Chương 400: Phía đông chỉ có một nhà
Nhưng giờ đây đã có chút cảm giác nội lực được hẳn nén lại bên trong cơ thể.
Đối với người luyện võ mà nói, cảnh giới đạt đến Ám Kình mới thực sự mở ra được cánh cửa dẫn đến con đường trở thành cao thủ.
Hùng Phi trời sinh đã có sức lực lớn, nó là điểm mạnh nhưng cũng hạn chế sự tiến bộ của hắn, có thể đột phá đến Ám Kình, đúng là không dễ dàng.
“Lão đại, tôi phải cảm ơn cậu, đi theo bên cạnh cậu, tôi mới có thể đột phá Ám Kình”
“Cái này...
Lý Quân có chút xấu hổ.
Nói thật, ngoại trừ ngày hôm đó Lý Quân đấm ngã Hùng Bi thì quãng thời gian vừa rồi anh bận rộn đủ thứ chuyện, nên không có thời gian giúp hắn luyện công, Hùng Bi có thể đột phá cảnh giới, hoàn toàn là nhờ vào nỗ lực của bản
thân, không liên quan gì đến Lý Quân.
“Lão đại, sau này tôi sẽ đi theo cậu, tôi nhận ra chỉ cần đi theo cậu thì thực lực của tôi nhất định sẽ tăng lên rất nhiều.”
Hùng Bi chân thành nói. “Đúng rồi, ông tôi nói sau khi tôi đột phá Ám Kinh, phải về núi tìm ông ấy.”
“Lão đại, hay là cậu đi cùng tôi nhé, ông tôi từng nói, tính tôi quá thật thà, dễ bị người khác lợi dụng.”
“Nếu tìm được một người thông minh giúp đỡ tôi, tôi mới có thể sống lâu được, lão đại, cậu chính là người thông minh đó!!”
Nghe vậy, Lý Quân suýt thì đã khen Hùng Bi một câu: “Anh đúng là thông minh th: ông hăn nói đúng, hắn ngốc nghếch như thế, lần trước suýt chút nữa bị người ta bán qua biên giới...
Lý Quân khá tò mò về ông nội của Hùng Bi, có thể dạy dỗ ra một đứa cháu như Hùng Bi đã chứng minh ông lão đó không tầm thường.
Hơn nữa, anh đã lừa cháu trai của người ta theo mình thì cũng nên nói một tiếng với ông nội của hắn!
“Được, khi nào xuất phát?”
“Tôi muốn đi ngay bây giờ, nếu ông tôi biết tôi đã đột phá Ám Kình, nhất định sẽ vui mừng lắm.”
“Được.”
Lý Quân lậ xe địa hình đến.
tức gọi điện thoại cho Lương Dũng, bảo anh ta mang một chiếc.
Lần trước nghe Hùng Bi kể nhà hắn ở nơi rừng sâu núi thẳm, chiếc Rolls-Royce kia chắc chắn không thể đi được.
Khoảng hai mươi phút sau.
Một chiếc xe địa hình to lớn dừng trước cổng khu biệt thự của Lý Quân. Lý Quân và Hùng Bi lên xe.
Lý Quân lái xe, Hùng Bi ngồi ở ghế sau.
Dù chiếc xe địa hình này đã to lớn lắm rồi, nhưng với chiều cao gần hai mét thì khi Hùng Bi ngồi vào, đầu vẫn chạm trần xe, trông như một con khỉ đột.
Theo địa chỉ Hùng Bi cung cấp, Lý Quân mở định vị.
Chuyến đi lần này phải lái xe khoảng bảy tiếng đồng hồ, quãng đường gần tám trăm cây số.
Xe rời khỏi biệt thự, đi qua đường cao tốc của Sở Châu và Thanh Châu, sau đó rế vào con đường nhỏ trong rừng, cuối cùng tiến vào khu vực rừng sâu núi thẩm.
Cuối cùng, xe chạy đến một ngôi làng nhỏ hẻo lánh, Lý Quân đạp phanh dừng lại.
Hùng Bi dẫn đường đi về nhà mình, Lý Quân theo sau.
Ngôi làng nhỏ này chỉ có mười mấy hộ gia đình, khói bếp lượn lờ, cây cối xanh tươi, mang lại cảm giác như chốn bồng lai tiên cảnh.
Tuy nhiên, Lý Quân phát hiện ra rằng hầu hết dân trong làng đều là người luyện võ!
Đi ngang qua cổng một nhà, anh nhìn thấy một đứa trẻ đang tập quyền, đánh rất bài bản.
Còn có một người đàn ông trung niên đang vác một con lợn rừng trên vai, cổ lợn rừng cắm một mũi tên, nó đã bị mũi tên này xiên chết ngắc!
Có thể tự tay săn lợn rừng, đối phương e rằng cũng đã đạt đến cảnh giới Minh Kình.
Cuối cùng cũng đến đầu làng phía đông.
Phía đông chỉ có một nhà.
Nghe Hùng Bi nói, đó là nhà của hắn.
Còn chưa đến gần, Lý Quân đã cảm thấy cơ thể mình đột nhiên bị khí kình khoá chặt cứng.
“Có cao thủ trong sân.”
Đối với người luyện võ mà nói, cảnh giới đạt đến Ám Kình mới thực sự mở ra được cánh cửa dẫn đến con đường trở thành cao thủ.
Hùng Phi trời sinh đã có sức lực lớn, nó là điểm mạnh nhưng cũng hạn chế sự tiến bộ của hắn, có thể đột phá đến Ám Kình, đúng là không dễ dàng.
“Lão đại, tôi phải cảm ơn cậu, đi theo bên cạnh cậu, tôi mới có thể đột phá Ám Kình”
“Cái này...
Lý Quân có chút xấu hổ.
Nói thật, ngoại trừ ngày hôm đó Lý Quân đấm ngã Hùng Bi thì quãng thời gian vừa rồi anh bận rộn đủ thứ chuyện, nên không có thời gian giúp hắn luyện công, Hùng Bi có thể đột phá cảnh giới, hoàn toàn là nhờ vào nỗ lực của bản
thân, không liên quan gì đến Lý Quân.
“Lão đại, sau này tôi sẽ đi theo cậu, tôi nhận ra chỉ cần đi theo cậu thì thực lực của tôi nhất định sẽ tăng lên rất nhiều.”
Hùng Bi chân thành nói. “Đúng rồi, ông tôi nói sau khi tôi đột phá Ám Kinh, phải về núi tìm ông ấy.”
“Lão đại, hay là cậu đi cùng tôi nhé, ông tôi từng nói, tính tôi quá thật thà, dễ bị người khác lợi dụng.”
“Nếu tìm được một người thông minh giúp đỡ tôi, tôi mới có thể sống lâu được, lão đại, cậu chính là người thông minh đó!!”
Nghe vậy, Lý Quân suýt thì đã khen Hùng Bi một câu: “Anh đúng là thông minh th: ông hăn nói đúng, hắn ngốc nghếch như thế, lần trước suýt chút nữa bị người ta bán qua biên giới...
Lý Quân khá tò mò về ông nội của Hùng Bi, có thể dạy dỗ ra một đứa cháu như Hùng Bi đã chứng minh ông lão đó không tầm thường.
Hơn nữa, anh đã lừa cháu trai của người ta theo mình thì cũng nên nói một tiếng với ông nội của hắn!
“Được, khi nào xuất phát?”
“Tôi muốn đi ngay bây giờ, nếu ông tôi biết tôi đã đột phá Ám Kình, nhất định sẽ vui mừng lắm.”
“Được.”
Lý Quân lậ xe địa hình đến.
tức gọi điện thoại cho Lương Dũng, bảo anh ta mang một chiếc.
Lần trước nghe Hùng Bi kể nhà hắn ở nơi rừng sâu núi thẳm, chiếc Rolls-Royce kia chắc chắn không thể đi được.
Khoảng hai mươi phút sau.
Một chiếc xe địa hình to lớn dừng trước cổng khu biệt thự của Lý Quân. Lý Quân và Hùng Bi lên xe.
Lý Quân lái xe, Hùng Bi ngồi ở ghế sau.
Dù chiếc xe địa hình này đã to lớn lắm rồi, nhưng với chiều cao gần hai mét thì khi Hùng Bi ngồi vào, đầu vẫn chạm trần xe, trông như một con khỉ đột.
Theo địa chỉ Hùng Bi cung cấp, Lý Quân mở định vị.
Chuyến đi lần này phải lái xe khoảng bảy tiếng đồng hồ, quãng đường gần tám trăm cây số.
Xe rời khỏi biệt thự, đi qua đường cao tốc của Sở Châu và Thanh Châu, sau đó rế vào con đường nhỏ trong rừng, cuối cùng tiến vào khu vực rừng sâu núi thẩm.
Cuối cùng, xe chạy đến một ngôi làng nhỏ hẻo lánh, Lý Quân đạp phanh dừng lại.
Hùng Bi dẫn đường đi về nhà mình, Lý Quân theo sau.
Ngôi làng nhỏ này chỉ có mười mấy hộ gia đình, khói bếp lượn lờ, cây cối xanh tươi, mang lại cảm giác như chốn bồng lai tiên cảnh.
Tuy nhiên, Lý Quân phát hiện ra rằng hầu hết dân trong làng đều là người luyện võ!
Đi ngang qua cổng một nhà, anh nhìn thấy một đứa trẻ đang tập quyền, đánh rất bài bản.
Còn có một người đàn ông trung niên đang vác một con lợn rừng trên vai, cổ lợn rừng cắm một mũi tên, nó đã bị mũi tên này xiên chết ngắc!
Có thể tự tay săn lợn rừng, đối phương e rằng cũng đã đạt đến cảnh giới Minh Kình.
Cuối cùng cũng đến đầu làng phía đông.
Phía đông chỉ có một nhà.
Nghe Hùng Bi nói, đó là nhà của hắn.
Còn chưa đến gần, Lý Quân đã cảm thấy cơ thể mình đột nhiên bị khí kình khoá chặt cứng.
“Có cao thủ trong sân.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất