Cuộc Sống Về Hưu Của Huyền Môn Đại Lão

Chương 28: Tạ Ngọc Là Thiên Tài Học Tập (2)

Trước Sau
Sáng thứ hai, Lục Thiên Lí tới đón Phó Minh Hành đi mở họp, nhìn thấy Phó Minh Hành vừa lên xe liền dùng ánh mắt tràn ngập áp bách nhìn chằm chằm chính mình, cũng không biết bản thân đã làm sai chuyện gì, sau lưng mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

“Phó tổng, ngài đây là……”

Sau đó Lục Thiên Lí giống như nhớ tới cái gì, ánh mắt sáng lên, nhanh chóng cầm lấy túi văn kiện trên ghế điều khiển phụ, giao cho Phó Minh Hành.

“Phó tổng, đây là tư liệu điều tra về Tạ Ngọc, ngài xem đi?”

Phó Minh Hành thấy vậy, lúc này mới dời đi ánh mắt, tiếp nhận túi văn kiện kia, vừa mở ra đã thấy một tấm ảnh chụp có màu sắc rực rỡ dán ở trên đó, phông nền màu xanh lam, người trên ảnh chụp ăn mặc áo thun màu trắng, làn da tinh tế trắng như sứ tựa như có thể phát sáng, một đôi mắt hơi cười, thanh triệt trong sáng không có một chút khói mù, ngũ quan cùng diện mạo cùng người hắn nhìn thấy trong mộng giống nhau như đúc.

Đúng là tên Tạ Ngọc hỗn trướng kia.

Phó Minh Hành hừ lạnh một tiếng, ánh mắt từ trên ảnh chụp dời đi, lại nhìn thấy trên đó viết hiện tại Tạ Ngọc đang học ngành khảo cổ ở đại học Đế Đô liền sửng sốt một chút.

“Tạ Ngọc đang đi học ở đại học Đế Đô?”

“Đúng vậy, lúc chúng tôi điều tra ra tin tức này cũng cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.”

Lục Thiên Lí đang lái xe vội vàng nói: “Tạ Ngọc đi Nam Thành, sau đó một lần nữa báo danh thi đại học, hơn nữa thi được điểm rất cao, dựa theo thành tích này của cậu ta có thể báo danh vào tất cả các ngành học nổi danh của đại học Đế Đô, nhưng không biết vì cái gì, cậu ta lại báo danh vào ngành khảo cổ, hiện tại đang là sinh viên năm nhất của ngành khảo cổ học.”



Lục Thiên Lí nói tới đây, thần sắc trên mặt rất là rối rắm, nếu là trước kia có người nói với hắn, Tạ Ngọc thi đậu đại học Đế Đô, hắn khẳng định sẽ cười nhạo đối phương điên rồi, nhưng hiện tại Tạ Ngọc thật sự là thi đậu vào đại học Đế Đô, hơn nữa vẫn là với điểm số cao như vậy.

Nghĩ đến đây, Lục Thiên Lí lại nói: “Tình huống của Tạ Ngọc ở đại học Đế Đô, chúng tôi phải hao phí rất nhiều sức lực mới có thể hỏi thăm rõ ràng được một ít, tôi đoán là bên phía đại học Đế Đô có người đang giúp cậu ta bảo mật tư liệu.”

Phó Minh Hành đọc nhanh như gió, xem xong tình huống hiện tại của Tạ Ngọc ở đại học Đế Đô, theo hắn biết thành tích học tập của Tạ Ngọc cũng không tốt, thi đậu vào đại học nghệ thuật cũng đã đủ miễn cưỡng, với cái đầu kia của hắn, có thể thi đậu đại học Đế Đô?

Lục Thiên Lí giống như biết suy nghĩ hiện giờ trong lòng Phó Minh Hành, lại nói: “Dựa vào tin tức từ Nam Thành bên kia tra được, sau khi Tạ Ngọc đi đến Nam Thành, liền báo danh vào lớp luyện thi đại học, mỗi ngày đi luyện thi không nói, còn mời giáo viên giỏi về phụ đạo, mỗi tối cậu ta đều học tập đến hai ba giờ sáng mới đi ngủ.”

Phó Minh Hành cười lạnh: “Hàng xóm của hắn cũng quá rảnh đi, mỗi ngày đều theo dõi hắn không nói, còn theo dõi đến hai ba giờ sáng?”

Lục Thiên Lí trả lời: “Chúng tôi cũng từng nghi ngờ, nhưng ngoại trừ hàng xóm của cậu ta ra, chúng tôi còn điều tra vị bảo mẫu lúc ấy chiếu cố cậu ta, còn có giáo viên phụ đạo cùng với bạn học và giáo viên trong lớp luyện thi của cậu ấy, bọn họ đều nói Tạ Ngọc học tập vô cùng khắc khổ, giống như là không biết mệt vậy, thành tích học tập cũng từ lúc mới bắt đầu rất thấp, trong khoảng thời gian ngắn ngủi không đến một năm lại nhanh chóng tăng lên, dựa theo cách nói của mấy người đó, Tạ Ngọc chính là một thiên tài học tập.”

Lục Thiên Lí làm việc rất cẩn thận, không chỉ có ghi âm của mấy người quen biết Tạ Ngọc ở Nam Thành, ngay cả bảng thành tích học tập của Tạ Ngọc ở lớp luyện thi cũng photo một bảng, còn có vài tờ bài thi.

Phó Minh Hành: “……”

Thật là gặp quỷ mà, loại người như Tạ Ngọc cư nhiên thật sự là thiên tài học tập?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau