Cuộc Sống Hàng Ngày Đầy Rủi Ro Của Ta Bên Vai Ác

Chương 8: Đàn Cốt Ma Tổ

Trước Sau
Thiên La sâu kín thở dài: “Ngồi kiếm đi đã tiêu hết toàn bộ tích tụ của muội, một khi đã như vậy, đêm nay muội liền ngủ ở trong núi đi, lấy trời làm mền lấy đất làm nhà, dù sao muội ở bên ngoài núi mỗi ngày cũng như vậy.”

Tô Miên Đường: Sao không gặp được một sư muội giàu có để kiếm một chút.

“……”

Thiên La thấy được ánh mắt Tô sư huynh nhìn qua, phảng phất đang nói ‘kiếm tu bần cùng chỉ xứng lấy trời làm mền lấy đất làm nhà.’

“……”

……

Tối nay Tử Hư Kiếm Tông cũng không yên tĩnh như ngày thường.

Trong đại điện tòa nhà hoàn chỉnh khí phái duy nhất của Tử Hư Kiếm Tông nghênh đón mấy vị khách nhân Thiên Diễn Tông, đại biểu Thiên Diễn Tông tới bàn bạc xem làm như thế nào đối phó với việc linh khí Tu Tiên giới bị khô kiệt, đám yêu ma có thế tro tàn lại cháy, cùng với làm như thế nào duy trì được linh khí cho Tu Tiên giới.

Tông chủ Kiếm tông - Vô Dận Tử ngồi ở cuối, hắn dựa lưng vào tựa ghế, híp nửa mắt, bộ dáng như buồn ngủ, nghe đám người Thiên Diễn Tông tán gẫu.

Ngồi ở trên đầu, là môn chủ Tinh La Môn - Quách Lận, trong tay hắn thưởng thức một chuỗi Phật châu, một bộ dáng từ bi, tùy các ngươi nói sao ta đều nghe.

Trưởng lão Hoàng Kỳ của Tinh La Môn cũng ngồi ở cuối, dẫn đầu mở miệng: “Tu Tiên giới linh khí khô kiệt, sự tình liên quan toàn bộ Tu Tiên giới, Tử Hư Kiếm Tông không thể đứng ngoài cuộc, nên cấp bách phái đệ tử tìm kiếm Linh Nguyên linh mạch!”

Vô Dận Tử gật đầu: “Ngươi nói đúng!”



Quách Lận nhìn thoáng qua Vô Dận Tử, cười hỏi: “Nghe nói ngày mai Tử Hư Kiếm Tông mở bí cảnh Bích Tẩy, đưa đệ tử nội môn tiến vào rèn luyện tìm bảo vật đúng không?”

Vô Dận Tử nghe xong, mở to hai mắt, vẻ mặt ‘oa, ngươi biết thật nhiều’: “Đúng vậy, nhưng không liên quan!”

Quách Lận đợi nửa ngày, không chờ được lão đông tây Vô Dận Tử nói tiếp, cơ bắp trên mặt không khỏi dừng một chút, nhanh chóng nhìn thoáng qua Hoàng Kỳ.

Hoàng Kỳ lập tức lôi kéo biểu tình, nói: “Theo ta biết, bí cảnh Bích Tẩy vừa mở, đệ tử vào trong đó trong vòng nửa tháng không thể ra, ta cho rằng Tử Hư Kiếm Tông hẳn nên song hành cùng Tu Tiên giới, việc này liên quan đến sự tồn vong của Tu Tiên giới, hẳn nên lấy việc tìm kiếm Linh Nguyên làm trọng!”

Vô Dận Tử làm ra biểu tình thập phần khó khăn: “Tử Hư Kiếm Tông chúng ta chỉ là một môn phái nhỏ, các đệ tử thực ngu dốt, muộn nửa tháng, cũng không quan trọng nha, có các đệ tử lợi hại của Thiên Diễn Tông ở đây, nào dùng đến chúng ta nha!”

Hoàng Kỳ: “……”

Bảng xếp hạng các đệ tử trẻ tuổi cảnh giới hóa thần, Thiên Anh của Tử Hư Kiếm Tông chiếm vị trí thứ hai, đệ tử lợi hại nhất của Thiên Diễn Tông mấy năm nay vẫn luôn xếp thứ ba, ngươi có mặt mũi nói đệ tử ngươi ngu dốt?!

Quách Lận không nghĩ lại vô nghĩa, hiền hoà nói: “Hồn Châu chính là căn nguyên Linh Nguyên Tu Tiên giới, lúc trước Tử Hư Kiếm Tông cũng có một viên, mới trấn cho khối bảo địa hiện giờ này tự thành linh mạch, nếu không tìm được Hồn Châu, Tử Hư Kiếm Tông sẽ như thế nào, nói vậy ngươi cũng biết, huống chi, ngươi đừng quên, Đàn Cốt Ma Tổ bị giam cầm ở vực sâu u cốc, chẳng lẽ ngươi muốn nhìn linh khí khô kiệt, kết giới cấm chú bị mất đi tác dụng, hắn một lần nữa xuất thế, nháo cho Tu Tiên giới không có an bình, sinh linh đồ thán sao? Ngươi muốn nhìn bảo địa linh khí hiện giờ bị ma khí xâm nhiễm sao?”

Vô Dận Tử xỉa răng: “Nửa tháng sau.”

Hoàng Kỳ đập bàn dựng lên: “Ta lần này là đại biểu Thiên Diễn Tông tới!”

Vô Dận Tử nhắm mắt lại giả chết, dầu muối không ăn.

Quách Lận liền cười cười, nói: “Vừa lúc, ta cũng từng là kiếm tu, còn là sư thúc của ngươi, ngày mai liền cùng nhau đi gặp các đệ tử, nhìn xem hiện giờ kiếm tu khí phách phong hoa như thế nào.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau