Chương 293: Tôi có thời gian
“Đúng vậy, ông chủ Lý, tôi cũng muốn đầu tư thêm 20 tỷ nữa.” Chu Bỉnh Khôn nói.
Vương Hữu Lân cũng kích động nói: “Ông chủ Lý, cho chúng tôi cơ hội này đi, tôi cũng muốn đầu tư thêm 20 tỷ.”
“Vương lão, tôi nhớ là 500 tỷ lần trước, đã sắp vét sạch của cải của ông rồi, ông lấy đâu ra tiền để tái đầu tư chứ?”
Lý Quân nhớ rõ, Vương Uyển Uyển coi trọng Tuyết Liên cũng không có tiền đi lấy.
Vương Hữu Lân lúc này lớn tiếng nói: “Không phải chỉ có 20 tỷ sao, tôi nhất định có thể gom được.”
“Ông chủ Lý yên tâm được rồi, sản phẩm như vậy, trăm phần trăm là có thể kiếm tiền, tôi táng gia bại sản cũng muốn đầu tư.”
Nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của mọi người, Lý Quân gật gật đầu.
“Nếu mọi người đã nhiệt tình như vậy, thì tôi đây có thể cho mọi người tái đầu tư.”
“Nhưng cổ phần cũng không thể dựa theo lúc trước, lần này 500 tỷ chỉ có thể lấy 1% cổ phần, mọi người cảm thấy thế nào?”
Kỳ thật Lý Quân làm không sai, lúc trước chưa phát hiện hắc cao, bọn họ bỏ ra 50 tỷ chiếm năm phần trăm cổ phần của tập đoàn Quân Lâm rất bình thường.
Nhưng bây giờ có hắc cao, nếu như còn để cho bọn họ chiếm cổ phần cao như vậy, vậy thì không có lợi.
Trong kinh doanh, anh em ruột cũng phải tính toán rõ ràng. “Không thành vấn đề.”
Hoàng Giang Triều một lời đồng ý.
Những người khác cũng nhao nhao gật đầu.
“Được, vậy hội nghị đến đây là kết thúc, đúng rồi, năm giờ chiều ai có thời gian, theo tôi đi làm một việc.”
Lý Quân bỗng nhiên nói.
“Tôi có thời gian.” Hoàng Giang Triều mở miệng đầu tiên.
“Tôi cũng vậy.”
“Ông chủ Lý, cũng mang theo tôi đi.”
Phải nói những người này, người nào mà không phải đi sớm về muộn, nhưng loại đại thần tài như Lý Quân này, bọn họ đương nhiên muốn ôm chặt đùi, bận rộn công chuyện nào có quan trọng hơn việc thiết lập mối quan hệ với Lý Quân.
Lý Quân vốn chỉ muốn kéo vài người đi chống đỡ tình cảnh một chút, thật không ngờ mười ba vị phú hào này vậy mà lại đều có thời gian.
Lúc này anh gật đầu nói: “Được, vậy cứ quyết định như vậy đi.”
.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
“Bốn giờ rưỡi chiều, mọi người đến tập đoàn Quân Lâm tập hợp, năm giờ. đúng chúng ta đến trường...”
Buổi sáng, mười giờ bốn mươi phút, mười ba nhà đầu tư ra khỏi tập đoàn Quân Lâm.
Mà Cố Nghiên lập tức triệu tập nhân viên tập đoàn Quân Lâm họp, ổn định lòng quân, cũng bảo đội quan hệ xã hội tuyên bố chuyện đám người Hoàng Giang Triều đầu tư thêm.
Trong nháy mắt, trong tập đoàn Quân Lâm sôi trào.
Lo lắng phá sản chẳng những không đến, trái lại còn có thêm hai trăm tỷ đầu tư.
Đây chẳng phải có nghĩa là, giá trị thị trường của tập đoàn Quân Lâm đã đạt tới tám trăm bảy mươi tỷ sao.
Tập đoàn Quân Lâm từ trên xuống dưới truyên đến một trận âm thanh hoan hô.
Mà trong đám người, sắc mặt Bạch Vi trong nháy mắt trở nên trắng bệch.
Cổ phiếu của tập đoàn Quân Lâm tăng, lúc trước cô lại để trong nhà đem bán hết cổ phiếu.
Giờ phút này, Bạch Vi hận không thể cho bản thân một cái tát.
Cô ôm lấy điện thoại run rẩy bấm số.
“Bố, chúng ta đều sai rồi...
Trong bệnh viện tư nhân. Phó Hồng nghe cấp dưới báo cáo.
“Phu nhân, mười ba nhà đầu tư kia đã rời khỏi cao ốc Quân Lâm, chắc hẳn rất nhanh sẽ truyền đến tin tức bọn họ rút vốn.”
Phó Hồng lộ ra một tia cười lạnh.
“Đối nghịch với gia tộc Nam Cung thì đây chính là kết cục.”
Nhưng rất nhanh bà liền cười không nổi, bởi vì một tin tức lấy tốc độ tên lửa, nhanh chóng vọt đến đầu bảng.
[Chủ tịch ngân hàng Thanh Hồ - Hoàng Giang Triều, chủ tịch phòng thương mại Sở Châu - Chu Bỉnh Khôn và những người khác, quyết định đầu tư thêm vào tập đoàn Quân Lâm, tổng kim ngạch đạt hai trăm tỷ.]
“Điều này sao có thể chứ?”
Nhìn thấy tin tức này, Phó Hồng lập tức trừng to mắt, mặt cũng bắt đầu tím tái.
“Mười ba nhà đầu tư không những không rút vốn mà tất cả còn đầu tư thêm, đây là chuyện gì vậy?”
Cùng lúc đó, khi tin tức truyền ra, cả Sở Châu lại một lần nữa gây nên oanh động.
Vương Hữu Lân cũng kích động nói: “Ông chủ Lý, cho chúng tôi cơ hội này đi, tôi cũng muốn đầu tư thêm 20 tỷ.”
“Vương lão, tôi nhớ là 500 tỷ lần trước, đã sắp vét sạch của cải của ông rồi, ông lấy đâu ra tiền để tái đầu tư chứ?”
Lý Quân nhớ rõ, Vương Uyển Uyển coi trọng Tuyết Liên cũng không có tiền đi lấy.
Vương Hữu Lân lúc này lớn tiếng nói: “Không phải chỉ có 20 tỷ sao, tôi nhất định có thể gom được.”
“Ông chủ Lý yên tâm được rồi, sản phẩm như vậy, trăm phần trăm là có thể kiếm tiền, tôi táng gia bại sản cũng muốn đầu tư.”
Nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của mọi người, Lý Quân gật gật đầu.
“Nếu mọi người đã nhiệt tình như vậy, thì tôi đây có thể cho mọi người tái đầu tư.”
“Nhưng cổ phần cũng không thể dựa theo lúc trước, lần này 500 tỷ chỉ có thể lấy 1% cổ phần, mọi người cảm thấy thế nào?”
Kỳ thật Lý Quân làm không sai, lúc trước chưa phát hiện hắc cao, bọn họ bỏ ra 50 tỷ chiếm năm phần trăm cổ phần của tập đoàn Quân Lâm rất bình thường.
Nhưng bây giờ có hắc cao, nếu như còn để cho bọn họ chiếm cổ phần cao như vậy, vậy thì không có lợi.
Trong kinh doanh, anh em ruột cũng phải tính toán rõ ràng. “Không thành vấn đề.”
Hoàng Giang Triều một lời đồng ý.
Những người khác cũng nhao nhao gật đầu.
“Được, vậy hội nghị đến đây là kết thúc, đúng rồi, năm giờ chiều ai có thời gian, theo tôi đi làm một việc.”
Lý Quân bỗng nhiên nói.
“Tôi có thời gian.” Hoàng Giang Triều mở miệng đầu tiên.
“Tôi cũng vậy.”
“Ông chủ Lý, cũng mang theo tôi đi.”
Phải nói những người này, người nào mà không phải đi sớm về muộn, nhưng loại đại thần tài như Lý Quân này, bọn họ đương nhiên muốn ôm chặt đùi, bận rộn công chuyện nào có quan trọng hơn việc thiết lập mối quan hệ với Lý Quân.
Lý Quân vốn chỉ muốn kéo vài người đi chống đỡ tình cảnh một chút, thật không ngờ mười ba vị phú hào này vậy mà lại đều có thời gian.
Lúc này anh gật đầu nói: “Được, vậy cứ quyết định như vậy đi.”
.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
“Bốn giờ rưỡi chiều, mọi người đến tập đoàn Quân Lâm tập hợp, năm giờ. đúng chúng ta đến trường...”
Buổi sáng, mười giờ bốn mươi phút, mười ba nhà đầu tư ra khỏi tập đoàn Quân Lâm.
Mà Cố Nghiên lập tức triệu tập nhân viên tập đoàn Quân Lâm họp, ổn định lòng quân, cũng bảo đội quan hệ xã hội tuyên bố chuyện đám người Hoàng Giang Triều đầu tư thêm.
Trong nháy mắt, trong tập đoàn Quân Lâm sôi trào.
Lo lắng phá sản chẳng những không đến, trái lại còn có thêm hai trăm tỷ đầu tư.
Đây chẳng phải có nghĩa là, giá trị thị trường của tập đoàn Quân Lâm đã đạt tới tám trăm bảy mươi tỷ sao.
Tập đoàn Quân Lâm từ trên xuống dưới truyên đến một trận âm thanh hoan hô.
Mà trong đám người, sắc mặt Bạch Vi trong nháy mắt trở nên trắng bệch.
Cổ phiếu của tập đoàn Quân Lâm tăng, lúc trước cô lại để trong nhà đem bán hết cổ phiếu.
Giờ phút này, Bạch Vi hận không thể cho bản thân một cái tát.
Cô ôm lấy điện thoại run rẩy bấm số.
“Bố, chúng ta đều sai rồi...
Trong bệnh viện tư nhân. Phó Hồng nghe cấp dưới báo cáo.
“Phu nhân, mười ba nhà đầu tư kia đã rời khỏi cao ốc Quân Lâm, chắc hẳn rất nhanh sẽ truyền đến tin tức bọn họ rút vốn.”
Phó Hồng lộ ra một tia cười lạnh.
“Đối nghịch với gia tộc Nam Cung thì đây chính là kết cục.”
Nhưng rất nhanh bà liền cười không nổi, bởi vì một tin tức lấy tốc độ tên lửa, nhanh chóng vọt đến đầu bảng.
[Chủ tịch ngân hàng Thanh Hồ - Hoàng Giang Triều, chủ tịch phòng thương mại Sở Châu - Chu Bỉnh Khôn và những người khác, quyết định đầu tư thêm vào tập đoàn Quân Lâm, tổng kim ngạch đạt hai trăm tỷ.]
“Điều này sao có thể chứ?”
Nhìn thấy tin tức này, Phó Hồng lập tức trừng to mắt, mặt cũng bắt đầu tím tái.
“Mười ba nhà đầu tư không những không rút vốn mà tất cả còn đầu tư thêm, đây là chuyện gì vậy?”
Cùng lúc đó, khi tin tức truyền ra, cả Sở Châu lại một lần nữa gây nên oanh động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất