Cùng Phản Diện Trong Văn Cẩu Huyết Kết Hôn
Chương 71: Trong chúng ta có kẻ phản bội
Editor: LunaYang97
Những nhân viên mỗi ngày bận rộn làm thêm giờ ở Hoắc thị có thể dựa vào cái gì để giải tỏa được tâm lý buồn chán, thì phải nói chính là vị tổng giám đốc của công ty Phi Thiên đang hot gần đây.
Thời gian trước, có tin tức về tình yêu đích thực của Bộ tổng đi đến khoa phụ sản khám bệnh, và có thông tin xác nhận cô gái đó đã có thai một tháng.
Mới đầu nhìn vào ai cũng coi là tầm phào, ai ngờ ảnh thật của cô ta đã bị lộ ra ngoài, nhân viên Hoắc thị nhận ra đó là Hàn Mạt Mạt, thư ký cũ của Hoắc tổng.
Vì vậy, mọi người càng ngày càng chú ý đến vấn đề này, và tin tức cũng càng nhiều. Cái gì mà Bộ tổng đêm khuya nào cũng hẹn hò với một người mẫu nam. Sáng sớm hắn ra khỏi nơi ở của minh tinh đó. Ngay khi tin tức vừa ra, Hàn Mạt Mạt ở đằng kia bị chụp ảnh một mình khóc lóc đi khám thai.
Bộ Lệ Tình luôn có nhiều tin tức yêu đương, paparazzi rất thích chụp choẹt. Mặc dù Hàn Mạt Mạt đã ở bên cạnh anh từ lâu, nhưng nhiều người không đồng tình, không có nhiều người đứng về phía Hàn Mạt Mạt.
Hôm trước, có một tay săn ảnh đã chụp được một bức ảnh Hàn Mạt Mạt và ông Bộ gặp nhau, và đêm đó ông Bộ đã đặt phòng tiệc của khách sạn năm sao, đoán rằng Hàn Mạt Mạt và Bộ Lệ Tình chuyện tốt sắp đến.
Đương nhiên, Tạ Nghiên sẽ không bỏ lỡ những câu chuyện phiếm về hai người bọn họ, mấy ngày nay anh đều ở Hoắc thị và thường xuyên trao đổi chuyện phiếm với các nhân viên.
Có Tạ Nghiên ở đây tâm trạng của Hoắc Duyên Niên rất tốt, các nhân viên Hoắc thị tăng ca cũng cảm thấy bớt dày vò hơn.
"Bộ Lệ Tình trông không giống người dễ bị Hàn Mạt Mạt dắt mũi." Tạ Nghiên tắt điện thoại và ngồi trên ghế sô pha trong phòng làm việc của Hoắc Duyên Niên.
"Em thật biết rõ về anh ta?" Hoắc Duyên Niên đang chuẩn bị đi họp, nghe thấy lời này, bình dấm bị lật, anh ta lập tức từ cửa trở về.
"Em không hiểu gì cả, Bộ Lệ Tình? Là ai nghe quen quen?" Mong muốn sống sót của Tạ Nghiên online. Anh ngồi Hoắc Duyên Niên đứng, anh ôm eo ai đó lấy lòng, "Đi họp đi."
Hoắc tổng cũng bận xoa tóc Tạ Nghiên rồi đi ra ngoài.
[Nhóm nghiên cứu tham công tiếc việc trị liệu (Nhóm chính tả)]
[Nghiêm Nhân Chư: @ Tất cả buổi tối các thành viên đi hát cùng nhau à? 】
[Thám tử Tạ: Tăng ca với chồng. 】
【Lăng Hi Hi: Đang tăng ca như chó đây. 】
【Mặc đồ nữ: Tôi rảnh rỗi! Nhưng tôi đi ra ngoài một mình với đàn ông, chồng tôi sẽ ghen, đủ ba người thì tôi có thể đi.]
Tạ Nghiên trả lời xong tin nhắn, Lăng Hi đã gửi cho anh và gửi nhiều dấu chấm than liên tiếp, nói rằng Nghiêm Nhân Chư chủ động hẹn bọn họ. Phải biết 99 tin nhắn được nhắn khi nhóm được thành lập, chỉ có hai cái là của Nghiêm Nhân Chư.
[Lăng Hi Hi: Nghiêm thiếu? Nếu có điều gì nói thẳng, mọi người sẽ giúp đỡ.]
Khi lời của Lăng Hi nói ra, Nghiêm Nhân Chư đã im lặng một lúc lâu trước khi nói ra sự thật.
[Nghiêm Nhân Chư: Tôi vừa tháo chuyển phát nhanh của Lâm Tuyên. Đó là một bộ đồ hầu gái màu hồng có ren...]
[Nghiêm Nhân Chư: Anh ấy nói rằng tối nay anh ấy sẽ tăng ca... Vậy thì tôi...]
[Lăng Hi Hi: Lành ít dữ nhiều. ]
[Mặc đồ nữ: Hả? Ren hồng? Nhìn thì không đẹp, ăn mặc thoải mái kiểu này cũng có thể khoe được vòng eo và đôi chân gầy. (Maid quần áo.jpg)]
Cả nhóm lại im lặng, Lăng Hi tiếp tục chọc riêng Tạ Nghiên và nói rằng anh ấy cảm thấy rằng thằng cha mặc quần áo phụ nữ được thêm vào nhóm để đổi mới kế hoạch làm việc của họ.
Giờ đây tất cả những người bạn nhỏ thống nhất, ân oán đều bị xóa sổ, đồng bọn gặp khó khăn, mọi người đều giúp đỡ. Lăng Hi pha một tách cà phê và bắt đầu chế độ tham công tiếc việc, cố gắng tan làm sớm. Tạ Nghiên không còn cách nào khác ngoài việc dỗ dành Hoắc Duyên Niên, tạm thời bỏ rơi đứa con ba tuổi ở Hoắc thị.
8h30 tối, cả 4 người trong nhóm lần đầu tiên đông đủ.
Câu lạc bộ được Nghiêm Nhân Chư lựa chọn, anh ta nói sẽ an toàn hơn vì ở đây có cổ phần của anh ta, ngay cả khi Lâm Tuyên giết qua, anh ta cũng có thể chạy trốn kịp thời.
Trong phòng VIP chỉ có bốn người ngồi, trên bàn có trái cây và trà. Cùng một hộp vải màu hồng được lấy ra ngoài từ hộp chuyển phát nhanh.
"Người anh em, anh đang ngồi trên váy của tôi." Sâm Tịnh người mặc quần áo phụ nữ, có cùng họ với chồng mình, cả hai đều họ Sầm. Hôm nay anh ấy mặc một chiếc váy loang màu caramel.
Nghiêm Nhân Chư nhìn Sầm Tịnh có chút không nói nên lời, tránh sang một bên một cách máy móc.
"Anh định làm gì với thứ này?"
Mặc dù nói anh ta rất khổ sở, nhưng nhìn thấy thì không gầy chút nào, da dẻ củng hồng hào, ngoại trừ vết rách ở khóe miệng và vài dấu hôn ở sau gáy, anh hoàn toàn không nhìn thấy được thống khổ.
"Vứt nó đi." Nghiêm Nhân Chư trả lời thẳng thừng.
"Vậy thì để chồng anh viết bản kiểm điểm 3000 từ!" Lăng Hi nói tiếp, "Nghiêm thiếu, anh phải mạnh dạn một chút, anh nghĩ xem trước đây anh là ai? Là đàn ông? Đi ra ngang ngược hoành hành, anh như thế này thật không giống ông chủ mà tôi từng biết. "
Tạ Nghiên khoác tay Lăng Hi riêng tư để nhắc nhở anh ta.
"Rốt cuộc củng là lần đầu tiên, viết 800 đi? Học sinh cấp hai cũng phải viết 800 chữ, không thể ít hơn." Lăng Hi không nhận ra ý của Tạ Nghiên.
"Tôi chưa gặp chồng anh, nhưng tôi không nghĩ khẩu vị của chồng anh không quá tốt, điều này thực sự là quá khó coi." Sầm Tĩnh dùng ngón tay út móc quần áo trong hộp ra, chậc một tiếng.
Mọi người tự động che chắn Sầm Tịnh, giúp Nghiêm Nhân Chư nghĩ cách, giả vờ đáng thương, giả giận, giả bệnh, Nghiêm Nhân Chư đều từ chối. Anh đã thử tất cả, nhưng hậu quả vẫn phải chịu.
Cuối cùng nhất trí quyết định, đi uông rượu, uống say cái gì cũng không biết, sáng hôm sau lại trở thành một hảo hán.
Sầm Tịnh tửu lượng giỏi cùng Nghiêm Nhân Chư đi uống rượu. Hôm sau Lăng Hi phải đi làm không thể uống rượu. Tạ Nghiên đã bị Hoắc Duyên Niên thông báo nói khi anh say anh sẽ đùa giỡn lưu manh. Nhưng Tạ Nghiên không tin vào điều đó, Tạ Nghiên không muốn uống và lấy một lon bia để chơi.
Bên kia, nhóm của vài bá tổng lóe lên.
[Nhóm thảo luận đổi mới kế hoạch làm việc]
[Phạm Phạn Phạn: Ghen tị với lão Lâm có thể về nhà chơi mà không cần tăng ca. 】
【Phạm Phạn Phạn: Tăng ca khiến tôi đau đầu. Tồi tệ nhất là tôi tăng ca thì vợ tôi lại tăng ca. Vợ tôi không tăng ca thỉ tôi tăng ca. 】
【Phạm Phạn Phạn: Tôi vẫn ghen tị với lão Hoắc, đi học thôi mà còn muốn vợ đi cùng bah bah bah. 】
[Phạm Phạn Phạn: Tổng kết thì lão Sầm thảm nhất, vợ không tăng ca thì chủ động đóng tiệm, nhưng bản thân lão Sầm, cũng không rảnh đâu hahaha. ]
[Sầm lão đại:...]
[Hoắc bá tổng: Câm miệng. 】
【Lâm ưu sầu: Hô. ]
[Phạm Phạn Phạn: yo, lão Lâm như thế nào còn rảnh xem tin nhóm? Có phải do chuyển phát nhanh không giao đủ hàng? ]
[Lâm ưu sầu: Vợ của các người đã đem vợ tôi đi giấu. 】
【Hoắc bá tổng: Rõ ràng là vợ của ông xúi giục vợ tôi đi chơi, đừng cố đánh tráo khái niệm. ]
[Phạm Phạn Phạn: Chết tiệt, vợ tôi có thời gian đi cùng người khác, nhưng lại không đến tìm tôi, thật tức chết mà, tuyệt giao 5 phút."1
Sầm tổng ở sau điện thoại không nói chuyện, vợ hắn thì rảnh nhưng chưa bao giờ cùng hắn tăng ca, kể cả khi hắn nghỉ, vợ cũng có thể quên hắn chạy ra ngoài du lịch một mình. Hắn không nói gì cả nhưng trong lòng rất khổ sở. Ở trong nhón hắn vẫn là người chiến thắng chung cuộc.
5 phút sau.
[Phạm Phạn Phạn: @ Lâm ưu sầu Vậy buổi tối ông thế nào? Quay lại công ty tiếp tục tăng ca sao? 】
【Lâm ưu sầu: Tôi đi bắt vợ tôi trở về. ]
[Phạm Phạn Phạn: Vậy nhân tiện nói vợ tôi uống rượu ít đi. 】
【Hoắc bá tổng: Nhân tiện nói với vợ tôi rằng tôi còn hai giờ nữa tan làm. 】
【Sầm lão đại: Nhân tiện nói với vợ tôi, nhớ mặc áo khoác, váy không ấm. 】
【Lâm ưu sầu: Cút. ]
[Phạm Phạn Phạn: lêu lêu lêu. ]
【Hoắc bá tổng: lêu lêu lêu. 】
【Sầm lão đại: lêu lêu lêu.]4
Trong phòng riêng đầy những chai rỗng, Nghiêm Nhân Chư sắc mặt không thay đổi, Sầm Tịnh sắp bất tỉnh.
"..."
"Đừng nhìn tôi, nhanh chóng tìm chồng tới đón." Tạ Nghiên thấy Nghiêm Nhân Chư bối rối nhìn mình, "Anh cũng say?"
"Tôi vẫn có thể uống." Nghiêm Nhân Chư uống thêm một ngụm.
"Lâm Tuyên và Hàn Mạt Mạt anh thích ai?" Tạ Nghiên lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị để cho Hoắc Duyên Niên nói với Sầm tổng rằng vợ anh ta say.
"Lâm bạo quân!"
"Có vẻ như say rồi. Không say chắc chắn sẽ không nói ra điều này." Lăng Hi uống nước nhiều muốn đi tiểu, "Tôi đi vào nhà vệ sinh một lát."
"Tôi cũng đi. "Tạ Nghiên thấy Hoắc Duyên Niên đã trả lại tin nhắn, biết anh ấy nhất định sẽ thông báo cho Sầm tổng, vì vậy cùng Lăng Hi đi ra ngoài.
Đây là địa bàn của Nghiêm Nhân Chư. Chắc chắn sẽ không xảy ra tai nạn gì. Tạ Nghiên và Lăng Hi được phục vụ đưa tới nhà vệ sinh. Trên đường đi, Tạ Nghiên đi qua khu vực phòng xông hơi khô và nhìn thấy một người đàn ông mặc áo choàng tắm giấu máy ảnh trong quần áo.
"Vị khách ở đằng kia giấu camera bên trong, bên trong hẳn là không thể mang theo camera đi?"
Phục vụ vừa nghe xong liền nói với quản lý, một vài người đàn ông ăn mặc như nhân viên bảo vệ đi vào bắt lấy người. Anh ta là một tay săn ảnh và muốn chụp ảnh người khác ngoại tình.
"Ai ngoại tình?" Lăng Hi tò mò hỏi.
"Người ngoại tình là ai? Tôi không quen biết người đó." Tay săn ảnh bị lôi đi báo cảnh sát, phục vụ ở lại cũng không hiểu.
"Sốm biết thế tôi đã hỏi thêm vài câu, quên đi, tôi gần như nghẹn chết rồi." Lăng Hi bước nhanh về nhà vệ sinh.
Một lúc sau, hai người đi ra, Tạ Nghiên đi rửa mặt, uống quá nhiều bia, không say nhưng mặt có chút đỏ, sợ Hoắc Duyên Niên nhìn thấy.
Khi rẽ vào góc cuối cùng thì nhìn thấy cửa phòng mở ra, cảm thấy kỳ quái,hai người bước tới, trên ghế có một người đàn ông mặc vest đã đè Nghiêm Nhân Chư say rượu hôn đến sắc lửa tràn trề.
"Lâm tổng thật sự đã giết tới."
"May mà đồ chuyển phát nhanh đã bị đem đi ném, hôm nay Nghiêm thiếu có thể trốn thoát."
Đúng lúc hai người vừa định nhắc nhở thì hai người đang hôn liền nhanh chóng đánh nhau. Cũng không thể nói là đánh, hai người họ chỉ lăn lộn trên mặt đất vài lần, trên mặt Lâm tổng có thêm một dấu tây, và cằm của Nghiêm Nhân Chư bị cắn.
"Anh mẹ nó mới là tiểu thư, Lâm bạo quân anh có bản lĩnh hung dữ vời tôi, nhưng không có khả năng đánh tôi?" Nghiêm Nhân Chư say rượu kéo cổ áo của Lâm Tuyên hét đến mắt đỏ bừng.
"Nghiêm Nhân Chư, em có bản lĩnh làm, nhưng không có bản lĩnh nhận?" Lâm Tuyên khó chịu, đẩy Nghiêm Nhân Chư ra và đi về phía người phụ nữ trên ghế sô pha. "Lại tìm một người khác thay thế Hàn Mạt Mạt.? "
Hai ba câu nói, Tạ Nghiên và Lăng Hi đã hiểu.
"Lâm tổng! Anh hiểu lầm rồi! Đó là vợ của Sầm tồng, là một người đàn ông! Chỉ là thích mặc quần áo của phụ nữ!" Hai người vội vàng ngăn cản Lâm tổng, một người đưa Sầm Tịnh đi.
"Đừng động vào tôi, để tôi tiếp tục ngủ." Sầm Tịnh bị đụng chạm lẩm bẩm rồi lại ngã xuống.
Nhưng giọng nói đó đủ để chứng minh giới tính của Sầm Tịnh.
Bầu không khí đóng băng.
Tạ Nghiên nháy mắt với Lăng Hi hai người kéo Sầm Tịnh rời khỏi phòng riêng, để lại một không gian riêng cho Lâm và Nghiêm.
Sầm tổng không mất nhiều thời gian đến đón mọi người, Tạ Nghiên và Lăng Hi nhìn nhau, về nhà thôi.
Buổi tối Tạ Nghiên và Hoắc Duyên Niên vận động xong, Hoắc Duyên Niên đắp chăn cho Tạ Nghiên đang ngủ, mở điện thoại ra xem trước khi chuẩn bị đi ngủ.
[Nhóm thảo luận đổi mới kế hoạch làm việc]
[Lâm ưu sầu: Ai trong số các người ai viết kiểm điểm cho tôi tham khảo một chút? ]
[Phạm Phạn Phạn: Hahaha, ông cũng có ngày hôm nay. Bao nhiêu từ? Tôi đã nghe Lăng Lăng nói, có hay không 10.000 từ?? 】
【Lâm ưu sầu: 800. ]
[Phạm Phạn Phạn:???? 】
【Phạm Phạn Phạn: Ông không xứng ở trong nhóm của chúng tôi, cút đi, Lâm rác rưỡi. 】
Những nhân viên mỗi ngày bận rộn làm thêm giờ ở Hoắc thị có thể dựa vào cái gì để giải tỏa được tâm lý buồn chán, thì phải nói chính là vị tổng giám đốc của công ty Phi Thiên đang hot gần đây.
Thời gian trước, có tin tức về tình yêu đích thực của Bộ tổng đi đến khoa phụ sản khám bệnh, và có thông tin xác nhận cô gái đó đã có thai một tháng.
Mới đầu nhìn vào ai cũng coi là tầm phào, ai ngờ ảnh thật của cô ta đã bị lộ ra ngoài, nhân viên Hoắc thị nhận ra đó là Hàn Mạt Mạt, thư ký cũ của Hoắc tổng.
Vì vậy, mọi người càng ngày càng chú ý đến vấn đề này, và tin tức cũng càng nhiều. Cái gì mà Bộ tổng đêm khuya nào cũng hẹn hò với một người mẫu nam. Sáng sớm hắn ra khỏi nơi ở của minh tinh đó. Ngay khi tin tức vừa ra, Hàn Mạt Mạt ở đằng kia bị chụp ảnh một mình khóc lóc đi khám thai.
Bộ Lệ Tình luôn có nhiều tin tức yêu đương, paparazzi rất thích chụp choẹt. Mặc dù Hàn Mạt Mạt đã ở bên cạnh anh từ lâu, nhưng nhiều người không đồng tình, không có nhiều người đứng về phía Hàn Mạt Mạt.
Hôm trước, có một tay săn ảnh đã chụp được một bức ảnh Hàn Mạt Mạt và ông Bộ gặp nhau, và đêm đó ông Bộ đã đặt phòng tiệc của khách sạn năm sao, đoán rằng Hàn Mạt Mạt và Bộ Lệ Tình chuyện tốt sắp đến.
Đương nhiên, Tạ Nghiên sẽ không bỏ lỡ những câu chuyện phiếm về hai người bọn họ, mấy ngày nay anh đều ở Hoắc thị và thường xuyên trao đổi chuyện phiếm với các nhân viên.
Có Tạ Nghiên ở đây tâm trạng của Hoắc Duyên Niên rất tốt, các nhân viên Hoắc thị tăng ca cũng cảm thấy bớt dày vò hơn.
"Bộ Lệ Tình trông không giống người dễ bị Hàn Mạt Mạt dắt mũi." Tạ Nghiên tắt điện thoại và ngồi trên ghế sô pha trong phòng làm việc của Hoắc Duyên Niên.
"Em thật biết rõ về anh ta?" Hoắc Duyên Niên đang chuẩn bị đi họp, nghe thấy lời này, bình dấm bị lật, anh ta lập tức từ cửa trở về.
"Em không hiểu gì cả, Bộ Lệ Tình? Là ai nghe quen quen?" Mong muốn sống sót của Tạ Nghiên online. Anh ngồi Hoắc Duyên Niên đứng, anh ôm eo ai đó lấy lòng, "Đi họp đi."
Hoắc tổng cũng bận xoa tóc Tạ Nghiên rồi đi ra ngoài.
[Nhóm nghiên cứu tham công tiếc việc trị liệu (Nhóm chính tả)]
[Nghiêm Nhân Chư: @ Tất cả buổi tối các thành viên đi hát cùng nhau à? 】
[Thám tử Tạ: Tăng ca với chồng. 】
【Lăng Hi Hi: Đang tăng ca như chó đây. 】
【Mặc đồ nữ: Tôi rảnh rỗi! Nhưng tôi đi ra ngoài một mình với đàn ông, chồng tôi sẽ ghen, đủ ba người thì tôi có thể đi.]
Tạ Nghiên trả lời xong tin nhắn, Lăng Hi đã gửi cho anh và gửi nhiều dấu chấm than liên tiếp, nói rằng Nghiêm Nhân Chư chủ động hẹn bọn họ. Phải biết 99 tin nhắn được nhắn khi nhóm được thành lập, chỉ có hai cái là của Nghiêm Nhân Chư.
[Lăng Hi Hi: Nghiêm thiếu? Nếu có điều gì nói thẳng, mọi người sẽ giúp đỡ.]
Khi lời của Lăng Hi nói ra, Nghiêm Nhân Chư đã im lặng một lúc lâu trước khi nói ra sự thật.
[Nghiêm Nhân Chư: Tôi vừa tháo chuyển phát nhanh của Lâm Tuyên. Đó là một bộ đồ hầu gái màu hồng có ren...]
[Nghiêm Nhân Chư: Anh ấy nói rằng tối nay anh ấy sẽ tăng ca... Vậy thì tôi...]
[Lăng Hi Hi: Lành ít dữ nhiều. ]
[Mặc đồ nữ: Hả? Ren hồng? Nhìn thì không đẹp, ăn mặc thoải mái kiểu này cũng có thể khoe được vòng eo và đôi chân gầy. (Maid quần áo.jpg)]
Cả nhóm lại im lặng, Lăng Hi tiếp tục chọc riêng Tạ Nghiên và nói rằng anh ấy cảm thấy rằng thằng cha mặc quần áo phụ nữ được thêm vào nhóm để đổi mới kế hoạch làm việc của họ.
Giờ đây tất cả những người bạn nhỏ thống nhất, ân oán đều bị xóa sổ, đồng bọn gặp khó khăn, mọi người đều giúp đỡ. Lăng Hi pha một tách cà phê và bắt đầu chế độ tham công tiếc việc, cố gắng tan làm sớm. Tạ Nghiên không còn cách nào khác ngoài việc dỗ dành Hoắc Duyên Niên, tạm thời bỏ rơi đứa con ba tuổi ở Hoắc thị.
8h30 tối, cả 4 người trong nhóm lần đầu tiên đông đủ.
Câu lạc bộ được Nghiêm Nhân Chư lựa chọn, anh ta nói sẽ an toàn hơn vì ở đây có cổ phần của anh ta, ngay cả khi Lâm Tuyên giết qua, anh ta cũng có thể chạy trốn kịp thời.
Trong phòng VIP chỉ có bốn người ngồi, trên bàn có trái cây và trà. Cùng một hộp vải màu hồng được lấy ra ngoài từ hộp chuyển phát nhanh.
"Người anh em, anh đang ngồi trên váy của tôi." Sâm Tịnh người mặc quần áo phụ nữ, có cùng họ với chồng mình, cả hai đều họ Sầm. Hôm nay anh ấy mặc một chiếc váy loang màu caramel.
Nghiêm Nhân Chư nhìn Sầm Tịnh có chút không nói nên lời, tránh sang một bên một cách máy móc.
"Anh định làm gì với thứ này?"
Mặc dù nói anh ta rất khổ sở, nhưng nhìn thấy thì không gầy chút nào, da dẻ củng hồng hào, ngoại trừ vết rách ở khóe miệng và vài dấu hôn ở sau gáy, anh hoàn toàn không nhìn thấy được thống khổ.
"Vứt nó đi." Nghiêm Nhân Chư trả lời thẳng thừng.
"Vậy thì để chồng anh viết bản kiểm điểm 3000 từ!" Lăng Hi nói tiếp, "Nghiêm thiếu, anh phải mạnh dạn một chút, anh nghĩ xem trước đây anh là ai? Là đàn ông? Đi ra ngang ngược hoành hành, anh như thế này thật không giống ông chủ mà tôi từng biết. "
Tạ Nghiên khoác tay Lăng Hi riêng tư để nhắc nhở anh ta.
"Rốt cuộc củng là lần đầu tiên, viết 800 đi? Học sinh cấp hai cũng phải viết 800 chữ, không thể ít hơn." Lăng Hi không nhận ra ý của Tạ Nghiên.
"Tôi chưa gặp chồng anh, nhưng tôi không nghĩ khẩu vị của chồng anh không quá tốt, điều này thực sự là quá khó coi." Sầm Tĩnh dùng ngón tay út móc quần áo trong hộp ra, chậc một tiếng.
Mọi người tự động che chắn Sầm Tịnh, giúp Nghiêm Nhân Chư nghĩ cách, giả vờ đáng thương, giả giận, giả bệnh, Nghiêm Nhân Chư đều từ chối. Anh đã thử tất cả, nhưng hậu quả vẫn phải chịu.
Cuối cùng nhất trí quyết định, đi uông rượu, uống say cái gì cũng không biết, sáng hôm sau lại trở thành một hảo hán.
Sầm Tịnh tửu lượng giỏi cùng Nghiêm Nhân Chư đi uống rượu. Hôm sau Lăng Hi phải đi làm không thể uống rượu. Tạ Nghiên đã bị Hoắc Duyên Niên thông báo nói khi anh say anh sẽ đùa giỡn lưu manh. Nhưng Tạ Nghiên không tin vào điều đó, Tạ Nghiên không muốn uống và lấy một lon bia để chơi.
Bên kia, nhóm của vài bá tổng lóe lên.
[Nhóm thảo luận đổi mới kế hoạch làm việc]
[Phạm Phạn Phạn: Ghen tị với lão Lâm có thể về nhà chơi mà không cần tăng ca. 】
【Phạm Phạn Phạn: Tăng ca khiến tôi đau đầu. Tồi tệ nhất là tôi tăng ca thì vợ tôi lại tăng ca. Vợ tôi không tăng ca thỉ tôi tăng ca. 】
【Phạm Phạn Phạn: Tôi vẫn ghen tị với lão Hoắc, đi học thôi mà còn muốn vợ đi cùng bah bah bah. 】
[Phạm Phạn Phạn: Tổng kết thì lão Sầm thảm nhất, vợ không tăng ca thì chủ động đóng tiệm, nhưng bản thân lão Sầm, cũng không rảnh đâu hahaha. ]
[Sầm lão đại:...]
[Hoắc bá tổng: Câm miệng. 】
【Lâm ưu sầu: Hô. ]
[Phạm Phạn Phạn: yo, lão Lâm như thế nào còn rảnh xem tin nhóm? Có phải do chuyển phát nhanh không giao đủ hàng? ]
[Lâm ưu sầu: Vợ của các người đã đem vợ tôi đi giấu. 】
【Hoắc bá tổng: Rõ ràng là vợ của ông xúi giục vợ tôi đi chơi, đừng cố đánh tráo khái niệm. ]
[Phạm Phạn Phạn: Chết tiệt, vợ tôi có thời gian đi cùng người khác, nhưng lại không đến tìm tôi, thật tức chết mà, tuyệt giao 5 phút."1
Sầm tổng ở sau điện thoại không nói chuyện, vợ hắn thì rảnh nhưng chưa bao giờ cùng hắn tăng ca, kể cả khi hắn nghỉ, vợ cũng có thể quên hắn chạy ra ngoài du lịch một mình. Hắn không nói gì cả nhưng trong lòng rất khổ sở. Ở trong nhón hắn vẫn là người chiến thắng chung cuộc.
5 phút sau.
[Phạm Phạn Phạn: @ Lâm ưu sầu Vậy buổi tối ông thế nào? Quay lại công ty tiếp tục tăng ca sao? 】
【Lâm ưu sầu: Tôi đi bắt vợ tôi trở về. ]
[Phạm Phạn Phạn: Vậy nhân tiện nói vợ tôi uống rượu ít đi. 】
【Hoắc bá tổng: Nhân tiện nói với vợ tôi rằng tôi còn hai giờ nữa tan làm. 】
【Sầm lão đại: Nhân tiện nói với vợ tôi, nhớ mặc áo khoác, váy không ấm. 】
【Lâm ưu sầu: Cút. ]
[Phạm Phạn Phạn: lêu lêu lêu. ]
【Hoắc bá tổng: lêu lêu lêu. 】
【Sầm lão đại: lêu lêu lêu.]4
Trong phòng riêng đầy những chai rỗng, Nghiêm Nhân Chư sắc mặt không thay đổi, Sầm Tịnh sắp bất tỉnh.
"..."
"Đừng nhìn tôi, nhanh chóng tìm chồng tới đón." Tạ Nghiên thấy Nghiêm Nhân Chư bối rối nhìn mình, "Anh cũng say?"
"Tôi vẫn có thể uống." Nghiêm Nhân Chư uống thêm một ngụm.
"Lâm Tuyên và Hàn Mạt Mạt anh thích ai?" Tạ Nghiên lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị để cho Hoắc Duyên Niên nói với Sầm tổng rằng vợ anh ta say.
"Lâm bạo quân!"
"Có vẻ như say rồi. Không say chắc chắn sẽ không nói ra điều này." Lăng Hi uống nước nhiều muốn đi tiểu, "Tôi đi vào nhà vệ sinh một lát."
"Tôi cũng đi. "Tạ Nghiên thấy Hoắc Duyên Niên đã trả lại tin nhắn, biết anh ấy nhất định sẽ thông báo cho Sầm tổng, vì vậy cùng Lăng Hi đi ra ngoài.
Đây là địa bàn của Nghiêm Nhân Chư. Chắc chắn sẽ không xảy ra tai nạn gì. Tạ Nghiên và Lăng Hi được phục vụ đưa tới nhà vệ sinh. Trên đường đi, Tạ Nghiên đi qua khu vực phòng xông hơi khô và nhìn thấy một người đàn ông mặc áo choàng tắm giấu máy ảnh trong quần áo.
"Vị khách ở đằng kia giấu camera bên trong, bên trong hẳn là không thể mang theo camera đi?"
Phục vụ vừa nghe xong liền nói với quản lý, một vài người đàn ông ăn mặc như nhân viên bảo vệ đi vào bắt lấy người. Anh ta là một tay săn ảnh và muốn chụp ảnh người khác ngoại tình.
"Ai ngoại tình?" Lăng Hi tò mò hỏi.
"Người ngoại tình là ai? Tôi không quen biết người đó." Tay săn ảnh bị lôi đi báo cảnh sát, phục vụ ở lại cũng không hiểu.
"Sốm biết thế tôi đã hỏi thêm vài câu, quên đi, tôi gần như nghẹn chết rồi." Lăng Hi bước nhanh về nhà vệ sinh.
Một lúc sau, hai người đi ra, Tạ Nghiên đi rửa mặt, uống quá nhiều bia, không say nhưng mặt có chút đỏ, sợ Hoắc Duyên Niên nhìn thấy.
Khi rẽ vào góc cuối cùng thì nhìn thấy cửa phòng mở ra, cảm thấy kỳ quái,hai người bước tới, trên ghế có một người đàn ông mặc vest đã đè Nghiêm Nhân Chư say rượu hôn đến sắc lửa tràn trề.
"Lâm tổng thật sự đã giết tới."
"May mà đồ chuyển phát nhanh đã bị đem đi ném, hôm nay Nghiêm thiếu có thể trốn thoát."
Đúng lúc hai người vừa định nhắc nhở thì hai người đang hôn liền nhanh chóng đánh nhau. Cũng không thể nói là đánh, hai người họ chỉ lăn lộn trên mặt đất vài lần, trên mặt Lâm tổng có thêm một dấu tây, và cằm của Nghiêm Nhân Chư bị cắn.
"Anh mẹ nó mới là tiểu thư, Lâm bạo quân anh có bản lĩnh hung dữ vời tôi, nhưng không có khả năng đánh tôi?" Nghiêm Nhân Chư say rượu kéo cổ áo của Lâm Tuyên hét đến mắt đỏ bừng.
"Nghiêm Nhân Chư, em có bản lĩnh làm, nhưng không có bản lĩnh nhận?" Lâm Tuyên khó chịu, đẩy Nghiêm Nhân Chư ra và đi về phía người phụ nữ trên ghế sô pha. "Lại tìm một người khác thay thế Hàn Mạt Mạt.? "
Hai ba câu nói, Tạ Nghiên và Lăng Hi đã hiểu.
"Lâm tổng! Anh hiểu lầm rồi! Đó là vợ của Sầm tồng, là một người đàn ông! Chỉ là thích mặc quần áo của phụ nữ!" Hai người vội vàng ngăn cản Lâm tổng, một người đưa Sầm Tịnh đi.
"Đừng động vào tôi, để tôi tiếp tục ngủ." Sầm Tịnh bị đụng chạm lẩm bẩm rồi lại ngã xuống.
Nhưng giọng nói đó đủ để chứng minh giới tính của Sầm Tịnh.
Bầu không khí đóng băng.
Tạ Nghiên nháy mắt với Lăng Hi hai người kéo Sầm Tịnh rời khỏi phòng riêng, để lại một không gian riêng cho Lâm và Nghiêm.
Sầm tổng không mất nhiều thời gian đến đón mọi người, Tạ Nghiên và Lăng Hi nhìn nhau, về nhà thôi.
Buổi tối Tạ Nghiên và Hoắc Duyên Niên vận động xong, Hoắc Duyên Niên đắp chăn cho Tạ Nghiên đang ngủ, mở điện thoại ra xem trước khi chuẩn bị đi ngủ.
[Nhóm thảo luận đổi mới kế hoạch làm việc]
[Lâm ưu sầu: Ai trong số các người ai viết kiểm điểm cho tôi tham khảo một chút? ]
[Phạm Phạn Phạn: Hahaha, ông cũng có ngày hôm nay. Bao nhiêu từ? Tôi đã nghe Lăng Lăng nói, có hay không 10.000 từ?? 】
【Lâm ưu sầu: 800. ]
[Phạm Phạn Phạn:???? 】
【Phạm Phạn Phạn: Ông không xứng ở trong nhóm của chúng tôi, cút đi, Lâm rác rưỡi. 】
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất