Cuộc Sống Nhàn Nhã Cùng Bảo Bảo Tại Dị Thế
Chương 63: Triển dực
Hôm nay trấn Lục Dã đông đúc náo nhiệt,trên mặt mỗi người đều có sự tò mò và hưng phấn chạy tới cổng trấn,thậm chí có không ít dong binh cũng tăng nhanh bước chân đi về phía đó,một vài người thấy khó hiểu liền kéo người đang chạy lại hỏi chuyện,kết quả người bị kéo trên mặt mang vẻ lo lắng và không kiên nhẫn ném lại một câu rồi lại tiếp tục chạy đi,chỉ sợ tới chậm liền không thể nhìn thấy.
Gần như là cả trấn đều tập trung ở cổng trấn,ngay cả người phụ trách của công hội thám hiểm cũng đứng ở phía trước,có thể thấy người tới thân phận không hề nhỏ.
Không lâu sau đó mặc dù không nhìn thấy người nhưng mọi người đã cảm nhận được mặt đất rung rung,tiếng vó ngựa dồn dập truyền tới tai của mọi người,mọi người đều ngó nghiêng trái phải để nhìn,rất nhanh,giữa làn bụi mờ mịt,một đoàn mặc giáp bạc trắng,trên bộ giáp khắc một ma pháp trận phức tạp,trên đầu đội khôi (mũ giáp) bạc,bên sườn khôi nhô ra đôi cánh,đừng nghĩ đôi cánh này chỉ để trang trí mà thôi,trên hai cánh có khắc ma pháp trận để gia tăng ma pháp hệ phong,khiến những chiến sĩ có thể tăng cường tốc độ.
Những chiến sĩ mặc khôi giáp bạc trắng này cưỡi trên những con tuấn mã,mặc dù không có yên ngựa nhưng họ vẫn ngồi rất vững vàng,con ngựa cũng rất nghe lời,vừa đến cổng trấn liền dừng lại chân,chậm dãi tiến vào trấn nhỏ.
Khi người cầm đầu cách người phụ trách của công hội thám hiểm khoảng một trăm bước thì nâng tay lên ra hiệu,những con ngựa ở phía sau lập tức dừng lại,mọi người đồng loạt xuống ngựa,người dẫn đầu đi đến trước mặt người phụ trách công hội thám hiểm hành lễ theo kiểu dong binh.
"Đội trưởng dong binh đoàn Tuyệt Thế -Triển Dực thật cao hứng khi nhìn thấy hội trưởng Lãng Sa,nhiều năm không gặp,công lực của hội trưởng lại tăng tiến rất nhiều khiến Triển Dực có thúc ngựa cũng đuổi không kịp nha!" Triển Dực cười nói với Lãng Sa.
"Triển Dực ngươi còn khiêm tốn với ta à,ai chẳng biết ngươi là thiên tài về tốc độ thăng cấp trong giới dong binh,nếu không phải đã biết tính tình của ngươi thì ta còn tưởng ngươi đang trêu đùa ta đấy!" Lãng Sa nửa thật nửa đùa cười nói.
"Đó đều là những người khác tâng bốc thôi,ngài còn không biết ta sao,mỗi ngày đều chiến đầu với ma thú ở hiểm địa,muốn không nhanh cũng khó." Triển Dực thờ dài,trên mặt có vẻ hơi mệt mỏi.
"Được rồi,không nói chuyện này nữa,hôm nay ta cố ý đứng đây chờ các người là định đón gió tẩy trần cho các ngươi,đi,mau lấy hành lí rồi đi theo ta,đại gia chúng ta cũng nhau hảo hảo ăn một bữa nào." Lãng Sa vỗ vỗ bả vai Triển Dực,sau đó hô về phía những dong binh đang đứng thẳng tắp sau lưng của Triển Dực.
"Mọi người đã nghe được rồi chứ,hôm nay chúng ta phải hảo hảo cọ cơm của hội trưởng Lãng Sa một phen,mọi người nhất định phải gắng sức ăn cho ta,đừng có khách khí với hắn." Triển Dực hô với những dong binh ở phía sau,các dong binh cũng phối hợp hò hét,người xung quanh cũng cười híp cả mắt,không ít người thậm chí còn nói Triển Dực tuy là lão đại số một của giới dong binh nhưng lại rất bình dị gần gũi,xem ra sống chung rất là tốt.
Chờ khi đoàn dong binh của Triển Dực đi rồi,những người khác cũng tản ra theo,nhưng miệng mỗi người đều bàn luận về những chiến tích vĩ đại của đoàn dong binh của Triển Dực từ khi tiến vào giới dong binh đến giờ,thậm chí còn nói bọn họ đã diệt bao nhiê ma thú cấp cao,phát hiện bao nhiêu kho báu v...v..,còn nói tất cả trang bị trên người của bọn họ đều được làm từ bạc,thật sự khiến người ta hâm mộ chết đi được.
Bản tính của nhân loại chính là như vậy,chỉ nghĩ tới những thứ tốt của người khác chứ không bao giờ nghĩ tới những cố gắng đằng sau những thứ tốt đó của họ,những trang bị này đều là do những người này phục tùng mệnh lệnh để đổi lấy,đừng thấy dong binh phong quang vô hạn (1),kiếm tiền dường như rất dễ dàng nhưng trong đầu của mỗi người đều phải chuẩn bị sẵn tinh thần bởi bất kì lúc nào cũng có thể đi tong.
Tuy trấn Lục Dã là cái trấn nhỏ nhưng thật ra địa bàn lại rất rộng,muốn kiếm một viện lạc (2) cho đoàn dong binh của Triển Dực tất nhiên là có,Lãng Sa đã kiếm cho thì Triển Dực tất nhiên không cự tuyệt,tới viện lạc,mọi người cùng nhau phân chia công việc,rất nhanh đã thu dọn xong,đoàn dong binh Triển Dực có một điểm đó là mỗi người đều rất trẻ tuổi,không quá ba mươi tuổi,mỗi người đều là quân nhân,không có một ma nhân nào,hơn nữa tuy đoàn dong binh Triển Dực là đoàn dong binh đứng đầu,nhưng số người lại ít nhất trong mười đoàn,cũng là đoàn có nhiều kỳ tích nhất,điều tất nhiên là sự ghen tự và bội phục cũng sẽ xoay quanh những người này,cũng khiến tính tình của những người này trở nên tự tại lạnh nhạt,có nhiều chuyện khi đã nghe quá nhiều hay xem quá nhiều thì sẽ không còn sức ảnh hưởng nữa.
Thu dọn xong hết thảy,Lãng Sa mang theo đoàn người này đến trước quán cơm của Tiểu Trúc,dọc đường đi còn giới thiệu những món ăn trong quán của Tiểu Trúc hết sức tỉ mỉ,quả thực còn tỉ mỉ hơn cả tiểu nhị,Triển Dực nghe mà không tự chủ đươc nuốt nước miếng,sớm nghe nói món ăn của quán cơm kia là vừa ngon vừa đẹp,hơn nữa còn rất mới lạ,nhưng vẫn chưa có cơ hội ăn vài miếng,bây giờ có thể đến thì nhất định phải hung hăng mà ăn vài lần,khiến những huynh đệ khác hâm mộ ghen tị hắn cũng cảm thấy sảng khoái.
Tới quán cơm của Tiểu Trúc,Lãng Sa quen thuộc đi thẳng lên phòng trên lầu hai,phòng kia coi như là hắn lợi dụng đặc quyền để có được,mỗi lần mời khách đến ăn cơm đều lên đây,phòng cùng không quá lớn,nếu cả nhóm người Lãng Sa đều muốn ngồi ở đây thì không thể,liền phân phó tiểu nhị một tiếng,không bao lâu,tiểu nhị liền phân nhóm người này vào ba phòng liền nhau."Tiểu nhị,mang chút rượu và món ăn chiêu bài ở chỗ này đến đây,phần lớn một chút,ba phòng đều giống nhau,mang thêm chút diện thực (đồ ăn làm bằng bột mì) để lót bụng đi." Lãng Sa ngày thường rất ít khi ăn diện thực,bình thường chỉ một vài món ăn chiêu bài và chút rượu,đây là để cho một vài người có thể vừa ăn được món ăn chiêu bài,vừa không đến mức lãng phí.
"Được,phần lớn gồm sườn xào chua ngọt,thịt kho Đông Pha,gà miếng sào ớt,cải trắng xào dấm,cà tím kho,cá xào cải chua đến ba phòng,lại thêm ba phần sủi cảo,bánh canh,ba vò rượu Trúc Thanh." Tiểu nhị hô xuống dưới xong liền cười nói:"Hội trưởng đại nhân,các vị đại ca,các ngươi thấy như vậy đã được chưa?"
"Được rồi,mỗi lần tiểu ca đề cử đều rất tốt." Lãng Sa cười gật gật đầu,sau đó nói với Triển Dực:"Ngươi cũng đừng nghĩ là mỗi lần đến đây là chỉ có mỗi những món ăn chiêu bài như vậy,bọn họ cứ mười này lại có một bàn món ăn mới,vừa nãy nghe thấy món cá xào cải chua kia chắc là món ăn mới ngày hôm nay đi!" Câu hỏi cuối cùng chính là để hỏi tiểu nhị.
"Hội trưởng nói rất đúng,món cá xào dưa chua ngày hôm nay rất cần tới kỹ thuật dùng dao,cá phải thái miếng rất mỏng,chút nữa ngài nếm thử sẽ biết,tiểu nhị ta xin lui xuống trước,đồ ăn lập tức được mang lên ngay,các ngài có gì phân phó thì cứ kéo kéo sợi dây này là chúng ta liền tới ngay." Tiểu nhị nói xong chờ Lãng Sa và Triển Dực gật đầu liền chậm rãi thối lui ra cửa.
"Nghe tiểu nhị này nói khiến ta càng thèm,ta muốn nhìn xem thử thịt cá thái mỏng được như thế nào." Triển Dực cười nói với Lãng Sa.
"Đợi lát nữa có lẽ ngươi sẽ ăn nhiều đến mức không nói được luôn đấy." Lãng Sa cười rất kiêu ngạo,như thể những món ăn kia là một tay hắn làm vậy.
Không lâu sau những món ăn khác đều đã lên nhưng món cá xào cải chua mà tiểu nhị nói vẫn chưa lên,Lãng Sa nhanh chóng kéo tiểu nhị bưng đồ ăn lại hỏi:"Từ trước tới này món ăn ở đây đều được làm rất nhanh,ngươi xem chúng ta đã ăn được một nửa rồi mà sao món cá xào cải chua vẫn chưa có vậy?"
"Hội trưởng đại nhân đừng nóng vội,món cá này cần chú ý tới độ lửa và kỹ thuật dùng dao,hơn nữa đồ ăn gọi quá nhiều,nếu chỉ có vài ba người thì chỉ cần vài con cá là có thể ăn no căng cả bụng,cho nên hôm nay cá được gọi rất nhiều,khó trách đầu bếp sẽ hơi vội,chúng ta đã an bài hai vị đầu bếp đến làm món cá xào cải chua nhưng vẫn rất vội,cho nên phiền các vị chờ một chút,ta giúp các ngươi thúc giục bọn họ được chứ?" Tiểu nhị nhẹ giọng giải thích với mọi người.
"Không cần phải vậy đâu,ngươi cứ để đầu bếp bình tĩnh làm,không thể vì sốt ruột khiến món ăn bị mất độ ngon,ta đây có thể mất hết mặt trước mặt Triển Dực nhưng ta sẽ giữ mặt mũi quán cơm của các ngươi trước mặt Triển Dực,cũng không thể để bọn họ thất vọng được." Lãng Sa vội phất phất tay,tuy biết món ăn mới sau mỗi mười này đều rất đắt khách nhưng không ngờ là hôm nay lại náo nhiệt đến như vậy.
"Đúng vậy,ông chủ từng nói,bất kể thế nào quán cơm của chúng ta đều phải cam đoan sạch sẽ trong quán,chất lượng phục vụ,tiêu chuẩn đồ ăn,dù trong hoàn cảnh như nào cũng không được quên,cho nên ngài cứ yên tâm,nhất định sẽ khiến những khách nhân đều vừa lòng mà về,lần sau lại đến." Tiểu Nhị nói xong liền lui xuống.
"Tiểu nhị ở đây khác hẳn so với những người chúng ta từng gặp,thấy rất thông minh nhưng lại rất có kiên nhẫn,không giống với những chỗ khác,điếm đại khi khách (3)." Triển Dực nhìn tiểu nhị rời đi,có chút cảm khái mà nói với Lãng Sa.
"Đúng vậy,ngươi nghĩ nếu quán này đồ ăn ngon mà phục vụ không tốt thì có thể được hoan nghênh như vậy sao,tuy hai nhà đối diện cũng không tồi nhưng một là giá cao,hai là đồ ăn không mới mẻ như ở nhà này,thi thoảng ăn chút còn được chứ thường xuyên ăn thì nên đến nhà này,giá cả phải chăng,hơn nữa phục vụ tốt,món ăn mới mẻ,hương vị thơm ngon,cho nên sinh ý tốt hơn hai nhà đối diện nhiều,nhưng nếu trên trấn có phú hào mở yến tiệc thì thường chọn hai nhà đối diện kia,dù sao cũng cần đẳng cấp cần thể diện." Lãng Sa tỉ mỉ bình luận,nói rõ ràng đâu ra đấy,khiến Triển Dực cảm thấy buồn cười,từ khi nào mà người này đã thành ẩm thực gia thế này.
"Được rồi,nói thêm nữa thì ta bắt đầu hoài nghi có phải quán này là ngươi mở hay không đấy." Triển Dực nhanh chóng bảo hảo hữu đặt lực chú ý lại vào những món ăn trên bàn,chỉ nói chuyện phiếm thôi thì không thể no bụng được đâu.
Những người khác cũng mặc kệ Lãng Sa và Triển Dực nói chuyện,mong là bọn họ cứ nói nhiều nhiều chút thì mình lại được ăn nhiều thêm mấy miếng,quả thực là ăn quá ngon,khó trách những người từng đến đây làm nhiệm vụ đều muốn quay lại,nếu là bọn hắn có lẽ cũng sẽ mong muốn như vậy đi.
Chờ khi cá xào cải chua được mang lên,chén đĩa của mỗi người đều sạch sẽ sáng bóng,ngay cả nước đồ ăn đều bị liếm sạch sẽ,chén đĩa sạch bóng như mới được rửa,tiểu nhị bưng đồ ăn không khỏi sửng sốt,nhanh chóng thu dọn chén đĩa để đặt cá xào cải chua lên,thậm chí còn đưa thêm mấy đĩa đồ ăn,cá xào cải chua ở đây khác một chút với một số khách sạn trên địa cầu là nhiều hơn một cái bếp lò,trên bếp lò này vẽ một ma pháp trận,tiểu nhị ca bưng cá xào cải chua lên đồng thời cũng đem một con thỏ đặt ở góc bếp.
"Hội trưởng,các vị dong binh đại ca,đây là cá xào cải chua của chúng ta,ngài nhìn ở góc bếp đi,chờ khi các vị ăn hết ca xào cải chua trong nồi thì có thể bỏ thêm những đĩa đồ ăn này vào,đặt trên bếp lò sẽ ấm hơn,ma thỏ này đã được chúng ta huấn luyện nên rất nghe lời,nghe hiểu được một số yêu cầu đơn giản,ngài muốn bật bếp lò thì cứ bảo nó khởi động ma pháp là được,những đồ ăn này là trưởng quầy của chúng ta tặng thêm,chúc các vị khách nhân ăn ngon miệng,tiểu nhị ta xin phép lui xuống." Tiểu nhị nói xong liền nói nhỏ vài câu với tiểu thỏ,tiểu thỏ gật gật đầu hắn mới đi ra ngoài.
"Lãng Sa,ta thấy quán cơm này không hề kém cạnh với quán đối diện đâu,muốn nhập được ma thú với bếp lò này cũng tốn không ít tiền tài và tinh lực đấy!" Triển Dực còn không hiểu được thì đúng là hồ đồ,ma thú và bếp lò này đều là được đoàn dong binh bọn họ lấy được,muốn không biết cũng khó,chẳng qua lúc trước hắn đúng là không biết Đầu muốn những thứ này để làm gì,bây giờ mới biết,Đầu thật sự rất yêu Tiểu Trúc công tử,nếu không thì sao phải âm thầm làm những việc này sau lưng hắn chứ?
Lãng Sa lúc này cũng trợn mắt há hốc mồm,thấy Triển Dực nói như vậy liền liên tục gật đầu,"Đúng vậy,một bút này cũng không phải là lớn bình thường đâu,ta rất nóng lòng muốn ăn thử,có thể khiến ma thú hỗ trợ khởi động ma pháp trận cũng không dễ dàng gì."
Hai người nói xong liền vùi đầu vào ăn giống như những người khác,chờ khi đoàn người ăn xong liền liên tục cảm thán,lần sau còn muốn đến đây nữa,với cách phục vụ này,chất lượng này,trình độ này,cho dù để họ ăn ở đây mỗi ngày họ cũng vui.
Hết chương 63.
(1) 风光无限/ Phong quang vô hạn: dạng dạng là vinh quang vô hạn,vẻ vang vô cùng...
(2) 院落/ Viện lạc:
(3) 店大欺客/ Điếm đại khi khách: theo tôi hiểu là " 店大" chỉ quán lớn,quán đông khách,quán có chất lượng tốt thì sẽ khinh thường,ức hiếp khách.
Gần như là cả trấn đều tập trung ở cổng trấn,ngay cả người phụ trách của công hội thám hiểm cũng đứng ở phía trước,có thể thấy người tới thân phận không hề nhỏ.
Không lâu sau đó mặc dù không nhìn thấy người nhưng mọi người đã cảm nhận được mặt đất rung rung,tiếng vó ngựa dồn dập truyền tới tai của mọi người,mọi người đều ngó nghiêng trái phải để nhìn,rất nhanh,giữa làn bụi mờ mịt,một đoàn mặc giáp bạc trắng,trên bộ giáp khắc một ma pháp trận phức tạp,trên đầu đội khôi (mũ giáp) bạc,bên sườn khôi nhô ra đôi cánh,đừng nghĩ đôi cánh này chỉ để trang trí mà thôi,trên hai cánh có khắc ma pháp trận để gia tăng ma pháp hệ phong,khiến những chiến sĩ có thể tăng cường tốc độ.
Những chiến sĩ mặc khôi giáp bạc trắng này cưỡi trên những con tuấn mã,mặc dù không có yên ngựa nhưng họ vẫn ngồi rất vững vàng,con ngựa cũng rất nghe lời,vừa đến cổng trấn liền dừng lại chân,chậm dãi tiến vào trấn nhỏ.
Khi người cầm đầu cách người phụ trách của công hội thám hiểm khoảng một trăm bước thì nâng tay lên ra hiệu,những con ngựa ở phía sau lập tức dừng lại,mọi người đồng loạt xuống ngựa,người dẫn đầu đi đến trước mặt người phụ trách công hội thám hiểm hành lễ theo kiểu dong binh.
"Đội trưởng dong binh đoàn Tuyệt Thế -Triển Dực thật cao hứng khi nhìn thấy hội trưởng Lãng Sa,nhiều năm không gặp,công lực của hội trưởng lại tăng tiến rất nhiều khiến Triển Dực có thúc ngựa cũng đuổi không kịp nha!" Triển Dực cười nói với Lãng Sa.
"Triển Dực ngươi còn khiêm tốn với ta à,ai chẳng biết ngươi là thiên tài về tốc độ thăng cấp trong giới dong binh,nếu không phải đã biết tính tình của ngươi thì ta còn tưởng ngươi đang trêu đùa ta đấy!" Lãng Sa nửa thật nửa đùa cười nói.
"Đó đều là những người khác tâng bốc thôi,ngài còn không biết ta sao,mỗi ngày đều chiến đầu với ma thú ở hiểm địa,muốn không nhanh cũng khó." Triển Dực thờ dài,trên mặt có vẻ hơi mệt mỏi.
"Được rồi,không nói chuyện này nữa,hôm nay ta cố ý đứng đây chờ các người là định đón gió tẩy trần cho các ngươi,đi,mau lấy hành lí rồi đi theo ta,đại gia chúng ta cũng nhau hảo hảo ăn một bữa nào." Lãng Sa vỗ vỗ bả vai Triển Dực,sau đó hô về phía những dong binh đang đứng thẳng tắp sau lưng của Triển Dực.
"Mọi người đã nghe được rồi chứ,hôm nay chúng ta phải hảo hảo cọ cơm của hội trưởng Lãng Sa một phen,mọi người nhất định phải gắng sức ăn cho ta,đừng có khách khí với hắn." Triển Dực hô với những dong binh ở phía sau,các dong binh cũng phối hợp hò hét,người xung quanh cũng cười híp cả mắt,không ít người thậm chí còn nói Triển Dực tuy là lão đại số một của giới dong binh nhưng lại rất bình dị gần gũi,xem ra sống chung rất là tốt.
Chờ khi đoàn dong binh của Triển Dực đi rồi,những người khác cũng tản ra theo,nhưng miệng mỗi người đều bàn luận về những chiến tích vĩ đại của đoàn dong binh của Triển Dực từ khi tiến vào giới dong binh đến giờ,thậm chí còn nói bọn họ đã diệt bao nhiê ma thú cấp cao,phát hiện bao nhiêu kho báu v...v..,còn nói tất cả trang bị trên người của bọn họ đều được làm từ bạc,thật sự khiến người ta hâm mộ chết đi được.
Bản tính của nhân loại chính là như vậy,chỉ nghĩ tới những thứ tốt của người khác chứ không bao giờ nghĩ tới những cố gắng đằng sau những thứ tốt đó của họ,những trang bị này đều là do những người này phục tùng mệnh lệnh để đổi lấy,đừng thấy dong binh phong quang vô hạn (1),kiếm tiền dường như rất dễ dàng nhưng trong đầu của mỗi người đều phải chuẩn bị sẵn tinh thần bởi bất kì lúc nào cũng có thể đi tong.
Tuy trấn Lục Dã là cái trấn nhỏ nhưng thật ra địa bàn lại rất rộng,muốn kiếm một viện lạc (2) cho đoàn dong binh của Triển Dực tất nhiên là có,Lãng Sa đã kiếm cho thì Triển Dực tất nhiên không cự tuyệt,tới viện lạc,mọi người cùng nhau phân chia công việc,rất nhanh đã thu dọn xong,đoàn dong binh Triển Dực có một điểm đó là mỗi người đều rất trẻ tuổi,không quá ba mươi tuổi,mỗi người đều là quân nhân,không có một ma nhân nào,hơn nữa tuy đoàn dong binh Triển Dực là đoàn dong binh đứng đầu,nhưng số người lại ít nhất trong mười đoàn,cũng là đoàn có nhiều kỳ tích nhất,điều tất nhiên là sự ghen tự và bội phục cũng sẽ xoay quanh những người này,cũng khiến tính tình của những người này trở nên tự tại lạnh nhạt,có nhiều chuyện khi đã nghe quá nhiều hay xem quá nhiều thì sẽ không còn sức ảnh hưởng nữa.
Thu dọn xong hết thảy,Lãng Sa mang theo đoàn người này đến trước quán cơm của Tiểu Trúc,dọc đường đi còn giới thiệu những món ăn trong quán của Tiểu Trúc hết sức tỉ mỉ,quả thực còn tỉ mỉ hơn cả tiểu nhị,Triển Dực nghe mà không tự chủ đươc nuốt nước miếng,sớm nghe nói món ăn của quán cơm kia là vừa ngon vừa đẹp,hơn nữa còn rất mới lạ,nhưng vẫn chưa có cơ hội ăn vài miếng,bây giờ có thể đến thì nhất định phải hung hăng mà ăn vài lần,khiến những huynh đệ khác hâm mộ ghen tị hắn cũng cảm thấy sảng khoái.
Tới quán cơm của Tiểu Trúc,Lãng Sa quen thuộc đi thẳng lên phòng trên lầu hai,phòng kia coi như là hắn lợi dụng đặc quyền để có được,mỗi lần mời khách đến ăn cơm đều lên đây,phòng cùng không quá lớn,nếu cả nhóm người Lãng Sa đều muốn ngồi ở đây thì không thể,liền phân phó tiểu nhị một tiếng,không bao lâu,tiểu nhị liền phân nhóm người này vào ba phòng liền nhau."Tiểu nhị,mang chút rượu và món ăn chiêu bài ở chỗ này đến đây,phần lớn một chút,ba phòng đều giống nhau,mang thêm chút diện thực (đồ ăn làm bằng bột mì) để lót bụng đi." Lãng Sa ngày thường rất ít khi ăn diện thực,bình thường chỉ một vài món ăn chiêu bài và chút rượu,đây là để cho một vài người có thể vừa ăn được món ăn chiêu bài,vừa không đến mức lãng phí.
"Được,phần lớn gồm sườn xào chua ngọt,thịt kho Đông Pha,gà miếng sào ớt,cải trắng xào dấm,cà tím kho,cá xào cải chua đến ba phòng,lại thêm ba phần sủi cảo,bánh canh,ba vò rượu Trúc Thanh." Tiểu nhị hô xuống dưới xong liền cười nói:"Hội trưởng đại nhân,các vị đại ca,các ngươi thấy như vậy đã được chưa?"
"Được rồi,mỗi lần tiểu ca đề cử đều rất tốt." Lãng Sa cười gật gật đầu,sau đó nói với Triển Dực:"Ngươi cũng đừng nghĩ là mỗi lần đến đây là chỉ có mỗi những món ăn chiêu bài như vậy,bọn họ cứ mười này lại có một bàn món ăn mới,vừa nãy nghe thấy món cá xào cải chua kia chắc là món ăn mới ngày hôm nay đi!" Câu hỏi cuối cùng chính là để hỏi tiểu nhị.
"Hội trưởng nói rất đúng,món cá xào dưa chua ngày hôm nay rất cần tới kỹ thuật dùng dao,cá phải thái miếng rất mỏng,chút nữa ngài nếm thử sẽ biết,tiểu nhị ta xin lui xuống trước,đồ ăn lập tức được mang lên ngay,các ngài có gì phân phó thì cứ kéo kéo sợi dây này là chúng ta liền tới ngay." Tiểu nhị nói xong chờ Lãng Sa và Triển Dực gật đầu liền chậm rãi thối lui ra cửa.
"Nghe tiểu nhị này nói khiến ta càng thèm,ta muốn nhìn xem thử thịt cá thái mỏng được như thế nào." Triển Dực cười nói với Lãng Sa.
"Đợi lát nữa có lẽ ngươi sẽ ăn nhiều đến mức không nói được luôn đấy." Lãng Sa cười rất kiêu ngạo,như thể những món ăn kia là một tay hắn làm vậy.
Không lâu sau những món ăn khác đều đã lên nhưng món cá xào cải chua mà tiểu nhị nói vẫn chưa lên,Lãng Sa nhanh chóng kéo tiểu nhị bưng đồ ăn lại hỏi:"Từ trước tới này món ăn ở đây đều được làm rất nhanh,ngươi xem chúng ta đã ăn được một nửa rồi mà sao món cá xào cải chua vẫn chưa có vậy?"
"Hội trưởng đại nhân đừng nóng vội,món cá này cần chú ý tới độ lửa và kỹ thuật dùng dao,hơn nữa đồ ăn gọi quá nhiều,nếu chỉ có vài ba người thì chỉ cần vài con cá là có thể ăn no căng cả bụng,cho nên hôm nay cá được gọi rất nhiều,khó trách đầu bếp sẽ hơi vội,chúng ta đã an bài hai vị đầu bếp đến làm món cá xào cải chua nhưng vẫn rất vội,cho nên phiền các vị chờ một chút,ta giúp các ngươi thúc giục bọn họ được chứ?" Tiểu nhị nhẹ giọng giải thích với mọi người.
"Không cần phải vậy đâu,ngươi cứ để đầu bếp bình tĩnh làm,không thể vì sốt ruột khiến món ăn bị mất độ ngon,ta đây có thể mất hết mặt trước mặt Triển Dực nhưng ta sẽ giữ mặt mũi quán cơm của các ngươi trước mặt Triển Dực,cũng không thể để bọn họ thất vọng được." Lãng Sa vội phất phất tay,tuy biết món ăn mới sau mỗi mười này đều rất đắt khách nhưng không ngờ là hôm nay lại náo nhiệt đến như vậy.
"Đúng vậy,ông chủ từng nói,bất kể thế nào quán cơm của chúng ta đều phải cam đoan sạch sẽ trong quán,chất lượng phục vụ,tiêu chuẩn đồ ăn,dù trong hoàn cảnh như nào cũng không được quên,cho nên ngài cứ yên tâm,nhất định sẽ khiến những khách nhân đều vừa lòng mà về,lần sau lại đến." Tiểu Nhị nói xong liền lui xuống.
"Tiểu nhị ở đây khác hẳn so với những người chúng ta từng gặp,thấy rất thông minh nhưng lại rất có kiên nhẫn,không giống với những chỗ khác,điếm đại khi khách (3)." Triển Dực nhìn tiểu nhị rời đi,có chút cảm khái mà nói với Lãng Sa.
"Đúng vậy,ngươi nghĩ nếu quán này đồ ăn ngon mà phục vụ không tốt thì có thể được hoan nghênh như vậy sao,tuy hai nhà đối diện cũng không tồi nhưng một là giá cao,hai là đồ ăn không mới mẻ như ở nhà này,thi thoảng ăn chút còn được chứ thường xuyên ăn thì nên đến nhà này,giá cả phải chăng,hơn nữa phục vụ tốt,món ăn mới mẻ,hương vị thơm ngon,cho nên sinh ý tốt hơn hai nhà đối diện nhiều,nhưng nếu trên trấn có phú hào mở yến tiệc thì thường chọn hai nhà đối diện kia,dù sao cũng cần đẳng cấp cần thể diện." Lãng Sa tỉ mỉ bình luận,nói rõ ràng đâu ra đấy,khiến Triển Dực cảm thấy buồn cười,từ khi nào mà người này đã thành ẩm thực gia thế này.
"Được rồi,nói thêm nữa thì ta bắt đầu hoài nghi có phải quán này là ngươi mở hay không đấy." Triển Dực nhanh chóng bảo hảo hữu đặt lực chú ý lại vào những món ăn trên bàn,chỉ nói chuyện phiếm thôi thì không thể no bụng được đâu.
Những người khác cũng mặc kệ Lãng Sa và Triển Dực nói chuyện,mong là bọn họ cứ nói nhiều nhiều chút thì mình lại được ăn nhiều thêm mấy miếng,quả thực là ăn quá ngon,khó trách những người từng đến đây làm nhiệm vụ đều muốn quay lại,nếu là bọn hắn có lẽ cũng sẽ mong muốn như vậy đi.
Chờ khi cá xào cải chua được mang lên,chén đĩa của mỗi người đều sạch sẽ sáng bóng,ngay cả nước đồ ăn đều bị liếm sạch sẽ,chén đĩa sạch bóng như mới được rửa,tiểu nhị bưng đồ ăn không khỏi sửng sốt,nhanh chóng thu dọn chén đĩa để đặt cá xào cải chua lên,thậm chí còn đưa thêm mấy đĩa đồ ăn,cá xào cải chua ở đây khác một chút với một số khách sạn trên địa cầu là nhiều hơn một cái bếp lò,trên bếp lò này vẽ một ma pháp trận,tiểu nhị ca bưng cá xào cải chua lên đồng thời cũng đem một con thỏ đặt ở góc bếp.
"Hội trưởng,các vị dong binh đại ca,đây là cá xào cải chua của chúng ta,ngài nhìn ở góc bếp đi,chờ khi các vị ăn hết ca xào cải chua trong nồi thì có thể bỏ thêm những đĩa đồ ăn này vào,đặt trên bếp lò sẽ ấm hơn,ma thỏ này đã được chúng ta huấn luyện nên rất nghe lời,nghe hiểu được một số yêu cầu đơn giản,ngài muốn bật bếp lò thì cứ bảo nó khởi động ma pháp là được,những đồ ăn này là trưởng quầy của chúng ta tặng thêm,chúc các vị khách nhân ăn ngon miệng,tiểu nhị ta xin phép lui xuống." Tiểu nhị nói xong liền nói nhỏ vài câu với tiểu thỏ,tiểu thỏ gật gật đầu hắn mới đi ra ngoài.
"Lãng Sa,ta thấy quán cơm này không hề kém cạnh với quán đối diện đâu,muốn nhập được ma thú với bếp lò này cũng tốn không ít tiền tài và tinh lực đấy!" Triển Dực còn không hiểu được thì đúng là hồ đồ,ma thú và bếp lò này đều là được đoàn dong binh bọn họ lấy được,muốn không biết cũng khó,chẳng qua lúc trước hắn đúng là không biết Đầu muốn những thứ này để làm gì,bây giờ mới biết,Đầu thật sự rất yêu Tiểu Trúc công tử,nếu không thì sao phải âm thầm làm những việc này sau lưng hắn chứ?
Lãng Sa lúc này cũng trợn mắt há hốc mồm,thấy Triển Dực nói như vậy liền liên tục gật đầu,"Đúng vậy,một bút này cũng không phải là lớn bình thường đâu,ta rất nóng lòng muốn ăn thử,có thể khiến ma thú hỗ trợ khởi động ma pháp trận cũng không dễ dàng gì."
Hai người nói xong liền vùi đầu vào ăn giống như những người khác,chờ khi đoàn người ăn xong liền liên tục cảm thán,lần sau còn muốn đến đây nữa,với cách phục vụ này,chất lượng này,trình độ này,cho dù để họ ăn ở đây mỗi ngày họ cũng vui.
Hết chương 63.
(1) 风光无限/ Phong quang vô hạn: dạng dạng là vinh quang vô hạn,vẻ vang vô cùng...
(2) 院落/ Viện lạc:
(3) 店大欺客/ Điếm đại khi khách: theo tôi hiểu là " 店大" chỉ quán lớn,quán đông khách,quán có chất lượng tốt thì sẽ khinh thường,ức hiếp khách.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất