Cuộc Chiến Vương Quyền

Chương 4

Trước Sau
Các thành viên vương thất trái phải trong vòng một tiếng đường ai nấy đi, Edward đứng phía sau vương hậu, đồng thời cung tiễn quốc vương rời đi. Trước khi đi, Edward theo bản năng quay đầu lại, hướng về những đệ đệ muội muội trong đội ngũ nhìn tới, không hề bất ngờ khi đối diện con mắt William. Con thú nhỏ khi thấy có người quay đầu lại nhìn hắn, lập tức nở ra nụ cười xán lạn có chút ngại ngùng. Edward cảm thấy trong lòng mềm mại, cũng mỉm cười một cái, lúc này mới tiếp tục hướng đến phía trước đi.

Vương hậu kéo tay Edward, dọc theo đường đi cười đến thân thiết hòa ái, mãi đến tận khi tiến vào phòng của mình, ngay lập tức mặt liền tối sầm xuống, nhanh chóng hất tay Edward, nhấc váy giận đùng đùng ở trước bích lô ngồi xuống ghế.

“ ‘Đệ đệ thân ái’, “ Vương hậu nhại lại giọng điệu Edward, “Ta làm sao lại không biết ngươi có một đệ đệ vậy?”

Edward không nói lời nào, trầm mặc ở trước mặt vương hậu ngồi xuống. Y biết vương hậu hiện tại chỉ là muốn phát tiết một chút, mặc kệ y nói gì, cũng đều bị bắt đến nhược điểm, răn dạy một trận, không bằng yên lặng nghe, cũng tỉnh chút khí lực.

Vương hậu cười lạnh một tiếng: “Ngươi có phải là muốn thông qua tên tạp chủng William kia giữ gìn mối quan hệ, đến đòi quyền lợi cha ngươi không? Trời ạ, xem lại thân phận của ngươi, ngươi chính là vương trữ đó, quốc vương tương lai Kaz Bert, ngươi không cần lấy lòng bất luận người nào! Khúm núm như vậy, ngươi thật làm cho ta mất mặt!”

Edward rũ mắt xuống, nhìn thảm hoa văn rườm rà dưới mặt đất. Y có thể thấy, vương hậu chỉ là thẹn quá thành giận phô trương thanh thế, bà đối với vương hậu chỉ hữu danh vô thực, không hề có sức lực, mà quốc vương đối với William nhìn với con mắt cao hơn nhiều so với các thành viên vương thất khác khiến bà cảm thấy nguy cơ cao lớn.

Một đời trước, Edward cũng không hiểu vì sao vương hậu nôn nóng đến như vậy, chỉ cảm giác mình mới phải là vương trữ danh chính ngôn thuận, William sinh ra cũng không hợp pháp, căn bản không thể kế thừa vương vị. Huống hồ cha yêu mình đến thế, làm sao có khả năng sẽ đem vương vị truyền cho người khác chứ? Mà hiện tại, y rốt cuộc có thể lý giải vương hậu hơi có chút sầu lo đến cùng nguyên nhân từ nơi nào.

Vương hậu hầu như dùng những con chữ hạ thấp đi thân phận William cùng mẹ hắn, quốc vương hoang đường, còn có Edward vô năng không hăng hái, thỉnh thoảng dùng cây quạt nhỏ mạnh mẽ gõ lên bàn, phát sinh âm thanh chói tai bộp bộp, cuối cùng mấy lần dùng sức, đã đem cây quạt bẻ gãy. Thấy Edward mất tập trung nhìn ra ngoài cửa sổ, căn bản không đem những câu này lọt vào tai.

Vương hậu lên cơn giận dữ, vứt cây quạt đi. Edward mãi đến tận khi cây quạt nhanh chóng bay đến trước mặt thì mới giật mình tỉnh lại, đột nhiên xoay đầu tránh đi, cây quạt ngay sát lỗ tai y nện ở phía sau xuống mặt đất.

“Xin lỗi, mẫu thân.” Edward thu hồi tầm mắt của mình, cúi đầu nhận sai.

Vương hậu trừng mắt nhìn y, hít hở thật sâu hòa hoãn lửa giận, qua mấy phút, mới mở miệng nói: “Không gian ngươi hiện tại đạt đến cấp mấy?”



Edward vươn tay che miệng nhẹ nhàng khụ một tiếng, nói: “Hiện tại là cấp ba trung cấp.”

Nghe được không gian đẳng cấp của Edward, vương hậu hít sâu một hơi, xem ra tựa hồ muốn nói gì đó, nhưng bà lập tức mím chặt môi lại, nắm lấy tay vịn ghế, tiếng hít thở ồ ồ phảng phất như cuồng phong trước cơn bão, trong phòng như có mây đen kéo tới.

“Orgona ở trên cao, mấy năm qua ngươi ở Samosat đều làm gì? Còn không sánh bằng cái thằng con hoang mới từ thâm sơn cùng cốc trở về!” Khóe miệng vương hậu xả ra nụ cười lạnh khinh bỉ cùng thiếu kiên nhẫn, “Vào thời điểm thành niên các con cháu quý tộc đều có thể đạt đến cấp bốn, ngươi chỉ còn có hai năm sẽ thành niên, mà hiện tại ngươi chỉ có cấp ba trung cấp, ngươi đã được hưởng thụ tài nguyên chất lượng tốt nhất toàn đế quốc. Ngươi là muốn cho vương thất trở thành trò cười cho toàn đế quốc sao?”

“Con rất xin lỗi, mẫu thân, sau này con sẽ cố gắng nỗ lực tu luyện.” Edward không hề áy náy nói.

Không gian Edward không phải cấp ba trung cấp, vào một đời trước y ngay vào lúc này đạt đến trình độ đó, mà hiện tại đã đến cấp bốn trung cấp. Y không nói thật với vương hậu.

Sau khi sống lại trong lòng thông suốt nhiều thứ, một năm trước sau khi tỉnh lại, đẳng cấp không gian Edward tốc độ tiến bộ rất nhanh, càng làm cho y vui sướng chính là, không gian y vào đời trước chỉ có thể sản xuất lương thực, mà đời này, lại có thể trồng trọt thảo dược. Phải biết, ở đại lục Salman, một ngàn á thú nhân mới có một không gian có thể trồng trọt thảo dược.

Edward trong không gian có thể trồng trọt thảo dược đều nằm ẩn giấu trong một nơi bí ẩn, dùng cơ khí đo lường cũng không thể tìm thấy, cho dù có cho phép thú nhân tiến vào không gian, trừ khi thực lực vượt qua Edward ba đẳng cấp, không được Edward cho phép, cũng khó có thể phát hiện ra khối thổ địa này, lúc này Edward mới yên tâm bảo vệ bí mật này.

Edward giữ kín thực lực, trong thời khắc mấu chốt cứu lấy mình một mạng.

Vương hậu dành cả một buổi trưa chỉ để răn dạy chỉ trích Edward, mãi đến tận khi sắp đến giờ đọc kinh, mới mở lòng từ bi kêu Edward trở về phòng thay y phục.

Trên đường về phòng, một vị tình nhân của quốc vương chặn đường đi của y.

Che ở trước mặt Edward, chính là một vị tình nhân đã được quốc vương phong danh tước, nam tước Sarol, y vì quốc vương sinh dục một thú nhân, tên là Thomas, so với Edward nhỏ hơn hai tuổi, thực lực bây giờ đã đạt đến cấp ba đỉnh cao.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau