Cường Bách

Chương 7: Anh họ (1)

Trước Sau
CƯỜNG BÁCH

Tác giả: Chỉ Xuyên

Edit + Beta: Muội

‼️Truyện chỉ được đăng tại wattpad @cogaicokhauvimanma‼️

????????????????

Chương 7: Anh họ (1)

Lúc nhận được cuộc gọi, Tô Ngôn đang ôm Triệu Nhiên mơ mơ màng màng sắp chìm vào giấc ngủ, cậu bấm nghe, "alo" vài tiếng thì đối phương mới mở miệng nói chuyện. Người gọi đến là anh họ hàng xa của Tô Ngôn, tên là Lý Tuyệt, gần đây có việc nên muốn ở lại thành phố này vài ngày, nghe nói Tô Ngôn sống ở đây nên gọi điện thoại hỏi thăm một chút.

Thật ra Tô Ngôn với người anh họ này không thân thiết cho lắm, thỉnh thoảng mới gặp nhau trong dịp gia đình tụ họp, cũng không có quá nhiều chuyện để nói. Nhưng mà người thân họ hàng đến ở nhờ nhà mình, có muốn từ chối thì cũng không được, hơn nữa cũng chỉ ở vài hôm, Tô Ngôn qua loa đồng ý vài tiếng, sau khi cúp điện thoại, cậu liền cọ lên người Triệu Nhiên rồi chìm vào giấc ngủ.

Khi Tô Ngôn lại lần nữa nhận được cuộc gọi mới nhớ ra mình có một người anh họ muốn đến nhà ở nhờ, cậu hoang mang rối loạn vội vội vàng vàng chạy về nhà, mới lên lầu đã bị một người đàn ông tựa như đồi núi nhỏ làm cho giật mình.

"Anh... Anh họ?" Tô Ngôn có hơi ngập ngừng mở miệng, lần gặp nhau gần nhất giữa cậu với anh họ chắc là đã bảy tám năm về trước, cậu thật sự không nghĩ tới người anh họ xa xôi của mình lại cường tráng như vậy.

Lý Tuyệt nhìn cậu nở nụ cười nhẹ. Hắn cao gần hai mét, dáng người vạm vỡ nhưng không quá cường điệu, là kiểu dáng mà ai nhìn thấy cũng phải hâm mộ vô cùng.

Tô Ngôn nuốt nước bọt nhìn chiếc áo sơ mi sắp bị cơ bắp của Lý Tuyệt căng đến sắp rách ra, thân hình cao lớn đứng trong không gian nhỏ hẹp này khiến cậu có chút khó thở.

"Anh làm em sợ à?" Lý Tuyệt nhích qua một bên nhường chỗ cho cậu mở cửa, "Đã lâu lắm rồi không gặp, chắc Tiểu Ngôn đã quên anh rồi."

"Hả... Ò." Vốn khả năng giao tiếp của Tô Ngôn không tốt, cậu lúng túng không biết nên nói cái gì, đáp lại cho có vài tiếng rồi cúi đầu tiến lên mở cửa.



Thân hình lửa nóng toát ra mùi đàn ông ở sau lưng, tay cầm chìa khoá của Tô Ngôn có chút run rẩy, cố tình Lý Tuyệt còn rất tự nhiên vươn tay xoa bóp cánh tay với vai của Tô Ngôn, khiến cậu suýt chút nữa đã ném chìa khoá xuống đất.

"Tiểu Ngôn vẫn nhỏ gầy như trước." Tay Lý Tuyệt ở trên vai Tô Ngôn trượt xuống eo, vừa bóp vừa lắc đầu, "Em có thật sự ăn uống đàng hoàng không đấy?"

Tô Ngôn miễn cưỡng cắm chìa khoá vào trong ổ khoá, cậu cố gắng điều chỉnh giọng nói để người khác không nghe ra kỳ lạ: "Có, có..."

Tay Lý Tuyệt càng ngày càng xuống phía dưới, lúc sờ đến mông Tô Ngôn thì cửa đã mở ra. Cửa bị đẩy ra mạnh mẽ, Tô Ngôn giống một con thỏ bị hoảng sợ bước nhanh vào trong, thoát khỏi nanh vuốt của Lý Tuyệt, Lý Tuyệt nhớ lại cảm giác bóp mông Tô Ngôn, hắn híp mắt xoa cằm, nở nụ cười thâm thúy.

"Thì ra phần lớn thịt đều ở chỗ này..."

Chạy đến phòng khách, Tô Ngôn mới suy nghĩ lại có phải vừa rồi cậu quá lỗ mãng hay không. Cậu tập trung toàn bộ tâm trí cố gắng đứng vững và kiềm chế bản thân không được phát ra âm thanh, vừa mở cửa ra đã vội vàng lao vào trong, thậm chí cậu còn không để ý xem Lý Tuyệt có sờ đến mông của mình hay chưa.

Cậu miễn cưỡng treo nụ cười rót cho Lý Tuyệt một ly nước, sau đó giống như muốn tránh né hắn mà trốn trong phòng bếp không bước ra ngoài.

Lý Tuyệt lại rất có hứng thú quan sát cách bày trí trong ngôi nhà. Ly nước đôi, dép lê đôi, cùng với chiếc áo khoác vừa nhìn đã biết không phải size của Tô Ngôn vứt đại trên sô pha, Lý Tuyệt cầm lấy tấm hình chụp chung thân mật của Tô Ngôn và Triệu Nhiên, hắn nhướng mày, rồi lại nhìn bóng dáng bận rộn trong phòng bếp, nụ cười của hắn càng rõ hơn.

Lúc Triệu Nhiên về tới nhà, đột nhiên trong nhà xuất hiện thêm một người khách làm anh giật cả mình, không ngờ người anh họ hàng xa của Tô Ngôn lại cao lớn đến vậy, Lý Tuyệt cười cười tỏ vẻ đã quen với mấy loại phản ứng như này, ngược lại lại khiến Triệu Nhiên trở nên ngại ngùng hơn.

Hai người thản nhiên nói chuyện một lát thì cơm tối đã làm xong, trên bàn cơm, Tô Ngôn vẫn không thể nào nhìn thẳng Lý Tuyệt, cũng may là Triệu Nhiên với Lý Tuyệt nói chuyện khá hợp rơ, điều này làm cho Tô Ngôn thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Ăn tối xong, Tô Ngôn muốn trốn trong phòng ngủ, nhưng Lý Tuyệt lại nhắc đến chuyện lúc Tô Ngôn còn nhỏ làm cho Triệu Nhiên có hứng thú hẳn lên, Tô Ngôn đành phải ở lại phòng khách.

Bất tri bất giác trời đã tối dần, ngày hôm sau Triệu Nhiên còn phải đi làm, nên anh đi lấy quần áo để thay trước rồi bước vào phòng tắm.

Triệu Nhiên vừa đi, Tô Ngôn cũng muốn đứng dậy đi theo, nhưng cậu còn chưa kịp đứng dậy thì đã có một đôi tay ôm lấy vai cậu đè cậu trở về, vốn dĩ Lý Tuyệt ngồi không xa, lúc này đây cả người của hắn gần như dán lên người cậu, hắn vùi đầu ở cổ cậu cọ cọ: "Sao lúc nãy Tiểu Ngôn không nói câu nào thế, anh đã ngồi suy nghĩ rất lâu đó... Em bôi cái gì vậy, mùi thơm quá..."

Hơi thở nóng rực phả lên da thịt, nóng đến mức thân thể Tô Ngôn mềm nhũn hết một nửa. Cậu vươn tay mềm yếu đẩy ngực hắn ra, giọng nói run run rẩy rẩy, "Không, không bôi cái gì hết... Anh muốn làm gì đấy..."



"Làm cái gì à, em nói thử xem." Lý Tuyệt chú ý tới tiếng động trong phòng tắm cách đây không xa, hắn cắn lên vành tai Tô Ngôn rồi liếm láp, "Nhưng mà mới sờ có hai cái đã n*ng, có phải khi nãy lúc mới bước vào cửa đã nghĩ làm thế nào để cho anh nện rồi đúng không?"

"Không có, không, thả ra..." Tô Ngôn từ chối không có chút sức thuyết phục nào. Cậu không thể kiểm soát được cơ thể của mình, lỗ đít đã bắt đầu ươn ướt từ lúc Lý Tuyệt dựa lại gần. Kể từ khi được Phương Tư Viễn khai phá, thân thể của cậu đã thay đổi hoàn toàn, chỉ cần nhìn thấy mấy người đàn ông có vóc dáng cường tráng là thân thể của cậu đã bắt đầu nhũn cả ra.

Chưa kể bây giờ cậu còn bị mùi hương đàn ông nồng đậm bao bọc, nhắc nhở cho cậu về cái loại sung sướng tiêu hồn thực cốt (*). Mà một Triệu Nhiên dịu dàng và cẩn trọng thì không thể nào cho cậu những cảm giác đó.

(*) Tiêu hồn thực cốt (销魂蚀骨): có thể hiểu là cảm giác sung sướng mãn nguyện khi làm tình.

Lý Tuyệt cũng không nói nhảm với cậu nữa, ngón tay của hắn đẩy lưng quần dọc theo thắt lưng tiến vào bên trong, bàn tay to bao lấy cánh mông bóp nhẹ hai cái, khi chạm đến khe mông ở chính giữa hắn liền cảm thấy ẩm ướt, động tác của hắn dừng lại một chút, ngay sau đó ngón giữa cách một lớp quần lót xoa lên miệng cúc của cậu.

"Còn bảo là không có?" Lý Tuyệt hôn bên khoé miệng Tô Ngôn, cảm nhận được người trong lòng bị kích thích đến run rẩy, "Quần lót đã ướt hết rồi, muốn bị nện tới vậy hả?"

Tô Ngôn ậm ừ, thân thể vặn vẹo theo chuyển động ngón tay của Lý Tuyệt. Lòng ngón tay đè mạnh trên miệng cúc xoa một vòng, thỉnh thoảng còn ấn quần lót tiến vào trong lỗ đít, lớp vải thô ráp chà sát lên vách thịt làm cho nơi đó càng ngày càng ướt.

Lý Tuyệt tùy tiện xoa vài cái rồi kéo quần lót sang một bên, một ngón tay thô to nhét vào trong cái lỗ nhỏ nhắn bị chơi tới mềm ướt vô cùng.

Tiếng hét bị chặn lại, Lý Tuyệt hôn cậu có hơi hung bạo, thậm chí Tô Ngôn còn cảm thấy chỗ sâu trong cổ họng cũng bị liếm đến. Lỗ đít đã chuẩn bị xong xuôi từ sớm, ngón tay vừa mới đút vào đã bị thịt non mềm mại gấp gáp quấn lấy liếm mút.

Giống như đang hút dương v*t để hút ra cái thứ gì đó, đầu ngón tay của hắn lại không hề bị dụ dỗ trước sự chào đón nồng nhiệt này, hắn bất chấp tất cả đâm vào rút ra mạnh mẽ, Tô Ngôn cảm thấy bản thân sắp bị mấy ngón tay này đâm đến bay lên. Sau mười mấy cái đâm chọc nhanh nhẹn, Lý Tuyệt đưa ngón tay vào sâu trong lỗ đít, hết xoay trái xoay phải rồi lại ấn ấn moi móc, moi đến khi vòng eo của Tô Ngôn không chịu nổi mà run lên bần bật.

Lỗ đít bị ngoáy cho ướt nhẹp, Lý Tuyệt đã tìm được điểm nhạy cảm của Tô Ngôn, hắn chỉ cần cử động nhẹ một cái là Tô Ngôn liền uốn éo thân thể cọ lên trên người hắn, liếm láp hắn giống như một bé mèo, chọc cho *** của hắn càng lúc càng cứng ngắc. Lúc này áo thun của Tô Ngôn đã bị kéo lên cao, núm vú hết bị nhéo rồi lại bị kéo lên, cậu thì thè lưỡi ra cùng hắn liếm láp lẫn nhau.

Khoá quần ở phía dưới bị kéo xuống, dương v*t cứng ngắc từ trong quần lót nhô ra ngoài một cái đầu nhỏ, lộ ra phân nửa cái mông cùng với lỗ đít lấp ló bị hắn móc ngoáy, biểu cảm cùng động tác của cậu thật dâm đãng, khiến người ta muốn nện cậu ngay lập tức.

Nghe thấy tiếng nước trong phòng tắm từ từ nhỏ dần, Lý Tuyệt vẫn là kiềm nén dục vọng thả Tô Ngôn ra, ngón tay của hắn kẹp lấy lưỡi Tô Ngôn khuấy đảo, hắn cắn lên vành tai của cậu rồi dùng chất giọng ngả ngớn, nói: "Bé dâm đừng nóng vội, ngày mai lại tiếp tục."

Tô Ngôn đang ở bên bờ cao trào lại bị bắt ngừng lại, cậu có chút mê man nhìn hắn, Lý Tuyệt không trả lời, đứng dậy chỉnh lại cổ áo rồi quay người trở về phòng, cho đến khi nghe thấy tiếng cửa phòng tắm mở ra, Tô Ngôn mới giật mình tỉnh táo trở lại, cậu vội chạy về phòng ngủ như thể đang chạy trốn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau