Chương 375: Cậu đã đạt tới cảnh giới Tông Sư?
Khi khí thế trên người Lý Quân hoàn toàn bộc phát, Cửu Trưởng Lão ngay lập tức chấn động.
Gã nhìn chằm chằm Lý Quân, hỏi: “Cậu đã đạt tới cảnh giới Tông Sư?”
Lý Quân sắc mặt lạnh lùng nhìn Cửu Trưởng Lão, mở miệng nói: “Tôi không phải tông sư, nhưng tôi mạnh hơn tông sư.”
“Cửu Trưởng Lão, nghe nói ông có địa vị rất cao trong Chiến Long Điện, nếu ông chấp nhận làm thuộc hạ của tôi, tôi có thể tha cho cái mạng chó của ông.”
Nghe Lý Quân nói. Trong mắt Cửu Trưởng Lão bùng lên lửa giận.
Gã đường đường là Cửu Trưởng Lão của Chiến Long Điện, địa vị cao quý, cho dù là những người có cơ hội kế thừa vị trí Điện chủ, gặp gã cũng phải cung kính.
Mà bây giờ Lý Quân lại muốn gã làm thuộc hạ của anh, hơn nữa hai chữ “mạng chó “ là sự sỉ nhục rất lớn đối với gã.
Cửu Trưởng Lão tức giận nói: “Lý Quân, thực lực của cậu rất mạnh, đó là điều tôi không ngờ tới! Nhưng cậu muốn tôi làm thuộc hạ của cậu thì cậu chưa đủ tư cách đâu!”
Nói xong, vạt áo Cửu Trưởng Lão phồng lên, khí thế trên người cũng bộc phát ra, có ý đồ chống lại Lý Quân.
Lý Quân không giết chết Cửu Trưởng Lão mà muốn gã làm thuộc hạ của anh cũng do địa vị của gã ở trong Chiến Long Điện.
Nếu có người như vậy đi theo, lúc anh kế thừa Chiến Long Điện sẽ thuận tiện hơn rất nhiều!
Dù sao anh muốn kế thừa sản nghiệp của lão đầu, giúp lão đầu phát triển Chiến Long Điện chứ không muốn làm thủ lĩnh quân phiệt, không thể thực sự nổi giận mà giết tất cả những người phản đối.
Đương nhiên Lý Quân cũng biết, muốn Cửu Trưởng Lão tự nguyện theo anh là chuyện không dễ dàng.
Sau một khắc, Lý Quân lần nữa bước về phía trước một bước.
Sát khí ngập trời thổi tới, giống như vạn dặm đại dương đổ ào đến, nghiền ép qua cả người Cửu Trưởng Lão.
Trong nháy mắt, Cửu Trưởng Lão cảm thấy mình giống như một sinh linh nhỏ bé đối mặt với sức mạnh của cả trời đất.
Khí thế vừa mới dâng lên của gã, ngay lập tức bị phá vỡ. “Răng rắc!”
Dưới sự đè ép của khí thế mạnh mẽ, xương cốt của gã phải gồng lên chống đỡ, hai chân rung rẩy, có vẻ như sắp quỳ xuống bất cứ lúc nào.
Cửu Trưởng Lão trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, giờ phút này gã mới biết được thực lực của Lý Quân có bao nhiêu khủng bố.
Bản thân gã là cảnh giới Tông Sư còn không chịu nổi khí thế mà Lý Quân phóng ra.
“Tôi liều mạng với cậu!”
Cửu Trưởng Lão rống lên một tiếng, chân đạp trên mặt đất, nắm đấm của gã mang theo sức mạnh cường đại, lao về phía Lý Quân.
Gã biết, nếu như để khí thế của Lý Quân nghiền ép xuống, chỉ sợ gã không có cơ hội ra tay.
Là một cao thủ luyện võ, gã tuyệt đối không để chuyện đó xảy ra!
Đây là một quyền đỉnh phong của Cửu Trưởng Lão, dưới khí thế bức người của Lý Quân, gã đã phát huy hết tiềm lực của mình.
Nắm đấm trong không khí phát ra âm thanh nổ lớn, muốn nện lên ngực Lý Quân.
Lúc quyền đấm tới, Lý Quân cũng lập tức ra tay.
Trên nắm tay, từng tia chân khí vô hình giống như hoá thành thực thể. “Phanh!”
Tiếng nắm tay va chạm bùng nổ vang lên.
Cả cánh tay Cửu Trưởng Lão trong nháy mắt trở nên vặn vẹo, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ, gã vội vàng lui về phía sau, trong mắt tràn ngập sự sợ hãi.
Gã cảm giác như vừa rồi tay mình va chạm với chuỳ sắt, cả cánh tay đều bị tông gãy.
Gã nhìn chằm chằm Lý Quân, hỏi: “Cậu đã đạt tới cảnh giới Tông Sư?”
Lý Quân sắc mặt lạnh lùng nhìn Cửu Trưởng Lão, mở miệng nói: “Tôi không phải tông sư, nhưng tôi mạnh hơn tông sư.”
“Cửu Trưởng Lão, nghe nói ông có địa vị rất cao trong Chiến Long Điện, nếu ông chấp nhận làm thuộc hạ của tôi, tôi có thể tha cho cái mạng chó của ông.”
Nghe Lý Quân nói. Trong mắt Cửu Trưởng Lão bùng lên lửa giận.
Gã đường đường là Cửu Trưởng Lão của Chiến Long Điện, địa vị cao quý, cho dù là những người có cơ hội kế thừa vị trí Điện chủ, gặp gã cũng phải cung kính.
Mà bây giờ Lý Quân lại muốn gã làm thuộc hạ của anh, hơn nữa hai chữ “mạng chó “ là sự sỉ nhục rất lớn đối với gã.
Cửu Trưởng Lão tức giận nói: “Lý Quân, thực lực của cậu rất mạnh, đó là điều tôi không ngờ tới! Nhưng cậu muốn tôi làm thuộc hạ của cậu thì cậu chưa đủ tư cách đâu!”
Nói xong, vạt áo Cửu Trưởng Lão phồng lên, khí thế trên người cũng bộc phát ra, có ý đồ chống lại Lý Quân.
Lý Quân không giết chết Cửu Trưởng Lão mà muốn gã làm thuộc hạ của anh cũng do địa vị của gã ở trong Chiến Long Điện.
Nếu có người như vậy đi theo, lúc anh kế thừa Chiến Long Điện sẽ thuận tiện hơn rất nhiều!
Dù sao anh muốn kế thừa sản nghiệp của lão đầu, giúp lão đầu phát triển Chiến Long Điện chứ không muốn làm thủ lĩnh quân phiệt, không thể thực sự nổi giận mà giết tất cả những người phản đối.
Đương nhiên Lý Quân cũng biết, muốn Cửu Trưởng Lão tự nguyện theo anh là chuyện không dễ dàng.
Sau một khắc, Lý Quân lần nữa bước về phía trước một bước.
Sát khí ngập trời thổi tới, giống như vạn dặm đại dương đổ ào đến, nghiền ép qua cả người Cửu Trưởng Lão.
Trong nháy mắt, Cửu Trưởng Lão cảm thấy mình giống như một sinh linh nhỏ bé đối mặt với sức mạnh của cả trời đất.
Khí thế vừa mới dâng lên của gã, ngay lập tức bị phá vỡ. “Răng rắc!”
Dưới sự đè ép của khí thế mạnh mẽ, xương cốt của gã phải gồng lên chống đỡ, hai chân rung rẩy, có vẻ như sắp quỳ xuống bất cứ lúc nào.
Cửu Trưởng Lão trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, giờ phút này gã mới biết được thực lực của Lý Quân có bao nhiêu khủng bố.
Bản thân gã là cảnh giới Tông Sư còn không chịu nổi khí thế mà Lý Quân phóng ra.
“Tôi liều mạng với cậu!”
Cửu Trưởng Lão rống lên một tiếng, chân đạp trên mặt đất, nắm đấm của gã mang theo sức mạnh cường đại, lao về phía Lý Quân.
Gã biết, nếu như để khí thế của Lý Quân nghiền ép xuống, chỉ sợ gã không có cơ hội ra tay.
Là một cao thủ luyện võ, gã tuyệt đối không để chuyện đó xảy ra!
Đây là một quyền đỉnh phong của Cửu Trưởng Lão, dưới khí thế bức người của Lý Quân, gã đã phát huy hết tiềm lực của mình.
Nắm đấm trong không khí phát ra âm thanh nổ lớn, muốn nện lên ngực Lý Quân.
Lúc quyền đấm tới, Lý Quân cũng lập tức ra tay.
Trên nắm tay, từng tia chân khí vô hình giống như hoá thành thực thể. “Phanh!”
Tiếng nắm tay va chạm bùng nổ vang lên.
Cả cánh tay Cửu Trưởng Lão trong nháy mắt trở nên vặn vẹo, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ, gã vội vàng lui về phía sau, trong mắt tràn ngập sự sợ hãi.
Gã cảm giác như vừa rồi tay mình va chạm với chuỳ sắt, cả cánh tay đều bị tông gãy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất