Cuộc Sống

Chương 6

Trước Sau
Trì Nghị là quân nhân đã xuất ngũ, chỉ là hắn 'xuất ngũ' cũng không giống như ý nghĩa bình thường, không liên quan tới tuổi tác, chỉ là hắn nhập ngũ, sinh hoạt trong quân đội rồi rời đi mà thôi.

Rời quân doanh, Trì Nghị làm việc ở cục công an, được sắp xếp vào chức vị giáo luyện tuần cảnh. Trên thực tế, việc này cũng giống như ở trong quân đội, chỉ là hắn từ người chấp hành nhiệm vụ trở thành người lãnh đạo mà thôi. Công việc này tuy rắc rối, nhưng cũng không có gì không tốt, Trì Nghị rất hài lòng.

Hạ Mộc Thần đối với Trì Nghị mà nói là một việc ngoài ý muốn, ý tứ của ba Trì rất rõ ràng, mặc kệ đối phương là nằm trên hay nằm dưới, hắn đều phải đi thử một lần.

Vốn khiến cho con trai mình phải làm tới như vậy, thứ nhất là vì năm đó Hạ gia đối với Trì gia có ơn, thứ hai là vài lần Trì Nghị ở trong quân dội tìm người giải quyết dục vọng bị biết đến. Ba Trì lập tức ra sức mắng hắn, tuy rằng Trì Nghị cảm thấy việc đó là chuyện rất bình thường...

Về phần 'vợ' tên Hạ Mộc Thần, tuy ban đầu Trì Nghị cảm giác có chút vớ vẩn, nhưng sau đó hắn cũng không có quá nhiều mâu thuẫn.

Hắn vốn định là làm bộ để qua mắt lão cha mà thôi, chưa từng ngờ tới 'vợ' được định sẵn cho hắn này lại khiến hắn có cảm giác đến vậy...

Sau khi cùng Hạ Mộc Thần cọ sát qua, Trì Nghị đã quyết định thật nhanh, đời này của hắn nhất định là phải cùng người này!

Hắn không có gì phải suy nghĩ nhiều.

Đối với Trì Nghị mà nói, thao sướng, có cảm giác đúng rồi thì chính là người đó.

Sau khi đem Hạ Mộc Thần đặt bên người, Trì Nghị đều rất thoải mái.

Có việc thì hai người bận rộn, còn lúc rảnh rỗi không có việc gì làm thì hắn thích trêu chọc 'tiểu nghịch ngợm' Hạ Mộc Thần này, nhìn bộ dạng không được tự nhiên của cậu, tâm trạng cả ngày của Trì Nghị liền rất tốt.

Càng miễn bàn tới sinh hoạt tính dục của hai người cực kỳ ăn ý, huống chi là có tới hai cái huyệt, muốn làm thì làm, làm đến sảng khoái, trình độ phù hợp ngày càng cao.

Đương nhiên cũng có một vài việc không hợp ý, ví dụ như... có một người bắt buộc phải đi công tác....



Hạ Mộc Thần chống cằm, đôi đũa trong tay lơ đãng đảo đảo đồ ăn trên bàn.

Đây là lần thứ hai Trì Nghị đi công tác, tuy rằng hắn đã nói lần này đi ít nhất cũng mất nửa tháng, nhưng Hạ Mộc Thần vẫn luôn ảo tưởng đối phương có thể trở về nhà trước thời gian dự định... Không thể không thừa nhận, cậu đã bắt đầu cả ngày đều nhớ tới Trì Nghị.

Nhớ tới Trì Nghị làm đồ ăn cho cậu, nhớ Trì Nghị ôm cậu tắm rửa, thậm chí nhớ tới khoái cảm khi dương v*t lớn kia đâm sâu vào trong cơ thể cậu.

Mặt dần dần đỏ lên...

Hạ Mộc Thần cảm giác mình sắp điên rồi, cậu hận không thể ngay lập tức mua vé máy bay bay đến Hongkong tìm Trì Nghị!

Nhưng cậu lại phải ép xuống ý niệm điên cuồng này...

Từ lúc nào cậu lại bắt đầu không muốn xa rời đối phương như vậy...

Câu trả lời cũng không biết được...

'Cộc cộc'

"Quản lý, có người tìm anh."

"Mời vào."

Cửa bị mở ra, tiêp đến lại nghe thấy thanh âm đóng cửa, ngay sau đó Hạ Mộc Thần đã rơi vào cái ôm ấm áp quen thuộc.

"Sao vậy? Bảo bối thân là người lãnh đạo, lại có thể rảnh rỗi trong thời gian làm sao?" Trong giọng nói trầm thấp lộ ra ý cười.

Hạ Mộc Thần sửng sốt, theo bản năng quay đầu, sau khi thấy được người phía sau là Trì Nghị, trên mặt không biết bày ra biểu tình gì.



Cậu đương nhiên vừa bất ngờ vừa vui mừng, nhưng sau khi kinh ngạc qua đi, không biết vì sao lại cảm thấy cái mũi hơi chua xót.

Trì Nghị thấy bộ dáng này của cậu thì đã muốn đau lòng hỏng rồi, xoay người cậu qua ôm chặt vào trong ngực.

"Anh đã về rồi." Hắn nói.

Hạ Mộc Thần phát ra tiếng nức nở, lấy tay ôm chặt cổ hắn, có chết cũng không muốn buông ra.

"Được rồi, bảo bối đừng khóc nữa..."

Trì Nghị xoa xoa lưng cậu, ôn nhu hôn lên từng giọt nước mắt trên mặt cậu.

Hạ Mộc Thần để mặc hắn hôn lên mặt mình, chỉ là cậu giống như muốn phát tiết mà lấy tay đánh mấy cái vào bả vai nam nhân, sau đó bị nam nhân nắm lấy, đặt ở trước miệng hôn lên.

"Không phải nói cuối tuần mới về sao?"

Hạ Mộc Thần xoay mặt qua, không biết đã mấy ngày Trì Nghị không cạo râu rồi, cọ qua mặt cậu có hơi đau.

"Nhớ em muốn chết, ước gì có thể trở về sớm, làm gì còn tâm trạng ngốc ở đó nữa chứ..."

Trì Nghị trên miệng nói, trên tay cũng không rảnh rỗi, bắt đầu cởi quần áo của Hạ Mộc Thần.

Hết cách rồi, hắn vốn là một người có tính dục rất mạnh, đi công tác ở bên ngoài, vợ không có ở cạnh, ban ngày còn được, đến buổi tối, côn th*t dưới háng Trì Nghị liền muốn bốc cháy, may mà hắn có thể nhẫn nhịn đến bây giờ.

Bàn tay cởi ra quần tây Hạ Mộc Thần, lộ ra cặp đùi trắng nõn lâu ngày không thấy, Trì Nghị càng kích động, tay run lên, trực tiếp dứt khoát xé luôn quần lót cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau