Cuộc Sống Nhàn Nhã Cùng Bảo Bảo Tại Dị Thế
Chương 60: Cơ quan
Trước khi hai đại đoàn dong binh đến được hang động,hết thảy mọi thứ dường như đều thuận lợi đến mức khó tin,chỉ có vài thành viên bị thương nhẹ do ma thú cấp cao công kích ở gần mà thôi.
Ma thú sinh sống trên núi Đạo Hương càng ngày càng thông minh,ngày trước người thôn Đạo Hương sẽ không đi vào sâu trong núi,bọn chúng hoạt động thoải mái trong địa bàn của mình,thi thoảng tay chân ngứa ngáy thì sẽ chạy tới nhà hàng xóm ngồi lê đôi mách,nhưng từ khi những nhân loại dong binh này đến,tuy chưa đến mức tránh như rắn rết nhưng nếu bị ức hiếp thì chúng vẫn sẵn sàng đáp trả,một khi gặp phải cả đoàn cả đội thì chúng nó sẽ xem xét nên tránh né hay là nghênh chiến,lúc này con ma thú cấp cao kia đang gặp phải xui xẻo,mới từ nhà hàng xóm về nhà thì đụng phải đoàn dong binh Đại Địa Chi Hùng,thật vất vả mới dựa vào bản lính của mình né tránh được thì không lâu sau lại đụng phải đoàn dong binh Hồ Lang,những bi thảm đã trải qua có thể viết được một quyển Miêu Xui Xẻo Kí nha.
Mặc dù ma thú bình thường đều đơn độc tác chiến nhưng một khi gặp phải một đoàn địch nhân thì sẽ đứng cùng một chiến tuyến,cũng đừng coi thường trí khôn của ma thú,hai đại đoàn dong binh chúng nó không khinh dể được nhưng những dong binh yếu ớt thì chúng nó vẫn có thể tranh thủ một giết một đứa là kiếm lời,giết một đôi là siêu lời,giết mười đứa,một trăm đứa là lời lớn lời đặc biệt.
Những đoàn dong binh đi theo sau hai đại đoàn dong binh lại không may mắn như vậy,lúc này bọn họ mới phát hiện ra núi Đạo Hương này không phải là nơi tốt lành gì,những ma thú ở đây thoạt nhìn rất có tổ chức,thậm chí không kém hơn so với một vài quần thể nhân loại khác,lúc này không ít dong binh hoặc là liều mạng chạy theo phương hướng của hai đại dong binh,hoặc là nhanh chóng lui về,đoàn của bọn họ rất ít người,không thể chịu thêm bất kì tổn thất nào nữa.
Chờ khi một vài dong binh chạy tới phía sau của hai đại dong binh thì xiêm y đã lộn xộn rất nhiều,vết máu khắp nơi,lúc này có thể nhìn rõ sự chênh lệch thực lực giữa đoàn dong binh nằm trong mười xếp hạng và đoàn dong binh bình thường rồi.
"Xem ra những người có thể đến đều đã đến rồi." Hậu Thổ nói một lời không hề phúc hậu với một biểu tình rất phúc hậu.
"Nếu đã tới rồi thì mọi người cùng nhau tìm kiếm kết quả đi." Tô Mặc cười cười,mặt tươi như hoa đào.
Nhiều người ở đây như vậy tất nhiên là phải có trước có sau,hai đại đội trưởng nhìn nhau một cái,lập tức an bài đạo tặc dò đường khác nhau,những người này đa số đều có một linh thú rất nhanh nhẹn,công pháp của bản thân cũng thiên về tốc độ,luyện tập qua rất nhiều bẫy rập và kỹ xảo mưu kế,khác hoàn toàn so với những tên trộm bình thường,đương nhiên nếu họ thật sự muốn mở khoá trộm đồ gì đó thì tất nhiên cũng sẽ tốt hơn gấp mấy lần so với một vài tên trộm khác.
Những người này đi ra ngoài không bao lâu liền quay lại,tách ra chạy về phía đội trưởng,phó đội trưởng báo cáo,nội dung báo cáo khiến tứ đại boss không khỏi nhíu chặt mày lại.
Hậu Thổ đi thẳng tới trước mặt Mạnh Lang nói:"Xem ra người của đoàn các ngươi cũng đã giải thích tình hình với các ngươi rồi đi,không bằng chúng ta cũng nhau đi vào thăm dò kết quả,nếu tình hình không ổn thì mọi người rời khỏi trước rồi bàn bạc lại kỹ hơn.
"Lời của đội trưởng Hậu Thổ rất hợp với ý của ta." Mạnh Lang gật gật đầu,thành viên trong hai đoàn xếp lại thành hàng.
Lần này hai đoàn đều không tới toàn bộ,hợp lại thì cũng đến một trăm ba mươi người,dù sao hai đại đoàn đội đều ôm mục đích thăm dò địa hình đơn thuần,nếu có gặp phải đe doạ thì rời đi luôn,chờ khi chuẩn bị đầy đủ rồi mới tiến vào tìm kho báu,nếu cần thì hai đoàn có thể hợp tác với nhau,đến lúc đó thì kho báu sẽ chia đôi.
Sau khi hai đoàn tiến vào hang động,đoàn dong binh khác lập tức đuổi theo,nhưng vẫn cách hai đại đoàn dong binh ít nhất ba,bốn trăm thước,một là một khi có chuyện gì xảy ra thì bọn họ có thể chạy trốn trước,lý do khác của việc không muốn tiếp cận quá gần là nếu thực sự tìm được kho báu thì ai biết hai đại đội trưởng có giết người diệt khẩu hay không.
Đi vào hang động,vẫn là đống xương trắng của ma thú như trước,trừ những cái đó ra thì hang động này không có gì khác,Nguyên Băng cảm giác được ma pháp nguyên tố ở nơi này rất sinh động,nếu không phải không có cách hấp thụ ma pháp nguyên tố thì có lẽ ma pháp nguyên tố đã tràn ngập khắp cơ thể của hắn,loại cảm giác này khiến hắn rất sợ hãi,hắn tuy đã là ma võ sĩ cấp tám nhưng vẫn không thể pháp ra quá nhiều ma pháp,bởi tất cả ma lực trong cơ thể bình thường đều để dùng tinh thần lực phối hợp ma thú để phóng ra ma pháp lớn hơn hoặc là từ ma pháp của ma thú truyền tới,nói cách khác chỉ khi hắn có càng nhiều chiêu thức ma pháp thì ma lực của hắn cũng sẽ càng nhiều,nhưng mức đôh tinh thuần lại liên quan tới cấp bậc ma pháp tung ra,cấp bậc của ma pháp càng cao thì ma lực truyền ra sẽ càng tinh thuần hơn,mà phương pháp nhân loại hấp thụ ma pháp nguyên tố đã thất truyền từ ngàn năm trước rồi.
"Cái hang động này không đơn giản,các ngươi mau đi tìm xem có cơ quan nào hay không." Nguyên Băng nói với ba người xong liền quay đầu phân phó đạo tặc trong đoàn đi tra xét hang động.
Người trong đoàn dong binh Hồ Lang cũng gia nhập,tuy Tô Mặc có cảm giác mãnh liệt như Nguyên Băng,nhưng mức độ ma pháp nguyên tố nồng đậm như thế này thì hắn vẫn cảm nhận được,trong động và ngoài động khác biệt nhiều như vậy không khỏi khiến người ta nghi ngờ.Mọi người lập tức bận rộn việc của mình,những người còn lại đều cảnh giác nhìn bốn phía,đề phòng có một đám ma thú đột nhiên xông ra công kích bọn họ,tóm lại có sự khác thường thì nhất định là do yêu quái.
Trong lúc nhất thời cả hang động chỉ còn tiếng hít thở của mọi người với tiếng tìm kiếm đồ vật rất nhỏ.
"Đội trưởng." Một giọng nói mang theo chút kinh hỉ,đó là một đạo tặc đang tìm kiếm linh tinh giữa đống xương,lúc này hắn đang cầm một hạt giống màu đen chạy nhanh tới trước mặt Mạnh Lang.
"Đây là cái gì?" Mạnh Lang nhận lấy hạt giống,cau mày hỏi,hắn không có biết nhiều về hạt giống cho lắm,hạt giống này hắn thật sự không biết là loại dược liệu gì.
"Đội trưởng,loại hạt giống này ta từng thấy trên tay của một dong binh." Trên mặt đạo tặc kia mang theo ý cười,dù sao hắn cũng là người đầu tiên phát hiện ra manh mối,lại còn trước cả đoàn dong binh Đại Địa Chi Hùng.
"Nói như vậy đã có một đoàn dong binh đến đây trước chúng ta,ngươi nói lại cẩn thận cho mọi người nghe đi." Mạnh Lang bảo tên đạo tặc kia tiếp tục nói.
"Vâng,đó là nhiệm vụ hộ tống mà tiểu đội chúng ta nhận,vừa lúc lại đến trấn Lục Dã,sau khi hoàn thành nhiệm vụ ta muốn đi đến chợ giao dịch của công hội thám hiểm nhìn một chút,vừa lúc đụng phải hai đôi phu phu mang theo hài tử của bọn họ đi tới chợ giao dịch dạo chơi,bởi vì trong đó có hai đứa nhỏ bộ dạng rất giống nhau nên ta cố ý đến gần nhìn một chút,vừa lúc nhìn thấy một văn nhân trong đó đang cầm lấy loại hạt giống này của một tên dong binh lên xem,đống hạt giống đó được đặt trong một ống trúc,chỉ là đoàn của dong binh kia hình như thương vong thảm nặng nề,cho nên mới mở sạp bán hết tất cả mọi thứ,lúc ấy hình như trên người văn nhân kia không có tiền cho nên bỏ hạt giống lại rồi đi,sau đó không lâu lại có một người đi đến cái sạp đó xem loại hạt giống này,nhưng cũng không mua,nhưng không lâu sau đó dong binh kia cũng thu dọn sạp rồi đi,ta đoán một người trong đó nhất định đã giao dịch với hắn rồi." Đạo tặc kia tuy hay nói lời vô nghĩa nhưng lúc phân tích lại rất có trình tự.
Vừa mới dứt lời,một đạo tặc khác lập tức đi tới,nhỏ giọng báo cáo với Nguyên Băng:"Phó đoàn,bên kia phát hiện một cái rãnh nghi ngờ là cơ quan."
Nguyên Băng gật gật đầu,đi đến trước mặt ba người nói:"Người của đoàn chúng ta có một phát hiện mới,không bằng mọi người cùng nhau đến xem đi."
"Được." Mạnh Lang cùng Tô Mặc gật gật đầu,dù sao hiện tại không phải thời điểm khua môi múa mép,ngay cả Tô Mặc lúc này cũng hiếm khi mà trầm mặc giống như cái tên của hắn.
Đó là một góc rất hẻo lánh,nếu không quan sát kỹ thì có lẽ sẽ không phát hiện ra,bởi vì nó nằm ngay góc chết của mọi người,lại vừa khéo bị một tảng đá che chắn,nếu không phải tên đạo tặc kia cảm thấy tảng đá đó có vẻ không vững chắc liền di chuyển nó thì có lẽ không thể phát hiện ra cơ quan bí mật này.
Cái rãnh cơ quan này hình trụ,cũng không quá rộng,đại khái là rộng bằng ngón trỏ và ngón cái của người lớn,cũng không qua dài,chỉ dài hơn ngón trỏ một chút.
"Cái hình dạng này hình như đã thấy ở đâu rồi thì phải?" Tên đạo tặc phát hiện ra hạt giống cau mày nói.
"Lâm Tử,ngươi nghĩ kỹ lại xem nào." Cơ quan này rõ ràng phải cần một cái gì đó đút vào mới có thể mở được,Mạnh Lang hy vọng Lâm Tử có thể nhanh chóng nhớ lại.
"A!" Trong đầu Lâm Tử đột nhiên thoáng hiện lên một tia sáng,"Ta nhớ ra rồi,cái này vừa khít với cái ống trúc chứa hạt giống kia,chỉ cần có thể tìm được người mua hạt giống thì có thể mở được cơ quan này ra."
"Xem ra chúng ta tạm thời không có biện pháp thăm dò chỗ này rồi,không thì mọi người phân công nhau làm việc,một khi có phát hiện gì liền liên hệ với đối phương được không?" Mạnh Lang thương lượng với Hậu Thổ.
"Được,bây giờ có hai hướng,một là tên dong binh bán đồ kia,không thì các ngươi đi kiếm đoàn dong binh của tên dong binh kia,mà hai người có thể đã mua theo lời của vị Lâm Tử huynh đệ thì có lẽ một trong số đó hẳn là đồ đệ Tiểu Trúc của Mạnh Ngọc ở trấn trên,hắn đang gieo trồng dược liệu,ta cảm thấy khả năng rất lớn chính là hắn,người mua kia có lẽ rất khó tìm,chúng ta trước tiên sẽ xuống tay ở chỗ Tiểu Trúc trước,nếu không phải thì lại đi tìm người mua khác,không biết hai vị cảm thấy được chứ?" Hậu Thổ thương lượng với Mạnh Lang.
Mạnh Lang trước nhìn Lâm Tử một chút,thấy Lâm Tử khẳng định gật gât đầu liền nói:"Được,cứ theo lời Hậu Thổ huynh đệ nói đi,nếu vậy thì chúng ta đi xuống núi trước."
Nói xong,Mạnh Lang và Tô Mặc cáo biệt hai người liền dẫn đầu đi ra ngoài,những đoàn dong binh theo sau lập tức nhường đường,sau đó đoàn dong binh Đại Địa Chi Hùng cũng lập tức rời khỏi hang động,những đoàn dong binh khác hai mắt nhìn nhau,không hết hy vọng mà ở lại tiếp tục đi vào trong hang động,nhưng cũng không ít người rời đi theo.
Lần này đến đây không có thu hoạch gì nhiều,thậm chí còn tổn thất nghiêm trọng,những dong binh này đã bắt đầu lo lắng không biết có nên tiếp tục tra xét hang động này nữa hay không,chỉ sợ bọn họ bị tổn thất đến mức không vực dậy nổi,có hi vọng nhất bây giờ chính là hợp tác với những đoàn dong binh khác,thử xem sau khi khai quật được cái hang động này có thể được chia cho chút chân muỗi thịt ruồi thì cũng tốt.
Hết chương 60.
Ma thú sinh sống trên núi Đạo Hương càng ngày càng thông minh,ngày trước người thôn Đạo Hương sẽ không đi vào sâu trong núi,bọn chúng hoạt động thoải mái trong địa bàn của mình,thi thoảng tay chân ngứa ngáy thì sẽ chạy tới nhà hàng xóm ngồi lê đôi mách,nhưng từ khi những nhân loại dong binh này đến,tuy chưa đến mức tránh như rắn rết nhưng nếu bị ức hiếp thì chúng vẫn sẵn sàng đáp trả,một khi gặp phải cả đoàn cả đội thì chúng nó sẽ xem xét nên tránh né hay là nghênh chiến,lúc này con ma thú cấp cao kia đang gặp phải xui xẻo,mới từ nhà hàng xóm về nhà thì đụng phải đoàn dong binh Đại Địa Chi Hùng,thật vất vả mới dựa vào bản lính của mình né tránh được thì không lâu sau lại đụng phải đoàn dong binh Hồ Lang,những bi thảm đã trải qua có thể viết được một quyển Miêu Xui Xẻo Kí nha.
Mặc dù ma thú bình thường đều đơn độc tác chiến nhưng một khi gặp phải một đoàn địch nhân thì sẽ đứng cùng một chiến tuyến,cũng đừng coi thường trí khôn của ma thú,hai đại đoàn dong binh chúng nó không khinh dể được nhưng những dong binh yếu ớt thì chúng nó vẫn có thể tranh thủ một giết một đứa là kiếm lời,giết một đôi là siêu lời,giết mười đứa,một trăm đứa là lời lớn lời đặc biệt.
Những đoàn dong binh đi theo sau hai đại đoàn dong binh lại không may mắn như vậy,lúc này bọn họ mới phát hiện ra núi Đạo Hương này không phải là nơi tốt lành gì,những ma thú ở đây thoạt nhìn rất có tổ chức,thậm chí không kém hơn so với một vài quần thể nhân loại khác,lúc này không ít dong binh hoặc là liều mạng chạy theo phương hướng của hai đại dong binh,hoặc là nhanh chóng lui về,đoàn của bọn họ rất ít người,không thể chịu thêm bất kì tổn thất nào nữa.
Chờ khi một vài dong binh chạy tới phía sau của hai đại dong binh thì xiêm y đã lộn xộn rất nhiều,vết máu khắp nơi,lúc này có thể nhìn rõ sự chênh lệch thực lực giữa đoàn dong binh nằm trong mười xếp hạng và đoàn dong binh bình thường rồi.
"Xem ra những người có thể đến đều đã đến rồi." Hậu Thổ nói một lời không hề phúc hậu với một biểu tình rất phúc hậu.
"Nếu đã tới rồi thì mọi người cùng nhau tìm kiếm kết quả đi." Tô Mặc cười cười,mặt tươi như hoa đào.
Nhiều người ở đây như vậy tất nhiên là phải có trước có sau,hai đại đội trưởng nhìn nhau một cái,lập tức an bài đạo tặc dò đường khác nhau,những người này đa số đều có một linh thú rất nhanh nhẹn,công pháp của bản thân cũng thiên về tốc độ,luyện tập qua rất nhiều bẫy rập và kỹ xảo mưu kế,khác hoàn toàn so với những tên trộm bình thường,đương nhiên nếu họ thật sự muốn mở khoá trộm đồ gì đó thì tất nhiên cũng sẽ tốt hơn gấp mấy lần so với một vài tên trộm khác.
Những người này đi ra ngoài không bao lâu liền quay lại,tách ra chạy về phía đội trưởng,phó đội trưởng báo cáo,nội dung báo cáo khiến tứ đại boss không khỏi nhíu chặt mày lại.
Hậu Thổ đi thẳng tới trước mặt Mạnh Lang nói:"Xem ra người của đoàn các ngươi cũng đã giải thích tình hình với các ngươi rồi đi,không bằng chúng ta cũng nhau đi vào thăm dò kết quả,nếu tình hình không ổn thì mọi người rời khỏi trước rồi bàn bạc lại kỹ hơn.
"Lời của đội trưởng Hậu Thổ rất hợp với ý của ta." Mạnh Lang gật gật đầu,thành viên trong hai đoàn xếp lại thành hàng.
Lần này hai đoàn đều không tới toàn bộ,hợp lại thì cũng đến một trăm ba mươi người,dù sao hai đại đoàn đội đều ôm mục đích thăm dò địa hình đơn thuần,nếu có gặp phải đe doạ thì rời đi luôn,chờ khi chuẩn bị đầy đủ rồi mới tiến vào tìm kho báu,nếu cần thì hai đoàn có thể hợp tác với nhau,đến lúc đó thì kho báu sẽ chia đôi.
Sau khi hai đoàn tiến vào hang động,đoàn dong binh khác lập tức đuổi theo,nhưng vẫn cách hai đại đoàn dong binh ít nhất ba,bốn trăm thước,một là một khi có chuyện gì xảy ra thì bọn họ có thể chạy trốn trước,lý do khác của việc không muốn tiếp cận quá gần là nếu thực sự tìm được kho báu thì ai biết hai đại đội trưởng có giết người diệt khẩu hay không.
Đi vào hang động,vẫn là đống xương trắng của ma thú như trước,trừ những cái đó ra thì hang động này không có gì khác,Nguyên Băng cảm giác được ma pháp nguyên tố ở nơi này rất sinh động,nếu không phải không có cách hấp thụ ma pháp nguyên tố thì có lẽ ma pháp nguyên tố đã tràn ngập khắp cơ thể của hắn,loại cảm giác này khiến hắn rất sợ hãi,hắn tuy đã là ma võ sĩ cấp tám nhưng vẫn không thể pháp ra quá nhiều ma pháp,bởi tất cả ma lực trong cơ thể bình thường đều để dùng tinh thần lực phối hợp ma thú để phóng ra ma pháp lớn hơn hoặc là từ ma pháp của ma thú truyền tới,nói cách khác chỉ khi hắn có càng nhiều chiêu thức ma pháp thì ma lực của hắn cũng sẽ càng nhiều,nhưng mức đôh tinh thuần lại liên quan tới cấp bậc ma pháp tung ra,cấp bậc của ma pháp càng cao thì ma lực truyền ra sẽ càng tinh thuần hơn,mà phương pháp nhân loại hấp thụ ma pháp nguyên tố đã thất truyền từ ngàn năm trước rồi.
"Cái hang động này không đơn giản,các ngươi mau đi tìm xem có cơ quan nào hay không." Nguyên Băng nói với ba người xong liền quay đầu phân phó đạo tặc trong đoàn đi tra xét hang động.
Người trong đoàn dong binh Hồ Lang cũng gia nhập,tuy Tô Mặc có cảm giác mãnh liệt như Nguyên Băng,nhưng mức độ ma pháp nguyên tố nồng đậm như thế này thì hắn vẫn cảm nhận được,trong động và ngoài động khác biệt nhiều như vậy không khỏi khiến người ta nghi ngờ.Mọi người lập tức bận rộn việc của mình,những người còn lại đều cảnh giác nhìn bốn phía,đề phòng có một đám ma thú đột nhiên xông ra công kích bọn họ,tóm lại có sự khác thường thì nhất định là do yêu quái.
Trong lúc nhất thời cả hang động chỉ còn tiếng hít thở của mọi người với tiếng tìm kiếm đồ vật rất nhỏ.
"Đội trưởng." Một giọng nói mang theo chút kinh hỉ,đó là một đạo tặc đang tìm kiếm linh tinh giữa đống xương,lúc này hắn đang cầm một hạt giống màu đen chạy nhanh tới trước mặt Mạnh Lang.
"Đây là cái gì?" Mạnh Lang nhận lấy hạt giống,cau mày hỏi,hắn không có biết nhiều về hạt giống cho lắm,hạt giống này hắn thật sự không biết là loại dược liệu gì.
"Đội trưởng,loại hạt giống này ta từng thấy trên tay của một dong binh." Trên mặt đạo tặc kia mang theo ý cười,dù sao hắn cũng là người đầu tiên phát hiện ra manh mối,lại còn trước cả đoàn dong binh Đại Địa Chi Hùng.
"Nói như vậy đã có một đoàn dong binh đến đây trước chúng ta,ngươi nói lại cẩn thận cho mọi người nghe đi." Mạnh Lang bảo tên đạo tặc kia tiếp tục nói.
"Vâng,đó là nhiệm vụ hộ tống mà tiểu đội chúng ta nhận,vừa lúc lại đến trấn Lục Dã,sau khi hoàn thành nhiệm vụ ta muốn đi đến chợ giao dịch của công hội thám hiểm nhìn một chút,vừa lúc đụng phải hai đôi phu phu mang theo hài tử của bọn họ đi tới chợ giao dịch dạo chơi,bởi vì trong đó có hai đứa nhỏ bộ dạng rất giống nhau nên ta cố ý đến gần nhìn một chút,vừa lúc nhìn thấy một văn nhân trong đó đang cầm lấy loại hạt giống này của một tên dong binh lên xem,đống hạt giống đó được đặt trong một ống trúc,chỉ là đoàn của dong binh kia hình như thương vong thảm nặng nề,cho nên mới mở sạp bán hết tất cả mọi thứ,lúc ấy hình như trên người văn nhân kia không có tiền cho nên bỏ hạt giống lại rồi đi,sau đó không lâu lại có một người đi đến cái sạp đó xem loại hạt giống này,nhưng cũng không mua,nhưng không lâu sau đó dong binh kia cũng thu dọn sạp rồi đi,ta đoán một người trong đó nhất định đã giao dịch với hắn rồi." Đạo tặc kia tuy hay nói lời vô nghĩa nhưng lúc phân tích lại rất có trình tự.
Vừa mới dứt lời,một đạo tặc khác lập tức đi tới,nhỏ giọng báo cáo với Nguyên Băng:"Phó đoàn,bên kia phát hiện một cái rãnh nghi ngờ là cơ quan."
Nguyên Băng gật gật đầu,đi đến trước mặt ba người nói:"Người của đoàn chúng ta có một phát hiện mới,không bằng mọi người cùng nhau đến xem đi."
"Được." Mạnh Lang cùng Tô Mặc gật gật đầu,dù sao hiện tại không phải thời điểm khua môi múa mép,ngay cả Tô Mặc lúc này cũng hiếm khi mà trầm mặc giống như cái tên của hắn.
Đó là một góc rất hẻo lánh,nếu không quan sát kỹ thì có lẽ sẽ không phát hiện ra,bởi vì nó nằm ngay góc chết của mọi người,lại vừa khéo bị một tảng đá che chắn,nếu không phải tên đạo tặc kia cảm thấy tảng đá đó có vẻ không vững chắc liền di chuyển nó thì có lẽ không thể phát hiện ra cơ quan bí mật này.
Cái rãnh cơ quan này hình trụ,cũng không quá rộng,đại khái là rộng bằng ngón trỏ và ngón cái của người lớn,cũng không qua dài,chỉ dài hơn ngón trỏ một chút.
"Cái hình dạng này hình như đã thấy ở đâu rồi thì phải?" Tên đạo tặc phát hiện ra hạt giống cau mày nói.
"Lâm Tử,ngươi nghĩ kỹ lại xem nào." Cơ quan này rõ ràng phải cần một cái gì đó đút vào mới có thể mở được,Mạnh Lang hy vọng Lâm Tử có thể nhanh chóng nhớ lại.
"A!" Trong đầu Lâm Tử đột nhiên thoáng hiện lên một tia sáng,"Ta nhớ ra rồi,cái này vừa khít với cái ống trúc chứa hạt giống kia,chỉ cần có thể tìm được người mua hạt giống thì có thể mở được cơ quan này ra."
"Xem ra chúng ta tạm thời không có biện pháp thăm dò chỗ này rồi,không thì mọi người phân công nhau làm việc,một khi có phát hiện gì liền liên hệ với đối phương được không?" Mạnh Lang thương lượng với Hậu Thổ.
"Được,bây giờ có hai hướng,một là tên dong binh bán đồ kia,không thì các ngươi đi kiếm đoàn dong binh của tên dong binh kia,mà hai người có thể đã mua theo lời của vị Lâm Tử huynh đệ thì có lẽ một trong số đó hẳn là đồ đệ Tiểu Trúc của Mạnh Ngọc ở trấn trên,hắn đang gieo trồng dược liệu,ta cảm thấy khả năng rất lớn chính là hắn,người mua kia có lẽ rất khó tìm,chúng ta trước tiên sẽ xuống tay ở chỗ Tiểu Trúc trước,nếu không phải thì lại đi tìm người mua khác,không biết hai vị cảm thấy được chứ?" Hậu Thổ thương lượng với Mạnh Lang.
Mạnh Lang trước nhìn Lâm Tử một chút,thấy Lâm Tử khẳng định gật gât đầu liền nói:"Được,cứ theo lời Hậu Thổ huynh đệ nói đi,nếu vậy thì chúng ta đi xuống núi trước."
Nói xong,Mạnh Lang và Tô Mặc cáo biệt hai người liền dẫn đầu đi ra ngoài,những đoàn dong binh theo sau lập tức nhường đường,sau đó đoàn dong binh Đại Địa Chi Hùng cũng lập tức rời khỏi hang động,những đoàn dong binh khác hai mắt nhìn nhau,không hết hy vọng mà ở lại tiếp tục đi vào trong hang động,nhưng cũng không ít người rời đi theo.
Lần này đến đây không có thu hoạch gì nhiều,thậm chí còn tổn thất nghiêm trọng,những dong binh này đã bắt đầu lo lắng không biết có nên tiếp tục tra xét hang động này nữa hay không,chỉ sợ bọn họ bị tổn thất đến mức không vực dậy nổi,có hi vọng nhất bây giờ chính là hợp tác với những đoàn dong binh khác,thử xem sau khi khai quật được cái hang động này có thể được chia cho chút chân muỗi thịt ruồi thì cũng tốt.
Hết chương 60.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất