Cuộc Sống Làm Ruộng Của Cố Nhị Nương Sau Khi Lưu Đày
Chương 23:
Giữ cho tâm hồn thoải mái, dưỡng bệnh được đặt lên hàng đầu, trong ngục giam cũng không có ai khác quấy rầy nàng tĩnh dưỡng thân thể, thức ăn tuy không ngon, nhưng Đậu bà tử không giở trò gì nữa, đúng giờ đúng lượng.
Cứ như vậy sau bốn ngày, cơn sốt cao dần dần rút đi, chứng tê cóng cũng dần dần tiêu sưng biến mất.
Đương nhiên, sự hao tổn hư nhược của thân thể nguyên chủ không phải là chuyện một sớm một chiều có thể bồi bổ lại được, nếu có điều kiện thì có thể uống canh ăn thịt thì tốt rồi.
Người bệnh đều phải ăn chút canh xương canh cá bổ dưỡng cùng với rau thịt để bổ máu ích khí, tăng cường dinh dưỡng, đây đều là những kiến thức thông thường mà ai cũng biết.
Nhưng Cố Nhiễm không dám để lộ tài sản trước mặt Đậu bà tử, cho nên không thể dùng bạc để mua thịt ăn với Đậu bà tử, chỉ sợ bà ta nhìn thấy nàng còn có thể lấy ra một khoản tiền lớn sau đó lại nổi lòng tham——nàng đã nói với Đậu bà tử, trên người mình không còn dư bạc, nếu để bà ta thấy mình còn có thể lấy bạc ra mua rau thịt, nhỡ đâu Đậu bà tử cho rằng mình lừa người, quay đầu lại muốn hãm hại mình thì phải làm sao?
Tuyệt đối không thể để lộ sơ hở với người như Đậu bà tử kia.
Cho nên dù thèm thịt, Cố Nhiễm cũng chỉ có thể dùng thức ăn mà trạm dịch cung cấp cho phạm nhân, ăn dưa muối cháo loãng và bánh bột ngô.
Những thứ này đương nhiên là không có dinh dưỡng gì, khiến cho thân thể hồi phục chậm chạp.
Đối với việc khám phá không gian, ngược lại nàng đã nhìn ra chút manh mối.
Bởi vì vào ngày thứ hai sau khi xuyên không đến đây, Cố Nhiễm nhìn thấy mục tích phân đã có sự thay đổi, không biết từ lúc nào dòng chữ trong phòng làm việc đã trở thành [Tích phân 1, Cấp bậc 1]
Ban đầu Cố Nhiễm còn khó hiểu, không biết 1 tích phân này là từ đâu ra.
Nàng rõ ràng cái gì cũng chưa làm, vậy mà đã có được 1 tích phân?
Đợi đến hai ngày sau, tích phân mỗi ngày cộng dồn thành 2, 3, lúc này Cố Nhiễm mới hiểu ra, tích phân này có lẽ là đại diện cho số ngày mình sống sót.
Sống sót một ngày được một điểm, có thể tích lũy được bao nhiêu điểm, còn phải xem bản thân có thể sống sót được bao nhiêu ngày.
Hệ thống tu tiên ở kiếp trước còn phải tự mình hoàn thành nhiệm vụ mới có được tích phân, kiếp này chỉ cần sống sót là có thể tích lũy tích phân rồi sao?
Trên đời này còn có chuyện tốt như vậy sao?
Là bởi vì hệ thống thấy nàng ở hai thế giới đều làm pháo hôi mà chết, cảm thấy sợ là nàng ở thế giới này cũng là một người qua đường giáp sống không được bao lâu, cho nên trực tiếp dùng số ngày sống sót của nàng làm tích phân luôn sao?
Ngày thứ tư, nhìn thấy tích phân quả nhiên biến thành 4, Cố Nhiễm vừa khóc vừa cười.
Thì ra hệ thống Guru lại không xem trọng nàng như vậy.
Đã như vậy, nàng càng phải sống thật tốt để cho nó thấy.
Cứ như vậy sau bốn ngày, cơn sốt cao dần dần rút đi, chứng tê cóng cũng dần dần tiêu sưng biến mất.
Đương nhiên, sự hao tổn hư nhược của thân thể nguyên chủ không phải là chuyện một sớm một chiều có thể bồi bổ lại được, nếu có điều kiện thì có thể uống canh ăn thịt thì tốt rồi.
Người bệnh đều phải ăn chút canh xương canh cá bổ dưỡng cùng với rau thịt để bổ máu ích khí, tăng cường dinh dưỡng, đây đều là những kiến thức thông thường mà ai cũng biết.
Nhưng Cố Nhiễm không dám để lộ tài sản trước mặt Đậu bà tử, cho nên không thể dùng bạc để mua thịt ăn với Đậu bà tử, chỉ sợ bà ta nhìn thấy nàng còn có thể lấy ra một khoản tiền lớn sau đó lại nổi lòng tham——nàng đã nói với Đậu bà tử, trên người mình không còn dư bạc, nếu để bà ta thấy mình còn có thể lấy bạc ra mua rau thịt, nhỡ đâu Đậu bà tử cho rằng mình lừa người, quay đầu lại muốn hãm hại mình thì phải làm sao?
Tuyệt đối không thể để lộ sơ hở với người như Đậu bà tử kia.
Cho nên dù thèm thịt, Cố Nhiễm cũng chỉ có thể dùng thức ăn mà trạm dịch cung cấp cho phạm nhân, ăn dưa muối cháo loãng và bánh bột ngô.
Những thứ này đương nhiên là không có dinh dưỡng gì, khiến cho thân thể hồi phục chậm chạp.
Đối với việc khám phá không gian, ngược lại nàng đã nhìn ra chút manh mối.
Bởi vì vào ngày thứ hai sau khi xuyên không đến đây, Cố Nhiễm nhìn thấy mục tích phân đã có sự thay đổi, không biết từ lúc nào dòng chữ trong phòng làm việc đã trở thành [Tích phân 1, Cấp bậc 1]
Ban đầu Cố Nhiễm còn khó hiểu, không biết 1 tích phân này là từ đâu ra.
Nàng rõ ràng cái gì cũng chưa làm, vậy mà đã có được 1 tích phân?
Đợi đến hai ngày sau, tích phân mỗi ngày cộng dồn thành 2, 3, lúc này Cố Nhiễm mới hiểu ra, tích phân này có lẽ là đại diện cho số ngày mình sống sót.
Sống sót một ngày được một điểm, có thể tích lũy được bao nhiêu điểm, còn phải xem bản thân có thể sống sót được bao nhiêu ngày.
Hệ thống tu tiên ở kiếp trước còn phải tự mình hoàn thành nhiệm vụ mới có được tích phân, kiếp này chỉ cần sống sót là có thể tích lũy tích phân rồi sao?
Trên đời này còn có chuyện tốt như vậy sao?
Là bởi vì hệ thống thấy nàng ở hai thế giới đều làm pháo hôi mà chết, cảm thấy sợ là nàng ở thế giới này cũng là một người qua đường giáp sống không được bao lâu, cho nên trực tiếp dùng số ngày sống sót của nàng làm tích phân luôn sao?
Ngày thứ tư, nhìn thấy tích phân quả nhiên biến thành 4, Cố Nhiễm vừa khóc vừa cười.
Thì ra hệ thống Guru lại không xem trọng nàng như vậy.
Đã như vậy, nàng càng phải sống thật tốt để cho nó thấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất