Cực Phẩm Chiến Long

Chương 412: Anh khẽ rụt người về phía sau

Trước Sau
Cùng lúc đó, trên người Lý Quân xuất hiện vài chấm đỏ, rõ ràng là có tay súng bắn tỉa đang ngắm vào Lý Quân.

Đây quả thực là một trận chiến sinh tử.

Cao thủ và vũ khí hiện đại cùng ra trận, nếu là một Tông Sư bình thường e rằng cũng không thể thoát!

Lúc này, Hồng Nghĩa đã lao tới.

Nắm đấm xé gió, hung tợn giáng xuống.

Lý Quân như nhìn thấy một con sư tử khổng lồ, phát ra tiếng gầm thét rung chuyển khiến quần áo của Lý Quân cũng biến dạng, ép sát vào người anh.

Đây chính là Quyền Ý của Hùng Nghị, Tông Sư khi lĩnh ngộ Quyền Ý, có người ngưng tụ mãnh thú, có người quan sát nhật nguyệt trên cao, cũng có người ngưng tụ cảnh núi sông bạt ngàn.

Sư tử là chúa tể rừng xanh, là vua của các loài mãnh thú!

Lúc này, Hồng Nghĩa như hóa thành một con sư tử, nắm đấm chính là nanh vuốt của gã, hung hăng đập vào ngực Lý Quân.

Một quyền này có thể xuyên thủng cả tấm thép.

“Tên này vừa ra tay đã muốn lấy mạng mình, xem ra nội bộ Chiến Long Điện đã mục nát đến thối rữa! Dám có suy nghĩ muốn sát hại thiếu chủI.”

Lòng Lý Quân dâng lên sát ý.

Anh khẽ rụt người về phía sau, né tránh cú đấm của Hồng Nghĩa, đồng thời cũng tránh cả khẩu súng bản tỉa đang nhắm vào mình.

Bước chân Lý Quân trực tiếp đạp nát mặt đường nhựa tạo thành một hố sâu.

“Bùm!”

Đồng thời anh dồn chân khí vào bàn tay, khí kình xung quanh nắm tay của Lý Quân bắt đầu gào thét từng tiếng “âm ầm”.



Một cú đấm như đạn pháo được tung ra, đối đầu với cú đấm thứ hai đang

trên đà lao tới của Hồng Nghĩa!

Hai cú đấm va chạm, Hồng Nghĩa chỉ cảm thấy như bị một luồng sức mạnh tựa sấm sét vồ lấy, máu toàn thân gã như bị cú đấm pháo này đánh văng hết ra ngoài.

Cổ họng trào lên vị ngọt, máu tươi phun ra, một vết nứt từ nắm tay lan đến hết cả cánh tay.

Dưới sức mạnh to lớn, cơ thể gã bay vút lên, rơi xuống con đường bê tông cách đó hơn chục mét.

Lý Quân tung ra một cú đấm pháo, hung tợn như sấm sét, chỉ một chiêu đã đấm cho Hồng Nghĩa mạnh hơn Lục trưởng lão mất khả năng chiến đấu.

Thực ra khi đối phó với Lục trưởng lão, Lý Quân đã rất nương tay với ông ta, nhưng Hồng Nghĩa vừa động thủ đã muốn lấy mạng anh, ý đồ ngu ngốc của gã đã khơi dậy sát ý khủng bố của Lý Quân.

Ngay khoảnh khắc đánh bay Hồng Nghĩa, Lý Quân chỉ cảm thấy lỗ chân lông sau tai bị kích thích, tóc cũng dựng đứng lên.

Anh biết có tay súng bắn tỉa đang nhắm vào mình.

Lý Quân vội vàng lăn người về phía trước, di chuyển vị trí.

Đồng thời, nhặt một khẩu súng lục rơi trên mặt đất, ném thẳng về phía sau. Khẩu súng được Lý Quân sử dụng như ám khí.

Tay súng bắn tỉa vừa mất mục tiêu, còn đang ngẩn người thì thấy một vật đen sì bay tới.

Không đợi gã ta kịp phản ứng, vật đó đã xuyên thủng cổ họng gã ta, tay súng bản tỉa xấu số cứ vậy rơi từ trên lầu cao xuống.

Lúc này, cơ thể Lý Quân cũng như viên đạn pháo lao vút đi, vài bước nhảy đã lên đến nóc nhà.

Một tay súng bản tỉa đang hoang mang cầm súng nhìn quanh, muốn tìm kiếm thân ảnh của Lý Quân.

Vừa quay đầu lại, đã nhìn thấy nụ cười lạnh lùng của Lý Quân. Không đợi gã kịp phản ứng, “kẹt” một tiếng, Lý Quân trực tiếp bẻ gãy cổ gã.

Anh đứng trên nóc nhà nhìn xuống, ánh mắt khóa chặt vị trí của những tay. súng bắn tỉa khác.



Thân hình cao lớn như chim săn mồi lao vút đi.

Khoảng cách giữa các tòa nhà cách nhau hàng chục mét, vậy mà Lý Quân vượt qua trong nháy mắt.

“Bùm!” “Bùm!”

“Bùm!”

Vài phút sau. Tất cả các tay súng bắn tỉa trên lầu đã bị Lý Quân giải quyết.

Khi Lý Quân quay lại mặt đất, Lương Dũng đang bị một nhóm cao thủ Hóa Kình truy sát, trên người đã bị thương không nhẹ.

Lý Quân không chút do dự lao vào đám đông, liên tục ra tay. Hơn mười cao thủ Hoá Kình trong nháy mắt ngã gục xuống đất. Lúc này, Hồng Nghĩa cố gắng bò dậy, lảo đảo muốn bỏ chạy. “Bây giờ mới muốn chạy, e rằng đã muộn rồi!”

Giọng nói lạnh lùng của Lý Quân vang lên sau lưng gã.

Hồng Nghĩa nghe mà tóc gáy dựng đứng.

Vừa định quay đầu nhìn lại, thì ngay khoảnh khắc tiếp theo, vai đã bị Lý Quân tóm lấy.

“Rắc!”

Xương cốt trong nháy mắt bị Lý Quân bóp nát, đồng thời Hồng Nghĩa cảm nhận được một luồng sức mạnh như núi non từ trên trời giáng xuống.

“Rắc!”

Lưng của gã bị Lý Quân dùng chân đạp, cả người gã hung hăng đập xuống mặt đất.

Đồng thời, Lý Quân duỗi tay tóm lấy đầu gã, dí mạnh xuống đất.

“Bất kỳ ai có ý định giết tao, đều phải chết.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau