Chương 20
"Pharaoh! Pharaoh!" ngat lúc này, một gã cầm trong tay thanh kiếm nhìn như một lãnh tướng, chạy đến Oropesa Seth, quỳ một chân trên đất.
Đột nhiên có tiếng gọi làm nhiễu loạn tâm tư của Oropesa Seth, nhìn vào người kia, thì ra là thị vệ trưởng Biển Lỗ, hắn nhanh chóng khôi phục vẻ mặt âm lãnh, lạnh lùng nói:
“Biển Lỗ! Hôm nay xảy ra chuyện như vậy ngươi thân là thị vệ trưởng ngươi nghĩ sao?”
“Chuyện ngày hôm nay, Biển Lỗ thực không thể trốn tránh trách nhiệm, b
Biển Lỗ nguyện ý chịu phạt!” Gần đây trung tâm là đơn vị công tác của Biển Lỗ, để xảy ra chuyện cũng không thể trốn tránh trách nhiệm của mình.
“Ngươi không phải chỉ vì lĩnh tội mới đến đây đúng không?” Oropesa Seth nhướng mày nói.
“Đúng là như vậy, Biển Lỗ đã bắt được sáu nghi phạm ám sát, thỉnh Pharaoh định đoạt.” Biển Lỗ cung kính nói
“Biển Lỗ! Ngươi làm thị vệ trưởng đã lâu, chẳng lẽ còn không biết tác phong làm việc của ta sao?” Trong mắt Oropesa Seth xẹt qua một đạo hàn quang, điềm nhiên nói.
“Vâng! Vẫn như bình thường đem sáu gã nghi phạm kia chặt đứt tay chân, sau đó vứt xuống sông Nile.” Biển Lỗ mặt không biểu tình nói, giống như đã thành thói quen rồi.
“Đây đã là lần ám sát thứ ba trong tháng này! Xem ra… Đại ca ta đúng là chưa từ bỏ ý định! Ta đối với hắn hình như đã quá nhân từ.”
Oropesa Seth miệng cười nhưng đôi mắt nổi lên một tia lạnh lùng, nhìn xuống Biển Lỗ nói: “Đứng lên đi! Lần này bỏ qua cho ngươi, ngươi hãy chú ý nhất cử nhất động của đại ca ta.”
“Tạ Pharaoh, Biển Lỗ nhất định sẽ không để cho loại chuyện này phát sinh lần nữa!” Biển Lỗ đứng lên vẻ mặt trung thành nói.
Oropesa Seth phất phất tay, ý bảo hắn có thể đi ra ngoài.
Biển Lỗ đã thành lễ sau đó lui xuống.
Lúc trước khi hắn giết cha để đoạt vương vị, đã lập ra kế hoạch chu đáo, trong quá trình thực hiện bỏ độc đã bỏ sót đại ca của hắn là Hughes ở Thượng Ai Cập. Hiện tại hắn cai quản Hạ Ai Cập, còn Hughes thì chiếm cứ Thượng Ai Cập, hai người bọn họ chỉ biết đấu đá lẫn nhau để thâu tóm đối phương, như vậy một trong hai người sẽ có một người chính thức thống trị Ai Cập. (Rim: Thượng và Hạ Ai Cập cũng giống như miền Nam và miền Bắc Việt Nam í)
Thượng Ai Cập và Hạ Ai Cập lấy ranh giới là Sông Nile. Nhưng bởi vì Thượng Ai Cập là khu vực hoang mạc hiểm yếu, nhiều lần muốn công chiếm Thượng Ai Cập, đều không thành công.
Những năm này Hughes chẳng những xây dựng thành phòng ngự kiên cố, còn tự ý lập một quân đội chiến cường đại võ trang, chỉ là Hạ Ai Cập thế lực còn cường đại hơn, nên không dám hành động thiếu suy nghĩ tùy tiện khiêu khích Hạ Ai Cập trực tiếp giao đấu, chỉ có thể cố thủ chờ đợi thời cơ.
Trái lại, Hạ Ai Cập cho dù có thể dựa vào thế lực cường đại bên ngoài ngăn chặn Thượng Ai Cập, nhưng mà để kiên cố phòng thủ Thượng Ai Cập, cũng không phải chuyện dễ dàng, cho nên những năm này hai bên chỉ có thể ở ám mà hành động, để giết đối phương.
Hughes dù sao cũng là đại ca của hắn, trên người cùng chảy một dòng máu, cùng có một dã tâm, nếu lúc trước Hughes ra tay trước một bước giết cha hắn đoạt vương vị, nói không chừng hiện tại hắn cũng giống như Hughes bây giờ.
Hughes rất có tâm kế, thẩm phù càng là thâm bất khả trắc. Những năm này không biết dùng bao nhiêu thủ đoạn để hại chết Oropesa Seth, gây ra các loại lời đồn, ám sát, thậm chí còn cài nội gián ở bên cạnh hắn… Mặc dù không có chuyện gì xảy ra với hắn, nhưng hắn không tin tưởng bất kì ai bên cạnh, đặc biệt là Đại Tế Ti Baker, y làm cho người ta có cảm giác rất quỷ dị, giống như đang âm mưu gì đó, hết lần này tới lần khác những điều y làm mỗi một việc đều giúp hắn, đặc biệt là đem Khải Nhạc đến bên cạnh hắn.
Khải… Ngươi thật sự là Hạnh Vận Tinh của ta sao?
Cho dù vậy hắn cũng đầy nghi hoặc về Baker, nhưng lại không nghĩ đến sẽ hoài nghi Khải Nhạc, thậm chí cả trái tim đều đã hướng về cậu, cho dù biết rõ đây là một việc rất mâu thuẫn và nguy hiểm.
Cửa phòng Khải Nhạc đột nhiên mở ra, một thị nữ bưng một chậu nước nhuộm đỏ máu đi ra.
Thị nữ nhìn thấy Oropesa Seth, có chút nghiêng người hành lễ nói: ” Pharaoh!”
“Vết thương đã lý xong chưa?” Nhìn thị nữ trong tay bưng chậu nước toàn máu, Oropesa Seth không khỏi cau mày, cưỡng chế đau lòng nói.
“Xử lý xong rồi ạ...” Thị nữ cúi đầu có chút run mà trả lời.
“Vậy thì tốt rồi” Oropesa Seth thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy thị nữ ấp úng muốn nói gì đó, một dự cảm không lành xuất hiện, âm thanh trầm thấp nói: “Cậu ta hiện tại sao rồi?”
“Cái này… Cái này… Khải… Hoành Tư ngài ấy… ngài ấy… vu y nói… ngài ấy…”
Thị nữ ấp a ấp úng cả buổi cũng không thể nói một câu hoàn chỉnh, càng tăng thêm dự cảm bất thường trong lòng hắn, Oropesa Seth thô bạo đẩy thị nữ ra, nhanh chân đi tới gian phòng của Khải Nhạc…
Đột nhiên có tiếng gọi làm nhiễu loạn tâm tư của Oropesa Seth, nhìn vào người kia, thì ra là thị vệ trưởng Biển Lỗ, hắn nhanh chóng khôi phục vẻ mặt âm lãnh, lạnh lùng nói:
“Biển Lỗ! Hôm nay xảy ra chuyện như vậy ngươi thân là thị vệ trưởng ngươi nghĩ sao?”
“Chuyện ngày hôm nay, Biển Lỗ thực không thể trốn tránh trách nhiệm, b
Biển Lỗ nguyện ý chịu phạt!” Gần đây trung tâm là đơn vị công tác của Biển Lỗ, để xảy ra chuyện cũng không thể trốn tránh trách nhiệm của mình.
“Ngươi không phải chỉ vì lĩnh tội mới đến đây đúng không?” Oropesa Seth nhướng mày nói.
“Đúng là như vậy, Biển Lỗ đã bắt được sáu nghi phạm ám sát, thỉnh Pharaoh định đoạt.” Biển Lỗ cung kính nói
“Biển Lỗ! Ngươi làm thị vệ trưởng đã lâu, chẳng lẽ còn không biết tác phong làm việc của ta sao?” Trong mắt Oropesa Seth xẹt qua một đạo hàn quang, điềm nhiên nói.
“Vâng! Vẫn như bình thường đem sáu gã nghi phạm kia chặt đứt tay chân, sau đó vứt xuống sông Nile.” Biển Lỗ mặt không biểu tình nói, giống như đã thành thói quen rồi.
“Đây đã là lần ám sát thứ ba trong tháng này! Xem ra… Đại ca ta đúng là chưa từ bỏ ý định! Ta đối với hắn hình như đã quá nhân từ.”
Oropesa Seth miệng cười nhưng đôi mắt nổi lên một tia lạnh lùng, nhìn xuống Biển Lỗ nói: “Đứng lên đi! Lần này bỏ qua cho ngươi, ngươi hãy chú ý nhất cử nhất động của đại ca ta.”
“Tạ Pharaoh, Biển Lỗ nhất định sẽ không để cho loại chuyện này phát sinh lần nữa!” Biển Lỗ đứng lên vẻ mặt trung thành nói.
Oropesa Seth phất phất tay, ý bảo hắn có thể đi ra ngoài.
Biển Lỗ đã thành lễ sau đó lui xuống.
Lúc trước khi hắn giết cha để đoạt vương vị, đã lập ra kế hoạch chu đáo, trong quá trình thực hiện bỏ độc đã bỏ sót đại ca của hắn là Hughes ở Thượng Ai Cập. Hiện tại hắn cai quản Hạ Ai Cập, còn Hughes thì chiếm cứ Thượng Ai Cập, hai người bọn họ chỉ biết đấu đá lẫn nhau để thâu tóm đối phương, như vậy một trong hai người sẽ có một người chính thức thống trị Ai Cập. (Rim: Thượng và Hạ Ai Cập cũng giống như miền Nam và miền Bắc Việt Nam í)
Thượng Ai Cập và Hạ Ai Cập lấy ranh giới là Sông Nile. Nhưng bởi vì Thượng Ai Cập là khu vực hoang mạc hiểm yếu, nhiều lần muốn công chiếm Thượng Ai Cập, đều không thành công.
Những năm này Hughes chẳng những xây dựng thành phòng ngự kiên cố, còn tự ý lập một quân đội chiến cường đại võ trang, chỉ là Hạ Ai Cập thế lực còn cường đại hơn, nên không dám hành động thiếu suy nghĩ tùy tiện khiêu khích Hạ Ai Cập trực tiếp giao đấu, chỉ có thể cố thủ chờ đợi thời cơ.
Trái lại, Hạ Ai Cập cho dù có thể dựa vào thế lực cường đại bên ngoài ngăn chặn Thượng Ai Cập, nhưng mà để kiên cố phòng thủ Thượng Ai Cập, cũng không phải chuyện dễ dàng, cho nên những năm này hai bên chỉ có thể ở ám mà hành động, để giết đối phương.
Hughes dù sao cũng là đại ca của hắn, trên người cùng chảy một dòng máu, cùng có một dã tâm, nếu lúc trước Hughes ra tay trước một bước giết cha hắn đoạt vương vị, nói không chừng hiện tại hắn cũng giống như Hughes bây giờ.
Hughes rất có tâm kế, thẩm phù càng là thâm bất khả trắc. Những năm này không biết dùng bao nhiêu thủ đoạn để hại chết Oropesa Seth, gây ra các loại lời đồn, ám sát, thậm chí còn cài nội gián ở bên cạnh hắn… Mặc dù không có chuyện gì xảy ra với hắn, nhưng hắn không tin tưởng bất kì ai bên cạnh, đặc biệt là Đại Tế Ti Baker, y làm cho người ta có cảm giác rất quỷ dị, giống như đang âm mưu gì đó, hết lần này tới lần khác những điều y làm mỗi một việc đều giúp hắn, đặc biệt là đem Khải Nhạc đến bên cạnh hắn.
Khải… Ngươi thật sự là Hạnh Vận Tinh của ta sao?
Cho dù vậy hắn cũng đầy nghi hoặc về Baker, nhưng lại không nghĩ đến sẽ hoài nghi Khải Nhạc, thậm chí cả trái tim đều đã hướng về cậu, cho dù biết rõ đây là một việc rất mâu thuẫn và nguy hiểm.
Cửa phòng Khải Nhạc đột nhiên mở ra, một thị nữ bưng một chậu nước nhuộm đỏ máu đi ra.
Thị nữ nhìn thấy Oropesa Seth, có chút nghiêng người hành lễ nói: ” Pharaoh!”
“Vết thương đã lý xong chưa?” Nhìn thị nữ trong tay bưng chậu nước toàn máu, Oropesa Seth không khỏi cau mày, cưỡng chế đau lòng nói.
“Xử lý xong rồi ạ...” Thị nữ cúi đầu có chút run mà trả lời.
“Vậy thì tốt rồi” Oropesa Seth thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy thị nữ ấp úng muốn nói gì đó, một dự cảm không lành xuất hiện, âm thanh trầm thấp nói: “Cậu ta hiện tại sao rồi?”
“Cái này… Cái này… Khải… Hoành Tư ngài ấy… ngài ấy… vu y nói… ngài ấy…”
Thị nữ ấp a ấp úng cả buổi cũng không thể nói một câu hoàn chỉnh, càng tăng thêm dự cảm bất thường trong lòng hắn, Oropesa Seth thô bạo đẩy thị nữ ra, nhanh chân đi tới gian phòng của Khải Nhạc…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất