Chương 334: Xem ra quan hệ
Không thể trách Lâm Giai bợ đỡ, Lý Quân trẻ tuổi còn nhiều tiền như vậy, vẻ ngoài còn đẹp trai, thật sự là đốt đèn lồng cũng tìm không thấy người thứ hai.
Sở Châu cách Ngô Châu không gần, hơn nữa tốc độ lái xe của Loan Thục Ninh cũng không nhanh, đi suốt bốn tiếng mới đến Ngô Châu.
Loan Thục Ninh vừa lái xe vừa giới thiệu: “Ngô Châu giữ lại rất nhiều kiến trúc cổ, phong cảnh tuyệt đẹp, ngày nghỉ lễ người tới đây du lịch đặc biệt nhiều, cha tôi vẫn luôn muốn tới đây mở khách sạn.”
Theo hướng dẫn bọn họ lái xe đến một nhà hàng.
Nam Cung Tuyết đang ở cửa đợi, Lâm Giai, Tư Tư và mấy cô gái vừa xuống xe đã nhanh chân vọt tới chỗ Nam Cung Tuyết.
“Tiểu Tuyết, vì tổ chức sinh nhật cho cậu, chúng tớ chạy hơn ba trăm km, có đủ chân thành hay không?”
Tư Tư tính cách cởi mở, trực tiếp ôm Nam Cung Tuyết thật chặt.
Nhưng mà Nam Cung Tuyết lại lơ đãng nhìn chung quanh, mãi đến khi nhìn thấy Lý Quân xuống xe, trên mặt mới lộ ra nụ cười.
“Tiểu Tuyết, tại sao lại chọn tổ chức sinh nhật ở đây? Nghe nói trang viên nhà cậu chiếm diện tích hơn ba mươi mẫu đất, tớ vẫn muốn xem một chút.”
Tư Tư hỏi.
“Trong nhà có người lớn, chúng ta không nên quá ầm ïĩ.”
Nam Cung Tuyết thuận miệng giải thích một câu, sau đó đi qua chỗ Lý Quân. “Anh đến rồi à!”
“Đúng vậy, lần trước nói muốn tới, kết quả bị vài việc làm chậm trễ!”
Lý Quân giải thích.
Nam Cung Tuyết cười cười: “Không có việc gì, em biết anh nhất định là có việc gấp.
Nhìn bóng dáng hai người đứng ở nơi đó, xung quanh một đám bạn bè không khỏi phát ra tiếng kêu hâm mộ.
“Tiểu Tuyết, có muốn hôn một cái không?”
Tư Tư cười xấu xa nói.
Mặt Nam Cung Tuyết lập tức đỏ bừng.
“Được rồi, chúng ta đi vào thôi.”
Nam Cung Tuyết nói lảng sang chuyện khác, giục mọi người đi vào bên trong.
Vừa định bước vào nhà hàng, Lý Quân hơi khựng lại, anh cảm giác được xung quanh mình có mấy luồng khí tức ẩn giấu, khá mạnh mẽ, giống như đang theo dõi
Nam Cung Tuyết.
“Xem ra quan hệ giữa Nam Cung Tuyết và gia đình cô ấy không thoải mái như cô ấy nói, kể cả bữa tiệc sinh nhật này cũng không đơn giản.”
Lý Quân thầm nghĩ.
Mọi người đã vào trong nhà hàng.
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Nam Cung Tuyết đặt cả một tầng để mọi người có thể vui chơi thỏa thích. Bánh sinh nhật lớn đặt ở bàn giữa.
Còn có mấy nam nữ, hẳn là bạn bè của Nam Cung Tuyết ở Ngô Châu.
Đồ ăn còn chưa bắt đầu mang lên, mọi người đã nhao nhao lấy ra quà sinh nhật của mình.
Lý Quân cũng mang một cái hộp đưa cho Nam Cung Tuyết. “Chúc mừng sinh nhật.”
Hắn nói.
“Cảm ơn.”
Nam Cung Tuyết tiếp nhận cái hộp trong tay Lý Quân, vui vẻ cười. Kế tiếp Nam Cung Tuyết giới thiệu bạn bè hai bên với nhau.
“Anh chính là Lý Quân, ngưỡng mộ đã lâu.”
Một người đàn ông cao lớn đột nhiên mở miệng nói.
Vừa rồi Nam Cung Tuyết giới thiệu hắn tên Cao Minh, là bạn học cấp ba của Nam Cung Tuyết.
Nam Cung Tuyết nhíu mày, thật ra hôm nay cô không có mời Cao Minh, là hắn nghe nói cô tổ chức sinh nhật nên chủ động tới.
Cô gái ngồi bên cạnh cười nói: “Làm sao vậy Cao Minh? Muốn quyết đấu với Lý Quân để tranh giành tình yêu sao?”
“Tiểu VũI” Nam Cung Tuyết lên tiếng cắt đứt lời của cô gái kia. Lý Quân chú ý tới Nam Cung Tuyết có chút khẩn trương nhìn anh.
Cao Minh có chút tự hào nói: “Đánh nhau là chuyện chỉ có kẻ hạ lưu mới làm, người chân chính ở trong giới thượng lưu sẽ so về trí tuệ đầu óc.”
“Tất nhiên, nếu nói đến chiến đấu thì tôi cũng không tệ. Tôi đã tập qua Taekwondo,,Judo và Karate.”
Trong lúc mọi người nói chuyện, mâm trái cây, rượu,... đều đã được phục vụ nhà hàng chuẩn bị xong xuôi.
Có người đề nghị cùng nhau uống một ly trước. Không khí sinh nhật lập tức trở nên sôi động. Chỉ có Lý Quân ánh mắt vẫn luôn quan sát Nam Cung Tuyết.
Tuy rằng trên mặt Nam Cung Tuyết mang theo nụ cười, nhưng Lý Quân luôn cảm thấy trong mắt cô ẩn chứa một tia bi thương.
Sở Châu cách Ngô Châu không gần, hơn nữa tốc độ lái xe của Loan Thục Ninh cũng không nhanh, đi suốt bốn tiếng mới đến Ngô Châu.
Loan Thục Ninh vừa lái xe vừa giới thiệu: “Ngô Châu giữ lại rất nhiều kiến trúc cổ, phong cảnh tuyệt đẹp, ngày nghỉ lễ người tới đây du lịch đặc biệt nhiều, cha tôi vẫn luôn muốn tới đây mở khách sạn.”
Theo hướng dẫn bọn họ lái xe đến một nhà hàng.
Nam Cung Tuyết đang ở cửa đợi, Lâm Giai, Tư Tư và mấy cô gái vừa xuống xe đã nhanh chân vọt tới chỗ Nam Cung Tuyết.
“Tiểu Tuyết, vì tổ chức sinh nhật cho cậu, chúng tớ chạy hơn ba trăm km, có đủ chân thành hay không?”
Tư Tư tính cách cởi mở, trực tiếp ôm Nam Cung Tuyết thật chặt.
Nhưng mà Nam Cung Tuyết lại lơ đãng nhìn chung quanh, mãi đến khi nhìn thấy Lý Quân xuống xe, trên mặt mới lộ ra nụ cười.
“Tiểu Tuyết, tại sao lại chọn tổ chức sinh nhật ở đây? Nghe nói trang viên nhà cậu chiếm diện tích hơn ba mươi mẫu đất, tớ vẫn muốn xem một chút.”
Tư Tư hỏi.
“Trong nhà có người lớn, chúng ta không nên quá ầm ïĩ.”
Nam Cung Tuyết thuận miệng giải thích một câu, sau đó đi qua chỗ Lý Quân. “Anh đến rồi à!”
“Đúng vậy, lần trước nói muốn tới, kết quả bị vài việc làm chậm trễ!”
Lý Quân giải thích.
Nam Cung Tuyết cười cười: “Không có việc gì, em biết anh nhất định là có việc gấp.
Nhìn bóng dáng hai người đứng ở nơi đó, xung quanh một đám bạn bè không khỏi phát ra tiếng kêu hâm mộ.
“Tiểu Tuyết, có muốn hôn một cái không?”
Tư Tư cười xấu xa nói.
Mặt Nam Cung Tuyết lập tức đỏ bừng.
“Được rồi, chúng ta đi vào thôi.”
Nam Cung Tuyết nói lảng sang chuyện khác, giục mọi người đi vào bên trong.
Vừa định bước vào nhà hàng, Lý Quân hơi khựng lại, anh cảm giác được xung quanh mình có mấy luồng khí tức ẩn giấu, khá mạnh mẽ, giống như đang theo dõi
Nam Cung Tuyết.
“Xem ra quan hệ giữa Nam Cung Tuyết và gia đình cô ấy không thoải mái như cô ấy nói, kể cả bữa tiệc sinh nhật này cũng không đơn giản.”
Lý Quân thầm nghĩ.
Mọi người đã vào trong nhà hàng.
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Nam Cung Tuyết đặt cả một tầng để mọi người có thể vui chơi thỏa thích. Bánh sinh nhật lớn đặt ở bàn giữa.
Còn có mấy nam nữ, hẳn là bạn bè của Nam Cung Tuyết ở Ngô Châu.
Đồ ăn còn chưa bắt đầu mang lên, mọi người đã nhao nhao lấy ra quà sinh nhật của mình.
Lý Quân cũng mang một cái hộp đưa cho Nam Cung Tuyết. “Chúc mừng sinh nhật.”
Hắn nói.
“Cảm ơn.”
Nam Cung Tuyết tiếp nhận cái hộp trong tay Lý Quân, vui vẻ cười. Kế tiếp Nam Cung Tuyết giới thiệu bạn bè hai bên với nhau.
“Anh chính là Lý Quân, ngưỡng mộ đã lâu.”
Một người đàn ông cao lớn đột nhiên mở miệng nói.
Vừa rồi Nam Cung Tuyết giới thiệu hắn tên Cao Minh, là bạn học cấp ba của Nam Cung Tuyết.
Nam Cung Tuyết nhíu mày, thật ra hôm nay cô không có mời Cao Minh, là hắn nghe nói cô tổ chức sinh nhật nên chủ động tới.
Cô gái ngồi bên cạnh cười nói: “Làm sao vậy Cao Minh? Muốn quyết đấu với Lý Quân để tranh giành tình yêu sao?”
“Tiểu VũI” Nam Cung Tuyết lên tiếng cắt đứt lời của cô gái kia. Lý Quân chú ý tới Nam Cung Tuyết có chút khẩn trương nhìn anh.
Cao Minh có chút tự hào nói: “Đánh nhau là chuyện chỉ có kẻ hạ lưu mới làm, người chân chính ở trong giới thượng lưu sẽ so về trí tuệ đầu óc.”
“Tất nhiên, nếu nói đến chiến đấu thì tôi cũng không tệ. Tôi đã tập qua Taekwondo,,Judo và Karate.”
Trong lúc mọi người nói chuyện, mâm trái cây, rượu,... đều đã được phục vụ nhà hàng chuẩn bị xong xuôi.
Có người đề nghị cùng nhau uống một ly trước. Không khí sinh nhật lập tức trở nên sôi động. Chỉ có Lý Quân ánh mắt vẫn luôn quan sát Nam Cung Tuyết.
Tuy rằng trên mặt Nam Cung Tuyết mang theo nụ cười, nhưng Lý Quân luôn cảm thấy trong mắt cô ẩn chứa một tia bi thương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất