Cuộc Sống Về Hưu Của Huyền Môn Đại Lão
Chương 7: Lên Núi Đao Xuống Biển Lửa (1)
Tuy rằng Thiên Cơ Môn đã rời xa thế tục, nhưng cũng không phải thật sự cùng thế tục tách ra, ở Đế Đô cũng có một toà nhà dùng làm chỗ ở cho đệ tử Thiên Cơ Môn lúc ra ngoài làm việc.
Hiện tại tòa nhà nằm trong một khu vực vô cùng đắt đỏ, lấy bố cục của ngũ hành bát quái, lại được trận pháp yểm hộ, từ bên ngoài nhìn vào thì vô cùng bình thường, nhưng bên trong lại ẩn giấu càn khôn, nghe nói là đã truyền thừa hơn mấy trăm năm, cho dù thời đại đã thay đổi, nó vẫn như cũ tồn tại không ngã.
Ngoại trừ chuyện này ra, rất ít người có thể biết được bên dưới tòa tòa nhà này đang cất giấu một phần Long Cốt, chỉ là bị Thiên Cơ Môn dùng thủ đoạn cao siêu che đi, người ngoài vô pháp nhìn trộm được.
Phần Long Cốt này không biết đã tồn tại bao nhiêu năm, lại được Thiên Cơ Môn chăm sóc bảo quản, cho nên linh khí vô cùng cường đại, có thể xem như bảo vật trấn áp tà ma.
Đời trước, thân thể Tạ Ngọc có bệnh tật bẩm sinh, nhờ có sư phụ lợi dụng khoá Hồn Khế giúp cậu liên kết với Long Cốt, mượn dùng lực lượng cường đại của Long Cốt để khoá lại hồn phách của cậu mới có thể làm cậu sống đến năm 26 tuổi.
Lẽ ra khi cậu chuyển thế đầu thai thì công dụng của Hồn Khế nên tự động biến mất, nhưng hiện tại Tạ Ngọc cũng không xác định được chính mình có được tính là chuyển thế làm người không nữa, duy nhất có thể khẳng định một điều chính là hiện tại hắn không cần khoá Hồn Khế cũng có thể sống tiếp, bởi vậy hắn cần thiết phải tự mình tới đây xác nhận một chút. Nếu khoá Hồn Khế công dụng đã biến mất, hắn cũng không cần làm cái gì, nhưng nếu khoá Hồn Khế vẫn còn tác dụng, hắn sẽ đem Hồn Khế giải trừ.
Lúc này Tạ Ngọc đã tới bên ngoài tòa nhà, tránh đi các đệ tử Thiên Cơ Môn đang canh giữ, vô thanh vô tức mà phá giải trận pháp của tòa nhà, sau đó đi tới chỗ cất giữ Long cốt.
Biện pháp để mở ra cơ quan của địa cung, Tạ Ngọc đã thuộc nằm lòng, không bao lâu đã đến được địa cung.
Long Cốt vẫn còn được cung phụng trên tế đàn, bên trong Ám các khoá Hồn Khế vẫn còn ở.
Cấm chế của Ám các chỉ có hắn cùng sư phụ mới có thể phá giải, cho nên đồ vật bên trong cũng chưa có người nào chạm qua.
Cẩn thận kiểm tra một chút, Tạ Ngọc liền phát hiện chuyến này hắn tới đúng rồi, khoá Hồn Khế khoá cư nhiên vẫn còn tác dụng.
Tạ Ngọc trước tiên cấp Long Cốt đốt nhang.
“Trong 26 năm qua, đa tạ tiền bối đã hỗ trợ, vãn bối vô cùng cảm kích, sau này nếu như có chuyện cần hỗ trợ, vãn bối nhất định sẽ cố hết sức hoàn thành.”
“Hôm nay vãn bối tới đây là muốn giải trừ Hồn Khế, rất mong tiền bối đồng ý.”
Sau khi đốt nhang xong, Tạ Ngọc liền bắt đầu thi pháp, chuẩn bị giải trừ khế ước.
Pháp ấn cùng khẩu quyết Tạ Ngọc đều thuộc lòng, lúc thi triển không hề sai bước nào. Nhưng khi hoàn thành thuật pháp, khoá Hồn Khế lại không hề có chút sứt mẻ nào, khế ước cũng không giải trừ được.
Tạ Ngọc: “……”
Phản ứng đầu tiên của Tạ Ngọc chính là nghĩ chính mình thực hiện sai bước nào rồi, nhưng khi lặp lại mấy lần vẫn không hề có động tĩnh, Hồn khế của hắn cùng Long Cốt vẫn chặt chẽ như cũ.
Tạ Ngọc có thể xác định chính mình không có nhớ sai khẩu quyết, từ lúc hắn biết chính mình cùng Long Cốt đã có khế ước, hắn liền đem khẩu quyết giải trừ Hồn khế đọc đi đọc lại rất nhiều lần, đã sớm thuộc lòng, không có đạo lý nào lại làm lỗi.
Tạ Ngọc ngẩng đầu nhìn Long Cốt, nghĩ thầm, chẳng lẽ là Long Cốt không muốn giải trừ khế ước?
Chuyện này sao có khả năng, khối Long Cốt này đã tồn tại thật lâu, chủ nhân của nó không biết đã luân hồi chuyển thế bao nhiêu lần, hiện tại nó chính là một cái linh vật có cường đại linh lực mà thôi, cũng không hề có ý thức.
Rốt cuộc là chỗ nào xảy ra vấn đề a?
Tạ Ngọc nghĩ hoài không ra, dứt khoát liền ngồi xếp bằng xuống, cau mày, sau đó cầm lấy khoá Hồn Khế khóa cẩn thận nghiên cứu lên.
--------------------------------------
Hiện tại tòa nhà nằm trong một khu vực vô cùng đắt đỏ, lấy bố cục của ngũ hành bát quái, lại được trận pháp yểm hộ, từ bên ngoài nhìn vào thì vô cùng bình thường, nhưng bên trong lại ẩn giấu càn khôn, nghe nói là đã truyền thừa hơn mấy trăm năm, cho dù thời đại đã thay đổi, nó vẫn như cũ tồn tại không ngã.
Ngoại trừ chuyện này ra, rất ít người có thể biết được bên dưới tòa tòa nhà này đang cất giấu một phần Long Cốt, chỉ là bị Thiên Cơ Môn dùng thủ đoạn cao siêu che đi, người ngoài vô pháp nhìn trộm được.
Phần Long Cốt này không biết đã tồn tại bao nhiêu năm, lại được Thiên Cơ Môn chăm sóc bảo quản, cho nên linh khí vô cùng cường đại, có thể xem như bảo vật trấn áp tà ma.
Đời trước, thân thể Tạ Ngọc có bệnh tật bẩm sinh, nhờ có sư phụ lợi dụng khoá Hồn Khế giúp cậu liên kết với Long Cốt, mượn dùng lực lượng cường đại của Long Cốt để khoá lại hồn phách của cậu mới có thể làm cậu sống đến năm 26 tuổi.
Lẽ ra khi cậu chuyển thế đầu thai thì công dụng của Hồn Khế nên tự động biến mất, nhưng hiện tại Tạ Ngọc cũng không xác định được chính mình có được tính là chuyển thế làm người không nữa, duy nhất có thể khẳng định một điều chính là hiện tại hắn không cần khoá Hồn Khế cũng có thể sống tiếp, bởi vậy hắn cần thiết phải tự mình tới đây xác nhận một chút. Nếu khoá Hồn Khế công dụng đã biến mất, hắn cũng không cần làm cái gì, nhưng nếu khoá Hồn Khế vẫn còn tác dụng, hắn sẽ đem Hồn Khế giải trừ.
Lúc này Tạ Ngọc đã tới bên ngoài tòa nhà, tránh đi các đệ tử Thiên Cơ Môn đang canh giữ, vô thanh vô tức mà phá giải trận pháp của tòa nhà, sau đó đi tới chỗ cất giữ Long cốt.
Biện pháp để mở ra cơ quan của địa cung, Tạ Ngọc đã thuộc nằm lòng, không bao lâu đã đến được địa cung.
Long Cốt vẫn còn được cung phụng trên tế đàn, bên trong Ám các khoá Hồn Khế vẫn còn ở.
Cấm chế của Ám các chỉ có hắn cùng sư phụ mới có thể phá giải, cho nên đồ vật bên trong cũng chưa có người nào chạm qua.
Cẩn thận kiểm tra một chút, Tạ Ngọc liền phát hiện chuyến này hắn tới đúng rồi, khoá Hồn Khế khoá cư nhiên vẫn còn tác dụng.
Tạ Ngọc trước tiên cấp Long Cốt đốt nhang.
“Trong 26 năm qua, đa tạ tiền bối đã hỗ trợ, vãn bối vô cùng cảm kích, sau này nếu như có chuyện cần hỗ trợ, vãn bối nhất định sẽ cố hết sức hoàn thành.”
“Hôm nay vãn bối tới đây là muốn giải trừ Hồn Khế, rất mong tiền bối đồng ý.”
Sau khi đốt nhang xong, Tạ Ngọc liền bắt đầu thi pháp, chuẩn bị giải trừ khế ước.
Pháp ấn cùng khẩu quyết Tạ Ngọc đều thuộc lòng, lúc thi triển không hề sai bước nào. Nhưng khi hoàn thành thuật pháp, khoá Hồn Khế lại không hề có chút sứt mẻ nào, khế ước cũng không giải trừ được.
Tạ Ngọc: “……”
Phản ứng đầu tiên của Tạ Ngọc chính là nghĩ chính mình thực hiện sai bước nào rồi, nhưng khi lặp lại mấy lần vẫn không hề có động tĩnh, Hồn khế của hắn cùng Long Cốt vẫn chặt chẽ như cũ.
Tạ Ngọc có thể xác định chính mình không có nhớ sai khẩu quyết, từ lúc hắn biết chính mình cùng Long Cốt đã có khế ước, hắn liền đem khẩu quyết giải trừ Hồn khế đọc đi đọc lại rất nhiều lần, đã sớm thuộc lòng, không có đạo lý nào lại làm lỗi.
Tạ Ngọc ngẩng đầu nhìn Long Cốt, nghĩ thầm, chẳng lẽ là Long Cốt không muốn giải trừ khế ước?
Chuyện này sao có khả năng, khối Long Cốt này đã tồn tại thật lâu, chủ nhân của nó không biết đã luân hồi chuyển thế bao nhiêu lần, hiện tại nó chính là một cái linh vật có cường đại linh lực mà thôi, cũng không hề có ý thức.
Rốt cuộc là chỗ nào xảy ra vấn đề a?
Tạ Ngọc nghĩ hoài không ra, dứt khoát liền ngồi xếp bằng xuống, cau mày, sau đó cầm lấy khoá Hồn Khế khóa cẩn thận nghiên cứu lên.
--------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất