Cùng Hệ Thống Oanh Tạc Mạt Thế
Chương 50
Duẫn Ngôn nhìn con mèo béo ú cùng khuôn mặt khó ở bên cạnh trầm tư. Quả thực không biết nói gì hơn với cái hệ thống của nợ nhà hắn nữa.
Hệ Thống trực tiếp bỏ qua cái nhìn khinh miệt của Duẫn Ngôn mà đưa 'măng cụt' của mình lên liếm láp. Cả mặt toát ra khí chất quý tộc có sẵn trong máu của loài động vật này.
"Mày sẽ không thể chạy được với thân hình đó đâu.."
[Kí chủ yên tâm, tôi sẽ không rời ngài nửa bước. Có tôi thì nam chính không đánh chết ngài được đâu]
"Đánh phế tao thì được đúng không?"
Hệ thống im lặng quay đi nơi khác, Duẫn Ngôn nhìn nó đổ mồ hôi hột, hỏi vu vơ cho vui mà nguy hiểm quá..
Hệ thống mèo béo nói rằng hắn cùng nó kết nối linh hồn, nếu hắn nghẻo thì nó cũng đi theo. Nhưng nếu hắn phế thì cũng không phải là chết...vẫn còn linh hồn trong thân xác đã điêu tàn.
"Thế ngoài việc biến thành con mèo dùng "măng cụt trảm" thì mày còn gì nữa không? Làm cái gì có ích một chút"
Trải qua một hồi lâu thì trên tay hắn xuất hiện một cây phóng lợn trông rất xịn xò. Thứ này nặng hơn cây phóng lợn bình thường, gần lưỡi dao được nạm một viên đá lớn dị biệt.
"Uầy, mày còn có thể tạo ra món đồ chơi này sao?"
[Đây là phần thưởng cấp 5. Theo ghi chú nói thì món đồ này được gọi là "Một chém chết tươi"]
Hắn gật gù thu món vũ khí vào kho đồ, để khi nào có dịp đi ra ngoài chơi thì hắn sẽ lôi ra test với đồng bọn. Xong xuôi cho hệ thống một ngón tay cái hài lòng.
Lên cấp không tệ, hệ thống xứng đáng được đánh giá 4 sao!
Sau đó hắn liền dọn đồ đứng dậy để đến gặp Carl, phải biết con được làm giàu nhanh nhất vào lúc này chính là làm nông.
Hắn chỉ cần trồng được một cây giá đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm thì không nay thì mai, hắn sẽ trở thành ông hoàng phân phố rau sạch cho cả thành phố cho xem!!
[...]
Suy nghĩ thì đơn giản là vậy nhưng đối với một tên ăn tàn phá hoại như Duẫn Ngôn thì điều này trở thành bất khả thi.
Phải nói thẳng ra là hắn không hề có cái duyên trồng cây. Sau khi tạm biệt nhà họ Huỳnh để về với "em yêu" cùng "cục cưng" màu xanh của mình thì hắn đã phải đối mặt với một hình ảnh vô cùng khủng khiếp. Khi mà bị Truy Thục lôi lôi kéo kéo, trong lúc hoảng hoạn hắn đã vô tình ôm và kéo luôn cái hộp xốp trồng cây xuống.
"..."
Hắn đau đớn đem đầu gối tác động vật lý với mặt đất, hai tay chắp lại run run nhấc cái cây héo úa trên đất, nước mắt lưng tròng.
[Kí chủ à...]
"Huhu, nam chính từ giờ là kẻ địch của ta! Thù giết "con" không trả thì không phải người đàn ông đích thực!!"
Sau khi đem cái cây đi mở một đám tang một người dự, hắn dùng khăn chấm nước mắt trong đau khổ. Hệ thống mèo béo ngồi ở ghế phụ vô cùng tận tâm tận lực an ủi kí chủ nhà mình, mong hắn sẽ không vì quá thương tâm mà làm việc dại dột.
Nó thật sự sợ hắn sẽ đem xe phóng thẳng vào nhà họ Bạch đồng quy vô tận!
[Kí chủ! Muốn trả thù cho cây..à nhầm "con" của ngài thì ngài phải cố gắng luyện tập! Nâng cao hai dị năng lên cấp tối đa!]
"Đúng vậy!!"
Ngày hôm đó, có một thanh niên gồng hết nội tại chăm chỉ luyện tập mà không hề biết rằng bản thân đã bị cái hệ thống mấy nết lợi dụng tâm lý đau thương, hoàn toàn dắt mũi hắn làm theo ý nó.
[...]
Duẫn Ngôn cẩn thận lái xe ra cửa sau xin ra ngoài để tìm kiếm thêm thật nhiều vật tư. Nhưng tìm kiếm vật tư chỉ là phụ còn đi lịch luyện, tạo ác mộng cho đám xác sống mới là chính.
Hắn đã nhờ Carl thông báo cho Huỳnh Giang, lần trước hắn ra ngoài rồi sủi mấy dạng khỏi đội ngũ tìm kiếm thì hắn suýt có luôn cả ảnh thờ rồi được đốt sẵn giấy làm giàu nơi địa phủ.
Còn tại sao hắn không trực tiếp nói thì cũng bởi tên họ Huỳnh kia quá dính người. Hắn nói ra thì kiểu gì hắn ta cũng sẽ giãy đành đạch lên sống chết đòi đi theo.
Thực ra sau khi nghe hắn lên kế hoạch thì thổ phỉ Carl cũng đã dọn xong đồ định đi cùng. Chỉ là thân là một đại ca có trách nhiệm, hắn đã từ chối thẳng thừng và đá anh ta trở về với bà xã cùng các anh em khác tập chung nghiên cứu trồng cây rau sạch.
[Kí chủ muốn thử sức với xác sống cấp 2 sao?]
"Đúng! Ta phải cày thêm điểm tích lũy để đem hệ thống vô dụng nhà mày nâng cấp!"
Duẫn Ngôn hùng hổ lái xe băng băng trên đường ngắm nghía. Tiện tay giúp nhân loại diệt bớt đám xác sống cấp 1.
[Nhiệm vụ cấp A: Tiêu diệt 10000 xác sống cấp 1, 500 xác sống cấp 2, 10 xác sống cấp 3, 1 xác sống đột biến bất kì
Địa Điểm: Thành phố A
Thưởng: 1000 điểm tích lũy, hệ thống trực tiếp nâng 1 cấp, phúc lợi giữa cấp
Phạt: Bị 10 xác sống cấp 3 xé nát hoá thành xác sống phải bò lết bằng một tay
Hạn: 14 ngày]
Duẫn Ngôn nhìn nhiệm vụ do hệ thống sắp xếp, bên trong là vô số những lời "văn hoa" để chửi hệ thống cùng cấp trên của nó.
Hắn thực sự chẳng thể biết được cái thứ mang tên hệ thống này là phúc tính hay khắc tinh nữa. Từ lúc đi với nó thì dù hắn luôn thoát chết trong gang tấc nhưng trước đó cũng bị đánh cho bầm mặt mũi rồi hệ thống mới gợi ý..
Hắn khổ quá mà..!!
_______________Hết chương 50________________
Hệ Thống trực tiếp bỏ qua cái nhìn khinh miệt của Duẫn Ngôn mà đưa 'măng cụt' của mình lên liếm láp. Cả mặt toát ra khí chất quý tộc có sẵn trong máu của loài động vật này.
"Mày sẽ không thể chạy được với thân hình đó đâu.."
[Kí chủ yên tâm, tôi sẽ không rời ngài nửa bước. Có tôi thì nam chính không đánh chết ngài được đâu]
"Đánh phế tao thì được đúng không?"
Hệ thống im lặng quay đi nơi khác, Duẫn Ngôn nhìn nó đổ mồ hôi hột, hỏi vu vơ cho vui mà nguy hiểm quá..
Hệ thống mèo béo nói rằng hắn cùng nó kết nối linh hồn, nếu hắn nghẻo thì nó cũng đi theo. Nhưng nếu hắn phế thì cũng không phải là chết...vẫn còn linh hồn trong thân xác đã điêu tàn.
"Thế ngoài việc biến thành con mèo dùng "măng cụt trảm" thì mày còn gì nữa không? Làm cái gì có ích một chút"
Trải qua một hồi lâu thì trên tay hắn xuất hiện một cây phóng lợn trông rất xịn xò. Thứ này nặng hơn cây phóng lợn bình thường, gần lưỡi dao được nạm một viên đá lớn dị biệt.
"Uầy, mày còn có thể tạo ra món đồ chơi này sao?"
[Đây là phần thưởng cấp 5. Theo ghi chú nói thì món đồ này được gọi là "Một chém chết tươi"]
Hắn gật gù thu món vũ khí vào kho đồ, để khi nào có dịp đi ra ngoài chơi thì hắn sẽ lôi ra test với đồng bọn. Xong xuôi cho hệ thống một ngón tay cái hài lòng.
Lên cấp không tệ, hệ thống xứng đáng được đánh giá 4 sao!
Sau đó hắn liền dọn đồ đứng dậy để đến gặp Carl, phải biết con được làm giàu nhanh nhất vào lúc này chính là làm nông.
Hắn chỉ cần trồng được một cây giá đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm thì không nay thì mai, hắn sẽ trở thành ông hoàng phân phố rau sạch cho cả thành phố cho xem!!
[...]
Suy nghĩ thì đơn giản là vậy nhưng đối với một tên ăn tàn phá hoại như Duẫn Ngôn thì điều này trở thành bất khả thi.
Phải nói thẳng ra là hắn không hề có cái duyên trồng cây. Sau khi tạm biệt nhà họ Huỳnh để về với "em yêu" cùng "cục cưng" màu xanh của mình thì hắn đã phải đối mặt với một hình ảnh vô cùng khủng khiếp. Khi mà bị Truy Thục lôi lôi kéo kéo, trong lúc hoảng hoạn hắn đã vô tình ôm và kéo luôn cái hộp xốp trồng cây xuống.
"..."
Hắn đau đớn đem đầu gối tác động vật lý với mặt đất, hai tay chắp lại run run nhấc cái cây héo úa trên đất, nước mắt lưng tròng.
[Kí chủ à...]
"Huhu, nam chính từ giờ là kẻ địch của ta! Thù giết "con" không trả thì không phải người đàn ông đích thực!!"
Sau khi đem cái cây đi mở một đám tang một người dự, hắn dùng khăn chấm nước mắt trong đau khổ. Hệ thống mèo béo ngồi ở ghế phụ vô cùng tận tâm tận lực an ủi kí chủ nhà mình, mong hắn sẽ không vì quá thương tâm mà làm việc dại dột.
Nó thật sự sợ hắn sẽ đem xe phóng thẳng vào nhà họ Bạch đồng quy vô tận!
[Kí chủ! Muốn trả thù cho cây..à nhầm "con" của ngài thì ngài phải cố gắng luyện tập! Nâng cao hai dị năng lên cấp tối đa!]
"Đúng vậy!!"
Ngày hôm đó, có một thanh niên gồng hết nội tại chăm chỉ luyện tập mà không hề biết rằng bản thân đã bị cái hệ thống mấy nết lợi dụng tâm lý đau thương, hoàn toàn dắt mũi hắn làm theo ý nó.
[...]
Duẫn Ngôn cẩn thận lái xe ra cửa sau xin ra ngoài để tìm kiếm thêm thật nhiều vật tư. Nhưng tìm kiếm vật tư chỉ là phụ còn đi lịch luyện, tạo ác mộng cho đám xác sống mới là chính.
Hắn đã nhờ Carl thông báo cho Huỳnh Giang, lần trước hắn ra ngoài rồi sủi mấy dạng khỏi đội ngũ tìm kiếm thì hắn suýt có luôn cả ảnh thờ rồi được đốt sẵn giấy làm giàu nơi địa phủ.
Còn tại sao hắn không trực tiếp nói thì cũng bởi tên họ Huỳnh kia quá dính người. Hắn nói ra thì kiểu gì hắn ta cũng sẽ giãy đành đạch lên sống chết đòi đi theo.
Thực ra sau khi nghe hắn lên kế hoạch thì thổ phỉ Carl cũng đã dọn xong đồ định đi cùng. Chỉ là thân là một đại ca có trách nhiệm, hắn đã từ chối thẳng thừng và đá anh ta trở về với bà xã cùng các anh em khác tập chung nghiên cứu trồng cây rau sạch.
[Kí chủ muốn thử sức với xác sống cấp 2 sao?]
"Đúng! Ta phải cày thêm điểm tích lũy để đem hệ thống vô dụng nhà mày nâng cấp!"
Duẫn Ngôn hùng hổ lái xe băng băng trên đường ngắm nghía. Tiện tay giúp nhân loại diệt bớt đám xác sống cấp 1.
[Nhiệm vụ cấp A: Tiêu diệt 10000 xác sống cấp 1, 500 xác sống cấp 2, 10 xác sống cấp 3, 1 xác sống đột biến bất kì
Địa Điểm: Thành phố A
Thưởng: 1000 điểm tích lũy, hệ thống trực tiếp nâng 1 cấp, phúc lợi giữa cấp
Phạt: Bị 10 xác sống cấp 3 xé nát hoá thành xác sống phải bò lết bằng một tay
Hạn: 14 ngày]
Duẫn Ngôn nhìn nhiệm vụ do hệ thống sắp xếp, bên trong là vô số những lời "văn hoa" để chửi hệ thống cùng cấp trên của nó.
Hắn thực sự chẳng thể biết được cái thứ mang tên hệ thống này là phúc tính hay khắc tinh nữa. Từ lúc đi với nó thì dù hắn luôn thoát chết trong gang tấc nhưng trước đó cũng bị đánh cho bầm mặt mũi rồi hệ thống mới gợi ý..
Hắn khổ quá mà..!!
_______________Hết chương 50________________
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất