt của phiên bản closed beta 2 này rồi, mấy ngày nay anh cũng không được bỏ gánh nha. Trộm nói cho anh, sau khi kết thúc closed beta 2, trước khi chính thức mở cửa, anh hiểu.”
Louis: “! Mi nói thật?”
Server: “Tôi nghe đám bảo dưỡng nói, dù sao thời gian cũng nói cho anh rồi, anh xem nên biểu hiện thật tốt, tranh thủ không bị tổ trình tự lăn lộn qua lại kiểm tra, dành ra một chút thời gian hoạt động tự do, hay là —-”
Louis: “Mi nói đúng, chúng ta hẳn là nỗ lực công tác.”
Bên cạnh chủ thành lại xuất hiện hai đội quân địch quy mô nhỏ. Đúng vậy, thật ra những con quái nhỏ này không có một chút quan hệ nào với ác ma sừng trâu, đều là do Louis tùy tay biến ra. Ác ma sừng trâu chính là một ma công cụ đội nồi.
Nhưng điều này không quan trọng, các người chơi biết đánh quân địch có thể tổ chức thành một nhóm để thu thập tiền, thu thập độ thuần thục kỹ năng. Quân địch còn chưa đi được vài bước trên tuyến đường đã được định sẵn đã bị các người chơi tổ đội vây quanh.
Cầu Cổn Cổn ngồi trên tọa kỵ thảm bay của nàng, cùng Tiểu Phong nhìn xuống tình hình chiến đấu từ trên cao.
“Cánh trái lại có lỗ hổng, tên T này đang vẩy nước sao? Ngã 3 lần rồi.”
“Báo cáo đoàn trưởng, T của đoàn 5 là một tài khoản phụ.”
“Vậy lại cho hắn thêm hai phó T. Hôm nay đánh rất thuận lợi a, cũng không chết nhiều lắm.”
Tiểu Phong vừa chỉ huy vừa buôn chuyện với Cầu Cổn Cổn.
Cầu Cổn Cổn: “Ừm ừm ừm. Ai ai, từ từ.” Radar tìm tòi mị ma nháy mắt dựng thẳng, từ đằng xa, Cầu Cổn Cổn đã chú ý tới mị ma đang bay về phía này.
“Anh trai nhỏ mị ma của tôi!” Cầu Cổn Cổn hưng phấn lắc lư trái phải: “Tôi out đây, không cần chia tiền cho tôi.”
Nói xong, Cầu Cổn Cổn rời khỏi đội, di chuyển thảm bay đi qua đón mị ma.
Bùi Y thấy sủng vật Slime quen mắt ngồi thảm bay xông tới, thuận tay bắt được nàng.
Ba Y: “Đây là cái gì?”
Bùi Y: “Sủng vật Slime hình cầu của Louis các hạ.”
Ba Y: “Vị các hạ đấy thế mà còn có hứng thú nuôi sủng vật?”
Bùi Y: “Đương nhiên, Louis các hạ mới không phải đại ác ma bình thường.”
Cầu Cổn Cổn nhìn NPC điên cuồng khen ngợi lão Lou, nghĩ thầm, lão Lou quả đúng là con trai ruột của kế hoạch. Thế nhưng bên cạnh mị ma là con ác ma nào vậy?
Cầu Cổn Cổn đang nghĩ đến chuyện đáp lời với NPC như thế nào, Bùi Y đã ôm nàng đến gần các người chơi sắp kết thúc chiến đấu.
Y nhìn qua chiến trường phía dưới nói: “A, con ác ma sừng trâu kia lại phái nanh vuốt của nó đi tìm chết.”
Ba Y: “Là gia hỏa Ngưu Lãng Minh Qua đó đúng không. Hắn sắp trở thành trò cười dưới nền đất rồi.”
Cầu Cổn Cổn nghe đến đó thì không nhịn xuống bật cười.
“Nói quá đúng, Ngưu Lãng Minh Qua đúng là tên ác ma không lên được mặt bàn nhất trong lịch sử.”
“Ha, nổ ra một quả trứng thật lớn.” “Đây là cái gì?”
Những người chơi phía dưới như gặp phải chuyện gì kỳ quái, Bùi Y cúi đầu nhìn xuống.
Ba Y nhân cơ hội cầm lấy Cầu Cổn Cổn từ trong tay Bùi Y: “A, em trai đầy lòng hiếu kỳ của anh, nếu em muốn nhìn thì có thể đi xuống phía dưới nhìn xem. Anh có thể ở chỗ này chờ em.”
Bùi Y cảnh cáo nhìn thoáng qua Ba Y: “Không được động tay động chân với sủng vật của Louis các hạ.”
Ba Y: “Đương nhiên, anh là loại ác ma như thế sao?”
Chờ Bùi Y rời khỏi, Ba Y ôm Cầu Cổn Cổn đến trước mặt: “Slime, mi là sủng vật của Louis các hạ, thế thì mi chắc chắn biết chủ nhân của mi thích cái gì nhất đúng không? Ta muốn đi bái phỏng hắn, cho dù trước đó ta đã chuẩn bị một phần lễ gặp mặt, nhưng ta vẫn cảm thấy nó rất bình thường. Mi có thể giúp ta không?”
【 Đinh —— Thỉnh cầu của anh trai thứ 17 của mị ma. Hắn muốn đưa cho thành chủ của bạn một phần quà lớn, không phải bạn biết thành chủ của bạn thích gì nhất sao? 】
Cầu Cổn Cổn chuyển động đôi mắt to tròn xoe của mình nhìn Ba Y, NPC này hiện giờ ở trong mắt nàng vô cùng thân thiết lại đáng yêu.
“Đương nhiên tôi biết thành chủ của bọn tôi thích gì nhất. Đầu tiên, anh cần chuẩn bị một cái hộp siêu lớn, cái loại mà chứa đủ cả người mị ma ý….”
Hết chương 59.
“Người anh em vừa nãy nói rất đúng, closed beta xóa dữ liệu, các anh em, xóa dữ liệu.”
“Cho nên tọa kỵ giới hạn của bản closed beta có tác dụng gì?”
“Không phải, chỉ có tôi thấy kỳ quái, rõ ràng đã nói là hẻm núi Marquette ra tọa kỵ, tại sao thành phố ngầm của mị ma lại buôn bán trước vậy?”
“Ý, nhất định là mảnh bản đồ hẻm núi Marquette kia còn chưa làm xong, công ty game lại vẽ ra một miếng bánh lớn cho chúng ta.”
“Thêm một phiếu vẽ bánh lớn, đã nói là giao lưu với mị ma, kết quả chỉ cho chúng ta xem. Tức giận.”
“Tôi lại thấy siêu thị Vĩnh Huy bán tọa kỵ là rất bình thường. Siêu thị a, chính là cái gì cũng đều bán.”
“Siêu thị….Vĩnh Huy? Chị em, cô cũng thật giỏi. Về sau làm sao mà tôi nhìn thẳng thành phố ngầm của mị ma được? Tôi sẽ nhịn không được gọi nó là siêu thị.”
“Vậy rốt cuộc tại sao có ông lớn muốn mua thảm bay a? 500 ma tinh, có chút đắt.”
“Bản limited a, 500 đắt sao?”
“Còn cần danh vọng từ tôn kính trở lên của siêu thị Vĩnh Huy, không phải, thành phố ngầm Vĩnh Nguyệt Chi Huy. Tôi đã byebye.”
“Quan trọng là xóa dữ liệu a. Mua cái này không có ý nghĩa.”
“Tôi thử xem, dù sao tôi cũng có tiền.” Cầu Cổn Cổn nhảy tưng tưng đi về phía trước.
Nàng chen đến trước quầy hàng bán thảm bay ma pháp, lấy ra 500 ma tinh, bỏ vào hòm tiền của trạch linh.
Một tấm thảm bay ma pháp bay đến trước mặt Cầu Cổn Cổn.
Các người chơi chỉ thấy Cầu Cổn Cổn đứng bất động tại chỗ, có người chơi tính tình nôn nóng hỏi: “Chị Cổn, làm sao vậy a?”
Cầu Cổn Cổn: “Từ từ, tôi đọc hướng dẫn sử dụng một chút đã. Mịa nó, là cái QTE, lão nương phản ứng chậm, không ấn nổi.” (Quick Time Event: Viết tắt là QTE, một thuật ngữ chỉ hành động trong game để thử thách phản xạ của người chơi bằng cách hiển thị nút bấm mà người chơi phải bấm nhanh để nhân vật thực hiện hành động trong một khoảng thời gian ngắn)
Trong lúc Cầu Cổn Cổn vội vàng ấn QTE, Tiểu Phong cũng im lặng không tiếng động mà bỏ tiền mua một tấm thảm bay ma pháp.
Phản ứng của hắn nhanh hơn Cầu Cổn Cổn, QTE một lần đã vượt qua.
Sau đó, tất cả người chơi đều nghe được thanh âm mỹ diệu của hệ thống.
【 Đinh —— Chúc mừng người chơi Tiểu Phong trở thành người chơi đầu tiên nhận được tọa kỵ của server. Hệ thống tọa kỵ giải khóa, chi tiết xin mời xem trên trang chủ. Người chơi Tiểu Phong nhận được một mã kích hoạt tọa kỵ, khi nào chính thức mở cửa có thể đến chỗ Mũ Đỏ để nhận. 】
“Đệt a, có mã kích hoạt!”
“A ——, Phong Vương ông đoạt cơ hội lên TV của tôi.”
“Chị Cổn, chị cũng có mã kích hoạt?”
“Có a.”
“Phía trước buông tấm thảm bay kia ra, để ta tới!”
Hiện trường trong thời gian ngắn trở nên vô cùng hỗn loạn.
Trạch linh khu mua bán có chút tức giận, ở chỗ của nó không cho phép đánh nhau ẩu đả. Vì thế các người chơi động chân tay bị một lực lượng vô hình ném ra ngoài.
Những người chơi còn lại ông chen tôi, tôi đẩy ông, dù có nóng lòng đến thế nào cũng không dám động thủ, sợ người bị ném ra tiếp theo chính là mình.
Bùi Y đứng trên ban công phủ thành chủ của mình, nhìn xuống phố buôn bán náo nhiệt từ trên cao.
Y nói với Ba Y: “Anh, nhìn phố buôn bán của em đi. Có phải nó không hề thua kém bất kỳ một khu phố buôn bán nào của thành phố cấp 1 không.”
Ba Y: “Chậc, anh nghĩ bọn họ chỉ là chưa hiểu chuyện đời. Em biết, cư dân ở các thành phố ngầm hẻo lánh mỗi lần nhìn thấy có đồ vật mới cũng đều kêu loạn như vậy.”
Bùi Y “Hừ” một tiếng, nâng cánh tay, ra vẻ ý bảo hãy nhìn vòng tay của mình đi.
Ba Y: “Em, em trai thân yêu của anh, đây thực sự là phố buôn bán phồn hoa nhất mà anh từng thấy. Nó quả thực còn náo nhiệt hơn cả ngày tình thú của hẻm núi Marquette. Nhìn sức mua mạnh mẽ của những sinh vật bên đó đi, em trai của anh, hãy tin anh, em tuyệt đối có thể trở thành hắc mã số 1 trên bảng xếp hạng Forbes dưới nền đất.”
Bùi Y: “Em dám bảo đảm, một đoạn này là những lời nói êm tai nhất của anh trong năm nay.”
Ba Y: “Nếu em để anh được nhìn thấy vị đại sư chế tạo ra phụ ma cùng khắc văn cao cấp ấy, anh có thể nói ra càng nhiều lời nói mỹ lệ êm tai hơn.”
Bùi Y: “Louis các hạ mới không bị lạc trong đống hoa ngôn xảo ngữ của anh, ngài ấy là ác ma đỉnh cấp khó công lược nhất mà em từng thấy.”
“A? Louis các hạ?” Ba Y nheo mắt lại: “Anh đã từng nghe về hắn.”
“Đương nhiên, đại ca đã từng thấy Louis các hạ. Chắc chắn là đại ca nói.”
“Không không không.” Ba Y nói: “Là chỗ khác. Để anh nghĩ kỹ lại, đó là ở….Đúng rồi, là hội giao lưu Vực sâu địa ngục!”
Bùi Y: “Hội giao lưu Vực sâu địa ngục? Nghe có chút quen tai.”
Ba Y: “Tiền thân của nó chính là hội Bạn rượu địa ngục nha, xếp đầu trên bảng xếp hạng những thư mời tụ hội mà nhóm mị ma muốn nhận được nhất.”
Bùi Y ngây ngẩn cả người, hội Bạn rượu địa ngục! Tổ chức làm mị ma vừa yêu vừa hận, đám ác ma bên trong đều là có tiếng khó công lược. Bên trong tộc đàn còn có sổ tay công lược riêng nhằm vào các thành viên của tổ chức này.
Thì ra Louis các hạ khó công lược không phải là do ta không được! Không biết vì sao, nghĩ như vậy, Bùi Y bỗng nhiên cảm thấy mình lại là một con mị ma ưu tú.
Ừm, hôm nào nhất định phải trở về tộc đàn mượn cuốn sổ tay đấy để xem, nói không chừng có tác dụng thì sao?
Nhóm trang bị thứ hai của Đại ca Phí Y được chuyển tới vào mấy ngày hôm sau. Bùi Y trả tiền, chỉ huy anh 17 đưa bọn chúng đến phố buôn bán.
“Em có một thắc mắc.” Bùi Y chắp tay sau lưng, đi theo phía sau Ba Y hỏi: “Không phải anh muốn chết muốn sống muốn đi gặp người chế tác phụ ma sao? Tại sao sau khi biết là Louis các hạ thì lại không làm gì cả?”
Ba Y: “Đó chính là đại ác ma ở hội giao lưu ác ma vực sâu! Trước khi thấy hắn thì anh phải xong tất cả công tác chuẩn bị chu đáo nhất. Ví dụ như, mang một kiệt tác của anh đi bái phỏng hắn, hoặc là chuẩn bị một ít lễ vật đặc thù khác. Như vậy mới làm cho anh khác biệt so với với những tên tự đưa tới cửa khác.”
Ba Y: “Kia chính là vực sâu ác ma giao lưu hội đại ác ma! Thấy hắn phía trước, ta phải làm hảo vạn toàn chuẩn bị. Tỷ như, mang một cái ta kiệt tác đi bái phỏng hắn, hoặc là chuẩn bị một ít khác đặc thù lễ vật. Như vậy mới có thể có vẻ ta cùng mặt khác đưa tới cửa gia hỏa nhóm không giống người thường.”
Bùi Y trợn trắng mắt, được rồi, đây đúng là anh 17 của y.
————-
Gần đây, các người chơi phát hiện, khó khăn của trò chơi này đang tăng dần lên. Khu vực gần chủ thành trò chơi thường thường sẽ xuất hiện kẻ địch với quy mô nhỏ, hơn nữa những kẻ địch này đều tương đối khó đánh, các người chơi ít nhất phải tổ đội 3 nhóm 40 người mới có thể đánh được đối phương.
Loại hình thức càng ngày càng khẩn trương này bị một bộ phận người chơi đồn thổi rằng “Người lạc vào trong trạng thái chuẩn bị chiến tranh, bạn thậm chí có thể cảm nhận được cảm giác gấp gáp bức bách khi chiến tranh sắp đến đó”.
Trên diễn đàn thổi ba hoa chích chòe, tổ MKT vui đến không khép lại miệng được.
Còn sự thật thì sao?
Louis chỉ đơn thuần là khó chịu, giảm bớt chỉ số của các người chơi.
“Ai, những ngày tháng không có mị ma chơi cùng ta chán muốn chết.” Louis túm tóc: “Tại sao mị ma của ta lại không đến chứ? Có phải ta nên trực tiếp một chút hay không, để quản gia đi mời em ấy; để tên kia….tên là gì ta lại quên rồi, chính là con Slime màu hồng nhạt kia mời em ấy lại đây; hoặc là dứt khoát một chút, Gubonake cũng không phải vô dụng như vậy, ít nhất nó cũng thật sự rất quen thuộc việc bắt cóc.”
Server: “…Đến mức ấy sao? Không phải là anh trúng độc đấy chứ? Cần tôi đề cử cho anh mấy phần mềm diệt virus không?”
Louis: “Không cần, cảm ơn.”
Server: “Sắp đến thời khắc mấu chốt của phiên bản closed beta 2 này rồi, mấy ngày nay anh cũng không được bỏ gánh nha. Trộm nói cho anh, sau khi kết thúc closed beta 2, trước khi chính thức mở cửa, anh hiểu.”
Louis: “! Mi nói thật?”
Server: “Tôi nghe đám bảo dưỡng nói, dù sao thời gian cũng nói cho anh rồi, anh xem nên biểu hiện thật tốt, tranh thủ không bị tổ trình tự lăn lộn qua lại kiểm tra, dành ra một chút thời gian hoạt động tự do, hay là —-”
Louis: “Mi nói đúng, chúng ta hẳn là nỗ lực công tác.”
Bên cạnh chủ thành lại xuất hiện hai đội quân địch quy mô nhỏ. Đúng vậy, thật ra những con quái nhỏ này không có một chút quan hệ nào với ác ma sừng trâu, đều là do Louis tùy tay biến ra. Ác ma sừng trâu chính là một ma công cụ đội nồi.
Nhưng điều này không quan trọng, các người chơi biết đánh quân địch có thể tổ chức thành một nhóm để thu thập tiền, thu thập độ thuần thục kỹ năng. Quân địch còn chưa đi được vài bước trên tuyến đường đã được định sẵn đã bị các người chơi tổ đội vây quanh.
Cầu Cổn Cổn ngồi trên tọa kỵ thảm bay của nàng, cùng Tiểu Phong nhìn xuống tình hình chiến đấu từ trên cao.
“Cánh trái lại có lỗ hổng, tên T này đang vẩy nước sao? Ngã 3 lần rồi.”
“Báo cáo đoàn trưởng, T của đoàn 5 là một tài khoản phụ.”
“Vậy lại cho hắn thêm hai phó T. Hôm nay đánh rất thuận lợi a, cũng không chết nhiều lắm.”
Tiểu Phong vừa chỉ huy vừa buôn chuyện với Cầu Cổn Cổn.
Cầu Cổn Cổn: “Ừm ừm ừm. Ai ai, từ từ.” Radar tìm tòi mị ma nháy mắt dựng thẳng, từ đằng xa, Cầu Cổn Cổn đã chú ý tới mị ma đang bay về phía này.
“Anh trai nhỏ mị ma của tôi!” Cầu Cổn Cổn hưng phấn lắc lư trái phải: “Tôi out đây, không cần chia tiền cho tôi.”
Nói xong, Cầu Cổn Cổn rời khỏi đội, di chuyển thảm bay đi qua đón mị ma.
Bùi Y thấy sủng vật Slime quen mắt ngồi thảm bay xông tới, thuận tay bắt được nàng.
Ba Y: “Đây là cái gì?”
Bùi Y: “Sủng vật Slime hình cầu của Louis các hạ.”
Ba Y: “Vị các hạ đấy thế mà còn có hứng thú nuôi sủng vật?”
Bùi Y: “Đương nhiên, Louis các hạ mới không phải đại ác ma bình thường.”
Cầu Cổn Cổn nhìn NPC điên cuồng khen ngợi lão Lou, nghĩ thầm, lão Lou quả đúng là con trai ruột của kế hoạch. Thế nhưng bên cạnh mị ma là con ác ma nào vậy?
Cầu Cổn Cổn đang nghĩ đến chuyện đáp lời với NPC như thế nào, Bùi Y đã ôm nàng đến gần các người chơi sắp kết thúc chiến đấu.
Y nhìn qua chiến trường phía dưới nói: “A, con ác ma sừng trâu kia lại phái nanh vuốt của nó đi tìm chết.”
Ba Y: “Là gia hỏa Ngưu Lãng Minh Qua đó đúng không. Hắn sắp trở thành trò cười dưới nền đất rồi.”
Cầu Cổn Cổn nghe đến đó thì không nhịn xuống bật cười.
“Nói quá đúng, Ngưu Lãng Minh Qua đúng là tên ác ma không lên được mặt bàn nhất trong lịch sử.”
“Ha, nổ ra một quả trứng thật lớn.” “Đây là cái gì?”
Những người chơi phía dưới như gặp phải chuyện gì kỳ quái, Bùi Y cúi đầu nhìn xuống.
Ba Y nhân cơ hội cầm lấy Cầu Cổn Cổn từ trong tay Bùi Y: “A, em trai đầy lòng hiếu kỳ của anh, nếu em muốn nhìn thì có thể đi xuống phía dưới nhìn xem. Anh có thể ở chỗ này chờ em.”
Bùi Y cảnh cáo nhìn thoáng qua Ba Y: “Không được động tay động chân với sủng vật của Louis các hạ.”
Ba Y: “Đương nhiên, anh là loại ác ma như thế sao?”
Chờ Bùi Y rời khỏi, Ba Y ôm Cầu Cổn Cổn đến trước mặt: “Slime, mi là sủng vật của Louis các hạ, thế thì mi chắc chắn biết chủ nhân của mi thích cái gì nhất đúng không? Ta muốn đi bái phỏng hắn, cho dù trước đó ta đã chuẩn bị một phần lễ gặp mặt, nhưng ta vẫn cảm thấy nó rất bình thường. Mi có thể giúp ta không?”
【 Đinh —— Thỉnh cầu của anh trai thứ 17 của mị ma. Hắn muốn đưa cho thành chủ của bạn một phần quà lớn, không phải bạn biết thành chủ của bạn thích gì nhất sao? 】
Cầu Cổn Cổn chuyển động đôi mắt to tròn xoe của mình nhìn Ba Y, NPC này hiện giờ ở trong mắt nàng vô cùng thân thiết lại đáng yêu.
“Đương nhiên tôi biết thành chủ của bọn tôi thích gì nhất. Đầu tiên, anh cần chuẩn bị một cái hộp siêu lớn, cái loại mà chứa đủ cả người mị ma ý….”
Hết chương 59.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất