Cửa Hàng Nhỏ Của Người Địa Cầu
Chương 17
Liễu Trạch ôm suy nghĩ 'quả nhiên là vậy', những gì cần nhận vẫn nhận hết, lại ôm suy nghĩ 'quả nhiên là vậy', thu hoạch hết một đống vật phẩm mà không có bất kỳ vật phẩm nào gây nhạc nhiên.
Nội tâm anh không hề dao động, sau khi bán hết đậu nành, nhìn điểm tích lũy đang có, vung tay lên, mua thêm hai mươi tám mảnh đất đen, nghiêm túc tiếp tục trồng đậu nành.
Ai biểu cho tới giờ còn chưa có cây trồng nào thu hoạch được hơn đậu nành —— còn nên chỗ thủy sản, Liễu Trạch phát hiện vẫn như trước không nhận được bao nhiêu kinh nghiệm cả.
Mà đáng tiếc hơn là, hồ nước trước mặt đã nuôi thành công 3-4 con tôm hùm nhỏ, những loài thủy sản khác đã thất bại tập thể ở tỷ lệ 10% nuôi trồng thành công của Vô Dụng Nhỏ.
Chiến tích này quả thực người nghe đau lòng, người gặp rơi lệ.
Có điều Liễu Trạch cũng không cảm thấy quá khó tiếp thu, có lẽ vì đã hoàn toàn quen thuộc với xác suất thành công 10% kia.
Anh gần như không một chút mong chờ với hồ nước giống như trồng táo trên đất vàng, có thể thu hoạch được trừ khi có phép màu.
Anh xem xong các thứ, bỏ thêm cá con vào, sau đó không nhìn tính năng nuôi dưỡng mới của Vô Dụng Nhỏ, liếc qua dự báo thời tiết để chắc chắn trời vẫn luôn sáng trong đến sáng mai, rồi xoa xoa bả vai do trồng nhiều mà hơi đau nhức, ngồi bệt xuống đất trước đống máy móc công nông cho đến giờ vẫn chưa lắp ráp xong.
Những việc thế này có thể tập trung tinh thần lại không cần vận dụng trí não, vô cùng thích hợp vào những lúc cần làm trống đầu óc khi có quá nhiều ý tưởng nhưng phải chọn lựa để có thiết kế phù hợp.
Tiến độ ở công trình công viên dạo gần đâykhá thuận lợi, không cần anh đến xử lý vấn đề thường xuyên nữa, tin tốt từ phía hoa cỏ liên tục thông báo, ngoại trừ nhận xử lý công việc sau khi các đồng nghiệp cũ rời đi, trong tay Liễu Trạch gần như không còn công việc gì khác, nếu không anh cũng không cân nhắc nhận việc thiết kế riêng.
—— Dù sao thiết kế kiến trúc cũng coi là một công trình lớn rồi.
Bình thường Liễu Trạch muốn thanh tỉnh trí não sẽ chơi rubik hoặc nặn đất sét, mỗi lần nặn xong phần lớn đều lén đưa cho bạn thuê chung nhà tặng cho mấy bạn nhỏ trong nhà cậu ta chơi.
Gia đình người bạn thuê chung nhà là một gia tộc lớn, quan hệ giữa các nhà khá thân thiết, những công trình tí hon mà Liễu Trạch nặn còn rất được các bạn nhỏ yêu thích.
Có điều sau này chơi, sợ là không có ai xử lý giùm rồi.
Liễu Trạch cầm cờ lê vặn chặt đinh ốc, nghĩ này nghĩ kia lung tung, dựng bộ phận bánh xe đã lắp ráp xong lên, sau đó gắn vào phần còn lại cũng đã được lắp ráp xong trước đó.
Không có người xử lý, vậy đăng bán online hàng thủ công mỹ nghệ vậy.
Liễu Trạch vừa suy tính, vừa nhớ đến những nền tảng đã từng sử dụng, sắp xếp gọn gàng sàn xe xong, quay đi lấy bản vẽ, thì thấy giao diện nuôi trồng sinh vật trên đất của Vô Dụng Nhỏ đang lóe sáng.
Liễu Trạch lặng lẽ thu hồi ánh mắt, tiếp tục yên lặng lắp ráp máy móc.
Nghiêm túc mà nói, không phải anh ngại chi tiền cho Vô Dụng Nhỏ, dù sao thì anh đã làm một quyển sổ dành riêng cho Vô Dụng Nhỏ, liệt kê tất những khoản lời nhận được từ Vô Dụng Nhỏ, số tiền đó đều sẽ được sử dụng cho Vô Dụng Nhỏ.
Nhưng Liễu Trạch nhìn hệ thống nuôi trồng này, kết hợp với đặc tính của Vô Dụng Nhỏ, vẫn không thể không mở rộng suy nghĩ một chút.
Dù sao hồ nước cũng mới trải qua một cuộc chém giết lớn, Liễu Trạch cảm thấy anh có đủ lý do để nghi ngờ, rằng phương thức hoặt động của chuỗi thức ăn kia đã tính luôn mấy mảnh đất trồng rau này.
Trong Vô Dụng Nhỏ không có sâu bệnh cũng không có tốc độ phát triển như bình thường, từ những tình huống trước đó có thể thấy, trồng trọt thì chỉ cần bón phân một lần là được, là vì muốn nhìn tình hình thả thức ăn gia súc.
Như vậy, nếu nuôi gà vịt, chắc chắn sẽ cần một lượng lớn thức ăn.
Điều này có nghĩa là, đến lúc nuôi gà vịt, những loại sinh vật dưới nước và các loại cây nông nghiệp anh đang trồng này đây, vào lúc anh chưa kịp thu hoạch sản phẩm mà gà vịt giao phối rồi đẻ trứng dẫn đến việc thức ăn cung cấp không đủ, có thể sẽ bị coi là một trong các loại thức ăn.
Liên kết với cài đặt thực vật đặc biệt, Liễu Trạch nghĩ nuôi dưỡng sinh vật chưa biết chừng cũng có những cài đặt riêng.
Tỷ như so với thức ăn gia súc sẽ thích rỉa các loại mới trồng hơn.
Liễu Trạch nghĩ, với những cài đặt riêng của Vô Dụng Nhỏ từ trước đó, những chuyện thế này có xác suất cao đến đáng sợ.
Đương nhiên, đây chỉ là lo xa mà thôi.
Nguyên nhân chủ yếu trực tiếp ngăn cản anh đi mở tủ lạnh lấy trứng gà để xem có thể nuôi hay không, chính là trong Vô Dụng Nhỏ chưa có chỗ để nuôi gà.
Trước mắt, Vô Dụng Nhỏ chỉ có mua địa hình chứ chưa có mua kiến trúc, Liễu Trạch cũng từng thử cầm xẻng đa năng để khai hoang phần kế bên, kết quả vừa cuốc xuống một cái thì xẻng đa năng mẻ một miếng, mà khoảng đất vàng cằn cỗi bên cạnh vẫn không hề hấn gì.
Nhìn lại những quy định của Vô Dụng Nhỏ, anh tự khai hoang và xây dựng đều không được phép.
Không thể làm được cái chuồng gà, thì đừng nói chuyện nuôi gà a.
Vô Dụng Nhỏ cấp sáu có chừng sáu trăm mảnh đất, đến lúc đó anh phải đi đâu để bắt gà thu hoạch đây?
Chạy hết sáu trăm mảnh đất để bắt gà à?
Muốn rèn luyện thân thể thì sao lại không đến phòng tập gym làm cái thẻ đi.
Trái lại ra ngoài mua cái chuồng gà đem vô đây cũng không có vấn đề gì, đoán chừng khi sau anh chọn nuôi dưỡng thì Vô Dụng Nhỏ cũng sẽ để anh chọn thành công cụ nuôi dưỡng.
Nhưng hiện tại Vô Dụng Nhỏ không cho dựng chuồng lại có thêm hệ thống thời tiết, loại hình nuôi gà trong chuồng không thể so sánh với nuôi thả gà khắp đồi, nếu gặp mưa gió thì một con bệnh sẽ lây hết cả đàn.
Mặc dù có dự báo thời tiết, nhưng suy xét đến việc anh còn phải đi làm, Liễu Trạch liền quyết định gác lại kế hoạch này.
Anh đoán Vô Dụng Nhỏ sẽ tiếp tục mở thêm các tính năng khác, chẳng qua phải thêm một thời gian nữa.
Hoặc chờ đến khi điểm tích lũy của anh dư thừa, mua một con sông lớn đến mức gà không bay qua được, lại mua thêm một quả đồi được con sông ngăn cách, kéo xa phạm vi hoạt động của đàn gà với nơi trồng trọt cũng được.
So với hệ thống nuôi trồng lúc nào cũng có bẫy, Liễu Trạch càng muốn tranh thủ thời gian kiếm thêm điểm tích lũy từ đậu nành để mua thêm đất, lại để Vô Dụng Nhỏ thăng cấp, nhìn xem còn tung ra được tính năng gì mới nữa không.
Liễu Trạch nhìn máy gieo hạt đã hoàn thành hơn phân nữa, liếc nhìn đồng hồ, ra khỏi Vô Dụng Nhỏ, mò mẫm trong căn phòng tối thui đi mở đèn, tắm rửa, vừa lau tóc vừa mở máy tính, bắt đầu suy nghĩ nên làm thế nào với nhà vườn nhỏ của Diệp Hồng Thư.
Thiết kế những thứ này, lúc linh cảm bộc phát ra được tác phẩm hơn phân nửa đều có thể khiến mắt người ta sáng rực.
Nhưng vì là công việc, nên nhiều lúc không có nhiều thời gian để nhà thiết kế tìm kiếm linh cảm như vậy.
Cũng không phải không có tình huống mới ngày đầu tiên khảo sát thực địa xong bên An đã yêu cầu gửi ý tưởng và kế hoạch thiết kế trong ngày hôm sau.
Nên đa phần trong công việc, chủ yếu Liễu Trạch vẫn nghiêng về tính thực dụng và kỹ năng, có linh cảm thì tốt, không có không sao, dù sao kỹ năng thiết kế và tính thực dụng là ăn tiền, lỡ không được cũng không đến nỗi làm bên A tức giận mà rút lui, thứ gọi là linh cảm mà đặt vào công việc, thực ra cũng chỉ có thể coi là dệt hoa trên gấm.
Diệp Hồng Thư cho thời gian là một tuần, trong thời gian một tuần không gửi ý tưởng và kế hoạch, cậu ta sẽ không chờ, vì nói gì thì nói đã đến lúc phải động thổ.
Thực ra, Liễu Trạch khá tâm đắc với thiết kế nhà vườn nông thôn, bản thân anh cũng nghiêng về thiết kế mô hình này, lúc còn học đại học theo thầy hướng dẫn trong trường đi khắp trời nam biển bắc lấy tư liệu, đã thấy qua đủ kiểu dáng biệt thự nhỏ từ đông sang tây, từ nam đến bắc.
Nhưng Diệp Hồng Thư cũng từng thấy những thiết kế tương tự của anh, nếu bản thiết kế vẫn mang suy nghĩ thuần túy như trước đây, vậy hơn nửa sẽ không lọt được vào mắt Diệp Hồng Thư.
Anh bị cậu đàn em nhảy dù chắn ngang con đường thăng tiến, dù trong lòng mọi người đều biết có mệnh nhưng vận chưa tới, thì ít nhiều vẫn cảm thấy ấm ức.
Vì ấm ức, nên càng không muốn bị cậu 'sếp nhảy dù' này coi thường dù chỉ một chút xíu xiu.
Liễu Trạch chống cằm, con trỏ chuột lướt qua một loạt hình ảnh trên giao diện, suy nghĩ sẽ chỉnh sửa như thế nào.
Anh biết rõ người ở thành phố hiện đại đang hướng đến cuộc sống nông thôn.
Ước mơ của họ là 'dưới giậu đông hái cúc, xa thấy núi Nam Sơn', nhưng thực tế cuộc sống ở nông thôn lại đầy đầy bùn đất muỗi rắn chuột.
Thiết kế của ngôi làng giàu có này, chắc chắn sẽ loại bỏ nhược điểm của thực tế, chỉ giữ lại cảnh sắc mặt trời mọc thì làm mặt trời lặn thì nghỉ.
Dù sao kẻ có tiền muốn ra đồng để trải nghiệm cuộc sống, nhưng chắc chắc sẽ không nghĩ trong lúc trải nghiệm cuộc sống khi dẫm chân xuống ruộng lúa, lúc nhấc chân lên xem thì phát hiện ba bốn con đỉa hút máu đang bám vào chân.
Những kiểu nhà vườn nông thôn này, diện tích xây dựng trung bình khoảng từ một trăm tám đến hai trăm mét vuông, chia làm hai phần, diện tích còn lại sân trước và vườn phía sau.
Vườn phía sau trừ khoảnh đất trồng rau phải có, đại đa số gia đình sẽ làm thêm một ao nước nhỏ.
Nhưng trong nhà có những thứ như vườn hoa, vườn rau rồi ao nước, thì không thể nào không thu hút côn trùng.
Hơn nữa trồng rau trồng hoa này kia, cũng phải cần giun dế côn trùng để xới đất thụ phấn.
Ngoài ra còn có phong cách kiến trúc nói chung, cũng còn phải cân nhắc đến tổng thể, thiết kế từ cửa chính đến garage, là sẽ theo thông thường gộp chung cửa chính và cửa garage làm một, hay sẽ đặt garage ở bên cạnh khu nhà.
Ao nước cần có hay không, nếu có thì lớn cỡ nào, liên quan đến hệ thống cấp nước ở làng người giàu nông thôn, đường ống nước cần phải làm thế nào để có thể tiết kiệm chi phí nhất mà vẫn ra hình ra dáng không tắc nghẽn, đồng thời cũng có tính thực dụng lẫn nghệ thuật.
Liễu Trạch ngồi trước bàn làm việc, nhìn chi tiết thiết kế mình liệt kê trong sổ tay, cảm giác đầu muốn trọc lóc.
Anh nhìn sổ tay bị anh viết vẽ lung tung, lại nhìn từng chồng tài liệu tham khảo đặt trên bàn gần sát cửa sổ, cả buổi trời, dứt khoát đóng sổ tay và máy tính lại, quyết định đi ngủ.
Dù sao thì mọi việc cứ đi từng bước rồi cũng sẽ đến đích.
Khi không tìm được ý tưởng, thì hoặc là ngừng lại, hoặc là nhờ vả những người bạn khác một chút vậy.
Khi thời gian không kín kẽ không gấp rút, bình thường Liễu Trạch sẽ chọn ngừng lại.
Anh sấy khô tóc, ngủ say không chút gánh nặng trong lòng.
Sáng hôm sau tỉnh dậy ăn sáng xong, Liễu Trạch thoáng liếc qua sổ tay khép hờ được đặt trên bàn trước khi đi ngủ, cầm lấy sổ tay, vừa suy nghĩ vừa bước vào trong Vô Dụng Nhỏ.
[Chúc mừng người sử dụng, hồ nước của ngài đã nuôi dưỡng thành công.
Điểm kinh nghiệm hồ nước x640, điểm kinh nghiệm hệ thống x64.
Thủy sản cá lóc, cá đù vàng, cá ngần có thể thu hoạch, mong người sử dụng cố gắng hơn nữa!]
cá ngần
[Chúc mừng người sử dụng, hồ nước thăng cấp!
Xác suất nuôi dưỡng động thực vậy + 2%
Tỷ lệ sản xuất hàng hiếm + 0.2%
Mong người sử dụng cố gắng hơn nữa!]
[Chúc mừng người sử dụng! Vô Dụng Nhỏ thử nghiệm kết nối mạng vũ trụ thành công!]
[Chúc mừng người sử dụng! Vô Dụng Nhỏ đã giúp Ngài chọn nội dung thông báo trao đổi tương ứng, bây giờ Ngài có thể đăng tin yêu cầu mua hàng qua bảng giao dịch!]
Liễu Trạch ngẩn người, nhìn hai thông báo, mở to mắt nhìn, hít thở sâu, mắt sáng rực ấn mở bảng giao dịch.
Giao diện mua bán vẫn luôn trống trơn giờ chi chít, trang đầu tiên có hơn ba mươi mục.
[Thông báo dài hạn: Hành tinh của tôi xảy ra chiến tranh, phần lớn diện tích đất bị phá hủy, đang lâm vào nguy cơ về lương thực, có nhu cầu mua các loại lương thực số lượng dài hạn, giá mua bằng 130% giá hệ thống, tình hình của tôi đã được hệ thống xét duyệt! Giá cả không đắt, van cầu người có lòng nhanh chóng cứu quê hương tôi! Mau cứu bé! Quỳ xuống cầu xin! Người tốt suốt đời bình an QAQ!]
[Thông báo dài hạn: Yêu thích thức ăn ngon, thu mua dài hạn các nguyên liệu nấu ăn từ khắp các hành tinh, mỗi loại tối thiểu 10 cái, giá mua bằng 500% giá hệ thống.]
[Thông báo ngắn hạn: Con không thích ăn phải làm sao đây! Mua các loại thức ăn cho trẻ em từ 5~ 10 tuổi của các hành tinh, giá mua bằng 200% giá hệ thống.]
Liễu Trạch lướt từ trên xuống dưới một lượt, nhìn thoáng nút refresh nằm góc trên bên phải, nhấn một cái, giao diện đổi sang một trang khác trong nháy mắt.
Được đưa lên trang đầu phần lớn đều là giá rao mua bán cao, tất cả đều cho thấy vừa có một giao dịch thành công, hoặc là nơi đó vừa có chiến tranh kêu gọi giúp đỡ, còn nếu chưa có giao dịch thành công, sẽ bị đẩy xuống cuối cung ngay lập tức.
Liễu Trạch nghĩ nghĩ, đóng giao diện mua bán lại, sau đó vung tay áo, thu hoạch thủy sản và cây nông nghiệp nuôi trồng thành công, sau đó kéo những icon tương ứng thả vào bảng giao dịch.
Đầu tiên, bảng giao dịch nhảy ra thông báo đã qua kiểm tra an toàn thực phẩm, sau đó bước vào phần thanh toán.
Điểm tích lũy bán thủy sản làm Liễu Trạch hơi ngạc nhiên, điểm tích lũy ban đầu bán ra đều hơn năm mươi điểm một cái, hơn nữa đặt đậu nành vào giao dịch mau bán, đến khi thanh toán, đã được 15.000 điểm tích lũy.
Đối với Liễu Trạch vừa mới vung tay moi hết điểm tích lũy mua hai mươi tám mảnh đất đen mà nói, ngay lập tức trở nên giàu có.
Liễu Trạch nhìn điểm tích lũy, lại nhìn tin tức mua nguyên liệu nấu ăn hiếm với giá gấp năm gấp mười thậm chí gấp mấy chục lần trên trang đầu tiên của giao dịch mua bán, có chút dao động trong nháy mắt, cuối cùng dưới sự điều khiển của lương tâm, nhấn nút xác định trên bảng giao dịch mua bán trước mặt.
Đậu nành và thủy sản vừa mới thu hoạch xong biến mất không còn gì nữa, mười lăm ngàn điểm tích lũy, Liễu Trạch nghĩ nghĩ, mở yêu cầu mua.
Vô Dụng Nhỏ nhảy ra một cửa sổ.
Điền đầy đủ lần lượt từ tiêu đề, chi tiết vật phẩm cần mua, giá muốn mua, thời gian và số lượng cần mua.
Vì chưa quen với việc đăng tin mua, Liễu Trạch liên tục bị Vô Dụng Nhỏ bắn ra hàng loạt cửa sổ chỉnh sửa một đống từ ngữ, vất vả lắm mới điền xong, nhìn thoáng qua giao diện thanh toán vừa nhảy ra.
Vô Dụng Nhỏ giữ hai ngàn điểm tích lũy của anh, trong đó bao gồm điểm tích lũy đại diện.
Điểm tích lũy đại diện chiếm 15% mức giao dịch, cho dù giao dịch thành công hay không cũng không hoàn trả.
Liễu Trạch không có ý kiến.
Anh nhấn nút đăng tin.
[Thông báo ngắn hạn: Mua thành phẩm gỗ đuổi côn trung, số lượng một cái, giá mua bằng 200% giá hệ thống.]
~oOo~
Tiểu Mộc:
Tự dưng mất hứng edit ngang a~ Một chương làm 3 tuần mới xong.
Mấy bồ giới thiệu vài bộ truyện ngọt, hơi hài, HE, chủng điền càng tốt nha. Tui đọc tham khảo để lấy 'linh cảm' làm bộ này. Chứ tui mù tịt mấy chuyện chăn nuôi trồng trọt á.
Nội tâm anh không hề dao động, sau khi bán hết đậu nành, nhìn điểm tích lũy đang có, vung tay lên, mua thêm hai mươi tám mảnh đất đen, nghiêm túc tiếp tục trồng đậu nành.
Ai biểu cho tới giờ còn chưa có cây trồng nào thu hoạch được hơn đậu nành —— còn nên chỗ thủy sản, Liễu Trạch phát hiện vẫn như trước không nhận được bao nhiêu kinh nghiệm cả.
Mà đáng tiếc hơn là, hồ nước trước mặt đã nuôi thành công 3-4 con tôm hùm nhỏ, những loài thủy sản khác đã thất bại tập thể ở tỷ lệ 10% nuôi trồng thành công của Vô Dụng Nhỏ.
Chiến tích này quả thực người nghe đau lòng, người gặp rơi lệ.
Có điều Liễu Trạch cũng không cảm thấy quá khó tiếp thu, có lẽ vì đã hoàn toàn quen thuộc với xác suất thành công 10% kia.
Anh gần như không một chút mong chờ với hồ nước giống như trồng táo trên đất vàng, có thể thu hoạch được trừ khi có phép màu.
Anh xem xong các thứ, bỏ thêm cá con vào, sau đó không nhìn tính năng nuôi dưỡng mới của Vô Dụng Nhỏ, liếc qua dự báo thời tiết để chắc chắn trời vẫn luôn sáng trong đến sáng mai, rồi xoa xoa bả vai do trồng nhiều mà hơi đau nhức, ngồi bệt xuống đất trước đống máy móc công nông cho đến giờ vẫn chưa lắp ráp xong.
Những việc thế này có thể tập trung tinh thần lại không cần vận dụng trí não, vô cùng thích hợp vào những lúc cần làm trống đầu óc khi có quá nhiều ý tưởng nhưng phải chọn lựa để có thiết kế phù hợp.
Tiến độ ở công trình công viên dạo gần đâykhá thuận lợi, không cần anh đến xử lý vấn đề thường xuyên nữa, tin tốt từ phía hoa cỏ liên tục thông báo, ngoại trừ nhận xử lý công việc sau khi các đồng nghiệp cũ rời đi, trong tay Liễu Trạch gần như không còn công việc gì khác, nếu không anh cũng không cân nhắc nhận việc thiết kế riêng.
—— Dù sao thiết kế kiến trúc cũng coi là một công trình lớn rồi.
Bình thường Liễu Trạch muốn thanh tỉnh trí não sẽ chơi rubik hoặc nặn đất sét, mỗi lần nặn xong phần lớn đều lén đưa cho bạn thuê chung nhà tặng cho mấy bạn nhỏ trong nhà cậu ta chơi.
Gia đình người bạn thuê chung nhà là một gia tộc lớn, quan hệ giữa các nhà khá thân thiết, những công trình tí hon mà Liễu Trạch nặn còn rất được các bạn nhỏ yêu thích.
Có điều sau này chơi, sợ là không có ai xử lý giùm rồi.
Liễu Trạch cầm cờ lê vặn chặt đinh ốc, nghĩ này nghĩ kia lung tung, dựng bộ phận bánh xe đã lắp ráp xong lên, sau đó gắn vào phần còn lại cũng đã được lắp ráp xong trước đó.
Không có người xử lý, vậy đăng bán online hàng thủ công mỹ nghệ vậy.
Liễu Trạch vừa suy tính, vừa nhớ đến những nền tảng đã từng sử dụng, sắp xếp gọn gàng sàn xe xong, quay đi lấy bản vẽ, thì thấy giao diện nuôi trồng sinh vật trên đất của Vô Dụng Nhỏ đang lóe sáng.
Liễu Trạch lặng lẽ thu hồi ánh mắt, tiếp tục yên lặng lắp ráp máy móc.
Nghiêm túc mà nói, không phải anh ngại chi tiền cho Vô Dụng Nhỏ, dù sao thì anh đã làm một quyển sổ dành riêng cho Vô Dụng Nhỏ, liệt kê tất những khoản lời nhận được từ Vô Dụng Nhỏ, số tiền đó đều sẽ được sử dụng cho Vô Dụng Nhỏ.
Nhưng Liễu Trạch nhìn hệ thống nuôi trồng này, kết hợp với đặc tính của Vô Dụng Nhỏ, vẫn không thể không mở rộng suy nghĩ một chút.
Dù sao hồ nước cũng mới trải qua một cuộc chém giết lớn, Liễu Trạch cảm thấy anh có đủ lý do để nghi ngờ, rằng phương thức hoặt động của chuỗi thức ăn kia đã tính luôn mấy mảnh đất trồng rau này.
Trong Vô Dụng Nhỏ không có sâu bệnh cũng không có tốc độ phát triển như bình thường, từ những tình huống trước đó có thể thấy, trồng trọt thì chỉ cần bón phân một lần là được, là vì muốn nhìn tình hình thả thức ăn gia súc.
Như vậy, nếu nuôi gà vịt, chắc chắn sẽ cần một lượng lớn thức ăn.
Điều này có nghĩa là, đến lúc nuôi gà vịt, những loại sinh vật dưới nước và các loại cây nông nghiệp anh đang trồng này đây, vào lúc anh chưa kịp thu hoạch sản phẩm mà gà vịt giao phối rồi đẻ trứng dẫn đến việc thức ăn cung cấp không đủ, có thể sẽ bị coi là một trong các loại thức ăn.
Liên kết với cài đặt thực vật đặc biệt, Liễu Trạch nghĩ nuôi dưỡng sinh vật chưa biết chừng cũng có những cài đặt riêng.
Tỷ như so với thức ăn gia súc sẽ thích rỉa các loại mới trồng hơn.
Liễu Trạch nghĩ, với những cài đặt riêng của Vô Dụng Nhỏ từ trước đó, những chuyện thế này có xác suất cao đến đáng sợ.
Đương nhiên, đây chỉ là lo xa mà thôi.
Nguyên nhân chủ yếu trực tiếp ngăn cản anh đi mở tủ lạnh lấy trứng gà để xem có thể nuôi hay không, chính là trong Vô Dụng Nhỏ chưa có chỗ để nuôi gà.
Trước mắt, Vô Dụng Nhỏ chỉ có mua địa hình chứ chưa có mua kiến trúc, Liễu Trạch cũng từng thử cầm xẻng đa năng để khai hoang phần kế bên, kết quả vừa cuốc xuống một cái thì xẻng đa năng mẻ một miếng, mà khoảng đất vàng cằn cỗi bên cạnh vẫn không hề hấn gì.
Nhìn lại những quy định của Vô Dụng Nhỏ, anh tự khai hoang và xây dựng đều không được phép.
Không thể làm được cái chuồng gà, thì đừng nói chuyện nuôi gà a.
Vô Dụng Nhỏ cấp sáu có chừng sáu trăm mảnh đất, đến lúc đó anh phải đi đâu để bắt gà thu hoạch đây?
Chạy hết sáu trăm mảnh đất để bắt gà à?
Muốn rèn luyện thân thể thì sao lại không đến phòng tập gym làm cái thẻ đi.
Trái lại ra ngoài mua cái chuồng gà đem vô đây cũng không có vấn đề gì, đoán chừng khi sau anh chọn nuôi dưỡng thì Vô Dụng Nhỏ cũng sẽ để anh chọn thành công cụ nuôi dưỡng.
Nhưng hiện tại Vô Dụng Nhỏ không cho dựng chuồng lại có thêm hệ thống thời tiết, loại hình nuôi gà trong chuồng không thể so sánh với nuôi thả gà khắp đồi, nếu gặp mưa gió thì một con bệnh sẽ lây hết cả đàn.
Mặc dù có dự báo thời tiết, nhưng suy xét đến việc anh còn phải đi làm, Liễu Trạch liền quyết định gác lại kế hoạch này.
Anh đoán Vô Dụng Nhỏ sẽ tiếp tục mở thêm các tính năng khác, chẳng qua phải thêm một thời gian nữa.
Hoặc chờ đến khi điểm tích lũy của anh dư thừa, mua một con sông lớn đến mức gà không bay qua được, lại mua thêm một quả đồi được con sông ngăn cách, kéo xa phạm vi hoạt động của đàn gà với nơi trồng trọt cũng được.
So với hệ thống nuôi trồng lúc nào cũng có bẫy, Liễu Trạch càng muốn tranh thủ thời gian kiếm thêm điểm tích lũy từ đậu nành để mua thêm đất, lại để Vô Dụng Nhỏ thăng cấp, nhìn xem còn tung ra được tính năng gì mới nữa không.
Liễu Trạch nhìn máy gieo hạt đã hoàn thành hơn phân nữa, liếc nhìn đồng hồ, ra khỏi Vô Dụng Nhỏ, mò mẫm trong căn phòng tối thui đi mở đèn, tắm rửa, vừa lau tóc vừa mở máy tính, bắt đầu suy nghĩ nên làm thế nào với nhà vườn nhỏ của Diệp Hồng Thư.
Thiết kế những thứ này, lúc linh cảm bộc phát ra được tác phẩm hơn phân nửa đều có thể khiến mắt người ta sáng rực.
Nhưng vì là công việc, nên nhiều lúc không có nhiều thời gian để nhà thiết kế tìm kiếm linh cảm như vậy.
Cũng không phải không có tình huống mới ngày đầu tiên khảo sát thực địa xong bên An đã yêu cầu gửi ý tưởng và kế hoạch thiết kế trong ngày hôm sau.
Nên đa phần trong công việc, chủ yếu Liễu Trạch vẫn nghiêng về tính thực dụng và kỹ năng, có linh cảm thì tốt, không có không sao, dù sao kỹ năng thiết kế và tính thực dụng là ăn tiền, lỡ không được cũng không đến nỗi làm bên A tức giận mà rút lui, thứ gọi là linh cảm mà đặt vào công việc, thực ra cũng chỉ có thể coi là dệt hoa trên gấm.
Diệp Hồng Thư cho thời gian là một tuần, trong thời gian một tuần không gửi ý tưởng và kế hoạch, cậu ta sẽ không chờ, vì nói gì thì nói đã đến lúc phải động thổ.
Thực ra, Liễu Trạch khá tâm đắc với thiết kế nhà vườn nông thôn, bản thân anh cũng nghiêng về thiết kế mô hình này, lúc còn học đại học theo thầy hướng dẫn trong trường đi khắp trời nam biển bắc lấy tư liệu, đã thấy qua đủ kiểu dáng biệt thự nhỏ từ đông sang tây, từ nam đến bắc.
Nhưng Diệp Hồng Thư cũng từng thấy những thiết kế tương tự của anh, nếu bản thiết kế vẫn mang suy nghĩ thuần túy như trước đây, vậy hơn nửa sẽ không lọt được vào mắt Diệp Hồng Thư.
Anh bị cậu đàn em nhảy dù chắn ngang con đường thăng tiến, dù trong lòng mọi người đều biết có mệnh nhưng vận chưa tới, thì ít nhiều vẫn cảm thấy ấm ức.
Vì ấm ức, nên càng không muốn bị cậu 'sếp nhảy dù' này coi thường dù chỉ một chút xíu xiu.
Liễu Trạch chống cằm, con trỏ chuột lướt qua một loạt hình ảnh trên giao diện, suy nghĩ sẽ chỉnh sửa như thế nào.
Anh biết rõ người ở thành phố hiện đại đang hướng đến cuộc sống nông thôn.
Ước mơ của họ là 'dưới giậu đông hái cúc, xa thấy núi Nam Sơn', nhưng thực tế cuộc sống ở nông thôn lại đầy đầy bùn đất muỗi rắn chuột.
Thiết kế của ngôi làng giàu có này, chắc chắn sẽ loại bỏ nhược điểm của thực tế, chỉ giữ lại cảnh sắc mặt trời mọc thì làm mặt trời lặn thì nghỉ.
Dù sao kẻ có tiền muốn ra đồng để trải nghiệm cuộc sống, nhưng chắc chắc sẽ không nghĩ trong lúc trải nghiệm cuộc sống khi dẫm chân xuống ruộng lúa, lúc nhấc chân lên xem thì phát hiện ba bốn con đỉa hút máu đang bám vào chân.
Những kiểu nhà vườn nông thôn này, diện tích xây dựng trung bình khoảng từ một trăm tám đến hai trăm mét vuông, chia làm hai phần, diện tích còn lại sân trước và vườn phía sau.
Vườn phía sau trừ khoảnh đất trồng rau phải có, đại đa số gia đình sẽ làm thêm một ao nước nhỏ.
Nhưng trong nhà có những thứ như vườn hoa, vườn rau rồi ao nước, thì không thể nào không thu hút côn trùng.
Hơn nữa trồng rau trồng hoa này kia, cũng phải cần giun dế côn trùng để xới đất thụ phấn.
Ngoài ra còn có phong cách kiến trúc nói chung, cũng còn phải cân nhắc đến tổng thể, thiết kế từ cửa chính đến garage, là sẽ theo thông thường gộp chung cửa chính và cửa garage làm một, hay sẽ đặt garage ở bên cạnh khu nhà.
Ao nước cần có hay không, nếu có thì lớn cỡ nào, liên quan đến hệ thống cấp nước ở làng người giàu nông thôn, đường ống nước cần phải làm thế nào để có thể tiết kiệm chi phí nhất mà vẫn ra hình ra dáng không tắc nghẽn, đồng thời cũng có tính thực dụng lẫn nghệ thuật.
Liễu Trạch ngồi trước bàn làm việc, nhìn chi tiết thiết kế mình liệt kê trong sổ tay, cảm giác đầu muốn trọc lóc.
Anh nhìn sổ tay bị anh viết vẽ lung tung, lại nhìn từng chồng tài liệu tham khảo đặt trên bàn gần sát cửa sổ, cả buổi trời, dứt khoát đóng sổ tay và máy tính lại, quyết định đi ngủ.
Dù sao thì mọi việc cứ đi từng bước rồi cũng sẽ đến đích.
Khi không tìm được ý tưởng, thì hoặc là ngừng lại, hoặc là nhờ vả những người bạn khác một chút vậy.
Khi thời gian không kín kẽ không gấp rút, bình thường Liễu Trạch sẽ chọn ngừng lại.
Anh sấy khô tóc, ngủ say không chút gánh nặng trong lòng.
Sáng hôm sau tỉnh dậy ăn sáng xong, Liễu Trạch thoáng liếc qua sổ tay khép hờ được đặt trên bàn trước khi đi ngủ, cầm lấy sổ tay, vừa suy nghĩ vừa bước vào trong Vô Dụng Nhỏ.
[Chúc mừng người sử dụng, hồ nước của ngài đã nuôi dưỡng thành công.
Điểm kinh nghiệm hồ nước x640, điểm kinh nghiệm hệ thống x64.
Thủy sản cá lóc, cá đù vàng, cá ngần có thể thu hoạch, mong người sử dụng cố gắng hơn nữa!]
cá ngần
[Chúc mừng người sử dụng, hồ nước thăng cấp!
Xác suất nuôi dưỡng động thực vậy + 2%
Tỷ lệ sản xuất hàng hiếm + 0.2%
Mong người sử dụng cố gắng hơn nữa!]
[Chúc mừng người sử dụng! Vô Dụng Nhỏ thử nghiệm kết nối mạng vũ trụ thành công!]
[Chúc mừng người sử dụng! Vô Dụng Nhỏ đã giúp Ngài chọn nội dung thông báo trao đổi tương ứng, bây giờ Ngài có thể đăng tin yêu cầu mua hàng qua bảng giao dịch!]
Liễu Trạch ngẩn người, nhìn hai thông báo, mở to mắt nhìn, hít thở sâu, mắt sáng rực ấn mở bảng giao dịch.
Giao diện mua bán vẫn luôn trống trơn giờ chi chít, trang đầu tiên có hơn ba mươi mục.
[Thông báo dài hạn: Hành tinh của tôi xảy ra chiến tranh, phần lớn diện tích đất bị phá hủy, đang lâm vào nguy cơ về lương thực, có nhu cầu mua các loại lương thực số lượng dài hạn, giá mua bằng 130% giá hệ thống, tình hình của tôi đã được hệ thống xét duyệt! Giá cả không đắt, van cầu người có lòng nhanh chóng cứu quê hương tôi! Mau cứu bé! Quỳ xuống cầu xin! Người tốt suốt đời bình an QAQ!]
[Thông báo dài hạn: Yêu thích thức ăn ngon, thu mua dài hạn các nguyên liệu nấu ăn từ khắp các hành tinh, mỗi loại tối thiểu 10 cái, giá mua bằng 500% giá hệ thống.]
[Thông báo ngắn hạn: Con không thích ăn phải làm sao đây! Mua các loại thức ăn cho trẻ em từ 5~ 10 tuổi của các hành tinh, giá mua bằng 200% giá hệ thống.]
Liễu Trạch lướt từ trên xuống dưới một lượt, nhìn thoáng nút refresh nằm góc trên bên phải, nhấn một cái, giao diện đổi sang một trang khác trong nháy mắt.
Được đưa lên trang đầu phần lớn đều là giá rao mua bán cao, tất cả đều cho thấy vừa có một giao dịch thành công, hoặc là nơi đó vừa có chiến tranh kêu gọi giúp đỡ, còn nếu chưa có giao dịch thành công, sẽ bị đẩy xuống cuối cung ngay lập tức.
Liễu Trạch nghĩ nghĩ, đóng giao diện mua bán lại, sau đó vung tay áo, thu hoạch thủy sản và cây nông nghiệp nuôi trồng thành công, sau đó kéo những icon tương ứng thả vào bảng giao dịch.
Đầu tiên, bảng giao dịch nhảy ra thông báo đã qua kiểm tra an toàn thực phẩm, sau đó bước vào phần thanh toán.
Điểm tích lũy bán thủy sản làm Liễu Trạch hơi ngạc nhiên, điểm tích lũy ban đầu bán ra đều hơn năm mươi điểm một cái, hơn nữa đặt đậu nành vào giao dịch mau bán, đến khi thanh toán, đã được 15.000 điểm tích lũy.
Đối với Liễu Trạch vừa mới vung tay moi hết điểm tích lũy mua hai mươi tám mảnh đất đen mà nói, ngay lập tức trở nên giàu có.
Liễu Trạch nhìn điểm tích lũy, lại nhìn tin tức mua nguyên liệu nấu ăn hiếm với giá gấp năm gấp mười thậm chí gấp mấy chục lần trên trang đầu tiên của giao dịch mua bán, có chút dao động trong nháy mắt, cuối cùng dưới sự điều khiển của lương tâm, nhấn nút xác định trên bảng giao dịch mua bán trước mặt.
Đậu nành và thủy sản vừa mới thu hoạch xong biến mất không còn gì nữa, mười lăm ngàn điểm tích lũy, Liễu Trạch nghĩ nghĩ, mở yêu cầu mua.
Vô Dụng Nhỏ nhảy ra một cửa sổ.
Điền đầy đủ lần lượt từ tiêu đề, chi tiết vật phẩm cần mua, giá muốn mua, thời gian và số lượng cần mua.
Vì chưa quen với việc đăng tin mua, Liễu Trạch liên tục bị Vô Dụng Nhỏ bắn ra hàng loạt cửa sổ chỉnh sửa một đống từ ngữ, vất vả lắm mới điền xong, nhìn thoáng qua giao diện thanh toán vừa nhảy ra.
Vô Dụng Nhỏ giữ hai ngàn điểm tích lũy của anh, trong đó bao gồm điểm tích lũy đại diện.
Điểm tích lũy đại diện chiếm 15% mức giao dịch, cho dù giao dịch thành công hay không cũng không hoàn trả.
Liễu Trạch không có ý kiến.
Anh nhấn nút đăng tin.
[Thông báo ngắn hạn: Mua thành phẩm gỗ đuổi côn trung, số lượng một cái, giá mua bằng 200% giá hệ thống.]
~oOo~
Tiểu Mộc:
Tự dưng mất hứng edit ngang a~ Một chương làm 3 tuần mới xong.
Mấy bồ giới thiệu vài bộ truyện ngọt, hơi hài, HE, chủng điền càng tốt nha. Tui đọc tham khảo để lấy 'linh cảm' làm bộ này. Chứ tui mù tịt mấy chuyện chăn nuôi trồng trọt á.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất