Chương 409: Nghĩ đến khoảnh khắc
“Thực lực của cậu ta lại cường đại đến vậy!” Lục trưởng lão quỳ một gối trên mặt đất, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi.
Nghĩ đến khoảnh khắc nắm đấm của ông ta va chạm với nắm đấm của Lý Quân, cảm giác như đập vào một cây búa tạ.
Lực phản chấn khủng khiếp đó khiến xương của ông ta nứt ra. Về sức mạnh, ông ta hoàn toàn bị Lý Quân áp đảo.
“Lý Quân trẻ tuổi như vậy mà lại có thực lực mạnh đến thế, cậu ta tu luyện như thế nào?”
Lúc này, Lục trưởng lão thậm chí còn nghi ngờ chính bản thân mình.
Ông ta đã tu luyện nhiều năm như vậy, nhưng kết quả lại không bằng một thanh niên hơn hai mươi tuổi, khoảng cách giữa cả hai quả thực quá lớn.
Lý Quân nhìn Lục trưởng lão đang quỳ một gối với ánh mắt bình thản, nói: “Chiến Long Điện do sư phụ tôi sáng lập, còn chưa đến lượt trưởng lão mấy ông làm chủ.”
Lục trưởng lão cúi đầu, vẻ mặt ủ rũ không dám nói lời nào. Bên cạnh, Thất trưởng lão thở dài thườn thượt.
“Thảo nào Điện chủ chọn cậu ta làm người thừa kế, so với cậu ta, Mông Quát chẳng khác gì một ánh nến leo lắt.”
Những người phụ trách các khu vực khác, các đường chủ,... ai nấy đều sững SỜ.
Chàng trai trẻ này trông chỉ mới hơn hai mươi tuổi, chẳng lẽ là cao thủ Tông Sư Hậu Kỳ sao?
Đứng sau Lý Quân, Lương Dũng lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo.
Nhìn Thất trưởng lão và mọi người đang có mặt, ông ấy nói: “Những năm qua ông chủ lớn không quan tâm đến việc nội bộ của Chiến Long Điện, nhưng điều đó không có nghĩa là các vị có thể làm bậy!”
“Hiện tại, thiếu gia được ông chủ lớn chọn làm thiếu chủ, sắp sửa kế thừa vị trí Điện chủ, tôi khuyên các vị hãy suy nghĩ kỹ xem nên đứng về phe nào.”
“Mặc dù những năm qua, đám người của đại trưởng lão đã tăng cường sức mạnh nhanh chóng, hơn nữa còn nắm chắc quyền lực trong tay, nhưng Chiến Long Điện vẫn là của ông chủ lớn! Tôn Ngộ Không lợi hại đến đâu cũng không thể lật đổ được bàn tay Phật Như Lai. Các vị phải hiểu rõ điều đó chứ!”
Lương Dũng không có địa vị cao trong Chiến Long Điện, nhưng ông là người thân cận mà Nạp Lan Long Hiên tin tưởng.
Những lời ông nói lúc này rất chính nghĩa nhưng trên thực tế ông cũng vì những người này mà đau lòng không thôi, cảm thấy họ rất ngu ngốc.
Chiến Long Điện chỉ là một trong vô số thế lực của Nạp Lan Long Hiên, mà những người này lại chỉ vì ông ấy không quan tâm đến việc nội bộ của Chiến Long Điện mà cho rằng có thể lật đổ Nạp Lan Long Hiên, trở thành người nắm quyền, quả thực là ngu ngốc không chịu nổi!
Nghe lời nói của Lương Dũng, những người ở đây ai nấy đều có vẻ mặt phức. tạp.
Có người cảm động sâu sắc, dù sao năm xưa Nạp Lan Long Hiên đã dẫn dắt các trưởng lão sáng lập Chiến Long Điện.
Nhưng cũng có người khinh thường, cho rằng Nạp Lan Long Huyên đã già rồi, nhiều năm không quan tâm đến việc của Chiến Long Điện, chứng tỏ sức lực ông ấy không còn như xưa. Còn đại trưởng lão, nhị trưởng lão, tam trưởng lão,... thực lực nhanh chóng tăng lên, biết đâu bọn họ đã có thể đánh bại Nạp Lan Long Hiên!
Mà vẻ mặt của những người này cũng lọt vào mắt Lý Quân, anh không khỏi lắc đầu, một đám người ngu xuẩn cố chấp, chết không đáng tiếc!
“Phòng của tôi ở đâu? Tôi muốn đi nghỉ ngơi.” Lý Quân lên tiếng. Là thiếu chủ của Chiến Long Điện, đương nhiên anh có một khu nhà riêng.
Còn hai vị trưởng lão khác không đến, Lý Quân cũng không định tiếp tục truy cứu.
Bản thân anh sắp sửa kế thừa vị trí Điện chủ, người phản đối chắc nhiều không đếm xuể, đến lúc đó anh sẽ dẹp loạn một lần cho tiện!!
Nghĩ đến khoảnh khắc nắm đấm của ông ta va chạm với nắm đấm của Lý Quân, cảm giác như đập vào một cây búa tạ.
Lực phản chấn khủng khiếp đó khiến xương của ông ta nứt ra. Về sức mạnh, ông ta hoàn toàn bị Lý Quân áp đảo.
“Lý Quân trẻ tuổi như vậy mà lại có thực lực mạnh đến thế, cậu ta tu luyện như thế nào?”
Lúc này, Lục trưởng lão thậm chí còn nghi ngờ chính bản thân mình.
Ông ta đã tu luyện nhiều năm như vậy, nhưng kết quả lại không bằng một thanh niên hơn hai mươi tuổi, khoảng cách giữa cả hai quả thực quá lớn.
Lý Quân nhìn Lục trưởng lão đang quỳ một gối với ánh mắt bình thản, nói: “Chiến Long Điện do sư phụ tôi sáng lập, còn chưa đến lượt trưởng lão mấy ông làm chủ.”
Lục trưởng lão cúi đầu, vẻ mặt ủ rũ không dám nói lời nào. Bên cạnh, Thất trưởng lão thở dài thườn thượt.
“Thảo nào Điện chủ chọn cậu ta làm người thừa kế, so với cậu ta, Mông Quát chẳng khác gì một ánh nến leo lắt.”
Những người phụ trách các khu vực khác, các đường chủ,... ai nấy đều sững SỜ.
Chàng trai trẻ này trông chỉ mới hơn hai mươi tuổi, chẳng lẽ là cao thủ Tông Sư Hậu Kỳ sao?
Đứng sau Lý Quân, Lương Dũng lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo.
Nhìn Thất trưởng lão và mọi người đang có mặt, ông ấy nói: “Những năm qua ông chủ lớn không quan tâm đến việc nội bộ của Chiến Long Điện, nhưng điều đó không có nghĩa là các vị có thể làm bậy!”
“Hiện tại, thiếu gia được ông chủ lớn chọn làm thiếu chủ, sắp sửa kế thừa vị trí Điện chủ, tôi khuyên các vị hãy suy nghĩ kỹ xem nên đứng về phe nào.”
“Mặc dù những năm qua, đám người của đại trưởng lão đã tăng cường sức mạnh nhanh chóng, hơn nữa còn nắm chắc quyền lực trong tay, nhưng Chiến Long Điện vẫn là của ông chủ lớn! Tôn Ngộ Không lợi hại đến đâu cũng không thể lật đổ được bàn tay Phật Như Lai. Các vị phải hiểu rõ điều đó chứ!”
Lương Dũng không có địa vị cao trong Chiến Long Điện, nhưng ông là người thân cận mà Nạp Lan Long Hiên tin tưởng.
Những lời ông nói lúc này rất chính nghĩa nhưng trên thực tế ông cũng vì những người này mà đau lòng không thôi, cảm thấy họ rất ngu ngốc.
Chiến Long Điện chỉ là một trong vô số thế lực của Nạp Lan Long Hiên, mà những người này lại chỉ vì ông ấy không quan tâm đến việc nội bộ của Chiến Long Điện mà cho rằng có thể lật đổ Nạp Lan Long Hiên, trở thành người nắm quyền, quả thực là ngu ngốc không chịu nổi!
Nghe lời nói của Lương Dũng, những người ở đây ai nấy đều có vẻ mặt phức. tạp.
Có người cảm động sâu sắc, dù sao năm xưa Nạp Lan Long Hiên đã dẫn dắt các trưởng lão sáng lập Chiến Long Điện.
Nhưng cũng có người khinh thường, cho rằng Nạp Lan Long Huyên đã già rồi, nhiều năm không quan tâm đến việc của Chiến Long Điện, chứng tỏ sức lực ông ấy không còn như xưa. Còn đại trưởng lão, nhị trưởng lão, tam trưởng lão,... thực lực nhanh chóng tăng lên, biết đâu bọn họ đã có thể đánh bại Nạp Lan Long Hiên!
Mà vẻ mặt của những người này cũng lọt vào mắt Lý Quân, anh không khỏi lắc đầu, một đám người ngu xuẩn cố chấp, chết không đáng tiếc!
“Phòng của tôi ở đâu? Tôi muốn đi nghỉ ngơi.” Lý Quân lên tiếng. Là thiếu chủ của Chiến Long Điện, đương nhiên anh có một khu nhà riêng.
Còn hai vị trưởng lão khác không đến, Lý Quân cũng không định tiếp tục truy cứu.
Bản thân anh sắp sửa kế thừa vị trí Điện chủ, người phản đối chắc nhiều không đếm xuể, đến lúc đó anh sẽ dẹp loạn một lần cho tiện!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất