Chương 38
CHƯƠNG 39
Khi Lạc Khâu Bạch về đến nhà đã qua nửa đêm, Lý Thiên Kỳ bị thương, vô hình chunglại tăng thêm công việc cho Lạc Khâu Bạch, Diệp Thừa cùng vài diễn viên khác không có ở đây, hắn không thể một mình độc diễn, ánh mắt nghi kỵ cùng phỏng đoán của mọi người, làm liên tục một buổi chiều đến cả đêm, chờ đến khi về nhà, chỉ cảm thấy toàn thân xương cốt đều tan.
“Kỳ Phong, em đã về.”
Kêu khản cổ họng, không có ai phản ứng, hắn tại huyền quan thay dép lê xong, đi vào phòng, mới vừa đi tới phòng khách, liền thấy được Kỳ Phong đang cãi nhau với Phong Phong béo.
Lời này không khoa trương chút nào, bởi vì giờ phút này Kỳ Phong thật sự đen mặt, một bàn tay cầm Phong Phong béo, một tay khác chỉ vào mũi nó, không biết nói gì đó làm Phong Phong giương nanh múa vuốt, thân mình béo lùn chắc nịch vặn vẹo.
“Câm miệng, có nghe thấy không.” Kỳ Phong không vui híp mắt.
“Miêu Miêu Miêu!” Phong Phong kháng nghị, cái đuôi xù xù xoay tới xoay lui.
“Còn dám tranh luận?” Kỳ Phong cười lạnh một tiếng, “Tốt lắm, từ hôm nay trở đi mày không cần ăn cơm, lúc nào nhận sai, lúc đó được ăn cơm.”
“Miêu nha ——!” Phong Phong giãy dụa, tiểu móng vuốt loạn cong nơi nơi, một bộ muốn cùng Kỳ Phong liều mạng.
Kỳ Phong vừa lòng nhíu lông mày, mặt không đổi sắc nói, “Nhớ kỹ, mày về sau gọi Tiểu Bạch, không gọi Phong Phong, nếu tao nhìn thấy người khác gọi mày Phong Phong, mày mà có phản ứng, tự gánh lấy hậu quả.”
Nghe đến đó, Lạc Khâu Bạch không nín được cười lên tiếng, áp lực cả ngày cũng nháy mắt chuyển biến tốt đẹp.
Cười vỗ vỗ tay, “Phong Phong, đến bên này.”
Phong Phong béo bị gây sức ép đến tạc mao gặp được cứu tinh, nghe được thanh âm của Lạc Khâu Bạch một khắc kia ánh mắt đều sáng, “Miêu nha ~” một tiếng, móng vuốt chụp đến trên mũi Kỳ Phong, tiếp linh hoạt nhảy xuống sô pha, như cục thịt nhào vào trong tay Lạc Khâu Bạch.
“Phong Phong, hôm nay sao vậykhông nhớ tao sao?” Lời này mặc dù là nói với tiểu miêu, nhưng ánh mắt của Lạc Khâu Bạch thủy chung đều đặt ở trên người Kỳ Phong, bộ dáng trêu đùa, làm ánh mắt của y đều cong lên.
Kỳ Phong nhìn hắn một cái, lỗ tai hơi hơi hiện lên một tia đỏ ửng, mặt không đổi sắc từ trong xoang mũi phát ra đơn âm, về nhà đã chơi đùa với con mèo ngốc này, y ngồi ở chỗ này cũng không thấy, trong mắt còn có người chồng này không? Làm y đợi cả đêm.
Lạc Khâu Bạch nhìn Kỳ Phong không nói lời nào, cười đi qua ngồi vào bên cạnh y, “Em cho rằng lúc này anh đã lên lầu nghỉ ngơi , không nghĩ tới còn có tinh thần bồi Phong Phong chơi đùa.”
“Vui đùa cái gì vậy, ai muốn cùng con mèo ngốc này chơi đùa.” Kỳ Phong mặt không đổi sắc mở miệng, tiếp ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lạc Khâu Bạch, mím môi thật lâu sau cũng không nói một câu.
Lạc Khâu Bạch bị y nhìn chăm chú đến không hiểu ra sao, trừng mắt nhìn, đầu không tự giác mà nghiêng một chút, Phong Phong cũng bắt chước hắnnghiêng đầu, “Anh nhìn em làm gì?”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của Kỳ Phong lúc này trở nên càng thối, nhíu mày lạnh lùng nói, “Em không có gì muốn nói với anh sao?”
“… A? Em phải nói cái gì sao?” Lạc Khâu Bạch sờ sờ chóp mũi, lầu bầu một câu, đầu sáng ngời, “Anh không phải nói trứng ốp la buổi sáng? Xin lỗi, emquên mất, anh hiện tại muốn ăn không? Muốn ăn em đi làm cho anh.”
Hắn đánh giá Kỳ Phong chắc là có ý này, nam nhân tính tình cổ quái a, nói chuyện vòng vo, hơn nữa đặc biệt giữ lời hứa, một khi đã nói sẽ không đổi ý, phỏng chừng lúc này không cao hứng nhất định là bởi vì mình về quá muộn, không thực hiện lời hứa buổi sáng.
Buông xuống tiểu miêu, hắn kéo tay áo đi vào nhà bếp, lại bị Kỳ Phong lập tức nắm lấy tay.
“Ai nói muốn ăn trứng ốp la, em cảm thấy anh sẽ là vì một cái trứng ốp la chờ em cả một ngày sao?”
Khóe miệng Lạc Khâu Bạch vừa kéo, anh muốn…
Kỳ Phong nhìn sắc mặt hắn, càng thêm khó chịu, trừng hắn một cái, khóe miệng gắt gao mím lại.
Phù dung câu chết tiệt, buổi chiều nhắn (づ ̄ 3 ̄)づtin nhắn *** đãng như vậy, gặp mặt lại làm bộ như cái gì cũng không biết, câu dẫn chồng mình còn không phụ trách, em hay lắm?!
“Em buổi chiều không hảo hảo diễn, còn nhắn tin lẳng lơ làm gì?”
Buổi chiều em quay phim, còn bị Lý Thiên Kỳ chém một đao sau lưng, chỗ nào có rảnh mà lẳng lơ?
Không đúng, mình vì cái gì phải thừa nhận, con mẹ nó anh mới lẳng lơ!
“Được rồi được rồi, anh không ăn trứng ốp la thì thôi, dù sao emcó làm gì, anh đều cảm thấy là lẳng lơ, lão tử quen rồi còn không được sao?” Lạc Khâu Bạch nhún vai, giúp tiểu miêu ngồi ở trên ghế sa lông gặm quả táo.
Một câu làmmặt Kỳ Phong đỏ lên một tầng, thê tử của y cứ như vậy thừa nhận, quả thực là… Quả thực là không biết mất thể diện!
Trong lòng tuy rằng quát lớn như vậy, nhưng lại đặt mông ngồi ở bên người Lạc Khâu Bạch, than mặt vỗ vỗ chân, “Nằm lại đây.”
Lạc Khâu Bạch đã sớm biết y sẽ như vậy, cười hắc hắc, ngửa mặt nằm lên, tiểu miêu đi theo ngã chỏng vó lộ ra cái bụng, hắn thư thái duỗi thắt lưng, phát ra “Ân” một tiếng, tiếp cọ cọ chân Kỳ Phong, “Rốt cục đã về nhà … Mệt chết em.”
Nói xong lời này, hắn cũng cảm giác được cơ đùi đang kề sát hai má mình chợt căng thẳng, một bàn tay đột nhiên đẩy hắn một chút, “Không cho phát ra thanh âm này, em không thể an tĩnh sao!”
Ngẩng đầu lên là chiếc cằm kiên nghị của Kỳ Phong, y cổ cổ quái quái nhìn phòng khách một cái, không cúi đầu nhìn Lạc Khâu Bạch trong ngực, khóe miệng lại cong lên, hai tay buộc chặt gắt gao ôm chặt thê tử vào trong ngực.
Lạc Khâu Bạch không nín được nở nụ cười một tiếng, cầm Phong Phong cọ mu bàn tay của Kỳ Phong, “Anh thật giống Phong Phong, em vừa nhìn thấy liền đặc biệt cao hứng, xuất phát từ nội tâm, chỉ cần có các người, gặp được chuyện gì emcũng không lo lắng.”
Lỗ tai Kỳ Phong hồng lợi hại hơn, đem tay bị móng vuốt của tiểu miêu chà rút về, hừ lạnh một tiếng, “Em lại so sánhanh với con mèo ngốc này, còn có, nó gọi Tiểu Bạch, đừng đặt tên loạn thất bát tao đi.”
Lạc Khâu Bạch hì hì nở nụ cười một chút, ngồi xuống đem tiểu miêu tới trước mặt Kỳ Phong, làm bộ như kinh ngạc nhướng mày nói, “Phong Phong tên này dễ nghe a, em đặc biệt thích, tiểu miêu khẳng định cũng thích, không tin anh xem.”
“Phong Phong, miêu cho ba ba một cái.”
“Miêu nha ~~ ”
“Phong Phong, xoay cho ba ba một chút.”
“Miêu ~ miêu ~” Tiểu bạch miêu quả nhiên nghe lời, cái đuôi đi theo.
Lạc Khâu Bạch ha ha mỉm cười, tà ác vươn tay đi xuống, “Phong Phong, cho ba ba nắm kê kê của con một chút.”
“Đủ rồi câm miệng!” Kỳ Phong thẹn quá thành giận, nóng nảy đem người kéo lên, đặt ở sô pha, “Em muốn nắm ai, ân? Em trừ bỏ anh còn muốn nắm ai?!”
Lạc Khâu Bạch cảm thấy mỹ mãn, nhìn người vừa hùng hổ vừa anh tuấn bức người trước mặt, hắn gợi lên khóe miệng, vươn tay nắm cổ y, hai cái đùi cũng đi lên, đụng trên thân nam nhân, tay chân dài trên ghế sô pha có chút bất tiện, bất quá hắn cũng không thèm để ý cái này.
Liếm liếm môi, hắn đi qua, cắn lỗ tai Kỳ Phong, trầm giọng nói, “Trừ bỏ kê kê của Phong Phong, những thứ khác em tuyệt không cảm thấy hứng thú.”
Kỳ Phong lúc này toàn thân đều cứng lại, trên mặt ửng hồng, ngực kịch liệt phập phồng, một hơi cắn môi Lạc Khâu Bạch, đem tiếng cười kinh ngạc của hắn nuốt vào trong bụng, công thành đoạt đất tiến vào khoang miệng của hắn, tiếng thở dốc ồ ồ phun tại cánh mũi hai người, mang theo độ ấm nóng rực.
Lạc Khâu Bạch ngửa đầu phối hợp, hai tay ở sau lưng chậm rãi vuốt ve sống lưng nam nhân, căng thẳng trong lòng rốt cục vào giờ khắc này thả lỏng, sợ hãi rộng lớn khôn cùng, rốt cục bình tĩnh.
Lý Thiên Kỳ chém hắn một đao sau lưng, hắn không phải giống như mặt ngoài làm như không có việc gì, trong lòng khống chế không được lo âu, không dám tưởng tượng sau đó sẽ phát sinh cái gì, nhưng hiện tại ôm Kỳ Phong, trong lòng hắn thư thái rất nhiều.
Hai người hôn xong, lúc tách ra có một sợi chỉ bạc, đồng tử thâm thúy của Kỳ Phong nhìn chằm chằm vào Lạc Khâu Bạch, trầm giọng nói, “Em hôm nay rất kỳ lạ, chuyện gì xảy ra?”
Y rất ít chủ động quan tâm một việc, điều này làm cho Lạc Khâu Bạch hơi hơi kinh ngạc, không nghĩ tới nam nhân này tâm tư kín đáo như vậy.
Lắc lắc đầu, hắn nở nụ cười một chút, “Nào có chuyện gì, anh suy nghĩ nhiều quá.”
“Em ở trước mặt anh phân tâm, xem ra mị lực của anh còn chưa đủ.”
Y phát hiện mình chỉ cần tự kỷ khen chính mình, Kỳ Phong liền sẽ dị thường kích động hưng phấn, quả nhiên hô hấp nam nhân nặng vài phần, xoay người đem hắn đặt ở trên ghế sô pha, trên cao nhìn xuống, không vui trầm giọng nói, “Câu dẫn anh nên em phải phụ trách.”
Ngón tay sờ trong ngực, Lạc Khâu Bạch cười gật gật đầu, đáp”Đương nhiên” tiếp muốn ngửa đầu hôn y, kết quả lúc này trong phòng khách đột nhiên truyền đến hai tiếng ong ong.
Di động đặt ở trên bàn sáng hai cái, đây là thanh âm tin nhắn, Kỳ Phong thấy Lạc Khâu Bạch vươn tay sờ, dưới ánh đèn mờ nhạt trong phòng khách, mặt của hắn bị ánh đèn huỳnh quang chiếu sáng, một tầng tái nhợt, tiếp hắn kéo kéo khóe miệng, trong ánh mắt hiện lên một cảm xúc phức tạp, tiếp đem di động ném về sô pha, cười nắm mặt Kỳ Phong nói, “Chúng ta tiếp tục.”
Thần sắc của Lạc Khâu Bạch không tránh được ánh mắt Kỳ Phong, trong lòng y khác thường, một phen đè lại tay hắn, “Xảy ra chuyện gì?”
“Ân? Không có việc gì a.”
Lạc Khâu Bạch nhún vai, cười vô tư tới vô tâm, Kỳ Phong nheo lại ánh mắt, hai lời chưa nói trực tiếp cầm di động, Lạc Khâu Bạch nhanh chóng ngăn đón, còn bị đại điểu quái giành trước một bước, hắn gãi gãi tóc, lộ ra một tia cười xấu hổ.
Tiếp quả nhiên nghe được thanh âm lãnh ngạnh cực độ nóng nảy của Kỳ Phong, “Đều như vậy còn nói không có việc gì? !”
Di động bị ném tới trên bàn, trong hộp thư tất cả đều là tin nhắn của Trịnh Hoài Giang, mà trên màn hình rõ ràng là hình chụp Lạc Khâu Bạch đem Lý Thiên Kỳ đẩy xuống cầu thang.
*****
Sáng sớm hôm sau, trên đầu đề tin tức giải trí truyền thông tất cả đều là một nội dung.
“Tin nóng! Người mới không từ thủ đoạn, Lý Thiên Kỳ bị hãm hại!”
” Chuyện đen tối của nam chính《 Tà dương ca 》bị đưa ra ngoài ánh sáng, Lạc Khâu Bạch chấp nhận quy tắc ngầm, Lý Thiên Kỳ bị thay thế”
“Lý Thiên Kỳ gặp đòn hiểm, hoàn cảnh sinh tồn của nghệ sĩ—— quy tắc ngầm trong giới giải trí, xin lấy lại công bằng cho nghệ sĩ!”
Các loại tin tức làm người nghe kinh sợ đập vào mắt, chữ đỏ như máu, đâm vào mắt, các diễn đàn truyền thông lớn, Weibo, Internet… Tất cả đều bị cáctin tức giật gân tràn ngập, đầu đường ngõ nhỏ đều nghị luận sôi nổi.
Các loại tin tức đầu đề, hình chụp Lý Thiên Kỳ bị Lạc Khâu Bạch đẩy xuống cầu thang bị phóng đại, văn tự hai bên còn thêm hai ảnh chụp nhỏ, một hình Lý Thiên Kỳ được đưa lên cáng, hình ảnh thống khổ, một hình khác là Lạc Khâu Bạch đang mỉm cười, nhìn theo anh ta rời đi Studio.
Hai ảnh chụp hấp dẫn kịch tính, giống như người thắng cười nhạo sự thất bại, đại tiêu đề bắt mắt, làm người ta nhịn không được miên man bất định, trò cẩu huyết khôi hài, giống như bọn họ cho dù không ở hiện trường, cũng có thể tưởng tượng bộ dáng kiêu ngạo ương ngạnh của Lạc Khâu Bạch.
Truyền thông nháo đến thiên hôn địa ám, Weibo, diễn đàn cũng không yên tĩnh.
Có video trên võng du, bên trong quay rõ Lạc Khâu Bạch đem Lý Thiên Kỳ đẩy xuống cầu thang.
“Ngày hôm qua cùng vài hảo tỷ muội đi thăm đoàn phim《 Tà dương ca 》,Kỳ Kỳ rất nhiệt tình nghênh đón chúng tôi, ôn nhu suất khí không thể chê! Vài người chúng tôi ở lại hiện trường xem cuộc vui anh ấy cũng không có ngăn trở, nhưng ai biết lại thấy một màn ác liệt ghê tởm như vậy chứ, người mới thật sự không biết xấu hổ, vốn phải cầu cạnh thỉnh giáo, vậy mà còn động thủ đánh người, người như thế nên biến mất khỏi giới giải trí!”
“Lạc Khâu Bạch không phải là nhân vật chính mấy ngày nay ồn ào huyên náo được bao dưỡng đó sao? Trách không được ở trường quay dám kiêu ngạo đánh người, nguyên lai là sau lưng có chỗ dựa, hiện tại nam nhân đều bán thân, thật sự ghê tởm!”
Chửi rủa cùng những lời nói châm chọc trong khoảng thời gian ngắn, sau mấy chục bình luận, đột nhiên có người nhảy ra, “《 Tà dương ca 》 không tiếp tục quay, nam chính phải là Lý Thiên Kỳ, kết quả nhà đầu tư đều nói, không có bất luận lý do bị mà một tiểu minh tinh không ai để ý lại được ưu đãi như vậy, còn không phải bởi vì ‘Tân nhân’ có chỗ dựa, Lý Thiên Kỳ thật sự là bát tự không tốt, đầu năm nay muốn trở nên nổi bật rất khó khăn!”
“LS lời này không đúng, Lạc Khâu Bạch cũng không phải ‘Tân nhân’gì hắn đã ra mắt hơn ba năm, quảng cáo quần lótđều bị người ta vứt bỏ, trước kia chỉ là diễn 1 vai nhỏ không có lời thoại, người như vậy được người bao dưỡng mới có thể diễn nam chính, vậy tôi cũng có thể làm ảnh đế, không tin có thể xem: http://wwww.xxoo.com”
Ngồi ở trong phòng có màn che, Lạc Khâu Bạch một bên lên mạng, một bên ăn cam nhìn hình ngày xưa của mình tất cả đều bị đào ra, hắn ngược lại phi thường bình tĩnh, chỉ vào màn hình quay đầu lại cười nói, “Anh mau nhìn này, em cười không có chút cứng ngắc nào, đắc ý thêm một chút thì tốt rồi, nếu không sẽ không phụ trợ Lý Thiên Kỳ dốc sức biểu diễn.”
Máy tính bị phanh một tiếng khép lại, trên mặt Kỳ Phong kết một tầng sương, biểu tình đông lạnh trước nay chưa có, ánh mắt thâm trầm.
Y liếc Lạc Khâu Bạch một cái, không nói gì, trực tiếp cầm lấy di động muốn đi ra ngoài.
Lạc Khâu Bạch nhìn thần sắc y không đúng, nhanh chóng ngăn lại, “Hiện tại bên ngoài đều là phóng viên, anh lúc này muốn đi đâu?”
“Tuyên bố kết hôn.”
Kỳ Phong lạnh lùng ném lời này, vén một góc màn nhìn ra bên ngoài, quả nhiên cách đó không xa ở phía cây cối phát hiện mấy cái máy quay, sắc mặt càng thêm lạnh lùng .
Lời y nói làm Lạc Khâu Bạch sửng sốt một chút, tiếp theo bị sặc, kịch liệt ho khan vài tiếng, nhanh chóng xua tay.
“Anh điên rồi sao? Việc này căn bản cùng anh không có quan hệ gì, anh đừngxen vào. Đây là chuyện đùa giỡn sao, anh không nghĩ đến chính mình sao, dù sao cũng phải nhìn lại nhà anhvà Kỳ lão gia chứ.”
“Em không nguyện ý?” Kỳ Phong nhíu mày trừng hắn.
Thê tử của y nguyện ý bị oan uổng, cũng không nguyện ý cùng y công khai thân phận, này có ý tứ gì?
Lạc Khâu Bạch vừa thấy vẻ mặt của y, chỉ biết y hiểu sai, cầm tay y, mười ngón tay đan vào nhau, chậm rãi nói, “Em so với bất luận kẻ nào đều hy vọng hai ta có thể công khai với người khác, dù sao đều đã đăng ký kết hôn, chúng ta là vợ chồng hợp pháp, nói ra xem ai còn có thể nói ba nói bốn.”
Khóe miệng Kỳ Phong thoáng dịu đi, chợt nghe Lạc Khâu Bạch cười nói, “Sự tình lần này là do em quá sơ suất, để Lý Thiên Kỳthừa dịp, bất quá xét đến cùng là anh cũng không cẩn thận, mới gặp phải người không đứng đắn. Lý Thiên Kỳ hướng về phía em, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì anh là của em, anh ta cả đời nghĩ cũng đừng nghĩ, cho nên anh ta mới nóng nảy muốn dùng thủ đoạn bỉ ổi như thế, lúc này hai ta công khai quan hệ, ngược lại có thể giải quyết anh ta, nhưng sau đó vô luận em làm chuyện gì, có bao nhiêu cố gắng, phỏng chừng đều phải bịngười ta chụp cho cái mũchỗ dựa, đối với em như vậy thực không công bằng.”
“Huống hồ, việc này nếu để anh ra ngoài giải quyết, em tránh ở sau lưng, chứng tỏ em không có năng lực gì, em chẳng phải bị đả bại bởi Lý Thiên Kỳ?”
“Kỳ Phong, anh là của một mình em, em muốn tự mình giải quyết, đây là quyền lợi của em, không phải sao?”
Phù dung câu cười rất vui vẻ, khóe miệng nhếch lên, ánh mắt tỏa sáng, thanh âm bách chuyển thiên hồi vang lên bên tai Kỳ Phong, làm lỗ tai y hồng, lộ ra một tia tươi cười đắc ý.
Y tựa hồ cũng biết mình thất thố, khụ một tiếng lại than mặt, không kiên nhẫn bỏ tay xuống, mặt không đổi sắc nói, “Vậy em muốn thế nào?”
“Em có cách.” Lạc Khâu Bạch chớp chớp đôi mắt, mắt phượng lsáng ngời, giờ khắc này mặc dù hắn bị mọi người công kích, hắn cũng không sa sút, ngược lại ý chí lạc quan tràn đầy.
Chê cười, tình địch tìm tới cửa hạ chiến thư, nếu hắn không tự mình xử lý, quả thực rất xin lỗi lúc trước Lý Thiên Kỳ hạ chén xuân dược kia cho hắn!
“Trịnh lão sư ở bên ngoài có quan hệ tốt, còn mướn thuỷ quân và hacker, phỏng chừng không được bao lâu, tin tức Lý Thiên Kỳ cố ý sẽ bị phong tỏa, sau đó lúc này khi Kỳ thiếu gia anh minh thần võ của chúng ta lên sân khấu… Ngô!”
Nhìn bộ dáng thần thái phi dương của thê tử, tâm Kỳ Phong nhảy loạn, đột nhiên ngăn chặn bờ môi của hắn.
Chết tiệt, thê tử của ylại khen y, cho làem ngưỡng mộ chồng em, nhịn không được đùa giỡn, nhưng cũng là lời nói thật, cũng phải phân rõ trường hợp, thật sự là làm người ta hao tổn tâm trí.
Hô hấp của Lạc Khâu Bạch đều bị Kỳ Phong ngăn ở trong cổ họng, y hôn từ trong ra ngoài một lần, mới liếm liếm môi buông hắn ra, mặt không đổi sắc lỗ tai đỏ bừng nói, “Được, em tiếp tục nói.”
Lạc Khâu Bạch sửng sốt vài giây, lỗ tai cũng đỏ bừng.
Xin anh đó… Anh không phân rõ trường hợp đùa giỡn lưu manh còn chưa tính, hôn xong lại ra vẻ bình tĩnh đỏ mặt là có ý gì? Hôn có bản lĩnh thì đừng đỏ mặt a.
Hai người liếc nhau, không khí nháy mắt trở nên có chút xấu hổ, giống như chuyện vừa rồi bị Lý Thiên Kỳ hãm hại bay ra ngoài không gian, làm hai người nháy mắt đều khụ một tiếng.
Kỳ Phong nóng nảy trừng hắn liếc mắt một cái, một bộ dáng”Nhanh lên nói không cần nhìn chằm chằm anh”, dẫn tới Lạc Khâu Bạch nở nụ cười một chút, ngoắc ngón tay với y, đi lên thấp giọng nói cái gì.
Nghe hắn nói xong, Kỳ Phong nhíu lông mày, không mặn không nhạt từ trong xoang mũi phát ra đơn âm, không nói gì, xoay người lên lầu.
“Anh người này rốt cuộc không nghe thấy em nói cái gì sao, như thế nào nói đi là đi, ít nhất phải phản ứng chứ a, uy! Phong Phong gọi anh đấy!”
Lạc Khâu Bạch ở sau lưng giơ chân, nam nhân than mặt đi vào cửa phòng, căn bản không quay đầu lại.
Lúc này Phong Phong béo ăn quá nhiều cá khiêu lại đây, hướng về phía Lạc Khâu Bạch nghiêng đầu”Miêu?” Giống đang hỏi: Mẹgọi con phải không miêu?
“Bao dưỡng “”Đánh người ” ồn ào huyên náo náo loạn cả một ngày.
Tuy rằng với quy tắc ngầm loại chuyện này đã là “Quy tắc chức nghiệp”, cho dù là dân chúng bình thường cũng đã thấy nhưng không thể trách, nhưng chân chính có thể giống Lạc Khâu Bạch bị quang minh chính đại nói ra, hơn nữa scandal lần này làm hắn cũng được nhắc đến nhiều, một người thừa kế tập đoàn tài chính Côn Luân tiếng tăm lừng lẫy, một người khác là thần tượng ấu trĩ nổi lên gần đây, trong lúc nhất thời ba chữ “Lạc Khâu Bạch”bị đem lên đầu nơi sóng to gió lớn.
Trước kia mặc kệ biết hắn hay không biết hắn, hiện tại đều nhớ kỹ cái tên này, Lý Thiên Kỳ người bên này đang hoài nghi, nhìn ảnh chụp, Lạc Khâu Bạch thật sự là nam nhân bình phàm, bộ dạng chỉ có thể xem như có mắt có mũi, tuyệt đối không anh tuấn xuất chúng, Kỳ đại thiếu gia trong vô số người, sao có thể coi trọng Lạc Khâu Bạch, rốt cuộc là mắt mù hay là thẩm mỹ kém? Hay là nói… Căn bản chỉ là một hồi giả dối hư ảo?
Giới giải trí bát quái, loại tin tứcquan hệ bất chính như thế này, mặc dù tất cả mọi người thích nghe ngóng, nhưng cũng không phải ngốc tử, cũng sẽ suy xét đâu là thật đâu là giả.
Cũng trong thời gian này, đột nhiên có mấy người già đăng trên Weibo.
“Trên thang máy đều không cho phép người khác đứng chung, thật không nhìn ra chỗ nào yếu thế nữa”
“Ở trường quay đùa giỡn đại bài, quay phim thì đến trễ, ghen tị mạnh như vậy, mẹ biết không?”
“Không khi dễ người mới thì thôi đi, người mới sao lại đi khi dễ chứ? Lại nói tiếp, tôicòn nhớ rõ thiếu gia đó có một lần đi ngang qua trường quay, anh ta còn vội vàng đi lên, sao lòng đầy căm phẫn chỉ trích người khác làm gì?”
Những lời này tuy rằng không chỉ tên nói họ, nhưng cũng hiểu rõ, là đang nói về Lý Thiên Kỳ.
10 giờ tối, trên diễn đàn đột nhiên có người tung lên một đoạn video, nội dung vừa lúc là Lý Thiên Kỳ trong trường quay《 Tà dương ca 》, vì lên thang máy, cho vệ sĩ đem những người khác ngăn ở bên ngoài, vừa lúc xác minh những lời trên Weibo nói.
Trong lúc nhất thời chiều hướng thay đổi, Lý Thiên Kỳ đùa giỡn đại bài, vài video được tung lên, có không ít người sôi nổi nói, Lạc Khâu Bạch ở trường quaytính tình rất tốt, cũng khiêm tốn với người khác, căn bản không phải người kiêu ngạo ương ngạnh, bọn họ cũng chưa từng thấy qua cái gọi là “Kỳ thiếu gia đón đưa hắn”.
Lạc Khâu Bạch vừa tỉnh dậy, trời đã tối rồi, Kỳ Phong để lại tờ giấy nói có việc đi ra ngoài, hắn cũng không để ý, lên võng du, nhìn thấy tất cả những videocủa Lý Thiên Kỳ đều được đưa lên, thuận tay tắt máy tính.
Đây chính là thứ hắn nhọc lòng tìm thấy, hiện tại đã phát huy tác dụng, thật đáng mừng.
Hắn đứng lên duỗi thắt lưng, gãi gãi cái bụng của Phong Phong béo.
Lý Thiên Kỳ thông minh, hắn cũng không ngu ngốc, lúc trước tại trường quay tên kia rõ ràng đang diễn kịch, hắn mặt ngoài tuy rằng thần sắc không động, cũng không phải ngốc tử bị người ta chà đạp, mặc cho người khác hắt nước bẩnlên người mình cũng không có đối sách ứng phó.
Lúc này, Trịnh Hoài Giang gọi tới, “Tin tức đã phong tỏa, Kỳ Phong gọi một cú điện thoại, truyền thông ngoan ngoãn, không dám nói một câu.”
“Lại nói tiếp, tôi ngược lại bị tiểu tử cậu hãm hại , tôi cho rằng Kỳ Phong giúp cậu chuyện này, không nghĩ tới tiểu tử cậu trong tay nắm bắt nhược điểm của Lý Thiên Kỳ, cũng không biết nói trước cho tôi một tiếng.”
Lạc Khâu Bạch sửng sốt, không hiểu xảy ra chuyện gì, “Nhược điểm nào? Anh nói những video Lý Thiên Kỳ đùa giỡn đại bài?”
“Cậu còn muốn giả ngu? Đòn sát thủ này cậu cũng quá độc, cũng không chịulộ ra một chút với tôi.” Trịnh Hoài Giang nở nụ cười một tiếng, ngữ khí thoải mái.
Lạc Khâu Bạch lúc này càng bối rối, hắn chính là nhờ Kỳ Phong ngăn chặn tin tức, thuận tiện đem mấy video của Lý Thiên Kỳ đăng lên trên mạng, cho anh ta vừa ăn cướp vừa la làng thôi, còn đòn sát thủ gì khác đâu?
“Trịnh lão sư, anh nói cái gì, tôi nghe không hiểu?”
Trịnh Hoài Giang cười, “Quên đi, cậu trực tiếp xem TV đi, TV nói rõ ràng hơn tôi nhiều.”
TV? Lạc Khâu Bạch sửng sốt một chút, mở TV, Trịnh Hoài Giang nói cứ mở kênh thời sự.
“Trải qua mấy tháng điều tra cùng tra hỏi, chúng tôi đã nắm giữ đầy đủ chứng cứ, S thị câu lạc bộ XX, đối tượng khả nghi tổ chức bán ***, bán mê dược trái pháp luật, thuốc kích thích, cảnh sát đã chính thức hạ lệnh điều tra, bắt được đối tượng khả nghi, Lý Thiên Kỳ chính thức bị tạm giam.”
Hình ảnh chợt lóe, trên màn hình lớn là ảnh chụp đối tượng khả nghi được cảnh sát tuyên bố, không phải người khác, cũng không phải trọng danh, đúng là người bị hại trong vụ”Đánh người”—— Lý Thiên Kỳ.
Trong bệnh viện có rất nhiều phóng viên, tin tức trong bệnh viện chật như nêm cối, khi cảnh sát đến, đènflash chớp liên tục.
Microphone, máy quay vây quanh vài người cảnh sát.
“Ngài cảnh sát, có thể tiết lộ một chút vụ án của Lý Thiên Kỳ không?”
“Anh ta sẽ vô tù sao? Chuyện này cùng chuyện hôm nay anh ta bị đánh có phải có quan hệ không?”
…
Vấn đề nối tiếp vấn đề, liên hoàn pháo đánh úp lại, cảnh sát vòng qua cánh phóng viên, lập tức đi vào bệnh viện.
Chân quấn băng gạc, thoạt nhìn hoàn toàn không giống như người rơi từ mấy chục tầng lầu, lệnh bắt giam sáng ngời, “Lý tiên sinh, chúng tôi hoài nghi ngài cùng một nhóm người bán *** phi pháp, chế tạo và tiêu thụ dược cấm phi pháp, thỉnh ngài đi theo chúng tôi.”
Cả người Lý Thiên Kỳ đều ngỡ ngàng, ngũ quan đoan chính nháy mắt trắng bệch, anh ta đắc ý cả ngày, thậm chí còn chưa kịp chúc mừng thắng lợi, đã tới tình trạng này.
“Các người lầm rồi! Tùy tiện bắt người là phạm pháp, tôi muốn thấy luật sư!”
Thanh âm của anh ta cất cao, mang theo sợ hãi cùng chột dạ, trên mặt khiếp sợ, nóng nảy lại không cam lòng tất cả đều bị camera trung thực chụp lại, theo hiện trường trực tiếp, chiếu lên TV.
Điều khiển từ xa trong tay Lạc Khâu Bạch rớt xuống dưới, hắn thật không nghĩ tới sự tình sẽ biến thành như vậy.
Lý Thiên Kỳ tiêu thụ thuốccấm…
Đầu của hắn có cái gì chợt lóe qua, chẳng lẽ lần này cùng lúc trước hắn bị người hạ dược có liên quan, vậy tại sao chuyện này sớm không được xử lý, cố tình chờ cho tới hôm nay thiên hạ đại loạn mới xảy ra?
Chẳng lẽ nói, lần này cả ông trờicũng giúp hắn?
Tắt TV, đem điều khiển từ xa ném sang một bên, Kỳ Phong ngồi ở trong phòng làm việc, mặt không đổi sắc nhìn ngoài cửa sổ.
“Kỳ tiên sinh, hợp đồng đã chuẩn bị tốt, tin tức tuyên bố sẽ cũng đã hoàn tất, sẽ chờchỉ thị tiếp theo của ngài.”
Kỳ Phong gật gật đầu, đứng lên, ngón tay theo bản năng gảy nhẫn trên ngón áp út, “Sau nửa giờ nữa, khi tôi bảo thì đi làm ngay.”
Y vốn căn bản không hứng thú với chuyện của người khác, nhưng Lý Thiên Kỳ lần này cố tình đụng phải họng súng, đụng vào người y yêu thương nhất, đừng trách y không khách khí.
Ai bảo cậu ta đụng ai không đụng, cố tình đụng phải thê tử của Kỳ Phong y.
Lời của editor: Hả lòng hả dạ, ai bảo đụng vào vợ anh cho mi chết!
Khi Lạc Khâu Bạch về đến nhà đã qua nửa đêm, Lý Thiên Kỳ bị thương, vô hình chunglại tăng thêm công việc cho Lạc Khâu Bạch, Diệp Thừa cùng vài diễn viên khác không có ở đây, hắn không thể một mình độc diễn, ánh mắt nghi kỵ cùng phỏng đoán của mọi người, làm liên tục một buổi chiều đến cả đêm, chờ đến khi về nhà, chỉ cảm thấy toàn thân xương cốt đều tan.
“Kỳ Phong, em đã về.”
Kêu khản cổ họng, không có ai phản ứng, hắn tại huyền quan thay dép lê xong, đi vào phòng, mới vừa đi tới phòng khách, liền thấy được Kỳ Phong đang cãi nhau với Phong Phong béo.
Lời này không khoa trương chút nào, bởi vì giờ phút này Kỳ Phong thật sự đen mặt, một bàn tay cầm Phong Phong béo, một tay khác chỉ vào mũi nó, không biết nói gì đó làm Phong Phong giương nanh múa vuốt, thân mình béo lùn chắc nịch vặn vẹo.
“Câm miệng, có nghe thấy không.” Kỳ Phong không vui híp mắt.
“Miêu Miêu Miêu!” Phong Phong kháng nghị, cái đuôi xù xù xoay tới xoay lui.
“Còn dám tranh luận?” Kỳ Phong cười lạnh một tiếng, “Tốt lắm, từ hôm nay trở đi mày không cần ăn cơm, lúc nào nhận sai, lúc đó được ăn cơm.”
“Miêu nha ——!” Phong Phong giãy dụa, tiểu móng vuốt loạn cong nơi nơi, một bộ muốn cùng Kỳ Phong liều mạng.
Kỳ Phong vừa lòng nhíu lông mày, mặt không đổi sắc nói, “Nhớ kỹ, mày về sau gọi Tiểu Bạch, không gọi Phong Phong, nếu tao nhìn thấy người khác gọi mày Phong Phong, mày mà có phản ứng, tự gánh lấy hậu quả.”
Nghe đến đó, Lạc Khâu Bạch không nín được cười lên tiếng, áp lực cả ngày cũng nháy mắt chuyển biến tốt đẹp.
Cười vỗ vỗ tay, “Phong Phong, đến bên này.”
Phong Phong béo bị gây sức ép đến tạc mao gặp được cứu tinh, nghe được thanh âm của Lạc Khâu Bạch một khắc kia ánh mắt đều sáng, “Miêu nha ~” một tiếng, móng vuốt chụp đến trên mũi Kỳ Phong, tiếp linh hoạt nhảy xuống sô pha, như cục thịt nhào vào trong tay Lạc Khâu Bạch.
“Phong Phong, hôm nay sao vậykhông nhớ tao sao?” Lời này mặc dù là nói với tiểu miêu, nhưng ánh mắt của Lạc Khâu Bạch thủy chung đều đặt ở trên người Kỳ Phong, bộ dáng trêu đùa, làm ánh mắt của y đều cong lên.
Kỳ Phong nhìn hắn một cái, lỗ tai hơi hơi hiện lên một tia đỏ ửng, mặt không đổi sắc từ trong xoang mũi phát ra đơn âm, về nhà đã chơi đùa với con mèo ngốc này, y ngồi ở chỗ này cũng không thấy, trong mắt còn có người chồng này không? Làm y đợi cả đêm.
Lạc Khâu Bạch nhìn Kỳ Phong không nói lời nào, cười đi qua ngồi vào bên cạnh y, “Em cho rằng lúc này anh đã lên lầu nghỉ ngơi , không nghĩ tới còn có tinh thần bồi Phong Phong chơi đùa.”
“Vui đùa cái gì vậy, ai muốn cùng con mèo ngốc này chơi đùa.” Kỳ Phong mặt không đổi sắc mở miệng, tiếp ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lạc Khâu Bạch, mím môi thật lâu sau cũng không nói một câu.
Lạc Khâu Bạch bị y nhìn chăm chú đến không hiểu ra sao, trừng mắt nhìn, đầu không tự giác mà nghiêng một chút, Phong Phong cũng bắt chước hắnnghiêng đầu, “Anh nhìn em làm gì?”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của Kỳ Phong lúc này trở nên càng thối, nhíu mày lạnh lùng nói, “Em không có gì muốn nói với anh sao?”
“… A? Em phải nói cái gì sao?” Lạc Khâu Bạch sờ sờ chóp mũi, lầu bầu một câu, đầu sáng ngời, “Anh không phải nói trứng ốp la buổi sáng? Xin lỗi, emquên mất, anh hiện tại muốn ăn không? Muốn ăn em đi làm cho anh.”
Hắn đánh giá Kỳ Phong chắc là có ý này, nam nhân tính tình cổ quái a, nói chuyện vòng vo, hơn nữa đặc biệt giữ lời hứa, một khi đã nói sẽ không đổi ý, phỏng chừng lúc này không cao hứng nhất định là bởi vì mình về quá muộn, không thực hiện lời hứa buổi sáng.
Buông xuống tiểu miêu, hắn kéo tay áo đi vào nhà bếp, lại bị Kỳ Phong lập tức nắm lấy tay.
“Ai nói muốn ăn trứng ốp la, em cảm thấy anh sẽ là vì một cái trứng ốp la chờ em cả một ngày sao?”
Khóe miệng Lạc Khâu Bạch vừa kéo, anh muốn…
Kỳ Phong nhìn sắc mặt hắn, càng thêm khó chịu, trừng hắn một cái, khóe miệng gắt gao mím lại.
Phù dung câu chết tiệt, buổi chiều nhắn (づ ̄ 3 ̄)づtin nhắn *** đãng như vậy, gặp mặt lại làm bộ như cái gì cũng không biết, câu dẫn chồng mình còn không phụ trách, em hay lắm?!
“Em buổi chiều không hảo hảo diễn, còn nhắn tin lẳng lơ làm gì?”
Buổi chiều em quay phim, còn bị Lý Thiên Kỳ chém một đao sau lưng, chỗ nào có rảnh mà lẳng lơ?
Không đúng, mình vì cái gì phải thừa nhận, con mẹ nó anh mới lẳng lơ!
“Được rồi được rồi, anh không ăn trứng ốp la thì thôi, dù sao emcó làm gì, anh đều cảm thấy là lẳng lơ, lão tử quen rồi còn không được sao?” Lạc Khâu Bạch nhún vai, giúp tiểu miêu ngồi ở trên ghế sa lông gặm quả táo.
Một câu làmmặt Kỳ Phong đỏ lên một tầng, thê tử của y cứ như vậy thừa nhận, quả thực là… Quả thực là không biết mất thể diện!
Trong lòng tuy rằng quát lớn như vậy, nhưng lại đặt mông ngồi ở bên người Lạc Khâu Bạch, than mặt vỗ vỗ chân, “Nằm lại đây.”
Lạc Khâu Bạch đã sớm biết y sẽ như vậy, cười hắc hắc, ngửa mặt nằm lên, tiểu miêu đi theo ngã chỏng vó lộ ra cái bụng, hắn thư thái duỗi thắt lưng, phát ra “Ân” một tiếng, tiếp cọ cọ chân Kỳ Phong, “Rốt cục đã về nhà … Mệt chết em.”
Nói xong lời này, hắn cũng cảm giác được cơ đùi đang kề sát hai má mình chợt căng thẳng, một bàn tay đột nhiên đẩy hắn một chút, “Không cho phát ra thanh âm này, em không thể an tĩnh sao!”
Ngẩng đầu lên là chiếc cằm kiên nghị của Kỳ Phong, y cổ cổ quái quái nhìn phòng khách một cái, không cúi đầu nhìn Lạc Khâu Bạch trong ngực, khóe miệng lại cong lên, hai tay buộc chặt gắt gao ôm chặt thê tử vào trong ngực.
Lạc Khâu Bạch không nín được nở nụ cười một tiếng, cầm Phong Phong cọ mu bàn tay của Kỳ Phong, “Anh thật giống Phong Phong, em vừa nhìn thấy liền đặc biệt cao hứng, xuất phát từ nội tâm, chỉ cần có các người, gặp được chuyện gì emcũng không lo lắng.”
Lỗ tai Kỳ Phong hồng lợi hại hơn, đem tay bị móng vuốt của tiểu miêu chà rút về, hừ lạnh một tiếng, “Em lại so sánhanh với con mèo ngốc này, còn có, nó gọi Tiểu Bạch, đừng đặt tên loạn thất bát tao đi.”
Lạc Khâu Bạch hì hì nở nụ cười một chút, ngồi xuống đem tiểu miêu tới trước mặt Kỳ Phong, làm bộ như kinh ngạc nhướng mày nói, “Phong Phong tên này dễ nghe a, em đặc biệt thích, tiểu miêu khẳng định cũng thích, không tin anh xem.”
“Phong Phong, miêu cho ba ba một cái.”
“Miêu nha ~~ ”
“Phong Phong, xoay cho ba ba một chút.”
“Miêu ~ miêu ~” Tiểu bạch miêu quả nhiên nghe lời, cái đuôi đi theo.
Lạc Khâu Bạch ha ha mỉm cười, tà ác vươn tay đi xuống, “Phong Phong, cho ba ba nắm kê kê của con một chút.”
“Đủ rồi câm miệng!” Kỳ Phong thẹn quá thành giận, nóng nảy đem người kéo lên, đặt ở sô pha, “Em muốn nắm ai, ân? Em trừ bỏ anh còn muốn nắm ai?!”
Lạc Khâu Bạch cảm thấy mỹ mãn, nhìn người vừa hùng hổ vừa anh tuấn bức người trước mặt, hắn gợi lên khóe miệng, vươn tay nắm cổ y, hai cái đùi cũng đi lên, đụng trên thân nam nhân, tay chân dài trên ghế sô pha có chút bất tiện, bất quá hắn cũng không thèm để ý cái này.
Liếm liếm môi, hắn đi qua, cắn lỗ tai Kỳ Phong, trầm giọng nói, “Trừ bỏ kê kê của Phong Phong, những thứ khác em tuyệt không cảm thấy hứng thú.”
Kỳ Phong lúc này toàn thân đều cứng lại, trên mặt ửng hồng, ngực kịch liệt phập phồng, một hơi cắn môi Lạc Khâu Bạch, đem tiếng cười kinh ngạc của hắn nuốt vào trong bụng, công thành đoạt đất tiến vào khoang miệng của hắn, tiếng thở dốc ồ ồ phun tại cánh mũi hai người, mang theo độ ấm nóng rực.
Lạc Khâu Bạch ngửa đầu phối hợp, hai tay ở sau lưng chậm rãi vuốt ve sống lưng nam nhân, căng thẳng trong lòng rốt cục vào giờ khắc này thả lỏng, sợ hãi rộng lớn khôn cùng, rốt cục bình tĩnh.
Lý Thiên Kỳ chém hắn một đao sau lưng, hắn không phải giống như mặt ngoài làm như không có việc gì, trong lòng khống chế không được lo âu, không dám tưởng tượng sau đó sẽ phát sinh cái gì, nhưng hiện tại ôm Kỳ Phong, trong lòng hắn thư thái rất nhiều.
Hai người hôn xong, lúc tách ra có một sợi chỉ bạc, đồng tử thâm thúy của Kỳ Phong nhìn chằm chằm vào Lạc Khâu Bạch, trầm giọng nói, “Em hôm nay rất kỳ lạ, chuyện gì xảy ra?”
Y rất ít chủ động quan tâm một việc, điều này làm cho Lạc Khâu Bạch hơi hơi kinh ngạc, không nghĩ tới nam nhân này tâm tư kín đáo như vậy.
Lắc lắc đầu, hắn nở nụ cười một chút, “Nào có chuyện gì, anh suy nghĩ nhiều quá.”
“Em ở trước mặt anh phân tâm, xem ra mị lực của anh còn chưa đủ.”
Y phát hiện mình chỉ cần tự kỷ khen chính mình, Kỳ Phong liền sẽ dị thường kích động hưng phấn, quả nhiên hô hấp nam nhân nặng vài phần, xoay người đem hắn đặt ở trên ghế sô pha, trên cao nhìn xuống, không vui trầm giọng nói, “Câu dẫn anh nên em phải phụ trách.”
Ngón tay sờ trong ngực, Lạc Khâu Bạch cười gật gật đầu, đáp”Đương nhiên” tiếp muốn ngửa đầu hôn y, kết quả lúc này trong phòng khách đột nhiên truyền đến hai tiếng ong ong.
Di động đặt ở trên bàn sáng hai cái, đây là thanh âm tin nhắn, Kỳ Phong thấy Lạc Khâu Bạch vươn tay sờ, dưới ánh đèn mờ nhạt trong phòng khách, mặt của hắn bị ánh đèn huỳnh quang chiếu sáng, một tầng tái nhợt, tiếp hắn kéo kéo khóe miệng, trong ánh mắt hiện lên một cảm xúc phức tạp, tiếp đem di động ném về sô pha, cười nắm mặt Kỳ Phong nói, “Chúng ta tiếp tục.”
Thần sắc của Lạc Khâu Bạch không tránh được ánh mắt Kỳ Phong, trong lòng y khác thường, một phen đè lại tay hắn, “Xảy ra chuyện gì?”
“Ân? Không có việc gì a.”
Lạc Khâu Bạch nhún vai, cười vô tư tới vô tâm, Kỳ Phong nheo lại ánh mắt, hai lời chưa nói trực tiếp cầm di động, Lạc Khâu Bạch nhanh chóng ngăn đón, còn bị đại điểu quái giành trước một bước, hắn gãi gãi tóc, lộ ra một tia cười xấu hổ.
Tiếp quả nhiên nghe được thanh âm lãnh ngạnh cực độ nóng nảy của Kỳ Phong, “Đều như vậy còn nói không có việc gì? !”
Di động bị ném tới trên bàn, trong hộp thư tất cả đều là tin nhắn của Trịnh Hoài Giang, mà trên màn hình rõ ràng là hình chụp Lạc Khâu Bạch đem Lý Thiên Kỳ đẩy xuống cầu thang.
*****
Sáng sớm hôm sau, trên đầu đề tin tức giải trí truyền thông tất cả đều là một nội dung.
“Tin nóng! Người mới không từ thủ đoạn, Lý Thiên Kỳ bị hãm hại!”
” Chuyện đen tối của nam chính《 Tà dương ca 》bị đưa ra ngoài ánh sáng, Lạc Khâu Bạch chấp nhận quy tắc ngầm, Lý Thiên Kỳ bị thay thế”
“Lý Thiên Kỳ gặp đòn hiểm, hoàn cảnh sinh tồn của nghệ sĩ—— quy tắc ngầm trong giới giải trí, xin lấy lại công bằng cho nghệ sĩ!”
Các loại tin tức làm người nghe kinh sợ đập vào mắt, chữ đỏ như máu, đâm vào mắt, các diễn đàn truyền thông lớn, Weibo, Internet… Tất cả đều bị cáctin tức giật gân tràn ngập, đầu đường ngõ nhỏ đều nghị luận sôi nổi.
Các loại tin tức đầu đề, hình chụp Lý Thiên Kỳ bị Lạc Khâu Bạch đẩy xuống cầu thang bị phóng đại, văn tự hai bên còn thêm hai ảnh chụp nhỏ, một hình Lý Thiên Kỳ được đưa lên cáng, hình ảnh thống khổ, một hình khác là Lạc Khâu Bạch đang mỉm cười, nhìn theo anh ta rời đi Studio.
Hai ảnh chụp hấp dẫn kịch tính, giống như người thắng cười nhạo sự thất bại, đại tiêu đề bắt mắt, làm người ta nhịn không được miên man bất định, trò cẩu huyết khôi hài, giống như bọn họ cho dù không ở hiện trường, cũng có thể tưởng tượng bộ dáng kiêu ngạo ương ngạnh của Lạc Khâu Bạch.
Truyền thông nháo đến thiên hôn địa ám, Weibo, diễn đàn cũng không yên tĩnh.
Có video trên võng du, bên trong quay rõ Lạc Khâu Bạch đem Lý Thiên Kỳ đẩy xuống cầu thang.
“Ngày hôm qua cùng vài hảo tỷ muội đi thăm đoàn phim《 Tà dương ca 》,Kỳ Kỳ rất nhiệt tình nghênh đón chúng tôi, ôn nhu suất khí không thể chê! Vài người chúng tôi ở lại hiện trường xem cuộc vui anh ấy cũng không có ngăn trở, nhưng ai biết lại thấy một màn ác liệt ghê tởm như vậy chứ, người mới thật sự không biết xấu hổ, vốn phải cầu cạnh thỉnh giáo, vậy mà còn động thủ đánh người, người như thế nên biến mất khỏi giới giải trí!”
“Lạc Khâu Bạch không phải là nhân vật chính mấy ngày nay ồn ào huyên náo được bao dưỡng đó sao? Trách không được ở trường quay dám kiêu ngạo đánh người, nguyên lai là sau lưng có chỗ dựa, hiện tại nam nhân đều bán thân, thật sự ghê tởm!”
Chửi rủa cùng những lời nói châm chọc trong khoảng thời gian ngắn, sau mấy chục bình luận, đột nhiên có người nhảy ra, “《 Tà dương ca 》 không tiếp tục quay, nam chính phải là Lý Thiên Kỳ, kết quả nhà đầu tư đều nói, không có bất luận lý do bị mà một tiểu minh tinh không ai để ý lại được ưu đãi như vậy, còn không phải bởi vì ‘Tân nhân’ có chỗ dựa, Lý Thiên Kỳ thật sự là bát tự không tốt, đầu năm nay muốn trở nên nổi bật rất khó khăn!”
“LS lời này không đúng, Lạc Khâu Bạch cũng không phải ‘Tân nhân’gì hắn đã ra mắt hơn ba năm, quảng cáo quần lótđều bị người ta vứt bỏ, trước kia chỉ là diễn 1 vai nhỏ không có lời thoại, người như vậy được người bao dưỡng mới có thể diễn nam chính, vậy tôi cũng có thể làm ảnh đế, không tin có thể xem: http://wwww.xxoo.com”
Ngồi ở trong phòng có màn che, Lạc Khâu Bạch một bên lên mạng, một bên ăn cam nhìn hình ngày xưa của mình tất cả đều bị đào ra, hắn ngược lại phi thường bình tĩnh, chỉ vào màn hình quay đầu lại cười nói, “Anh mau nhìn này, em cười không có chút cứng ngắc nào, đắc ý thêm một chút thì tốt rồi, nếu không sẽ không phụ trợ Lý Thiên Kỳ dốc sức biểu diễn.”
Máy tính bị phanh một tiếng khép lại, trên mặt Kỳ Phong kết một tầng sương, biểu tình đông lạnh trước nay chưa có, ánh mắt thâm trầm.
Y liếc Lạc Khâu Bạch một cái, không nói gì, trực tiếp cầm lấy di động muốn đi ra ngoài.
Lạc Khâu Bạch nhìn thần sắc y không đúng, nhanh chóng ngăn lại, “Hiện tại bên ngoài đều là phóng viên, anh lúc này muốn đi đâu?”
“Tuyên bố kết hôn.”
Kỳ Phong lạnh lùng ném lời này, vén một góc màn nhìn ra bên ngoài, quả nhiên cách đó không xa ở phía cây cối phát hiện mấy cái máy quay, sắc mặt càng thêm lạnh lùng .
Lời y nói làm Lạc Khâu Bạch sửng sốt một chút, tiếp theo bị sặc, kịch liệt ho khan vài tiếng, nhanh chóng xua tay.
“Anh điên rồi sao? Việc này căn bản cùng anh không có quan hệ gì, anh đừngxen vào. Đây là chuyện đùa giỡn sao, anh không nghĩ đến chính mình sao, dù sao cũng phải nhìn lại nhà anhvà Kỳ lão gia chứ.”
“Em không nguyện ý?” Kỳ Phong nhíu mày trừng hắn.
Thê tử của y nguyện ý bị oan uổng, cũng không nguyện ý cùng y công khai thân phận, này có ý tứ gì?
Lạc Khâu Bạch vừa thấy vẻ mặt của y, chỉ biết y hiểu sai, cầm tay y, mười ngón tay đan vào nhau, chậm rãi nói, “Em so với bất luận kẻ nào đều hy vọng hai ta có thể công khai với người khác, dù sao đều đã đăng ký kết hôn, chúng ta là vợ chồng hợp pháp, nói ra xem ai còn có thể nói ba nói bốn.”
Khóe miệng Kỳ Phong thoáng dịu đi, chợt nghe Lạc Khâu Bạch cười nói, “Sự tình lần này là do em quá sơ suất, để Lý Thiên Kỳthừa dịp, bất quá xét đến cùng là anh cũng không cẩn thận, mới gặp phải người không đứng đắn. Lý Thiên Kỳ hướng về phía em, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì anh là của em, anh ta cả đời nghĩ cũng đừng nghĩ, cho nên anh ta mới nóng nảy muốn dùng thủ đoạn bỉ ổi như thế, lúc này hai ta công khai quan hệ, ngược lại có thể giải quyết anh ta, nhưng sau đó vô luận em làm chuyện gì, có bao nhiêu cố gắng, phỏng chừng đều phải bịngười ta chụp cho cái mũchỗ dựa, đối với em như vậy thực không công bằng.”
“Huống hồ, việc này nếu để anh ra ngoài giải quyết, em tránh ở sau lưng, chứng tỏ em không có năng lực gì, em chẳng phải bị đả bại bởi Lý Thiên Kỳ?”
“Kỳ Phong, anh là của một mình em, em muốn tự mình giải quyết, đây là quyền lợi của em, không phải sao?”
Phù dung câu cười rất vui vẻ, khóe miệng nhếch lên, ánh mắt tỏa sáng, thanh âm bách chuyển thiên hồi vang lên bên tai Kỳ Phong, làm lỗ tai y hồng, lộ ra một tia tươi cười đắc ý.
Y tựa hồ cũng biết mình thất thố, khụ một tiếng lại than mặt, không kiên nhẫn bỏ tay xuống, mặt không đổi sắc nói, “Vậy em muốn thế nào?”
“Em có cách.” Lạc Khâu Bạch chớp chớp đôi mắt, mắt phượng lsáng ngời, giờ khắc này mặc dù hắn bị mọi người công kích, hắn cũng không sa sút, ngược lại ý chí lạc quan tràn đầy.
Chê cười, tình địch tìm tới cửa hạ chiến thư, nếu hắn không tự mình xử lý, quả thực rất xin lỗi lúc trước Lý Thiên Kỳ hạ chén xuân dược kia cho hắn!
“Trịnh lão sư ở bên ngoài có quan hệ tốt, còn mướn thuỷ quân và hacker, phỏng chừng không được bao lâu, tin tức Lý Thiên Kỳ cố ý sẽ bị phong tỏa, sau đó lúc này khi Kỳ thiếu gia anh minh thần võ của chúng ta lên sân khấu… Ngô!”
Nhìn bộ dáng thần thái phi dương của thê tử, tâm Kỳ Phong nhảy loạn, đột nhiên ngăn chặn bờ môi của hắn.
Chết tiệt, thê tử của ylại khen y, cho làem ngưỡng mộ chồng em, nhịn không được đùa giỡn, nhưng cũng là lời nói thật, cũng phải phân rõ trường hợp, thật sự là làm người ta hao tổn tâm trí.
Hô hấp của Lạc Khâu Bạch đều bị Kỳ Phong ngăn ở trong cổ họng, y hôn từ trong ra ngoài một lần, mới liếm liếm môi buông hắn ra, mặt không đổi sắc lỗ tai đỏ bừng nói, “Được, em tiếp tục nói.”
Lạc Khâu Bạch sửng sốt vài giây, lỗ tai cũng đỏ bừng.
Xin anh đó… Anh không phân rõ trường hợp đùa giỡn lưu manh còn chưa tính, hôn xong lại ra vẻ bình tĩnh đỏ mặt là có ý gì? Hôn có bản lĩnh thì đừng đỏ mặt a.
Hai người liếc nhau, không khí nháy mắt trở nên có chút xấu hổ, giống như chuyện vừa rồi bị Lý Thiên Kỳ hãm hại bay ra ngoài không gian, làm hai người nháy mắt đều khụ một tiếng.
Kỳ Phong nóng nảy trừng hắn liếc mắt một cái, một bộ dáng”Nhanh lên nói không cần nhìn chằm chằm anh”, dẫn tới Lạc Khâu Bạch nở nụ cười một chút, ngoắc ngón tay với y, đi lên thấp giọng nói cái gì.
Nghe hắn nói xong, Kỳ Phong nhíu lông mày, không mặn không nhạt từ trong xoang mũi phát ra đơn âm, không nói gì, xoay người lên lầu.
“Anh người này rốt cuộc không nghe thấy em nói cái gì sao, như thế nào nói đi là đi, ít nhất phải phản ứng chứ a, uy! Phong Phong gọi anh đấy!”
Lạc Khâu Bạch ở sau lưng giơ chân, nam nhân than mặt đi vào cửa phòng, căn bản không quay đầu lại.
Lúc này Phong Phong béo ăn quá nhiều cá khiêu lại đây, hướng về phía Lạc Khâu Bạch nghiêng đầu”Miêu?” Giống đang hỏi: Mẹgọi con phải không miêu?
“Bao dưỡng “”Đánh người ” ồn ào huyên náo náo loạn cả một ngày.
Tuy rằng với quy tắc ngầm loại chuyện này đã là “Quy tắc chức nghiệp”, cho dù là dân chúng bình thường cũng đã thấy nhưng không thể trách, nhưng chân chính có thể giống Lạc Khâu Bạch bị quang minh chính đại nói ra, hơn nữa scandal lần này làm hắn cũng được nhắc đến nhiều, một người thừa kế tập đoàn tài chính Côn Luân tiếng tăm lừng lẫy, một người khác là thần tượng ấu trĩ nổi lên gần đây, trong lúc nhất thời ba chữ “Lạc Khâu Bạch”bị đem lên đầu nơi sóng to gió lớn.
Trước kia mặc kệ biết hắn hay không biết hắn, hiện tại đều nhớ kỹ cái tên này, Lý Thiên Kỳ người bên này đang hoài nghi, nhìn ảnh chụp, Lạc Khâu Bạch thật sự là nam nhân bình phàm, bộ dạng chỉ có thể xem như có mắt có mũi, tuyệt đối không anh tuấn xuất chúng, Kỳ đại thiếu gia trong vô số người, sao có thể coi trọng Lạc Khâu Bạch, rốt cuộc là mắt mù hay là thẩm mỹ kém? Hay là nói… Căn bản chỉ là một hồi giả dối hư ảo?
Giới giải trí bát quái, loại tin tứcquan hệ bất chính như thế này, mặc dù tất cả mọi người thích nghe ngóng, nhưng cũng không phải ngốc tử, cũng sẽ suy xét đâu là thật đâu là giả.
Cũng trong thời gian này, đột nhiên có mấy người già đăng trên Weibo.
“Trên thang máy đều không cho phép người khác đứng chung, thật không nhìn ra chỗ nào yếu thế nữa”
“Ở trường quay đùa giỡn đại bài, quay phim thì đến trễ, ghen tị mạnh như vậy, mẹ biết không?”
“Không khi dễ người mới thì thôi đi, người mới sao lại đi khi dễ chứ? Lại nói tiếp, tôicòn nhớ rõ thiếu gia đó có một lần đi ngang qua trường quay, anh ta còn vội vàng đi lên, sao lòng đầy căm phẫn chỉ trích người khác làm gì?”
Những lời này tuy rằng không chỉ tên nói họ, nhưng cũng hiểu rõ, là đang nói về Lý Thiên Kỳ.
10 giờ tối, trên diễn đàn đột nhiên có người tung lên một đoạn video, nội dung vừa lúc là Lý Thiên Kỳ trong trường quay《 Tà dương ca 》, vì lên thang máy, cho vệ sĩ đem những người khác ngăn ở bên ngoài, vừa lúc xác minh những lời trên Weibo nói.
Trong lúc nhất thời chiều hướng thay đổi, Lý Thiên Kỳ đùa giỡn đại bài, vài video được tung lên, có không ít người sôi nổi nói, Lạc Khâu Bạch ở trường quaytính tình rất tốt, cũng khiêm tốn với người khác, căn bản không phải người kiêu ngạo ương ngạnh, bọn họ cũng chưa từng thấy qua cái gọi là “Kỳ thiếu gia đón đưa hắn”.
Lạc Khâu Bạch vừa tỉnh dậy, trời đã tối rồi, Kỳ Phong để lại tờ giấy nói có việc đi ra ngoài, hắn cũng không để ý, lên võng du, nhìn thấy tất cả những videocủa Lý Thiên Kỳ đều được đưa lên, thuận tay tắt máy tính.
Đây chính là thứ hắn nhọc lòng tìm thấy, hiện tại đã phát huy tác dụng, thật đáng mừng.
Hắn đứng lên duỗi thắt lưng, gãi gãi cái bụng của Phong Phong béo.
Lý Thiên Kỳ thông minh, hắn cũng không ngu ngốc, lúc trước tại trường quay tên kia rõ ràng đang diễn kịch, hắn mặt ngoài tuy rằng thần sắc không động, cũng không phải ngốc tử bị người ta chà đạp, mặc cho người khác hắt nước bẩnlên người mình cũng không có đối sách ứng phó.
Lúc này, Trịnh Hoài Giang gọi tới, “Tin tức đã phong tỏa, Kỳ Phong gọi một cú điện thoại, truyền thông ngoan ngoãn, không dám nói một câu.”
“Lại nói tiếp, tôi ngược lại bị tiểu tử cậu hãm hại , tôi cho rằng Kỳ Phong giúp cậu chuyện này, không nghĩ tới tiểu tử cậu trong tay nắm bắt nhược điểm của Lý Thiên Kỳ, cũng không biết nói trước cho tôi một tiếng.”
Lạc Khâu Bạch sửng sốt, không hiểu xảy ra chuyện gì, “Nhược điểm nào? Anh nói những video Lý Thiên Kỳ đùa giỡn đại bài?”
“Cậu còn muốn giả ngu? Đòn sát thủ này cậu cũng quá độc, cũng không chịulộ ra một chút với tôi.” Trịnh Hoài Giang nở nụ cười một tiếng, ngữ khí thoải mái.
Lạc Khâu Bạch lúc này càng bối rối, hắn chính là nhờ Kỳ Phong ngăn chặn tin tức, thuận tiện đem mấy video của Lý Thiên Kỳ đăng lên trên mạng, cho anh ta vừa ăn cướp vừa la làng thôi, còn đòn sát thủ gì khác đâu?
“Trịnh lão sư, anh nói cái gì, tôi nghe không hiểu?”
Trịnh Hoài Giang cười, “Quên đi, cậu trực tiếp xem TV đi, TV nói rõ ràng hơn tôi nhiều.”
TV? Lạc Khâu Bạch sửng sốt một chút, mở TV, Trịnh Hoài Giang nói cứ mở kênh thời sự.
“Trải qua mấy tháng điều tra cùng tra hỏi, chúng tôi đã nắm giữ đầy đủ chứng cứ, S thị câu lạc bộ XX, đối tượng khả nghi tổ chức bán ***, bán mê dược trái pháp luật, thuốc kích thích, cảnh sát đã chính thức hạ lệnh điều tra, bắt được đối tượng khả nghi, Lý Thiên Kỳ chính thức bị tạm giam.”
Hình ảnh chợt lóe, trên màn hình lớn là ảnh chụp đối tượng khả nghi được cảnh sát tuyên bố, không phải người khác, cũng không phải trọng danh, đúng là người bị hại trong vụ”Đánh người”—— Lý Thiên Kỳ.
Trong bệnh viện có rất nhiều phóng viên, tin tức trong bệnh viện chật như nêm cối, khi cảnh sát đến, đènflash chớp liên tục.
Microphone, máy quay vây quanh vài người cảnh sát.
“Ngài cảnh sát, có thể tiết lộ một chút vụ án của Lý Thiên Kỳ không?”
“Anh ta sẽ vô tù sao? Chuyện này cùng chuyện hôm nay anh ta bị đánh có phải có quan hệ không?”
…
Vấn đề nối tiếp vấn đề, liên hoàn pháo đánh úp lại, cảnh sát vòng qua cánh phóng viên, lập tức đi vào bệnh viện.
Chân quấn băng gạc, thoạt nhìn hoàn toàn không giống như người rơi từ mấy chục tầng lầu, lệnh bắt giam sáng ngời, “Lý tiên sinh, chúng tôi hoài nghi ngài cùng một nhóm người bán *** phi pháp, chế tạo và tiêu thụ dược cấm phi pháp, thỉnh ngài đi theo chúng tôi.”
Cả người Lý Thiên Kỳ đều ngỡ ngàng, ngũ quan đoan chính nháy mắt trắng bệch, anh ta đắc ý cả ngày, thậm chí còn chưa kịp chúc mừng thắng lợi, đã tới tình trạng này.
“Các người lầm rồi! Tùy tiện bắt người là phạm pháp, tôi muốn thấy luật sư!”
Thanh âm của anh ta cất cao, mang theo sợ hãi cùng chột dạ, trên mặt khiếp sợ, nóng nảy lại không cam lòng tất cả đều bị camera trung thực chụp lại, theo hiện trường trực tiếp, chiếu lên TV.
Điều khiển từ xa trong tay Lạc Khâu Bạch rớt xuống dưới, hắn thật không nghĩ tới sự tình sẽ biến thành như vậy.
Lý Thiên Kỳ tiêu thụ thuốccấm…
Đầu của hắn có cái gì chợt lóe qua, chẳng lẽ lần này cùng lúc trước hắn bị người hạ dược có liên quan, vậy tại sao chuyện này sớm không được xử lý, cố tình chờ cho tới hôm nay thiên hạ đại loạn mới xảy ra?
Chẳng lẽ nói, lần này cả ông trờicũng giúp hắn?
Tắt TV, đem điều khiển từ xa ném sang một bên, Kỳ Phong ngồi ở trong phòng làm việc, mặt không đổi sắc nhìn ngoài cửa sổ.
“Kỳ tiên sinh, hợp đồng đã chuẩn bị tốt, tin tức tuyên bố sẽ cũng đã hoàn tất, sẽ chờchỉ thị tiếp theo của ngài.”
Kỳ Phong gật gật đầu, đứng lên, ngón tay theo bản năng gảy nhẫn trên ngón áp út, “Sau nửa giờ nữa, khi tôi bảo thì đi làm ngay.”
Y vốn căn bản không hứng thú với chuyện của người khác, nhưng Lý Thiên Kỳ lần này cố tình đụng phải họng súng, đụng vào người y yêu thương nhất, đừng trách y không khách khí.
Ai bảo cậu ta đụng ai không đụng, cố tình đụng phải thê tử của Kỳ Phong y.
Lời của editor: Hả lòng hả dạ, ai bảo đụng vào vợ anh cho mi chết!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất