Cực Phẩm Chiến Long

Chương 262: Dừng tay!

Trước Sau
Ngay cả thầy Trần cũng không khỏi cười ra tiếng: "Vốn dĩ tôi thấy cậu còn có chút thực lực, cho nên mới có ý định thử một chút, nhưng không ngờ cậu lại kiêu ngạo tự mãn đúng như thế”

“Có một ít công phu mà đã không phân rõ đông tây nam bắc, coi thường người trong thiên hạ. Người như cậu, chỉ sợ có tài năng tốt đi chăng nữa thì thành tựu cuối cùng cũng có hạn."

"Tại sao thầy Trần lại phải nói nhảm với cậu ta."

Một vệ sĩ bên cạnh lớn tiếng nói.

"Nếu cậu ta đã dám nói dõng dạc như thế, vậy thì thầy Trần hãy cho cậu ta biết cái gì là núi cao còn có núi cao hơn."

"Đúng vậy, phải cho thằng nhóc này một bài họ."

Đám người nhao nhao la hét. Thầy Trần khẽ gật đầu, hít sâu một hơi.

Chớp nhoáng này làm cho người ta có một loại ảo giác là thân thể hắn đã phóng †o thêm mấy phần trong nháy mắt.

Khoảnh khắc tiếp theo, hắn bước ba bước liên tiếp về phía trước. Sau mỗi một bước, mặt sàn xi măng đều bị hắn giãm thành một cái hố to.

Và với sự trợ giúp của sức mạnh này, trong nháy mắt, thầy Trần đã lao người lên như là một viên đạn.

Đồng thời nắm đấm xé gió lao về phía trước khuấy động không gian. “Đúng là một đòn mạnh."

Đông đảo vệ sĩ xung quanh đã biết thực lực của thầy Trần từ trước, nhưng giờ phút này vẫn không tránh khỏi ngạc nhiên.

Với một cú đấm như vậy, sợ là đến trâu cũng bị đánh chết ngay tại chỗ. Mãnh liệt, không gì không phá nổi. Ngay cả mấy vị đại gia cũng không khỏi há hốc mồm.

Đồng thời có chút ghen tị khi bên cạnh Trương Hách lại có một cao thủ bảo vệ sát sườn như vậy.



Các gia tộc đang tranh đấu trong tối ngoài sáng, mà bọn hắn lại có không ít kẻ thù.

Nếu có một cao thủ ở bên cạnh bảo vệ thì sẽ an toàn hơn rất nhiều.

"Thăng nhóc này chết rồi."

Tất cả mọi người không khỏi nhìn về phía Lý Quân.

Nhưng mà Lý Quân vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, khi cú đấm của thầy Trần lao tới, cơ thể anh nhẹ nhàng ngả ra sau để né tránh nắm đấm, đồng thời giơ chân lên

đạp hướng một phát vào phần bụng dưới của thầy Trần.

Tốc độ của cú đá này cực nhanh, lại thêm thầy Trần đang vọt thẳng về hướng Lý Quân cho nên hắn không kịp thu hồi sức lực.

Chân Lý Quân lập tức đạp lên bụng của thầy Trần, phát ra âm thanh ngột ngạt, toàn bộ bàn chân của thầy Trần rời khỏi mặt đất, bay thẳng lên không trung, sau đó vững vàng rơi xuống cách đó ba mét.

Cảnh tượng như vậy khiến ánh mắt của mọi người có mặt ở đó lập tức trợn to.

"Tôi nói rồi, chỉ một chiêu."

Lý Quân chậm rãi thu chân lại, nhẹ giọng nói.

Trước đó, khi anh nói lời này, đám người chỉ cảm thấy anh kiêu ngạo và buồn cười.

Nhưng vào lúc này, khi nhìn thấy thầy Trần mạnh nhất trong bọn họ lại bị Lý Quân đạp một phát bay ra ngoài, bò mấy lần mà không đứng lên nổi thì lập tức mới hiểu được người thanh niên trước mắt mình kinh khủng đến mức độ nào.



"Mẹ nó, ông đây chơi chết mày!"

Trương Hách đang dìu con trai mình ở phía xa, thấy vệ sĩ riêng của mình bị Lý Quân đánh gục, lập tức bùng cơn tức giận, trực tiếp lấy ra một khẩu súng lục rồi mở chốt an toàn, nhắm ngay Lý Quân muốn bóp cò.

"Dừng tay!"

Ngay sau đó, một tiếng gầm giận dữ truyền đến từ xa.

Trương Hách không khỏi sững sờ một lát, lúc quay đầu lại thì thấy Triệu Long Đồ dẫn theo một đám thuộc hạ đang hấp tấp đi tới.

"Ông chủ Triệu, ngài đã tới." Trương Hách không ngờ lại kinh động đến Triệu Long Đồ.

Hắn đang định bước lên phía trước nói chuyện với Triệu Long Đồ, nhưng Triệu Long Đồ thì không để ý phong độ chạy chậm về phía Lý Quân.

Nhưng giờ phút này, khi nhìn thấy thầy Trần, người mạnh nhất trong số bọn họ bị Lý Quân đạp một phát bay ra ngoài, bò mấy lần mà vẫn không đứng lên nổi, bọn họ mới lập tức hiểu ra rằng người thanh niên trước mắt này kinh khủng như thế nào.

"Mẹ nó, ông đây sẽ chơi chết mày!"

Trương Hách đang đỡ con trai ở phía xa nhìn thấy vệ sĩ của mình bị Lý Quân đánh bại thì lập tức nổi giận ngút trời, trực tiếp móc một cây súng lục ra, mở chốt an toàn, nhắm ngay vào Lý Quân muốn bóp cò.

"Dừng tay!"

Đúng lúc này, một tiếng gầm giận dữ từ đằng xa truyền đến.

Vẻ mặt Trương Hách không khỏi sững sờ, hắn quay đầu thì thấy Triệu Long đồ dẫn theo một đám thuộc hạ đang hấp tấp đi tới.

"Ông chủTriệu, ngài đã tới?" Trương Hách không ngờ chuyện này lại kinh động đến Triệu Long Đồ. Hăn đang định tiến lên bắt chuyện với Triệu Long, nhưng Triệu Long Đồ lại không để ý phong độ chạy chậm về phía Lý Quân.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau