Chương 47: Hiểu lầm
Triệu Tư Tề ngồi trong quán bar náo nhiệt, ánh mắt thẫn thờ nhìn xung quanh…
Tiểu Vương ngồi bên cạnh vẫn âm thầm quan sát Triệu Tư Tề, thấy ánh mắt của anh cứ nhìn vô định ra xa, tựa như không có gì gây được hứng thú cho anh, toàn thân mất hết sinh khí.
Bỗng dưng, ánh mắt đang ảm đạm lại chợt sáng lên, Tiểu Vương tò mò nhìn theo ánh mắt của Triệu Tư Tề thì phát hiện ra anh đang chăm chú nhìn một người con trai trẻ tuổi. Người con trai đó vô cùng xinh đẹp, một đôi mắt mảnh dài sáng lấp lánh, hai hàng mi dài cong vút, mái tóc nhuộm sáng màu tương xứng với làn da trắng nõn khiến cho cậu có một sức quyến rũ nói không nên lời.
Tiểu Vương đánh giá người con trai nọ một lúc rồi tỏ vẻ đã sáng tỏ mà cười khẽ. Nhẹ nhàng huých cánh tay Triệu Tư Tề: “Anh Triệu, hóa ra anh thích loại hình này à?”
Triệu Tư Tề ngắc ngứ quay đầu lại nhìn Tiểu Vương, tỏ ra không hiểu ý của cậu ta: “Hả? Cái gì?”
Tiểu Vương cho rằng Triệu Tư Tề ngại nên không dám thừa nhận, cười cười vỗ vai anh: “Anh Triệu, anh cần gì phải giấu, đàn ông với nhau đều hiểu cả mà!”
Triệu Tư Tề triệt để buồn bực, mơ hồ nhìn Tiểu Vương, Tiểu Vương thì quay ra nhìn người con trai kia bật ngón cái: “Ánh mắt của anh Triệu thật tốt!”
Mặt của Triệu Tư Tề thoáng cái liền đỏ như mặt trời chiều, cuống quít giải thích: “Tiểu Vương, cậu hiểu lầm rồi, tôi không phải là…”
Sở dĩ Triệu Tư Tề chú ý tới người con trai kia hoàn toàn là vì đôi mắt. Một đôi mắt phượng đầy mê hoặc giống như nhau, đều khiến cho Triệu Tư Tề không thể dời ánh mắt.
Tiểu Vương thì lại cho rằng Triệu Tư Tề ngại mất mặt, nhưng mà thích đàn ông thì có gì mà phải ngại, đã là thời đại nào rồi!
“Anh Triệu, cần gì phải xấu hổ?”
“Tiểu Vương, cậu hiểu lầm rồi! Tôi không phải là gay!”
Tiểu Vương thấy mặt Triệu Tư Tề đang từ đỏ chuyển thành tái nhợt, cũng đoán hình như mình đã hiểu lầm!
“Anh Triệu, tại sao anh lại không thích đàn ông? Cả ngày em thấy anh cứ lang thang trên mấy diễn đàn đồng tính nên em mới tưởng…”
Bí mật trong lòng bị mật mở khiến cho Triệu Tư Tề nhất thời hóa đá. Từ khi nhận ra tình cảm kỳ lạ mình dành cho Diệp Tử Phàm, Triệu Tư Tề đã bắt đầu hoài nghi tính hướng của mình nên mới muốn tìm hiểu xem đồng tính là như thế nào. Chính vì thế nên anh mới lén lút canh những lúc trong văn phòng không có người chạy lên các diễn đàn đồng tính xem thử, ai ngờ lại bị Tiểu Vương phát hiện!”
Triệu Tư Tề không biết phải giải thích ra làm sao, chân tay luống cuống ngồi một chỗ. Tiểu Vương thấy dáng vẻ của Triệu Tư Tề thì càng triệt để hiểu lầm, bộ dáng vô thố của Triệu Tư Tề ở trong mắt Tiểu Vương là vì anh bị phát hiện bí mật nên mới tỏ ra bất an.
“Anh Triệu à, bây giờ rất nhiều đàn ông thích đàn ông, đặc biệt là cái loại thiếu niên như người bên kia. Em nghe mấy anh em của em nói cảm giác khi làm với đàn ông hoàn toàn khác biệt, nghe nói là còn tiêu hồn hơn.” Trên mặt Tiểu Vương tràn ngập vẻ đáng khinh.
Thấy gương mặt tái nhợt của Triệu Tư Tề nháy mắt lại đỏ bừng, Tiểu Vương liền cười thầm, Triệu trưởng phòng này coi bộ còn rất ngây thơ, đừng nói anh ta là…
“Anh Triệu, anh đừng nói với em anh còn là trai tân nhé?!”
Thấy đầu của Triệu Tư Tề càng cúi gằm, Tiểu Vương cười đắc ý, quả nhiên là mình đoán không sai.
Tiểu Vương âm thầm lắc đầu, Triệu trưởng phòng anh tuấn tiêu sái, nhân phẩm càng không phải nói, chỉ có điều con người lại rất thuần phác, hoàn toàn không có chút kinh nghiệm tình trường gì ráo.
Tiểu Vương chuồn đến một góc yên tĩnh, móc điện thoại ra bấm một dãy số, thì thầm gì đó với đầu bên kia, thỉnh thoảng lại phát ra một tràng cười *** đãng…
Tiểu Vương ngồi bên cạnh vẫn âm thầm quan sát Triệu Tư Tề, thấy ánh mắt của anh cứ nhìn vô định ra xa, tựa như không có gì gây được hứng thú cho anh, toàn thân mất hết sinh khí.
Bỗng dưng, ánh mắt đang ảm đạm lại chợt sáng lên, Tiểu Vương tò mò nhìn theo ánh mắt của Triệu Tư Tề thì phát hiện ra anh đang chăm chú nhìn một người con trai trẻ tuổi. Người con trai đó vô cùng xinh đẹp, một đôi mắt mảnh dài sáng lấp lánh, hai hàng mi dài cong vút, mái tóc nhuộm sáng màu tương xứng với làn da trắng nõn khiến cho cậu có một sức quyến rũ nói không nên lời.
Tiểu Vương đánh giá người con trai nọ một lúc rồi tỏ vẻ đã sáng tỏ mà cười khẽ. Nhẹ nhàng huých cánh tay Triệu Tư Tề: “Anh Triệu, hóa ra anh thích loại hình này à?”
Triệu Tư Tề ngắc ngứ quay đầu lại nhìn Tiểu Vương, tỏ ra không hiểu ý của cậu ta: “Hả? Cái gì?”
Tiểu Vương cho rằng Triệu Tư Tề ngại nên không dám thừa nhận, cười cười vỗ vai anh: “Anh Triệu, anh cần gì phải giấu, đàn ông với nhau đều hiểu cả mà!”
Triệu Tư Tề triệt để buồn bực, mơ hồ nhìn Tiểu Vương, Tiểu Vương thì quay ra nhìn người con trai kia bật ngón cái: “Ánh mắt của anh Triệu thật tốt!”
Mặt của Triệu Tư Tề thoáng cái liền đỏ như mặt trời chiều, cuống quít giải thích: “Tiểu Vương, cậu hiểu lầm rồi, tôi không phải là…”
Sở dĩ Triệu Tư Tề chú ý tới người con trai kia hoàn toàn là vì đôi mắt. Một đôi mắt phượng đầy mê hoặc giống như nhau, đều khiến cho Triệu Tư Tề không thể dời ánh mắt.
Tiểu Vương thì lại cho rằng Triệu Tư Tề ngại mất mặt, nhưng mà thích đàn ông thì có gì mà phải ngại, đã là thời đại nào rồi!
“Anh Triệu, cần gì phải xấu hổ?”
“Tiểu Vương, cậu hiểu lầm rồi! Tôi không phải là gay!”
Tiểu Vương thấy mặt Triệu Tư Tề đang từ đỏ chuyển thành tái nhợt, cũng đoán hình như mình đã hiểu lầm!
“Anh Triệu, tại sao anh lại không thích đàn ông? Cả ngày em thấy anh cứ lang thang trên mấy diễn đàn đồng tính nên em mới tưởng…”
Bí mật trong lòng bị mật mở khiến cho Triệu Tư Tề nhất thời hóa đá. Từ khi nhận ra tình cảm kỳ lạ mình dành cho Diệp Tử Phàm, Triệu Tư Tề đã bắt đầu hoài nghi tính hướng của mình nên mới muốn tìm hiểu xem đồng tính là như thế nào. Chính vì thế nên anh mới lén lút canh những lúc trong văn phòng không có người chạy lên các diễn đàn đồng tính xem thử, ai ngờ lại bị Tiểu Vương phát hiện!”
Triệu Tư Tề không biết phải giải thích ra làm sao, chân tay luống cuống ngồi một chỗ. Tiểu Vương thấy dáng vẻ của Triệu Tư Tề thì càng triệt để hiểu lầm, bộ dáng vô thố của Triệu Tư Tề ở trong mắt Tiểu Vương là vì anh bị phát hiện bí mật nên mới tỏ ra bất an.
“Anh Triệu à, bây giờ rất nhiều đàn ông thích đàn ông, đặc biệt là cái loại thiếu niên như người bên kia. Em nghe mấy anh em của em nói cảm giác khi làm với đàn ông hoàn toàn khác biệt, nghe nói là còn tiêu hồn hơn.” Trên mặt Tiểu Vương tràn ngập vẻ đáng khinh.
Thấy gương mặt tái nhợt của Triệu Tư Tề nháy mắt lại đỏ bừng, Tiểu Vương liền cười thầm, Triệu trưởng phòng này coi bộ còn rất ngây thơ, đừng nói anh ta là…
“Anh Triệu, anh đừng nói với em anh còn là trai tân nhé?!”
Thấy đầu của Triệu Tư Tề càng cúi gằm, Tiểu Vương cười đắc ý, quả nhiên là mình đoán không sai.
Tiểu Vương âm thầm lắc đầu, Triệu trưởng phòng anh tuấn tiêu sái, nhân phẩm càng không phải nói, chỉ có điều con người lại rất thuần phác, hoàn toàn không có chút kinh nghiệm tình trường gì ráo.
Tiểu Vương chuồn đến một góc yên tĩnh, móc điện thoại ra bấm một dãy số, thì thầm gì đó với đầu bên kia, thỉnh thoảng lại phát ra một tràng cười *** đãng…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất