Cưỡng Chế Người Yêu

Chương 8:

Trước Sau
Người đàn ông cuối cùng cũng lên tiếng, ghé sát vào tai cậu thì thầm:

“Tôi chỉ muốn có một đứa con”.

Tề Thư cuối cùng cũng ý thức được không đúng, nhỏ giọng cầu xin:

"Làm ơn, thả tôi ra... Tôi cho anh tiền! Tôi cho anh tiền! Anh! Đưa hết cho anh."

“Lão công em không cần tiền của em.”

Người đàn ông buồn cười:

“Tiền của lão công em cũng là của em.”

Tề Thư bị lời nói của hắn làm cho hoảng sợ, sợ hãi lẩm bẩm nói:

"Không... không phải..."

“Không phải cái gì?”

Nam nhân tựa hồ nghe không rõ, xích lại gần tò mò hỏi.

“Không…không phải…”

Tề Thư lập lại, quay đầu “nhìn” người gần trong gang tấc, gần như mặt đối mặt, cậu đột nhiên kịch liệt giãy dụa, dùng khuỷu tay co quắp và cánh tay đưa về phía trước. Cậu điên cuồng vùng vẫy:



"Không! Không phải chồng tôi, không! Tôi có bạn trai! Buông tôi ra! Anh không phải! Buông ra!"

Người đàn ông bị cậu giãy giụa đập vào mặt, động tác thô bạo dung sức bóp cằm cậu nghiến răng nghiến lợi, thanh âm đột nhiên trở nên lạnh lùng:

"Em thì có bạn trai cái gì!"

Hắn lắc lắc mặt Tề Thư:

"Nhìn lại em xem! Sợ hãi rụt rè lại nhát gan đáng thương , có ai có thể coi trọng em a!"

Người đàn ông thản nhiên thốt ra những lời mỉa mai khinh bỉ bên tai cậu, trò bịp bợm của Tề Thư lập tức bị xé toạc, nước mắt to không tự chủ được trào ra.

Tề Thư hoàn toàn chọc giận người đàn ông, cậu nghĩ, mọi chuyện đã kết thúc rồi, cậu sẽ bị hắn giết chết mất.

Người đàn ông biến thái đổi giọng điệu, cúi người tới gần ôn nhu hôn lên môi cậu, thân mật dán môi: "Chỉ có tôi, chỉ có tôi yêu em, chỉ có tôi mới là chồng của bảo bối thôi."

Tề Thư sững người, mặc cho hắn quấy rối mình không nhúc nhích, nước mắt nóng hổi thấm ướt băng bịt mắt. Người đàn ông dường như cảm nhận được, cười khúc khích, xuyên qua bịt mắt hôn lên mắt cậu, hài lòng với sự nhu mì của cậu, thấp giọng thì thầm như người yêu:

"Đừng sợ, bảo bối, để tôi yêu em."

Người đàn ông lên giường, bắt đầu cởi quần, thắt lưng phát ra tiếng “cạch”, như phá bỏ bùa chú bị phong ấn bấy lâu.

"Đừng! Đừng!"

Tề Thư hoảng sợ hét lên một tiếng, lại kịch liệt vùng vẫy, dùng hai chân giãy giụa, giống như một con cá sắp chết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau