Chương 25
“Ngươi thực quá là tri kỷ, biểu đệ August.” Edward đứng lên, “Xin lỗi, không gian ta đến hiện tại vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, e không có cách nào khỏe mạnh như các tiên sinh nữ sĩ, tinh thần gấp trăm lần xem trò diễn xuất này.”
“Thân thể của ngài quan trọng nhất.”
Các quý tộc dồn dập biểu thị quan tâm sức khỏe của vương trữ, hầu tước Kantra vội vàng tiến lên đi tới bên người Edward, tách cánh tay August đỡ lấy Edward.
“Tay của ngài thật lạnh!” Hắn đầy mặt lo lắng, “Ta đến dìu ngài đi nghỉ ngơi.”
“Xin ngươi cần phải lưu lại, hầu tước Kantra.” Edward mỉm cười từ chối hắn cùng đi, “Hiện tại nhân vật chính là những đứa trẻ đứng ngoài cửa, đừng bởi vì ta mà lạnh nhạt bọn chúng, nếu không ta vô cùng hổ thẹn.”
Edward thuận thế đẩy ra tay hầu tước Kantra, đi tới đứng trên vũ đài nhìn thẳng từng đứa bé ngay trước mặt, bọn chúng theo thứ tự cùng nắm tay, tiếp đó bọn chúng hành lễ cùng thăm hỏi, lại hôn lên trán của từng người một, lúc này mới đứng cùng August và mấy vị người hầu cùng nhau rời đi lễ đường.
Edward được một tu sĩ dắt tới gian phòng trên tầng cao nhất, trong phòng đã thắp sáng dạ minh châu, phun lên nước hoa, ánh lửa trong lò sưởi thiêu đốt dồi dào, trên giường lớn đã bày áo ngủ sạch sẽ.
Lẽ nào thật sự chỉ là muốn ta đi nghỉ ngơi? Edward trong lòng nghi hoặc, có điều cũng không biểu hiện ra ngoài, chỉ là dưới sự trợ giúp của người hầu cởi lễ phục, đổi áo ngủ, nằm trên giường.
Lại qua mấy phút, gian phòng đột nhiên truyền đến tiếng mở cửa, mà âm thanh này cũng không giống từ cửa lớn phòng ngủ truyền đến. Edward theo phương hướng âm thanh nhìn lại, phát hiện giấy hoa văn hoa lệ dán trên tường xuất hiện một cánh cửa, mà trước đó y hoàn toàn không phát hiện nơi này có huyền cơ.
Nam tử giáo chủ một thân trường bào màu đen đứng ở cửa, thấy Edward ngẩng đầu lên, lập tức cúi người chào: “Chào buổi tối, điện hạ.”
Edward khép sách lại, lạnh lùng gật gật đầu: “Chào buổi tối, giáo chủ.” Y nhận ra thân phận người đàn ông này, hắn là trợ thủ đại giáo chủ Francis, tương ứng đại giáo thủ tịch giáo chủ Alex thành Dalas.
“Quấy rầy ngài nghỉ ngơi, thực sự là vạn phần xin lỗi.” Giáo chủ Alex lấy một loại không cho người khác áp lực tốc độ chậm rãi đi tới trước mặt Edward, “Không biết ngài có nguyện ý tha thứ ta đã vô lễ hay không?”
“Mời ngồi xuống đi.” Edward nói, “Ta không muốn để cho người khác cho rằng ta ngạo mạn tẻ nhạt.”
Giáo chủ Alex ở trước mặt Edward ngồi xuống ghế: “Đợi lát nữa các hạ August cũng tới, có điều hiện tại, xin cho phép ta trước tiên vì ngài giới thiệu một chút tình huống.”
Hắn sắp xếp dòng suy nghĩ, mở miệng nói: “Điện hạ, ngài biết quý tộc làm sao sản sinh không?”
Edward nheo mắt lại: “Cần ta phải vì ngươi phổ cập tri thức trình tự sắc phong tước vị sao, giáo chủ đại nhân?”
Giáo chủ Alex làm bộ không nghe trong lời nói Edward đầy trào phúng, nói tiếp: “Orgona trên đời đã cho con người nhiều thiên phú, rất không công bằng, bách tính phổ thông, mặc kệ tiêu tốn bao nhiêu nhân lực vật lực, vẫn khó có thể thăng cấp, mà một người quý tộc, từ khi sinh ra lớn lên, so với người bình thường càng có thực lực. Đại lục Salman là nơi thần thượng cổ ngã xuống, chịu nguyền rủa, dã thú hoành hành. Mọi người vì sinh tồn, nhất định phải đoàn kết cùng nhau mạnh mẽ đấu tranh với động vật ăn thịt khát máu, mà bên trong những cá thể nhỏ này, thực lực mạnh mẽ nhất phải được mọi người tôn trọng, bọn họ trả giá nhiều nhất, có tư cách hưởng thụ đãi ngộ tốt nhất, ở thời cổ, là đồ ăn cùng á thú nhân, dần dần, khi tài nguyên càng ngày càng nhiều, sinh hoạt càng ngày càng giàu có, liền xuất hiện xã hội phân chia giai cấp, mà thú nhân thực lực mạnh mẽ cùng á thú nhân trở thành quý tộc, người bình thường lại cung dưỡng quý tộc bình dân. Vì thế, chúng ta hiện tại chống đỡ toàn bộ trật tự xã hội, là thú nhân năng lực chênh lệch to lớn. Bình dân cần quý tộc bảo vệ, chỉ có thể mặc cho quý tộc được hưởng các loại đặc quyền.”
Edward nói: “Này rất công bằng, trong lịch sử, mỗi lần phát sinh chiến tranh, quý tộc đều làm gương cho binh sĩ.”
“Không, điều này không công bằng.” Giáo chủ Alex phản bác, “Quý tộc làm gương cho binh sĩ, đúng là vẻ đẹp phẩm chất đáng giá ca tụng tán dương, thế nhưng điều này cũng không phải là lý do có thể đem người chia làm ba bảy loại.”
“Ở Kaz Bert, không có ai đem người chia làm ba bảy loại.” Edward nói, “Hi vọng giáo chủ Alex không nên quên, hiến pháp đế quốc Kaz Bert quy định, trong đế quốc tất cả các công dân hợp pháp, đều hưởng thụ bình đẳng pháp luật bảo vệ.”
“Ngài tin sao?” Giáo chủ Alex hỏi ngược lại, “Ngài thật sự tin sao, ở quốc gia này, người người bình đẳng, không có ai hưởng thụ đặc quyền, không có ai chịu ức hiếp nhưng không được bảo vệ, không có ai hơn người một bậc, tùy ý chà đạp tôn nghiêm người khác. Ngài tự vấn lòng, quý tộc được hưởng, thật sự xứng với trả giá của bọn họ sao?”
Edward trong lòng linh cảm mãnh liệt. Quốc vương và chính phủ vẫn trong bóng tối tranh quyền đoạt lợi, chế độ quân chủ cùng giai cấp quý tộc có bảo lưu hay không vẫn là vấn đề chính trị vô cùng kiêng kỵ, lấy thân phận giáo chủ Alex, hắn nói ra những lời này, bị người không có tâm nghe được, hoàn toàn có thể lấy tội phản quốc mà bắt sống.
Giáo chủ Alex nhìn ra trong mắt Edward có cảnh giác, thản nhiên cười nói: “Không ít bình dân nghĩ đến chế độ quốc gia, vì giai cấp quý tộc tồn tại mà cảm thấy bất mãn bất bình.”
“Tại sao bọn họ bất bình?”
“Hiện tại quốc gia của chúng ta xác thực có vẻ rất thanh bình.” Alex giáo chủ nói, “Thế nhưng quốc vương bệ hạ chính là đang đánh vỡ phần thanh bình này. Ông ta nỗ lực lợi dụng quân đội thu hồi quyền lợi, bởi vậy ông ta nâng lên thân phận quân nhân, tăng cường phí quân chi, đồng thời nóng lòng muốn thử, dự định khởi xướng một cuộc chiến tranh. Hoặc là cùng hàng xóm chúng ta, đế quốc Scandinavia, dù sao trượng phu công chúa Deborah thân vương Hala Senson đến từ nơi đó, tương lai một ngày nào đó, vương trữ bị sát hại, mà hắc thủ hậu trường đến từ đế quốc Scandinavia, bởi vì bọn họ mưu toan thông qua khống chế vương vị người thừa kế thứ hai công chúa Deborah khống chế đế quốc Kaz Bert. Hay là cùng mẫu thân ngài, đến từ vương hậu gia tộc Aboulous, vương hậu dã tâm quá lớn, gia tộc Lancaster rất nhiều kẻ địch lai vãng, mưu toan lật đổ quốc vương, chính mình độc chưởng quyền to.”
“Ông muốn ngăn cản chiến tranh?” Edwad hỏi.
“Không phải ta, mà là chúng ta.” Giáo chủ Alex khiêm tốn cười nói, “Không chỉ là cuộc chiến tranh này, mục đích căn bản nhất, là thay đổi quốc gia.”
“Có ý gì?”
“Chúng ta chỉ là muốn đem quốc gia ngược lại với ý đồ của quốc vương.”
“Cộng hòa dân chủ?” Edward nhíu mày, cho dù y không phải vương trữ chân chính, thế nhưng hơn 20 năm đến từ giáo dục vương thất khiến y đối với lời nói của giáo chủ Alex phản cảm đến cực điểm, “Các người nghĩ muốn lật đổ gia tộc Lancaster, các người đây là phản quốc!”
“Không phải…” Giáo chủ Alex giải thích, thế nhưng Edward ngắt lời hắn.
“Ta nghĩ ông từ chỗ August các hạ nghe nói gì đó, thế nhưng y nhất định đã quên đem câu nói này nói cho ông.” Edward đứng lên, từ trên cao nhìn xuống hắn, “Ta có lẽ sẽ phản bội quốc vương, thế nhưng ta chắc chắn sẽ không phản bội vương trữ chân chính. Mặc kệ hiện tại ta gặp cái gì, ta không muốn cùng người khác thông đồng, đi trộm lấy quốc gia tương lai sẽ thuộc về hắn!”
“Thế nhưng người chống đỡ quý tộc đã không còn tồn tại.” Âm thanh August truyền tới, “Quốc gia tất nhiên hướng tới chế độ ‘Cộng hòa dân chủ’.”
“Ngươi có ý gì?” Edward cau mày nói.
“Alex, cứ giao sự tình này cho ta đi.” August đi tới, giáo chủ Alex gật gật đầu, hướng về Edward cúi người thật sâu, từ cánh cửa đó rời đi.
“Điện hạ.” August ở trước mặt Edward ngồi xuống, “Ngài muốn biết, đời trước của ta đến cùng là chết như thế nào không?”
“Thân thể của ngài quan trọng nhất.”
Các quý tộc dồn dập biểu thị quan tâm sức khỏe của vương trữ, hầu tước Kantra vội vàng tiến lên đi tới bên người Edward, tách cánh tay August đỡ lấy Edward.
“Tay của ngài thật lạnh!” Hắn đầy mặt lo lắng, “Ta đến dìu ngài đi nghỉ ngơi.”
“Xin ngươi cần phải lưu lại, hầu tước Kantra.” Edward mỉm cười từ chối hắn cùng đi, “Hiện tại nhân vật chính là những đứa trẻ đứng ngoài cửa, đừng bởi vì ta mà lạnh nhạt bọn chúng, nếu không ta vô cùng hổ thẹn.”
Edward thuận thế đẩy ra tay hầu tước Kantra, đi tới đứng trên vũ đài nhìn thẳng từng đứa bé ngay trước mặt, bọn chúng theo thứ tự cùng nắm tay, tiếp đó bọn chúng hành lễ cùng thăm hỏi, lại hôn lên trán của từng người một, lúc này mới đứng cùng August và mấy vị người hầu cùng nhau rời đi lễ đường.
Edward được một tu sĩ dắt tới gian phòng trên tầng cao nhất, trong phòng đã thắp sáng dạ minh châu, phun lên nước hoa, ánh lửa trong lò sưởi thiêu đốt dồi dào, trên giường lớn đã bày áo ngủ sạch sẽ.
Lẽ nào thật sự chỉ là muốn ta đi nghỉ ngơi? Edward trong lòng nghi hoặc, có điều cũng không biểu hiện ra ngoài, chỉ là dưới sự trợ giúp của người hầu cởi lễ phục, đổi áo ngủ, nằm trên giường.
Lại qua mấy phút, gian phòng đột nhiên truyền đến tiếng mở cửa, mà âm thanh này cũng không giống từ cửa lớn phòng ngủ truyền đến. Edward theo phương hướng âm thanh nhìn lại, phát hiện giấy hoa văn hoa lệ dán trên tường xuất hiện một cánh cửa, mà trước đó y hoàn toàn không phát hiện nơi này có huyền cơ.
Nam tử giáo chủ một thân trường bào màu đen đứng ở cửa, thấy Edward ngẩng đầu lên, lập tức cúi người chào: “Chào buổi tối, điện hạ.”
Edward khép sách lại, lạnh lùng gật gật đầu: “Chào buổi tối, giáo chủ.” Y nhận ra thân phận người đàn ông này, hắn là trợ thủ đại giáo chủ Francis, tương ứng đại giáo thủ tịch giáo chủ Alex thành Dalas.
“Quấy rầy ngài nghỉ ngơi, thực sự là vạn phần xin lỗi.” Giáo chủ Alex lấy một loại không cho người khác áp lực tốc độ chậm rãi đi tới trước mặt Edward, “Không biết ngài có nguyện ý tha thứ ta đã vô lễ hay không?”
“Mời ngồi xuống đi.” Edward nói, “Ta không muốn để cho người khác cho rằng ta ngạo mạn tẻ nhạt.”
Giáo chủ Alex ở trước mặt Edward ngồi xuống ghế: “Đợi lát nữa các hạ August cũng tới, có điều hiện tại, xin cho phép ta trước tiên vì ngài giới thiệu một chút tình huống.”
Hắn sắp xếp dòng suy nghĩ, mở miệng nói: “Điện hạ, ngài biết quý tộc làm sao sản sinh không?”
Edward nheo mắt lại: “Cần ta phải vì ngươi phổ cập tri thức trình tự sắc phong tước vị sao, giáo chủ đại nhân?”
Giáo chủ Alex làm bộ không nghe trong lời nói Edward đầy trào phúng, nói tiếp: “Orgona trên đời đã cho con người nhiều thiên phú, rất không công bằng, bách tính phổ thông, mặc kệ tiêu tốn bao nhiêu nhân lực vật lực, vẫn khó có thể thăng cấp, mà một người quý tộc, từ khi sinh ra lớn lên, so với người bình thường càng có thực lực. Đại lục Salman là nơi thần thượng cổ ngã xuống, chịu nguyền rủa, dã thú hoành hành. Mọi người vì sinh tồn, nhất định phải đoàn kết cùng nhau mạnh mẽ đấu tranh với động vật ăn thịt khát máu, mà bên trong những cá thể nhỏ này, thực lực mạnh mẽ nhất phải được mọi người tôn trọng, bọn họ trả giá nhiều nhất, có tư cách hưởng thụ đãi ngộ tốt nhất, ở thời cổ, là đồ ăn cùng á thú nhân, dần dần, khi tài nguyên càng ngày càng nhiều, sinh hoạt càng ngày càng giàu có, liền xuất hiện xã hội phân chia giai cấp, mà thú nhân thực lực mạnh mẽ cùng á thú nhân trở thành quý tộc, người bình thường lại cung dưỡng quý tộc bình dân. Vì thế, chúng ta hiện tại chống đỡ toàn bộ trật tự xã hội, là thú nhân năng lực chênh lệch to lớn. Bình dân cần quý tộc bảo vệ, chỉ có thể mặc cho quý tộc được hưởng các loại đặc quyền.”
Edward nói: “Này rất công bằng, trong lịch sử, mỗi lần phát sinh chiến tranh, quý tộc đều làm gương cho binh sĩ.”
“Không, điều này không công bằng.” Giáo chủ Alex phản bác, “Quý tộc làm gương cho binh sĩ, đúng là vẻ đẹp phẩm chất đáng giá ca tụng tán dương, thế nhưng điều này cũng không phải là lý do có thể đem người chia làm ba bảy loại.”
“Ở Kaz Bert, không có ai đem người chia làm ba bảy loại.” Edward nói, “Hi vọng giáo chủ Alex không nên quên, hiến pháp đế quốc Kaz Bert quy định, trong đế quốc tất cả các công dân hợp pháp, đều hưởng thụ bình đẳng pháp luật bảo vệ.”
“Ngài tin sao?” Giáo chủ Alex hỏi ngược lại, “Ngài thật sự tin sao, ở quốc gia này, người người bình đẳng, không có ai hưởng thụ đặc quyền, không có ai chịu ức hiếp nhưng không được bảo vệ, không có ai hơn người một bậc, tùy ý chà đạp tôn nghiêm người khác. Ngài tự vấn lòng, quý tộc được hưởng, thật sự xứng với trả giá của bọn họ sao?”
Edward trong lòng linh cảm mãnh liệt. Quốc vương và chính phủ vẫn trong bóng tối tranh quyền đoạt lợi, chế độ quân chủ cùng giai cấp quý tộc có bảo lưu hay không vẫn là vấn đề chính trị vô cùng kiêng kỵ, lấy thân phận giáo chủ Alex, hắn nói ra những lời này, bị người không có tâm nghe được, hoàn toàn có thể lấy tội phản quốc mà bắt sống.
Giáo chủ Alex nhìn ra trong mắt Edward có cảnh giác, thản nhiên cười nói: “Không ít bình dân nghĩ đến chế độ quốc gia, vì giai cấp quý tộc tồn tại mà cảm thấy bất mãn bất bình.”
“Tại sao bọn họ bất bình?”
“Hiện tại quốc gia của chúng ta xác thực có vẻ rất thanh bình.” Alex giáo chủ nói, “Thế nhưng quốc vương bệ hạ chính là đang đánh vỡ phần thanh bình này. Ông ta nỗ lực lợi dụng quân đội thu hồi quyền lợi, bởi vậy ông ta nâng lên thân phận quân nhân, tăng cường phí quân chi, đồng thời nóng lòng muốn thử, dự định khởi xướng một cuộc chiến tranh. Hoặc là cùng hàng xóm chúng ta, đế quốc Scandinavia, dù sao trượng phu công chúa Deborah thân vương Hala Senson đến từ nơi đó, tương lai một ngày nào đó, vương trữ bị sát hại, mà hắc thủ hậu trường đến từ đế quốc Scandinavia, bởi vì bọn họ mưu toan thông qua khống chế vương vị người thừa kế thứ hai công chúa Deborah khống chế đế quốc Kaz Bert. Hay là cùng mẫu thân ngài, đến từ vương hậu gia tộc Aboulous, vương hậu dã tâm quá lớn, gia tộc Lancaster rất nhiều kẻ địch lai vãng, mưu toan lật đổ quốc vương, chính mình độc chưởng quyền to.”
“Ông muốn ngăn cản chiến tranh?” Edwad hỏi.
“Không phải ta, mà là chúng ta.” Giáo chủ Alex khiêm tốn cười nói, “Không chỉ là cuộc chiến tranh này, mục đích căn bản nhất, là thay đổi quốc gia.”
“Có ý gì?”
“Chúng ta chỉ là muốn đem quốc gia ngược lại với ý đồ của quốc vương.”
“Cộng hòa dân chủ?” Edward nhíu mày, cho dù y không phải vương trữ chân chính, thế nhưng hơn 20 năm đến từ giáo dục vương thất khiến y đối với lời nói của giáo chủ Alex phản cảm đến cực điểm, “Các người nghĩ muốn lật đổ gia tộc Lancaster, các người đây là phản quốc!”
“Không phải…” Giáo chủ Alex giải thích, thế nhưng Edward ngắt lời hắn.
“Ta nghĩ ông từ chỗ August các hạ nghe nói gì đó, thế nhưng y nhất định đã quên đem câu nói này nói cho ông.” Edward đứng lên, từ trên cao nhìn xuống hắn, “Ta có lẽ sẽ phản bội quốc vương, thế nhưng ta chắc chắn sẽ không phản bội vương trữ chân chính. Mặc kệ hiện tại ta gặp cái gì, ta không muốn cùng người khác thông đồng, đi trộm lấy quốc gia tương lai sẽ thuộc về hắn!”
“Thế nhưng người chống đỡ quý tộc đã không còn tồn tại.” Âm thanh August truyền tới, “Quốc gia tất nhiên hướng tới chế độ ‘Cộng hòa dân chủ’.”
“Ngươi có ý gì?” Edward cau mày nói.
“Alex, cứ giao sự tình này cho ta đi.” August đi tới, giáo chủ Alex gật gật đầu, hướng về Edward cúi người thật sâu, từ cánh cửa đó rời đi.
“Điện hạ.” August ở trước mặt Edward ngồi xuống, “Ngài muốn biết, đời trước của ta đến cùng là chết như thế nào không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất