Cùng Lão Đàn Ông Nhà Giàu Kết Hôn Trước Yêu Sau

Chương 59: Đồ bơi

Trước Sau
Người đàn ông đáy lòng có một cổ lửa giận, vừa đố kỵ vừa giận dỗi, chỉ cảm thấy cảnh vừa rồi nhìn thấy rất là chói mắt. Bảo bối nhỏ còn chưa từng áp tường hắn đâu, cô gái kia dựa vào đâu mà đứng trước hắn chứ?

Hắn đuôi mắt hẹp dài sắc bén, tay nắm lấy cổ tay Lộ Chỉ, rõ ràng là bộ dáng hung dữ bất cần đời, nhưng Lộ Chỉ lại cảm thấy hắn như vậy rất đáng yêu nha.

Giống như là một con chó dữ đang vẫy đuôi, vừa hung dữ vừa đáng yêu, hảo manh nha.

Ước chừng là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi*, Lộ Chỉ hiện nay đã không còn bị hắn dọa nữa rồi.

Cậu nhợt nhạt mím môi, khẽ nâng ngẩng đầu lên nhìn vào mắt Tần Tư Hoán, cậu nghiêng nghiêng đầu, nhẹ giọng hỏi ngưòi đàn ông đang ghen tỵ: “Áp tường sao?”

Người đàn ông không lên tiếng, chỉ là lui về sau một bước, sống lưng dựa vào tường, bắt lấy tay Lộ Chỉ, đem lòng bàn tay cậu ấn lên bức tường lạnh lẽo.

Như vậy, tay Lộ Chỉ liền dựa vào bên cạnh hắn.

Bởi vì chiều cao chênh lệch, cánh tay Lộ Chỉ để không được tự nhiên, khuỷu tay dùng sức không được.

Này hiển nhiên không phải là một tư thế tiêu chuẩn.

Người đàn ông trên mặt lộ ra mấy phần bực bội, đuôi mắt rũ xuống, không tiếng động lộ ra vài phần ủy khuất.

“Tần Tư Hoán.” Lộ Chỉ lại bỗng dưng nở nụ cười, cậu gọi tên hắn, nhớ tới cảnh quay vừa rồi, cảm thấy buồn cười: “Anh thấy rồi có phải không?”

Mắt đen chớp một chút, trầm tĩnh nhìn cậu.

“Em vừa rồi mới áp tường một cô gái, anh thấy, cho nên cũng muốn được em áp tường?”

Bị bảo bối nhỏ nói rõ tâm tư, người đàn ông không được tự nhiên quay đầu đi, ánh mắt nhìn nơi khác, không dám nhìn Lộ Chỉ.

Lộ Chỉ thấy hắn như vậy, liền biết lão cho già này ghen tị rồi. Tần Tư Hoán có nhiều lúc ăn giấm một cách không hiểu được, lần đó ở thành phố C, chỉ bởi vì một cái xưng hô mà lăn lộn cậu không chịu nổi. Hắn giống như một đứa con nít ngang ngược vô lý, muốn được đứng nhất trong lòng Lộ Chỉ.

Lộ Chỉ nhẹ nhàng cong cong môi, bởi vì mới đóng phim xong, trên môi cậu còn có môi son. Nhưng môi cậu vốn đã đỏ hồng, cũng không sợ bị nhận ra.

Lộ Chỉ tránh tránh, nói: “Anh sao có thể vì chuyện này mà nổi giận thế.”

Hắn nắm cổ tay cậu không buông, ngược lại càng khẩn trương hơn.

Lộ Chỉ có chút kinh ngạc nâng mắt, không hiểu người đàn ông vì sao lại tức giận. Cậu nghe Tần Tư Hoán hỏi bằng giọng lạnh băng: “Anh chính là nổi giận. Em muốn làm như thế nào?”

Hắn sâu trong nội tâm khát vọng muốn bẻ gãy đôi cánh của nhóc con, làm cậu chỉ có thể ở bên cạnh chính mình, chỉ có thể ỷ lại hắn, ở cạnh hắn.

Nhưng hắn càng muốn thấy Lộ Chỉ vui vẻ, hắn không muốn Lộ Chỉ cảm thấy đoạn tình cảm này gông xiềng. Nhưng mà hắn lại không thể chấp nhận được Lộ Chỉ thân mật với con gái.

Tư thế kia, chỉ cần Lộ Chỉ hơi cúi đầu, là có thể hôn lên gương mặt cô gái đó.

Lộ Chỉ nhìn trán người đàn ông nổi gân xanh, trong mắt còn có vẻ kiềm chế, mắt đào hoa cong cong.

Cậu giơ tay phải, về phía trước, đem lòng bàn tay phải đặt bên tai hắn, sau đó nhón chân, nhìn thẳng người đàn ông, cong môi cười, giọng nói như mềm nhẹ như suối, “Chú, muốn em làm như thế nào?”

Cậu cười rộ lên hết sức dụ người, như môht con hồ ly nhỏ tinh ranh.

Lộ Chỉ vây kính người đàn ông trên tường, người cậu bởi vì quán tính mà nghiêng về phía trước, môi chỉ cách người đàn ông một tí.

Tần Tư Hoán có chút bị mê hoặc, cánh tay trái không thể kiềm chế ôm eo cậu.

Kể từ đó, Lộ Chỉ liền cách hắn càng gần, bụng nhỏ hai người dán chặt vào nhau.

“Cưỡng hôn anh được không nha?”

Bảo bối nhỏ nói những lời này bên tai Tần Tư Hoán, âm cuối khẽ nâng, rất quyến rũ.

Hắn cứng trong một cái chớp mắt.

“Chú có tuèng bị ai cưỡng hôn chưa?”

Hắn nghe được bảo bối nhỏ hỏi như vậy.

“Không có.” Người đàn ông môi mỏng khẽ mở, đôi mắt rũ xuống, thấp giọng nói: “Em trước nay chưa từng cưỡng hôn anh.”

Lộ Chỉ nghe lời này, có ba phần kinh ngạc. Người đàn ông giọng điệu trách mắng, giống như là oán giận.



Cho nên, kỳ thật Tần Tư Hoán rất thích bị cậu cưỡng hôn?

Lộ Chỉ chỉ sửng sốt một lát, Tần Tư Hoán vừa nói xong, cậu liền hôn lên, dựa theo lý thuyết cưỡng hôn bắt đầu hôn hắn.

Cái gọi là cưỡng hôn, Bách Khoa Baidu định nghĩa cưỡng hôn là, trong hai người có một người không muốn.

Nhưng Lộ Chỉ cánh môi mới hôn lên môi người đàn ông, quyền chủ động liền bị cướp.

Tần Tư Hoán gần như tàn bạo gặm cắn môi cậu, cánh tay trên eo cậu siết chặt, hắn đem người Lộ Chỉ sát vào người mình, cúi đầu, giống như một con sói đói bụng nhiều năm, cơn đói ập ra sức hôn lên môi cậu.

Tư thế này phi thường khảo nghiệm cơ thể dẻo dai của Lộ Chỉ, eo cậu cong xuống, trọng lượng cả người liền dựa hết trên tay người đàn ông.

Lộ Chỉ mới đầu còn có một ít lý trí, nhớ rõ cậu là cưỡng hôn kia phương, mà Tần Tư Hoán là đối tượng bị cưỡng hôn, cậu còn thử đoạt lại quyền chủ động.

Nhưng người đàn ông khí thế quá cường tráng, cậu không có cơ hội cướp lại quyền chủ động.

Không biết qua bao lâu, Lộ Chỉ bị hôn đến đầu óc mơ hồ, môi người đàn ông vừa rời đi, cậu hé môi thở dốc từng ngụm.

Gương mặt cậu ửng đỏ, hé môi hít thở, lông mi còn dính nước, khóe mắt phiếm hồng, đẹp đến không chịu nổi.

Tần Tư Hoán vẻ mặt thòm thèm liếm khóe môi, hôn môi xong mặt mày người đàn ông có vài phần ôn nhu, không còn bọi dáng lạnh lùng như vừa rồi.

Hắn cong cong khóe môi, con ngươi có hưng phấn sáng rực, dụ dỗ Lộ Chỉ: “Bảo bảo, lại cưỡng hôn chú một lần nữa có được không?”

Lộ Chỉ: “……”

*

Trên bầu trời che kín những ngôi sao, Lý Sương ngồi trên bàn, viết nhật kí ——

“Hôm nay nhìn thấy Lộ Chỉ học trương, vẫn đẹp giống như trong trí nhớ, tôi còn bị anh ấy áp tường! Làm sao bây giờ…… Giống như càng ngày càng thích học trưởng? Muốn theo đuổi sao?”

Lý Hoành bưng ly sữa bò bước vào, lặng yên không tiếng động đem ly sữa đặt lên bàn, nhìn em gái mình viết nhật kí..

“Lộ Chỉ” hai chữ này đánh vào mắt.

Lý Hoành hơi giật mình, cười một tiếng: “Còn thích cậu ta?”

Lý Sương hoảng loạn đóng lại nhật kí, ngẩng đầu trừng mắt Lý Hoành: “Anh! Anh sao lại nhìn lén chuyện riêng của người ta!”

“Chuyện này mà riêng tư cái gì? Em khônv phải rất thích cậu ta sao?” Lý Hoành trên mặt đầy giễu cợt, nói: “Em hiện tại đã cao tam, lo mà học đi? Một hai cứ đi thích Lộ Chỉ? Cậu ta là loại ngưòi nào chẳng lẽ em không biết? Thích cái loại người này không phải quá hạ thấp mình sao?”

Lý Sương nghẹn đỏ mặt không nói lời nào, nghe Lý Hoành nói như vậy, phản bác nói: “Em biết anh áyd là người như thế nào, không giống như là anh nói.”

Lý Hoành nhướng mày, khinh thường nói: “Mẹ kế đều không thích nhà bọn họ nghèo, em một chút cũng không ngại? Thích con trai mẹ kế, Lý Sương vậy mà em cũng lagm được. Nếu Lộ Chỉ biết mẹ của nó hiện tại là mẹ kế của em, em nói nó còn để ý đến em sao?”

Lý Sương nắm chặt bút trong tay, không lên tiếng.

Mẹ Lộ Chỉ tên Chu Cách, lớn lên rất xinh đẹp, đồng thời, Chu Cách cũng là mẹ kế của Lý Hoành cùng Lý Sương.

Bọn họ đều biết Chu Cách ghét bỏ chồng trước nghèo nên mơi ly hôn, ỷ vào có bảy phần nhan sắc liền thông đồng với Lý Chí Cương, bước vào giới hào môn.

Chuyện này Lý Hoành cũng là nhờ chuyện của Lý Sương thích Lộ Chỉ mới biết được.

Bọn họ luôn luôn xem thường Chu Cách, chỉ là ba Lý Chí Cương của bọn họ đắm chìm trong nhan sắc của Chu Cách, bỏ ngoài tai mấy lời họ nói.

Bị Lý Hoành nói, Lý Sương tâm trạng rất không tốt, thứ tư không có tiết, cùng bạn đi đến CLB bơi lội.

Bạn bè cô điều không biết mấy chuyện xấu xa của Chu Cách với gia đình, khuyên nhủ: “Sương Sương, cậu lớn lên đẹp như vậy, cũng đừng thích Lộ Chỉ, Sương Sương nhà chúng ta đẹp như vậy thiếu gì người theo đuổi.”

Lý Sương chống cằm bên bể bơi, héo rũ không có tinh thần.

CLB bơi lội, nam nữ tách riêng.

Bên kia, đoàn phim đang quay ở CLB bơi lội.

Cảnh này là do đạo diễn mới thêm vào, chủ yếu chính là vì Lộ Chỉ quá…… Đẹp.

Đạo diễn lúc thử vai nhìn thấy Lộ Chỉ đã nghĩ ngay đến đoạn này, cho nên cảnh này có cũng được không có cũng không sao, nhưng chủ yếu vẫn là câu người.

Cảnh quay này, Đào Thanh Ứng đóng vai nam chính Triệu Nghịch Ý cùng Lộ Chỉ vào vai Lục Quân Cửu đều có cảnh quay.



Cốt truyện chủ yếu là Lục Quân Cửu tính tình thiếu gia trỗi dậy bao hết cả CLB bơi lội, mà càng thiếu gia Triệu Nghịch Ý cũng muốn đến bơi lội, hai người cùng nhau thi đấu, mà nữ chính ở bên cạnh bấm giờ cho hai người.

Cảnh quay này cũng không có gì khó, nhưng đạo diễn mạnh mẽ nói: “Cảnh này rất có lợi cho việc đắp nận hình tượng Triệu Nghịch Ý và Lục Quân Cửu.”

Cảnh quay này chủ yếu vẫn là do đạo diễn đi nghe ngóng ý kiến của khán giả, cho nên phó đạo diễn cùng biên tập cũng không có phản đối.

Nhưng mà thực tế lúc quay phim mọi người vẫn ngây ngẩn cả người.

Đào Thanh Ứng gương mặt rất đẹp trai, mặc đồ bơi vào làm người ta không dời nổi mắt, rất là đẹp trai.

Mà Lộ Chỉ còn lại là……

Thấy Lộ Chỉ mặc đồ bơi, Trương Cập ánh mắt đều thẳng, thậm chí còn có một nữ diễn viên gọi trợ lý đi lấy khăn giấy: “Không được không được, máu mũi muốn chảy!”

“Tôi thao! Này cũng quá……”

Quá cmn đẹp.

Dáng ngưòi cậu cao gầy, những thứ nên có điều có, xương cân xứng, eo nhỏ đến chỉ cần một chút sức thôi là có thể bẻ gãy. Sáu khối cơ bụng hoàn chỉnh, đường nhân ngư xinh đẹp, biến mất ở trong quần bơi màu đen.

Da cậu rất trắng, là loại trắng đều, đôi chân vừa dài vừa thẳng, xương bả vai giống như hai ngọn núi nhỏ giương cao, xương bướm thon gầy, vai thẳng, hai xương quai xanh hõm sâu, đệp đến không chịu nổi.

Gương mặt cậu tinh xảo, là loại xinh đẹp đầy tinh xảo. Giờ phút này mặc đồ bơi, đẹp giống như bước ra từ trong tranh, dùng bút lông tốt nhất để vẽ, vẽ ra một bức tranh sơn dầu đầy nồng cháy.

Càng khó đến chính là, cậu có đôi mắt đào hoa rất thanh thuần, rất ngây thơ thuần khiết.

Vừa cấm dục, vừa dụ ngưòi phạm tội.

Hai loại khí chất đầy mâu thuẫn hòa trộn vào nhau, thẳng làm người khác không dời mắt được.

Trong CLB bơi lội ngoại trừ Lộ Chỉ ai cũng ngơ ngác nhìn, thẳng đến khi cậu đi đến trước mặt đạo diễn, có chút thẹn thùng hỏi: “Vương đạo, có thể bắt đầu chưa?”

Vương đạo lúc này mới hoàn hồn, người phụ trách cũng bắt đầu chuẩn bị.

Mùa đông mặc đồ bơi thật sự có chút lạnh, nhưng nước trong bể bơi rất ấm, quay phim cũng không khó chịu.

Cố Minh Như nãy giờ luôn thất thần, nhịn không được nhìn chằm chằm nhóc con xinh đẹp.

Quá đẹp, ngay cả cô là con gái cũng không khống chế được. Nếu cô mà là von trai, cô sẽ đè Lộ Chỉ ngay lập tức!

Bởi vì Cố Minh Như trạng thái không tốt, có một cảnh phải quay lại rất nhiều lần.

Cảnh này quay đến hai giờ mới xong.

Lộ Chỉ diễn xong, mặc áo tắm dài đi vào phòng thay đồ.

Hai giọng nói ở phía sau đồng thời vang lên.

—— “Lộ thiếu!”

—— “Lộ học trưởng!”

Lộ Chỉ quay đầu lại, Lý Sương là có chút kích động mà chạy tới, mà gọi cậu là Lộ thiếu là chú Kiều Định.

Mà người ở phía sau Kiều Định là……

Lộ Chỉ không khỏi kéo chặt cổ áo tắm, phòng ngừa đi qua.

Ngưòi đàn ông ánh mắt nhìn chằm chằm cậu, có vài phần điên cuồng cùng si mê, Lộ Chỉ đi về phía hắn, rũ mắt thấy ngón tay người đàn ông còn đang run rẫy.

Tác giả có lời muốn nói:

- ---------------------***---------------------

Edit: Truyện được dịch bởi Tiểu Miêu Miêu.

*raw là《大约是情人眼里出西施,路止现下竟难得没有被他吓到。》

Người yêu trong mắt hóa Tây Thi: Câu đó cũng giống câu: "Tình nhân nhãn lý xuất Tây Thi" (Trong mắt người yêu xuất hiện Tây Thi - hay nói theo cách thông thường là: Người mình yêu là người đẹp nhất) (yahoo)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau