Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà

Chương 220

Trước Sau
Chân bạch tuộc cực kỳ to, cho nên mặt cắt của nó còn to hơn mặt người, xiên vào que nướng than xong, tuy có ngót đi nhưng thành phẩm cuối cùng vẫn rất lớn.

Văn Tinh Diệu nướng một lần mười mấy xiên, phía trên chỉ rắc mấy loại gia vị cơ bản nahast, nhưng vì cắt mỏng, nên chân bạch tuộc nướng rất nhanh đã chín, mùi thơm của hải sản tươi sống bay ra, khu bình luận trong livestream yên tĩnh không ít.

Mỗi người đều cầm trên tay một hai xiên, còn lại thì đặt một bên, để khán giả cũng nếm thử mùi vị.

Đồng thời, khúc chân bạch tuộc được cắt nhỏ để chiên cũng đã được vớt ra, để đầy mấy tô lớn, trong đó có một cái đã rưới sẵn nước tương để tiện cho khán giả thưởng thức.

Bạch tuộc viên nóng hổi mói ra lò cũng lặng lẽ đặt bên cạnh.

Cứ như vậy, bữa ăn đầu tiên sau khi ra biển đã chuẩn bị xong.

[Vảy Xám] ngồi trên heo dẹp không thể lên thuyền, được chia riêng một phần, so với chia theo đầu người thì mỗi món y đều được chia nhiều hơn một chút, không chỉ có chính y vùi đầu ăn mà thỉnh thoảng còn đút cho thú cưng nhà mình mấy miếng.

[Đầu Sắt] chở y ra biển, dọc đường đi không phàn nàn câu nào, còn nhiều lần cứu y ra khỏi chỗ nguy hiểm, chỗ đồ ăn này, đương nhiên là phải có phần nó!

Khán giả trong phòng phát sóng ăn không ngẩng đầu lên được.

"Ngon, ngon quá xá là ngon! Mỗi món đều có hương vị độc đáo riêng, tôi thậm chí không thể xếp hạng cho chúng nó được!"

"Vừa nghĩ đến việc đồ ăn mình vừa ăn chỉ có 30% hương vị vốn có, tim tôi lại đau nhói, nếu lúc cướp tiêu chuẩn, tôi nhanh tay hơn không phẩy mấy giây thôi, nói không chừng lúc này đã đang ở trong game xem livestream rồi, hức hức!"

"May mà mấy người Lê Lê nhốt bạch tuộc lớn ở chỗ khác rồi, chứ không để nó tận mắt thấy xúc tua của mình bị cả đám chia nhau ăn thế này, chắc ám ảnh cả đời mất, ha ha! Râu bạch tuộc thơm quá ~"

"Người chơi trong game đưa tin trực tiếp tại hiện trường, người thôn mình chỉ cần học kỹ năng câu cá thì đều bắt đầu đổ xô ra bờ biển. Tuy không thể bắt được bạch tuộc lớn như Lê Lê, nhưng vẫn có thể câu mấy con bạch tuộc nhỏ, fighting!!"

Không ít khán giả có kinh nghiệm xem livestream mấy tháng, từ lâu đã học được cách ăn cơm chớp nhoáng, trước khi mấy người Bạch Lê ăn hết đồ ăn, bọn họ đã có thể ăn được toàn bộ các món. Chờ bữa ăn kết thúc, rõ ràng họ đều chỉ ăn không khí, nhưng vẫn ôm bụng thỏa mãn nằm trong khoang trò chơi cho "Tiêu cơm".

Thu dọn bát đũa thức ăn thừa sạch sẽ, đoàn người lại bắt đầu gấp rút lên đường. Trước khi đi tiếp, Bạch Lê và những người khác làm một bản kế hoạch sơ bộ, từ điểm xuất phát, bọn họ sẽ đi theo chiều kim đồng hồ, chạy một vòng lớn rồi quay về. Trên đường, nếu gặp được chuyện gì thú vị thì sẽ chủ động hoàn thành, còn nếu không gặp được cũng không ủ rũ, dựa theo lộ trình định ra ban đầu để quay về, lần sau đổi một vị trí khác rồi lại đi là được.

Bây giờ giữa đường gặp được một con bạch tuộc lớn, còn đánh nhau với nó, lại ăn một bữa BBQ trên biển, xem như là đã có thu hoạch, mọi người cũng không có quá nhiều mong đợi với hành trình tiếp theo nữa.

Kết quả, sau khi lái thuyền đi thêm khoảng một tiếng, [Mi có gan không] phụ trách lái tàu lượt hai hào hứng hô: "Tôi thấy đảo rồi!"



Tiếng hô này dọa cho mấy người còn lại tỉnh cả ngủ, hai mắt phát sáng nhìn về phía [Mi có gan không] chỉ, quả nhiên trên mặt biển xanh lam mênh mông vô bờ, nhìn thấy một điểm màu xanh lục tươi mới.

Thuyền đi lên phía trước thêm một quãng nữa, toàn bộ hỏn đảo đã hiện ra trước mắt họ.

Diện tích đảo này không quá lớn, đi độ nửa tiếng là có thể vòng quanh đảo một vòng, cây cối bên trên xanh um tươi tốt nhưng cũng không quá cao lớn. Nếu nhìn kỹ, có thể phát hiện, ở bãi cỏ giữa đảo có thứ gì đó đang chuyển động, chắc là động vật nhỏ sống trên đảo.

Bạch Lê kịp thời lên tiếng giải thích, cũng coi như mô tả chính thức về các loại hải đảo: "Lúc thêm hải đảo vào bản đồ, tôi chia chúng nó thành mấy loại: Đảo trái cây, đảo hoa tươi, đảo động vật, đảo kho báu, đảo tài nguyên đặc biệt, đảo hải tặc, cùng với đảo có NPC lưu lạc. Trên đảo có cái gì thì đều thể hiện cả ở tên gọi rồi, hiện giờ trước mặt chúng ta chắc là đảo hoa tươi hoặc đảo động vật, lại gần thêm chút nữa thì có thể phân biệt được.

Trên đảo trái cây sẽ có vô vàn loại cây ăn quả, người chơi sau khi lên đảo có thể hái thỏa thích. Đảo kho báu trông sẽ khá hoang vắng, trong quá trình tìm kiếm kho báu, còn có thể giẫm phải cạm bẫy hoặc cơ quan. Đảo tài nguyên đặc biệt sẽ có một quầng sáng nhàn nhạt, tài nguyên đặc biệt trên đó sẽ tương tự như "Hoa tiên", tỷ lệ gặp được không lớn. Về phần hai loại đảo còn lại, bọn họ không thấy trên đảo có dấu hiệu sinh sống của con người, dĩ nhiên đây không phải hai loại đảo đó.

Đánh bại hải tặc trên đảo hải tặc có thể thu được chiến lợi phẩm của hải tặc. Mà nếu trên đảo xuất hiện NPC lưu lạc thì người chơi có thể mời NPC này về thôn mình định cư, NPC sẽ không chiếm nhân số trên thuyền, cho nên dù thuyền đã đầy người cũng không sợ tạo thành sự cố lật thuyền. Nếu có người chơi may mắn mời được NPC lưu lạc về thôn của bọn họ định cư, vậy sự phát triển của thôn sau này ít nhiều gì cũng sản sinh chút biến số nhất định.

"Oa, hóa ra có nhiều loại đảo như vậy à? Em còn tưởng hải đảo chỉ là đảo bình thường, có thể neo thuyền lại nghỉ ngơi một chút, ngắm phong cảnh thôi là tốt lắm rồi, không ngờ còn có cả những hoạt động khác nữa!" Khương Hoài Bích làm động tác Tây Thi ôm ngực, sau đó bắt đầu suy đoán, "Phía trước có phải là đảo hoa tươi không? Em thấy trên đó có một bãi cỏ lớn, cỏ phối với hoa là chuẩn nhất."

Cô đã chuẩn bị sẵn sàng, sau khi lên đảo sẽ tìm tòi thu thập một phen, nói không chừng có thể tìm được không ít hạt giống hoa tươi không có ở trong thôn.

"Không phải đảo hoa tươi." Văn Tinh Diệu đã nhìn thấy một con thú nhỏ lộ đầu ra, "Hẳn là đảo động vật. Bạch... Lê Lê, động vật trên đảo có thể thuần hóa thành thú cưng không?"

Hắn vốn định gọi tên đầy đủ của Bạch Lê ra, nhưng nghĩ lại bây giờ đang trong trò chơi, những người khác đều gọi cậu là "Lê Lê", một mình hắn lại gọi "Bạch Lê", nghe cảm giác không ổn lắm. Hắn là bạn trai của Bạch Lê, mà còn gọi cậu không thân thiết bằng người khác, thực sự là không thể chấp nhận được. Vì thể nửa đường sửa miệng, cũng gọi "Lê Lê".

Đây là lần đầu tiên Bạch Lê nghe Văn Tinh Diệu gọi mình như thế, trong diễn đàn game đánh chữ thì không tính, chỉ cảm thấy mặt nóng muốn bốc hỏa, đại não dừng vận động mất mấy giây. Chờ cậu lấy lại tinh thần thì phát hiện mọi người đều đang nhìn chăm chú, chờ cậu giải đáp, Bạch Lê vội nói: "Ừm, đúng vậy, động vật trên đảo động vật so với động vật trong rừng rậm ngoài thôn thì dễ thuần hóa thành thú cưng hơn, chức năng của đảo động vật thực chất chính là Thánh địa bắt thú cưng."

Khu bình luận lúc này.

"Cậu ấy đỏ mặt, cậu ấy đỏ mặt kìa! Áu áu áu, Lê Lê đỏ mặt trông đáng yêu ghê nơi, không ngờ Lê Lê lại dễ thẹn như vậy á, hề hề hề, vậy có phải sau này chúng ta nên tích cực trêu Lê Lê hơn chút không?"

"Anh đại [Yêu Tinh] giơ dao phay nhìn chằm chằm mi: Có giỏi thì nhắc lại câu vừa rồi một lần nữa xem nào!"

"Ối giời ơi, không ngờ đảo động vật mà tôi nghĩ là thường nhất lại không phải tồn tại bình thường nhất, đây không phải nói, sau này chúng ta sẽ có thêm một địa điểm để bắt và thuần hóa thú cưng sao?"

"Đầu tiên, chúng ta phải có công cụ ra biển đã. Thứ nữa là, chúng ta phải có cả vận may đỉnh chóp nữa, ra biển là có thể gặp trúng đảo này, không thì chả có cái vẹo gì đâu!"



"Chậc, để tôi nói ý, thay vì chờ cái "sau này mình có thể ra biển, tự bắt thú cưng trên đảo" chẳng biết là bao giờ kia, thì chẳng thà chờ mấy người Lê Lê bắt sạch động vật trên đó, sau đó mở bán đấu giá trong livestream còn nhanh hơn!"

Rõ ràng, khẩu vị của khán giả đã được nuôi điêu. Sau khi tham gia đấu giá bạch tuộc lớn xong, nhất là người dân ở "Thôn Nấm", đã đánh commnet bùm bùm, nào là "Xin bắt giúp" nào là "Xin mở đấu giá", nhất định muốn thực hiện triệt để phương châm "Ngồi mát ăn bát vàng".

Trong lòng Khương Hoài Bích bắt đầu rục rịch, nói, chờ bọn họ lên đảo xem tình hình trước đã, nếu điều kiện cho phép, có lẽ bọn họ sẽ bắt một ít động vật nhỏ để bán đấu giá.

Trong lúc Khương Hoài Bích trò chuyện với khán giả trong phòng phát sóng, Văn Tinh Diệu lặng lẽ đi tới chỗ Bạch Lê, nhỏ giọng nói cho cậu biết: "Ban nãy tôi thấy trên đảo có một con hồ ly màu trắng, em thích nó không, tôi bắt giúp em?"

Hồ ly, màu trắng.

Này không phải chính là thú hình của cậu à?

Bạch Lê lập tức có hứng thú, nghĩ mình không tiện lúc nào cũng biến chín cái đuôi ra để vuốt, nuôi một con có sẵn đuôi cũng không tổi. Bé cưng gấu trúc tuy cũng rất đáng yêu, nhưng mà nó lại không có đuôi, chỉ có thể xoa xoa mấy chỗ mỡ mỡ trên người nó thôi.

"Được, chờ lên đảo chúng ta cùng đi bắt." Bạch Lê cũng ghé sát vào tai Văn Tinh Diệu, nhỏ giọng đáp.

Camera livestream đúng lúc quay được cảnh này, tuy chỉ lướt qua một cái thôi nhưng không thể tránh được ánh mắt sáng như tuyết của khán giả, bọn họ đồng loạt biến thành gà la hét, kêu gào cặp đôi này ngọt quá, không cần biết hai người đang làm gì thì cũng giống như show tình cảm, ném thức ăn chó.

Chẳng bao lâu sau, thuyền đã cập bờ. Đến sớm hơn nhóm Bạch Lê chính là [Vảy Xám] cùng heo rừng [Đầu Sắt] của y.

Sau khi rời khỏi nước, [Đầu Sắt] nhanh chóng phồng lên như quả bóng, chỉ trong chớp mắt đã quay về hình thái trên cạn. Bạch Lê cố ý liếc bụng nó một cái, nói thầm trong bụng, đúng là to thật, chẳng trách lại bị hiểu nhầm là đang mang bầu.

Tiểu đổi ra khơi gồm sáu người bọn họ rất nhanh đã thu hút sự chú ý của "Cư dân" trên đảo, trong bụi cỏ cách đó không xa, có một, hai, ba con... Động vật nhỏ ngó ra dáo dác nhìn, có thở, sóc, nhím, hồ ly, hươu sao, thậm chí còn có lạc đà alpaca trắng như tuyết.

Con cuối cùng, vừa nhìn là đã biết là thú cưỡi tốt!

Biểu cảm ngốc nghếch, trông như đang khinh bỉ đó không hiểu sao lại chọc trúng sở thích của Khương Hoài Bích, [Xới cho tôi bắt cơm] và [Mi có gan không], ba người đưa mắt nhìn nhau, nơi tầm mắt giao nhau dường như có sấm chớp đùng đùng, nhận ra hai người còn lại sẽ không nhượng bộ, khát vọng giành chiến thắng của họ bị khơi dậy, không hẹn mà cùng quyết tâm phải giành lấy.

[Vảy Xám] đã có heo rừng là thú cưỡi cả đường thủy lẫn đường bộ rồi, cho nên không hào hứng lắm với lạc đà alpaca, trái lại còn nhím nhỏ không bắt mắt kia lại hợp ý y hơn.

Tên thật của y là Hề Duệ, là thú nhân có hình thú là nhím, giờ trong game đã có heo rồi, có phải cũng nên kiếm lấy một con "Nhím" không?

Khán giả còn lâu mới thèm quan tâm đến lựa chọn của mấy người, bọn họ đã không chờ thêm được nữa, vội vàng thúc giục trong khu bình luận, để mấy người Bạch Lê nhanh xông lên, bắt sạch động vật nhỏ trên đảo!   

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau