Công Lược Nhân Vật: Nam Chính Chúng Ta Mau Kết Hôn
Chương 121: Thể Chế Atlantit (Thế giới Thực)
Lưu ý nhỏ: Các tình tiết và nội dung không liên quan đến thế giới thực, tác giả chỉ mượn những thứ ngoài đời để tăng độ kì thú trong truyện.
️ Xin đừng nói lời khó nghe.
Cảm ơn đã chú ý, chúc bạn đọc truyện vui vẻ.
****************
" Thật sao, kể tôi nghe đi. "
Nghe thư kí nói thế, cậu thật sự rất thích thú. Chờ đợi hệ thống mãi là điều không thể, cậu phải tự thân vận động để lấy được thành quả, không thể trông chờ mãi vào người không có hy vọng.
Tuyển Trần Dương này, quả là không uổng công cậu trả tiền cho cậu ta. Ánh mắt mong mỏi nhìn thư kí, biết thế thì cậu đã hỏi sớm hơn.
Trần Dương có chút đắn đo, dưới ánh mắt của cậu nài nỉ của cậu, liền mở miệng.
" Ừa, thì anh có nghe qua về thể chế Atlantit rồi chứ nhỉ. Tôi chỉ nghe kể từ người bà tổ của tôi truyền qua các con cháu, truyền miệng nhau thôi, nếu có gì bất trách. Xin anh đừng đuổi việc tôi nhé. "
Dù mở miệng, nhưng thư kí vẫn kép nép xin cậu, dù xem cậu như anh em với nhau. Nhưng, nếu không vừa ý cậu thì Trần Dương vẫn có thể mất việc như chơi, làm việc với cậu mấy năm, thư kí biết cậu công tư phân minh. Việc tư là việc tư, việc công là việc công không thể để hai cái trộn chung với nhau được.
" Được Được, cậu cứ kể ra xem nào. Đừng lấp lửng như thế. "
Đối với cậu bây giờ chẳng còn tư công gì nữa, hối thúc thư kí. Cậu có xem qua thể chế đó, chỉ biết là một thành phố từ ngàn đời bị chôn vùi vào đáy biển, mới được nhà thám hiểm khám phá ra, thể chế đó rất tiên tiến với nhiều bậc khoa học, kĩ thuật còn hiện đại hơn bây giờ.
Cậu chỉ biết thế, còn những thứ khác thì chưa tìm hiểu sâu xa. Gây lên sự tò mò tuyệt đối với cậu.
" Vâng, anh nói vậy. Thì tôi kể vậy"
Câu trả lời của cậu khiến Thư kí an tâm hơn, cái ghế thư kí đắc lực này cho Trần Dương rất nhiều cơ hội, nở nang với bạn bè nên sợ mất đi. Trần Dương rất luyến tiếc, thấy cậu đã thích thú đến vậy, thư kí vì cái ghế của mình nên nói ra.
" Có một thuyết âm mưu của thể chế đó được bà tôi kể lại, chính là nhờ sự giúp đỡ của nhiều hành tinh khác trợ giúp, hay nói cách khác thì chính là có người ngoài hành tinh ở nơi đấy"
Đối với chuyện sự từ rất lâu về trước, chưa được kiểm chứng bằng khoa học nhưng tổ tiên từ lâu đã truyền miệng cho con cháu của nhà Trần Dương, vì từ lâu đời nhà họ Trần Dương đã có một sự mãnh liệt về những điều kì bí trong thế giới, ông bà nội đều là nhà thám hiểm khoa học, ba cũng nối đuôi theo. Nhưng riêng biệt, Trần Dương không có tí hứng thú nào với sở thích khám phá thế giới.
Câu truyện được truyền miệng đến giờ khiến Trần Dương phát ngán.
Thể chế đó, bây giờ mới được khám phá ra. Nhiều giả thuyết đặt ra, nhưng chẳng có cái này là xác thử cả vì thể chế đã lụy tàn từ rất lâu và đã bị nhấm chìm dưới đáy biển, được chú ý nhiều đến chính là sự thịnh vượng của nó. Nhiều nhà địa chất, khoa học vẫn không thể lý giải được tại sao ở thời điểm đó lại có công nghệ tiên tiến đến như vậy.
" Người ngoài hành tinh đã giúp đỡ thể chế Atlantit, nhưng đã bị lụy tàn bởi sự trừng phạt của mẹ thiên nhiên vì tính vô nhân đạo của những người hợp tác với người ngoài hành tinh. Đấy là biến con người trở thành vật thí nghiệm của người ngoài hành tinh."
Thể chế Atlantit thịnh vượng nhờ người ngoài hành tinh, nhưng đổi lại chính là lấy con người làm vật thí, làm con tốt trong công cuộc cải tiến con người, cải tiến mã gen để hợp nhất với chúng.
Những con người này dưới sự cải tiến đã bước đến một tầng vô song, có một năng lực năng biệt cũng chính vì sức mạnh đó là thoát khỏi đại nạn Đại Hồng Thủy bởi mẹ thiên nhiên.
" Có một sức mạnh hơn người bình thường nên những người bị cái biến đã nhận ra đại nạn ập đến, họ đã may mắn thoát nạn. Những người sống sót lại rất ít, người cải tiến không muốn bị truy sát bởi người dân đã tập hợp thành một bộ lạc nhỏ sống ẩn dật tại những nơi hoang địa. "
Trần Dương đăm đăm nhìn nơi cảnh quanh sau khung cửa kính, ngắt một hơi dài lại nói tiếp.
" Nhưng cũng chẳng phải bọn họ đều đồng nhất với việc ở trong rừng, một số người đã hòa mình vào dòng người, sinh sống như một con người đúng nghĩa. Và đẻ ra con cái, bộ gen đấy vẫn được đang được chuyển từ đời này sang đời khác. "
" Thế nói tóm lại, cái chủ đề chính cậu nói là cái gì vậy "
Cậu cau có mặt mày, nhìn Trần Dương. Nói từ nãy giờ chắc được 1 tiếng rồi mà Thư kí nói ở nơi đẩu nơi đâu, rất bất mãn.
" À, chính là nơi ở của bộ tộc này, theo tương truyền thì nơi đó có những thú huyền bí như anh nói ấy. Nằm ở vịnh Đông Bắc Asten Hòn đảo phía Tây, mà tôi cũng không nhớ rõ lắm.". ngôn tình hoàn
Trần Dương xoa xoa cằm ngẫm nghĩ, song nhìn cậu cười trừ.
" Được rồi, cậu ra ngoài đi. Để tôi nghỉ ngơi. "
Nhận được câu trả lời, cậu lập tức đuổi người, nhanh chóng bày bố những thiết bị dò tìm nơi đất địa đấy.
️ Xin đừng nói lời khó nghe.
Cảm ơn đã chú ý, chúc bạn đọc truyện vui vẻ.
****************
" Thật sao, kể tôi nghe đi. "
Nghe thư kí nói thế, cậu thật sự rất thích thú. Chờ đợi hệ thống mãi là điều không thể, cậu phải tự thân vận động để lấy được thành quả, không thể trông chờ mãi vào người không có hy vọng.
Tuyển Trần Dương này, quả là không uổng công cậu trả tiền cho cậu ta. Ánh mắt mong mỏi nhìn thư kí, biết thế thì cậu đã hỏi sớm hơn.
Trần Dương có chút đắn đo, dưới ánh mắt của cậu nài nỉ của cậu, liền mở miệng.
" Ừa, thì anh có nghe qua về thể chế Atlantit rồi chứ nhỉ. Tôi chỉ nghe kể từ người bà tổ của tôi truyền qua các con cháu, truyền miệng nhau thôi, nếu có gì bất trách. Xin anh đừng đuổi việc tôi nhé. "
Dù mở miệng, nhưng thư kí vẫn kép nép xin cậu, dù xem cậu như anh em với nhau. Nhưng, nếu không vừa ý cậu thì Trần Dương vẫn có thể mất việc như chơi, làm việc với cậu mấy năm, thư kí biết cậu công tư phân minh. Việc tư là việc tư, việc công là việc công không thể để hai cái trộn chung với nhau được.
" Được Được, cậu cứ kể ra xem nào. Đừng lấp lửng như thế. "
Đối với cậu bây giờ chẳng còn tư công gì nữa, hối thúc thư kí. Cậu có xem qua thể chế đó, chỉ biết là một thành phố từ ngàn đời bị chôn vùi vào đáy biển, mới được nhà thám hiểm khám phá ra, thể chế đó rất tiên tiến với nhiều bậc khoa học, kĩ thuật còn hiện đại hơn bây giờ.
Cậu chỉ biết thế, còn những thứ khác thì chưa tìm hiểu sâu xa. Gây lên sự tò mò tuyệt đối với cậu.
" Vâng, anh nói vậy. Thì tôi kể vậy"
Câu trả lời của cậu khiến Thư kí an tâm hơn, cái ghế thư kí đắc lực này cho Trần Dương rất nhiều cơ hội, nở nang với bạn bè nên sợ mất đi. Trần Dương rất luyến tiếc, thấy cậu đã thích thú đến vậy, thư kí vì cái ghế của mình nên nói ra.
" Có một thuyết âm mưu của thể chế đó được bà tôi kể lại, chính là nhờ sự giúp đỡ của nhiều hành tinh khác trợ giúp, hay nói cách khác thì chính là có người ngoài hành tinh ở nơi đấy"
Đối với chuyện sự từ rất lâu về trước, chưa được kiểm chứng bằng khoa học nhưng tổ tiên từ lâu đã truyền miệng cho con cháu của nhà Trần Dương, vì từ lâu đời nhà họ Trần Dương đã có một sự mãnh liệt về những điều kì bí trong thế giới, ông bà nội đều là nhà thám hiểm khoa học, ba cũng nối đuôi theo. Nhưng riêng biệt, Trần Dương không có tí hứng thú nào với sở thích khám phá thế giới.
Câu truyện được truyền miệng đến giờ khiến Trần Dương phát ngán.
Thể chế đó, bây giờ mới được khám phá ra. Nhiều giả thuyết đặt ra, nhưng chẳng có cái này là xác thử cả vì thể chế đã lụy tàn từ rất lâu và đã bị nhấm chìm dưới đáy biển, được chú ý nhiều đến chính là sự thịnh vượng của nó. Nhiều nhà địa chất, khoa học vẫn không thể lý giải được tại sao ở thời điểm đó lại có công nghệ tiên tiến đến như vậy.
" Người ngoài hành tinh đã giúp đỡ thể chế Atlantit, nhưng đã bị lụy tàn bởi sự trừng phạt của mẹ thiên nhiên vì tính vô nhân đạo của những người hợp tác với người ngoài hành tinh. Đấy là biến con người trở thành vật thí nghiệm của người ngoài hành tinh."
Thể chế Atlantit thịnh vượng nhờ người ngoài hành tinh, nhưng đổi lại chính là lấy con người làm vật thí, làm con tốt trong công cuộc cải tiến con người, cải tiến mã gen để hợp nhất với chúng.
Những con người này dưới sự cải tiến đã bước đến một tầng vô song, có một năng lực năng biệt cũng chính vì sức mạnh đó là thoát khỏi đại nạn Đại Hồng Thủy bởi mẹ thiên nhiên.
" Có một sức mạnh hơn người bình thường nên những người bị cái biến đã nhận ra đại nạn ập đến, họ đã may mắn thoát nạn. Những người sống sót lại rất ít, người cải tiến không muốn bị truy sát bởi người dân đã tập hợp thành một bộ lạc nhỏ sống ẩn dật tại những nơi hoang địa. "
Trần Dương đăm đăm nhìn nơi cảnh quanh sau khung cửa kính, ngắt một hơi dài lại nói tiếp.
" Nhưng cũng chẳng phải bọn họ đều đồng nhất với việc ở trong rừng, một số người đã hòa mình vào dòng người, sinh sống như một con người đúng nghĩa. Và đẻ ra con cái, bộ gen đấy vẫn được đang được chuyển từ đời này sang đời khác. "
" Thế nói tóm lại, cái chủ đề chính cậu nói là cái gì vậy "
Cậu cau có mặt mày, nhìn Trần Dương. Nói từ nãy giờ chắc được 1 tiếng rồi mà Thư kí nói ở nơi đẩu nơi đâu, rất bất mãn.
" À, chính là nơi ở của bộ tộc này, theo tương truyền thì nơi đó có những thú huyền bí như anh nói ấy. Nằm ở vịnh Đông Bắc Asten Hòn đảo phía Tây, mà tôi cũng không nhớ rõ lắm.". ngôn tình hoàn
Trần Dương xoa xoa cằm ngẫm nghĩ, song nhìn cậu cười trừ.
" Được rồi, cậu ra ngoài đi. Để tôi nghỉ ngơi. "
Nhận được câu trả lời, cậu lập tức đuổi người, nhanh chóng bày bố những thiết bị dò tìm nơi đất địa đấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất