Chương 190: Triệu Long Đồ?
"Đúng vậy, Tiểu Tuyết à, cho dù cậu không muốn kết hôn với Thôi Ngạn, thì tốt xấu gì cũng phải gả một người môn đăng hộ đối chứ. Cậu tìm một người như vậy, làm sao gia tộc nhà cậu có thể đồng ý được."
"Tiểu Tuyết, cậu thành thật nói cho bọn tớ biết, có phải cậu muốn chơi đùa đúng không? Nếu như cậu thật sự muốn chơi một chút thì có thể tìm một người mẫu nam hay gì đó, loại đàn ông này là si tình nhất, cậu đừng để đến lúc đó không dễ buông tay đâu."
Sắc mặt Nam Cung Tuyết trở nên lạnh lùng: "Đầu tiên, tớ muốn tuyên bố, tớ thật lòng thích Lý Quân, không phải là muốn chơi đùa như các cậu nói.”
"Hơn nữa tớ là người theo đuổi anh ấy, về phần Thôi Ngạn và gia tộc, đương nhiên tớ sẽ tìm cách giải quyết. "
Nghe thấy lời nói của Nam Cung Tuyết, căn phòng đột nhiên rơi vào im lặng.
Rất rõ ràng, lần này cô thật lòng.
Sợ là chuyện này sẽ rối tung lên mất thôi.
Nếu Thôi Ngạn biết, hắn sẽ có thể tha cho Lý Quân này không.
Dám đội nón xanh cho con trai nhà họ Thôi thì có thể có kết cục tốt đẹp sao?
"Các cậu đúng là Hoàng đế không vội thái giám đã gấp, vừa rồi người ta cũng đã nói mình không hề sợ con trai nhà họ Thôi chút nào đâu."
Quách Hiểu Đình đột nhiên âm dương quái khí* mở miệng. *Âm dương quái khí: Lời nói kỳ lạ, không chân thành. "Thật vậy à? Lá gan của nhóc con này lớn như thế sao?”
"Tớ thấy chắc bạn trai cậu không biết năng lực của nhà họ Thôi công tử, đến lúc đó vị hôn phu họ Thôi của cậu tới, cậu ta sẽ phải khóc."
"Cái này gọi là “Nghé con mới đẻ không sợ cọp” phải không?”
Đám người đều lắc đầu.
"Được rồi, anh ấy là bạn trai của tớ, nếu có ai trong các cậu dám chế giễu anh ấy lần nữa, thì chính là không nể mặt tớ, lúc đó đừng trách Nam Cung Tuyết này trở mặt."
Gương mặt xinh đẹp của Nam Cung Tuyết lạnh lẽo, cô lạnh lùng nói.
Tất cả mọi người có mặt đều lập tức im lặng.
Lúc này, cửa phòng vệ sinh mở ra, Lý Quân bước ra, mỉm cười nói: "Sao mọi người không nói chuyện nữa thế? Vừa rồi tôi nghe phía bên ngoài trò chuyện rất náo nhiệt mà."
Nói xong, anh tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Nam Cung Tuyết, bàn tay cũng trực tiếp ôm cái eo nhỏ nhắn của cô.
Mà sau khi thân thể Nam Cung Tuyết cứng đờ, cô thuận thế dựa vào ngực Lý Quân.
Khi nhìn thấy cảnh này, trong mắt mấy người đàn ông trong phòng không khỏi cảm thấy có chút ghen tị.
Nam Cung Tuyết là một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, tại sao họ lại không muốn có được cô.
Đáng tiếc gia tộc Nam Cung tộc quá mức cao cao tại thượng, cho dù gia cảnh bọn họ không tầm thường, cũng vẫn không có tư cách.
Ban đầu nghĩ rằng chỉ có người thừa kế của một gia tộc lớn như Thôi Ngạn thì mới có hi vọng có được một người đẹp như Nam Cung Tuyết.
Chỉ là không ngờ lại bị một nhân vật nhỏ như vậy chiếm hời.
Mặc dù trong lòng mọi người đều có đủ loại cảm xúc phức tạp với Lý Quân, nhưng không phải tất cả bọn họ đều không có não.
Ngay sau đó, tất cả mọi người đều cười ha hả với Lý Quân, ngoại trừ Quách Hiểu Đình cảm thấy mình đã mất mặt ngay trước mặt anh.
"Mọi người đã nghe nói gì chưa? Sắp tới chủ tịch Triệu Long Đồ của tập đoàn Long Ngự sẽ đến Sở Châu, nghe nói muốn thành lập công ty chỉ nhánh ở Sở Châu."
Một người đàn ông chia sẻ tin tức mình vừa nhận được.
Có đôi khi có thể biết những tin tức này, đã đủ để chứng minh vị trí, năng lực và địa vị của một người trong vòng tròn xã giao.
"Triệu Long Đồ? Tôi cũng đã từng nghe cái tên này, cha tôi thường xuyên nhắc đến người này, còn gọi hắn là hổ tướng, nếu như đặt ở thời cổ đại thì chính là loại hình nhân vật như Tây Lương Cẩm, Mã Siêu*"
*Tây Lương Cẩm, Mã Siêu: Tướng giỏi trong tam quốc.
"Tôi nghe nói mười năm trước, vùng đất Vụ Châu vô cùng hỗn loạn, tất cả những người đến nơi đó để mở công ty đều phải đến chào hỏi những thế lực giang hồ lớn nhỏ kia, nếu không làm thì không có cách nào đặt chân ở nơi đó được."
"Mà Triệu Long Đồ đến đó, lại trực tiếp công khai khiêu chiến với đám giang hồ đó, lúc ấy ai cũng cho rằng Triệu Long Đồ xong đời rồi."
"Nhưng mà sau ba tháng, Triệu Long Đồ đã đứng vững gót chân ở Vụ Châu, có thể tưởng tượng được thủ đoạn của người này như thế nào."
Nhắc đến Triệu Long Đồ, mọi người có mặt ở đây đều sôi nổi bàn tán.
"Triệu Long Đồ đến Sở Châu mở công ty, nếu như chúng ta có thể gặp hắn một chút thì tốt biết mấy, tôi rất sùng bái hắn." Một người đàn ông chân thành nói.
"Tiểu Tuyết, cậu thành thật nói cho bọn tớ biết, có phải cậu muốn chơi đùa đúng không? Nếu như cậu thật sự muốn chơi một chút thì có thể tìm một người mẫu nam hay gì đó, loại đàn ông này là si tình nhất, cậu đừng để đến lúc đó không dễ buông tay đâu."
Sắc mặt Nam Cung Tuyết trở nên lạnh lùng: "Đầu tiên, tớ muốn tuyên bố, tớ thật lòng thích Lý Quân, không phải là muốn chơi đùa như các cậu nói.”
"Hơn nữa tớ là người theo đuổi anh ấy, về phần Thôi Ngạn và gia tộc, đương nhiên tớ sẽ tìm cách giải quyết. "
Nghe thấy lời nói của Nam Cung Tuyết, căn phòng đột nhiên rơi vào im lặng.
Rất rõ ràng, lần này cô thật lòng.
Sợ là chuyện này sẽ rối tung lên mất thôi.
Nếu Thôi Ngạn biết, hắn sẽ có thể tha cho Lý Quân này không.
Dám đội nón xanh cho con trai nhà họ Thôi thì có thể có kết cục tốt đẹp sao?
"Các cậu đúng là Hoàng đế không vội thái giám đã gấp, vừa rồi người ta cũng đã nói mình không hề sợ con trai nhà họ Thôi chút nào đâu."
Quách Hiểu Đình đột nhiên âm dương quái khí* mở miệng. *Âm dương quái khí: Lời nói kỳ lạ, không chân thành. "Thật vậy à? Lá gan của nhóc con này lớn như thế sao?”
"Tớ thấy chắc bạn trai cậu không biết năng lực của nhà họ Thôi công tử, đến lúc đó vị hôn phu họ Thôi của cậu tới, cậu ta sẽ phải khóc."
"Cái này gọi là “Nghé con mới đẻ không sợ cọp” phải không?”
Đám người đều lắc đầu.
"Được rồi, anh ấy là bạn trai của tớ, nếu có ai trong các cậu dám chế giễu anh ấy lần nữa, thì chính là không nể mặt tớ, lúc đó đừng trách Nam Cung Tuyết này trở mặt."
Gương mặt xinh đẹp của Nam Cung Tuyết lạnh lẽo, cô lạnh lùng nói.
Tất cả mọi người có mặt đều lập tức im lặng.
Lúc này, cửa phòng vệ sinh mở ra, Lý Quân bước ra, mỉm cười nói: "Sao mọi người không nói chuyện nữa thế? Vừa rồi tôi nghe phía bên ngoài trò chuyện rất náo nhiệt mà."
Nói xong, anh tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Nam Cung Tuyết, bàn tay cũng trực tiếp ôm cái eo nhỏ nhắn của cô.
Mà sau khi thân thể Nam Cung Tuyết cứng đờ, cô thuận thế dựa vào ngực Lý Quân.
Khi nhìn thấy cảnh này, trong mắt mấy người đàn ông trong phòng không khỏi cảm thấy có chút ghen tị.
Nam Cung Tuyết là một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, tại sao họ lại không muốn có được cô.
Đáng tiếc gia tộc Nam Cung tộc quá mức cao cao tại thượng, cho dù gia cảnh bọn họ không tầm thường, cũng vẫn không có tư cách.
Ban đầu nghĩ rằng chỉ có người thừa kế của một gia tộc lớn như Thôi Ngạn thì mới có hi vọng có được một người đẹp như Nam Cung Tuyết.
Chỉ là không ngờ lại bị một nhân vật nhỏ như vậy chiếm hời.
Mặc dù trong lòng mọi người đều có đủ loại cảm xúc phức tạp với Lý Quân, nhưng không phải tất cả bọn họ đều không có não.
Ngay sau đó, tất cả mọi người đều cười ha hả với Lý Quân, ngoại trừ Quách Hiểu Đình cảm thấy mình đã mất mặt ngay trước mặt anh.
"Mọi người đã nghe nói gì chưa? Sắp tới chủ tịch Triệu Long Đồ của tập đoàn Long Ngự sẽ đến Sở Châu, nghe nói muốn thành lập công ty chỉ nhánh ở Sở Châu."
Một người đàn ông chia sẻ tin tức mình vừa nhận được.
Có đôi khi có thể biết những tin tức này, đã đủ để chứng minh vị trí, năng lực và địa vị của một người trong vòng tròn xã giao.
"Triệu Long Đồ? Tôi cũng đã từng nghe cái tên này, cha tôi thường xuyên nhắc đến người này, còn gọi hắn là hổ tướng, nếu như đặt ở thời cổ đại thì chính là loại hình nhân vật như Tây Lương Cẩm, Mã Siêu*"
*Tây Lương Cẩm, Mã Siêu: Tướng giỏi trong tam quốc.
"Tôi nghe nói mười năm trước, vùng đất Vụ Châu vô cùng hỗn loạn, tất cả những người đến nơi đó để mở công ty đều phải đến chào hỏi những thế lực giang hồ lớn nhỏ kia, nếu không làm thì không có cách nào đặt chân ở nơi đó được."
"Mà Triệu Long Đồ đến đó, lại trực tiếp công khai khiêu chiến với đám giang hồ đó, lúc ấy ai cũng cho rằng Triệu Long Đồ xong đời rồi."
"Nhưng mà sau ba tháng, Triệu Long Đồ đã đứng vững gót chân ở Vụ Châu, có thể tưởng tượng được thủ đoạn của người này như thế nào."
Nhắc đến Triệu Long Đồ, mọi người có mặt ở đây đều sôi nổi bàn tán.
"Triệu Long Đồ đến Sở Châu mở công ty, nếu như chúng ta có thể gặp hắn một chút thì tốt biết mấy, tôi rất sùng bái hắn." Một người đàn ông chân thành nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất