Chương 413: Giọng nói lạnh lùng
“Âm”
Đầu của Hồng Nghĩa bị ấn mạnh xuống đất. Sống mũi của gã gãy vụn trong nháy mắt, cả gương mặt máu me bê bết.
Lúc này gã mới hiểu được Lý Quân mạnh đến mức nào, khó trách Nạp lan Long Hiên lại chọn Lý Quân làm người thừa kế của ông.
Tuổi còn trẻ như vậy mà đã sở hữu thực lực đáng nể, thêm mười, hai mươi năm nữa, không biết Lý Quân sẽ còn khủng bố đến mức độ nào!
Ngay cả cái vị Đại trưởng lão kia, e rằng cũng không phải là đối thủ của anh.
Một người như vậy vốn không cần bồi dưỡng thế lực của riêng mình, bản thân Lý Quân chính là thế lực mạnh nhất!
Những kẻ muốn ngăn cản anh kế thừa vị trí Điện chủ, đều là lũ ngu! “Pằng pằng pằng!”
Lý Quân túm lấy đầu gã liên tục dộng xuống đất.
Đau đớn khiến Hồng Nghĩa liên tục hít hà.
“Nói cho tao biết, kế hoạch hôm nay của tụi mày là như thế nào? Nói chỉ tiết!”
Giọng nói lạnh lùng của Lý Quân vang lên.
Anh có hàng vạn cách để khiến người ta sống không bằng chết, anh không ngại thử nghiệm trên người Hồng Nghĩa.
“Chuyện này không liên quan đến Lục trưởng lão, đều là do tao tự ý làm, mày đừng có phí sức tìm hiểu nữa!”
Hồng Nghĩa biết rất rõ Lý Quân sẽ không buông tha gã, nên gã cũng không có ý định liên lụy những người khác.
“Mày có nghĩa khí quá nhỉ!” Lý Quân lạnh lùng nói.
Ngay khoảnh khắc tiếp theo. “Phanh!”
Lý Quân vung tay tát mạnh, cả đầu Hồng Nghĩa vùi xuống đất, hộp sọ gã biến hình vặn vẹo.
Hồng Nghĩa co giật hai lần rồi tắt thở. “Lương Dũng, vết thương trên người ông không sao chứ?”
Lý Quân nhìn thấy trên người Lương Dũng có nhiều vết thương, quan tâm hỏi.
Lương Dũng lắc đầu: “Không phải là vết thương nặng, không ảnh hưởng đến tính mạng, do tôi vô dụng, không thể giúp đỡ thiếu gia, ngược lại còn liên luy thiếu gia.”
Lương Dũng cúi đầu nói.
“Ông đã làm rất tốt rồi.”
Lý Quân vỗ vai Lương Dũng.
Mở cửa một chiếc ô tô bên cạnh, Lý Quân chở Lương Dũng đi thẳng về hướng Thanh Hoa Lâu.
Đến dưới sảnh Thanh Hoa Lâu, Lý Quân bảo Lương Dũng ở lại trong xe, còn mình thì xuống xe, đi vào bên trong.
Lúc này, bên trong Thanh Hoa Lâu.
Lôi Kim Sinh, người phụ trách ở khu vực thủ đô của Chiến Long Điện, đang cau mày ngồi đó.
Ngồi bên cạnh hắn là một người đàn ông trung niên khác.
Gã là trợ thủ thân cận, đồng thời cũng là em trai ruột của Lôi Kim Sinh, Lôi Hồng Đào.
Lôi Kim Sinh cau mày, dự cảm có điều chẳng lành, hắn lấy lý do mở tiệc chiêu đãi Lý Quân, chính là để tiện cho Hồng Nghĩa ra tay.
Lôi Kim Sinh bề ngoài là phe trung lập, nhưng thực tế đã về dưới trướng Đại trưởng lão.
Đại trưởng lão không muốn để Lý Quân thừa kế vị trí Điện chủ, vì vậy Lôi Kim in tức mình sẽ mở tiệc chiêu đãi Lý Quân cho Hồng Nghĩa, kẻ đang ôm lòng thù địch với Lý Quân.
Hồng Nghĩa và Lục trưởng lão có quan hệ rất thân thiết, Lục trưởng lão bị Lý Quân làm cho mất mặt, Lôi Kim Sinh đoán Hồng Nghĩa chắc chắn sẽ báo thù cho Lục trưởng lão.
Bản thân Hồng Nghĩa đã có thực lực rất mạnh, dưới trướng gã còn có một đám đàn em hung hãn, dù không thể hạ gục Lý Quân, cũng có thể khiến Lý Quân
trọng thương, dạy cho Lý Quân một bài học.
Nhưng hắn đợi nấy giờ, thời gian dài như vậy rồi, vẫn không có tin tức gì truyền đến, khiến hắn cực kỳ bất an!
“Anh cả, anh hoảng sợ cái gì? Thực lực của Hồng Nghĩa còn mạnh hơn cả Lục trưởng lão, gã đã bố trí thiên la địa võng, nhất định sẽ thành công! Kể cả thất bại thì sao chứ, đâu có liên quan gì đến chúng ta! Chúng ta chỉ hẹn tên kia đi ăn tiệc thôi, chuyện xảy ra trên đường đi làm sao chúng ta biết được?”
Đầu của Hồng Nghĩa bị ấn mạnh xuống đất. Sống mũi của gã gãy vụn trong nháy mắt, cả gương mặt máu me bê bết.
Lúc này gã mới hiểu được Lý Quân mạnh đến mức nào, khó trách Nạp lan Long Hiên lại chọn Lý Quân làm người thừa kế của ông.
Tuổi còn trẻ như vậy mà đã sở hữu thực lực đáng nể, thêm mười, hai mươi năm nữa, không biết Lý Quân sẽ còn khủng bố đến mức độ nào!
Ngay cả cái vị Đại trưởng lão kia, e rằng cũng không phải là đối thủ của anh.
Một người như vậy vốn không cần bồi dưỡng thế lực của riêng mình, bản thân Lý Quân chính là thế lực mạnh nhất!
Những kẻ muốn ngăn cản anh kế thừa vị trí Điện chủ, đều là lũ ngu! “Pằng pằng pằng!”
Lý Quân túm lấy đầu gã liên tục dộng xuống đất.
Đau đớn khiến Hồng Nghĩa liên tục hít hà.
“Nói cho tao biết, kế hoạch hôm nay của tụi mày là như thế nào? Nói chỉ tiết!”
Giọng nói lạnh lùng của Lý Quân vang lên.
Anh có hàng vạn cách để khiến người ta sống không bằng chết, anh không ngại thử nghiệm trên người Hồng Nghĩa.
“Chuyện này không liên quan đến Lục trưởng lão, đều là do tao tự ý làm, mày đừng có phí sức tìm hiểu nữa!”
Hồng Nghĩa biết rất rõ Lý Quân sẽ không buông tha gã, nên gã cũng không có ý định liên lụy những người khác.
“Mày có nghĩa khí quá nhỉ!” Lý Quân lạnh lùng nói.
Ngay khoảnh khắc tiếp theo. “Phanh!”
Lý Quân vung tay tát mạnh, cả đầu Hồng Nghĩa vùi xuống đất, hộp sọ gã biến hình vặn vẹo.
Hồng Nghĩa co giật hai lần rồi tắt thở. “Lương Dũng, vết thương trên người ông không sao chứ?”
Lý Quân nhìn thấy trên người Lương Dũng có nhiều vết thương, quan tâm hỏi.
Lương Dũng lắc đầu: “Không phải là vết thương nặng, không ảnh hưởng đến tính mạng, do tôi vô dụng, không thể giúp đỡ thiếu gia, ngược lại còn liên luy thiếu gia.”
Lương Dũng cúi đầu nói.
“Ông đã làm rất tốt rồi.”
Lý Quân vỗ vai Lương Dũng.
Mở cửa một chiếc ô tô bên cạnh, Lý Quân chở Lương Dũng đi thẳng về hướng Thanh Hoa Lâu.
Đến dưới sảnh Thanh Hoa Lâu, Lý Quân bảo Lương Dũng ở lại trong xe, còn mình thì xuống xe, đi vào bên trong.
Lúc này, bên trong Thanh Hoa Lâu.
Lôi Kim Sinh, người phụ trách ở khu vực thủ đô của Chiến Long Điện, đang cau mày ngồi đó.
Ngồi bên cạnh hắn là một người đàn ông trung niên khác.
Gã là trợ thủ thân cận, đồng thời cũng là em trai ruột của Lôi Kim Sinh, Lôi Hồng Đào.
Lôi Kim Sinh cau mày, dự cảm có điều chẳng lành, hắn lấy lý do mở tiệc chiêu đãi Lý Quân, chính là để tiện cho Hồng Nghĩa ra tay.
Lôi Kim Sinh bề ngoài là phe trung lập, nhưng thực tế đã về dưới trướng Đại trưởng lão.
Đại trưởng lão không muốn để Lý Quân thừa kế vị trí Điện chủ, vì vậy Lôi Kim in tức mình sẽ mở tiệc chiêu đãi Lý Quân cho Hồng Nghĩa, kẻ đang ôm lòng thù địch với Lý Quân.
Hồng Nghĩa và Lục trưởng lão có quan hệ rất thân thiết, Lục trưởng lão bị Lý Quân làm cho mất mặt, Lôi Kim Sinh đoán Hồng Nghĩa chắc chắn sẽ báo thù cho Lục trưởng lão.
Bản thân Hồng Nghĩa đã có thực lực rất mạnh, dưới trướng gã còn có một đám đàn em hung hãn, dù không thể hạ gục Lý Quân, cũng có thể khiến Lý Quân
trọng thương, dạy cho Lý Quân một bài học.
Nhưng hắn đợi nấy giờ, thời gian dài như vậy rồi, vẫn không có tin tức gì truyền đến, khiến hắn cực kỳ bất an!
“Anh cả, anh hoảng sợ cái gì? Thực lực của Hồng Nghĩa còn mạnh hơn cả Lục trưởng lão, gã đã bố trí thiên la địa võng, nhất định sẽ thành công! Kể cả thất bại thì sao chứ, đâu có liên quan gì đến chúng ta! Chúng ta chỉ hẹn tên kia đi ăn tiệc thôi, chuyện xảy ra trên đường đi làm sao chúng ta biết được?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất