Cuộc Sống

Chương 8

Trước Sau
Ôm ấp một lát, triền miên hôn môi, nói một chút nhớ nhung, không qua vài phút, dục vọng hai người lại trỗi dậy.

Trì Nghị từ đầu đến cuối vẫn chậm rãi di chuyển, lần này hắn không muốn qua loa đại khái nữa, phải chậm rãi chơi bảo bối này.

Một trận giao hợp vừa rồi làm cho Hạ Mộc Thần có chút mất sức, chỉ có thể tựa vào tren vai Trì Nghị, nghiêng đầu hôn môi với đối phương, một chút cũng không muốn động đậy.

"Lấy ra."

Hạ Mộc Thần đẩy đầu lưỡi đối phương ra khỏi miệng, hơi thở không ổn nói.

"Cái gì?"

Trì Nghị cúi đầu hôn lên bả vai trơn bóng, muốn giả ngu tới cùng.

Khẽ đấm vài cái trên cơ ngực đối phương, không những không làm đau hắn, mà lại làm cho tay mình tê rần, Hạ Mộc Thần tức giận mắng: "Anh nói xem là cái gì? Vừa rồi anh đưa cái gì vào?"

Vừa rồi hai người nhiệt tình quấn lấy nhau, tuy Hạ Mộc Thần không để ý nhưng vẫn có thể cảm giác được Trì Nghị động tay động chân, nhét vài thứ loạn thất bát tao gì đó vào cơ thể cậu. Ngày thường khi hai người lăn giường, Trì Nghị mua một ít đồ chơi dùng trên người cậu, cũng không phải là không có, nhưng chưa từng giống như lần này chưa hỏi ý kiến của cậu đã tự ý nhét vào.

Vài thứ đó tuy nhỏ, nhưng đây là thân thể cậu, lại là... lại là bộ vị mẫn cảm như vậy, chắc chỉ có thiên tài mới không có cảm giác!

Biết quỷ kế bị lộ, Trì Nghị cũng không giả vờ nữa.

Hắn nhếch môi cười, côn th*t lưu loát rút ra, lấy tay sờ đến dưới thân Hạ Mộc Thần sờ soạng, nơi đó vô cùng lầy lội, không có dương v*t chặn lại, nước dâm cùng với tinh dịch đều chảy ra ngoài.

Trì Nghị đụng đến vật đó, cầm trong tay lắc lắc dâm dịch dính trên đó.



"Quá nhiều nước." Hắn rõ ràng cười.

Hạ Mộc Thần bị nói tới đỏ mặt, sẵng giọng: "Còn không phải là của anh hay sao?"

Ngay sau đó cậu liền không nói nên lời, bởi vì trong tay Trì Nghị cầm lấy chính là một chiếc nhẫn!

"Bảo bối, làm vợ của anh."

Trì Nghị nhìn cậu, ánh mắt kiên định.

Tình huống bất ngờ làm cho Hạ Mộc Thần có chút trở tay không kịp, cậu còn chưa biết nên làm ra phản ứng gì.

Cậu vẫn luôn nghĩ, hai người cứ luôn sinh hoạt như vậy, cũng không có gì không tốt... Thời gian quen biết Trì Nghị không lâu lắm, nhưng mấy tháng ở chung cũng làm cho cậu thấy được hắn là một người chân thành, không ngờ tới ngay cả việc hôn nhân cậu vẫn cho rằng xa vời không với tới này, Trì Nghị cũng nguyện ý cho cậu.

Nói không sợ hãi là nói dối.

Chỉ là thật sự rất bất ngờ, càng nhiều vẫn là cảm động.

Thử nghĩ xem trên đời có mấy nam nhân có thể chân tâm thực lòng đối đãi với người yêu cũng là nam như vậy...Huống chi, cậu lại có một thân thể thiếu hụt khó có thể mở miệng...

Cảm ơn ông trời đã cho Hạ Mộc Thần cậu gặp được Trì Nghị...

Nam nhân vừa bá đạo vừa ôn nhu...



"Em...Em không biết nói cái gì..." Khuôn mặt phiếm chút chua xót, Hạ Mộc Thần nhìn Trì Nghị, gian nan hé môi, muốn nói vài lời, nhưng đầu óc đã sớm trống rỗng, càng nghĩ, cuối cùng cũng chỉ thốt lên được một câu này.

"Sao vậy...Bị dọa sợ rồi sao?"

Trì Nghị thầm buồn cười, không để ý bộ dáng ngốc nghếch của cậu, đem cậu ôm lên trên đùi, kéo tay Hạ Mộc Thần qua, đem nhẫn đeo vào ngón áp út thon dài, đặt ở bên miệng ôn nhu hôn xuống.

"Ngoan...đừng nghĩ nhiều..Từ nay về sau, em đã chính thức trở thành con dâu của Trì gia...Nào, trước tiên gọi chồng nghe một chút..." Trì Nghị mặt dày yêu cầu.

"Không muốn!"

Vừa lấy lại tinh thần, Hạ Mộc Thần đương nhiên sẽ không nghe theo lời đối phương, xoay mặt, bộ dáng thà chết chứ không chịu khuất phục.

"Không muốn? Phía dưới của vợ dâm có phải lại ngứa hay không? Muốn chồng thao vài cái mới chịu nghe lời sao? Hả?"

"A! Anh làm gì..Không cần lại..A..."

Hạ Mộc Thần cũng không biết mình và người trước mặt này có thể đi đến hết đời hay không, chuyện về sau, ai mà đoán trước được...Nhưng cậu biết giờ này phút này nam nhân thật sự yêu cậu, vậy là đủ rồi...

Trì Nghị tất nhiên sẽ không nói quá nhiều câu thoại ngọt ngào, đối với hắn mà nói, thay vì một đống lời nói suông không bằng dùng hành động trực tiếp chứng minh.

Bởi vậy, nhằm thể hiện niềm vui cưới được vợ, nguyên một ngày căn dương v*t kia của Trì Nghị không lúc nào rời đi hai cái động của Hạ Mộc Thần, dùng hành động thực tế thể hiện năng lực mạnh mẽ trời ban, chứng minh cây côn th*t này là 'quân doanh đệ nhất pháo' hàng thật giá thật!

Nhưng lại khổ cho Hạ Mộc Thần, bị liên tục tươi sống thao làm nguyên một buổi chiều không ngừng, cuối cùng lúc Trì Nghị rời khỏi cơ thể, cậu ngay cả khép chân cũng không có sức, hai chân cứ tách ra như vậy, vừa nhắm mắt đã ngủ.

Người ta thường nói tiểu biệt thắng tân hôn cũng không phải không đúng, nhưng muốn như vậy thì phải bị 'thương thân'.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau