Chương 16
Triệu Kích chưa bao giờ nghĩ mãnh hán qua đường như mình lại biến thành "dân nam" trong "trắng trợn cưỡng đoạt dân nam".
Trước đây chủ trọ cột vật kia của hắn, hắn liều mạng năn nỉ đối phương cho mình bắn, giờ đối phương muốn hắn bắn thì hắn lại khẩn trương không bắn được.
Mà sao chủ trọ lại rành thế chứ!
"Bắn không ra à?" Chủ trọ lại vỗ mông hắn nói, "Chẳng phải bình thường luôn ở trong nhà tôi làm chuyện này sao?" . ngôn tình tổng tài
Triệu Kích đỏ mặt lắp bắp: "Em đâu có, đâu phải luôn luôn......"
Bình thường hắn toàn trốn trong toilet vừa tán gẫu với chim to của mình vừa trìu mến vuốt ve nó, khác xa với bây giờ bị đè xuống ghế salon tuốt mạnh!
Chủ trọ nói: "Vậy cậu có muốn làm với tôi không?"
Có cơ hội làm với soái ca đời nào hắn lại bỏ qua! Mặc dù Triệu Kích hơi lo âu về tương lai mờ mịt của mông mình nhưng vẫn gật đầu lia lịa rồi cầm tay chủ trọ nói: "Ca, em muốn, em siêu muốn luôn!"
"Vậy cậu ráng chịu đi," chủ trọ nói, "Để tôi nới lỏng cho cậu, lát nữa là ổn thôi."
Triệu Kích cảm nhận được ngón tay đối phương lại cắm vào bên trong đâm thọc khắp nơi, hắn nhắm tịt mắt kêu rên, bấu chặt thành ghế salon trước người.
Hắn nhớ cái mông những mỹ nhân thụ mình gặp trước kia đều rất lợi hại, chỉ sờ soạng mấy lần là có thể chảy nước, cởi quần ra trực tiếp đi vào chứ hoàn toàn không cần bôi trơn.
Nếu mông họ là ruộng nước thì mông hắn chính là hoang mạc!
"Hoang mạc gì hả?" Chủ trọ nói với hắn, "Chẳng phải bên trong cậu cũng chảy nước sao? Thả lỏng chút đi, tôi mát-xa tuyến tiền liệt cho cậu."
Triệu Kích cố gắng chịu đựng, cảm giác ngón tay đối phương chậm rãi ấn vào chỗ nào đó làm toàn thân hắn như bị điện giật, nhịn không được thốt ra một tiếng "mẹ nó".
Chủ trọ vừa sờ nắn chỗ thịt mềm kia vừa nhíu mày bảo hắn: "Triệu Kích, tôi đã bảo cậu lúc XX đừng chửi bậy cơ mà."
"Xin lỗi ca......" Sống lưng Triệu Kích mềm nhũn, đùi cũng run lên.
Hắn chưa bao giờ có cảm giác này, trong đầu chỉ toàn một màu trắng.
Khi chủ trọ từ từ đi vào, Triệu Kích ướt sũng mồ hôi nhớ lại lời thoại kinh điển mình từng nghe, khàn giọng nói với chủ trọ: "Ca, ca, dừng lại! Chim anh lớn quá...... Em sợ mông mình sẽ rách mất...... cảm giác như nó đâm xuyên từ dưới lên trên vậy, còn đội lên bụng em nữa......"
Chủ trọ cúi đầu nhìn tính khí nở to của mình rồi bảo Triệu Kích: "Cậu mà còn kích thích nó thêm mấy câu nữa thì không chừng mông sẽ bị đâm rách thật đấy."
Trước đây chủ trọ cột vật kia của hắn, hắn liều mạng năn nỉ đối phương cho mình bắn, giờ đối phương muốn hắn bắn thì hắn lại khẩn trương không bắn được.
Mà sao chủ trọ lại rành thế chứ!
"Bắn không ra à?" Chủ trọ lại vỗ mông hắn nói, "Chẳng phải bình thường luôn ở trong nhà tôi làm chuyện này sao?" . ngôn tình tổng tài
Triệu Kích đỏ mặt lắp bắp: "Em đâu có, đâu phải luôn luôn......"
Bình thường hắn toàn trốn trong toilet vừa tán gẫu với chim to của mình vừa trìu mến vuốt ve nó, khác xa với bây giờ bị đè xuống ghế salon tuốt mạnh!
Chủ trọ nói: "Vậy cậu có muốn làm với tôi không?"
Có cơ hội làm với soái ca đời nào hắn lại bỏ qua! Mặc dù Triệu Kích hơi lo âu về tương lai mờ mịt của mông mình nhưng vẫn gật đầu lia lịa rồi cầm tay chủ trọ nói: "Ca, em muốn, em siêu muốn luôn!"
"Vậy cậu ráng chịu đi," chủ trọ nói, "Để tôi nới lỏng cho cậu, lát nữa là ổn thôi."
Triệu Kích cảm nhận được ngón tay đối phương lại cắm vào bên trong đâm thọc khắp nơi, hắn nhắm tịt mắt kêu rên, bấu chặt thành ghế salon trước người.
Hắn nhớ cái mông những mỹ nhân thụ mình gặp trước kia đều rất lợi hại, chỉ sờ soạng mấy lần là có thể chảy nước, cởi quần ra trực tiếp đi vào chứ hoàn toàn không cần bôi trơn.
Nếu mông họ là ruộng nước thì mông hắn chính là hoang mạc!
"Hoang mạc gì hả?" Chủ trọ nói với hắn, "Chẳng phải bên trong cậu cũng chảy nước sao? Thả lỏng chút đi, tôi mát-xa tuyến tiền liệt cho cậu."
Triệu Kích cố gắng chịu đựng, cảm giác ngón tay đối phương chậm rãi ấn vào chỗ nào đó làm toàn thân hắn như bị điện giật, nhịn không được thốt ra một tiếng "mẹ nó".
Chủ trọ vừa sờ nắn chỗ thịt mềm kia vừa nhíu mày bảo hắn: "Triệu Kích, tôi đã bảo cậu lúc XX đừng chửi bậy cơ mà."
"Xin lỗi ca......" Sống lưng Triệu Kích mềm nhũn, đùi cũng run lên.
Hắn chưa bao giờ có cảm giác này, trong đầu chỉ toàn một màu trắng.
Khi chủ trọ từ từ đi vào, Triệu Kích ướt sũng mồ hôi nhớ lại lời thoại kinh điển mình từng nghe, khàn giọng nói với chủ trọ: "Ca, ca, dừng lại! Chim anh lớn quá...... Em sợ mông mình sẽ rách mất...... cảm giác như nó đâm xuyên từ dưới lên trên vậy, còn đội lên bụng em nữa......"
Chủ trọ cúi đầu nhìn tính khí nở to của mình rồi bảo Triệu Kích: "Cậu mà còn kích thích nó thêm mấy câu nữa thì không chừng mông sẽ bị đâm rách thật đấy."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất