Chương 27
Oropesa Seth nắm nhẹ cằm Khải Nhạc, đem mặt của hắn tiến lại gần, chóp mũi cơ hồ chạm vào nhau, nhìn thẳng lấy đôi mắt của cậu từng chữ từng chữ nói "Ta nói em yêu ta chính là yêu ta! Em hiện tại không thừa nhận..., ta không ép em, ta sẽ đợi đến một ngày nào đó em sẽ chịu thừa nhận. Còn một chuyện nữa, là ta tuyệt đối sẽ không cho phép em rời đi, càng sẽ không cho phép em rời khỏi ta! Sẽ không bao giờ! Tất cả việc của em sau này hết thảy tất cả đều sẽ do ta quyết định, ta sẽ cho em mọi thứ, ngoại trừ rời khỏi ta..."
Oropesa Seth vô cớ đến mức không thể nói lý nữa rồi, hắn hiện tại chính là lừa mình dối người.
"Tôi không phải thú cưng, lại càng không phải là đồ đạc của anh" Khải Nhạc nắm chặt hai tay, cố nén tức giận, lạnh lùng nói.
"Ta không coi em là thú cưng, ta muốn em yêu ta! Vĩnh viễn bên cạnh ta." Oropesa Seth nhẹ nhàng nói.
"Không có tự do, việc gì cũng phải nghe theo anh, không phải thú cưng vậy là gì đây?" Khải Nhạc không sợ mà nhìn thẳng lấy Oropesa Seth, giễu cợt nói.
Oropesa Seth cơ thể run rẩy một chút, tay càng dùng sức, thở gấp nói: "Ta nói một lần nữa, ta không coi em là thú cưng. Ta chỉ muốn có được tình yêu của em!"
"Yêu? Tôi không biết đến cùng anh có hiểu thế nào là yêu hay không?" Khải Nhạc vẫn giữ khẩu khí châm chọc.
"Em là đang hoài nghi tình yêu của ta đối với em sao?" Oropesa Seth trong mắt tràn ngập lửa giận, ánh mắt trở nên sắt lạnh.
"Tôi không phải đang hoài nghi tình yêu của anh với tôi, mà tôi căn bản là không cần." Tại sao nói đến như vậy Oropesa Seth vẫn không chịu hiểu? Khải Nhạc nhắm lại hai mắt, đã bắt đầu mất kiên nhẫn.
Oropesa Seth nhắm chặt mắt lại đột nhiên trợn to, trong mắt tràn đầy tơ máu, kích động mà thét lên: "Tại sao? Tại sao em lại không cần tình yêu của ta? Ta là Pharaoh Ai Cập, em có biết địa vị của ta hay không, có bao nhiêu người cầu xin ta yêu bọn họ, còn em lại không muốn?"
"Tình yêu không phải một liều thuốc trả tiền thì liền có, cũng không phải có tiền tài cùng địa vị thì có thể đoạt được, cho dù anh yêu tôi, cũng không thể bắt buộc tôi đáp trả tình yêu của anh, anh hãy tìm một người có thể yêu anh mà!" Mặc dù ngoài miệng nói được đạo lý rõ ràng như vậy, nhưng mà Khải Nhạc trong lòng lại tinh tường chính mình, cậu căn bản không có tư cách phán xét về tình yêu, bởi vì ngay cả cậu còn không biết cái gì là yêu.
"Chết tiệt, ta cho tới bây giờ chưa yêu một người nào cả, nhưng hôm nay lại yêu em, nhưng em lại bảo ta đi tìm người khác? Em điên, em thực sự điên rồi! Nhưng mà em càng nói không yêu ta, ta lại càng phải khiến em yêu ta, không từ một thủ đoạn nào cả!" Thẹn quá hoá giận Oropesa Seth như một người tâm thần cuồng loạn nói, trong mắt giống như sắp phun ra lửa.
Cái cằm của Khải Nhạc bị Oropesa Seth bóp chặt như sắp rớt ra, cậu nhịn không được mà giãy dụa, rốt cuộc kiềm nén không nổi mà giận dữ hét lên "Anh đúng là người không thể nói lý mà, anh có biết hay không? Tình yêu là thứ không thể cưỡng cầu, huống hồ tình yêu này vốn không bình thường, tôi vĩnh viễn cũng sẽ không yêu...Ưm..."
Oropesa Seth hôn ngăn chặn lời Khải Nhạc..., Khải Nhạc chán ghét nhắm mắt lại, hung hăng cắn vào môi hắn.
Thân thể Oropesa Seth khẽ run lên, ôm chặt cậu hơn, càng mạnh bạo mà hôn cậu.
Hương vị máu tràn ngập ở trong khoang miệng, Khải Nhạc đã không còn rõ là máu của mình hay là máu của Oropesa Seth, chỉ là cảm thấy không thở nổi, trong miệng rất đau... Rất đau...
Cậu dốc sức muốn giãy dụa, nhưng không thể so được với thể lực của hắn, không cách nào thoát được cái ôm của Oropesa Seth, cái cằm cường ngạnh bị giam cầm lấy, trong miệng tràn ra chất mật ven theo khóe miệng chảy xuống vẽ ra một đường tơ bạc, xen lẫn một chút máu...
Oropesa Seth vô cớ đến mức không thể nói lý nữa rồi, hắn hiện tại chính là lừa mình dối người.
"Tôi không phải thú cưng, lại càng không phải là đồ đạc của anh" Khải Nhạc nắm chặt hai tay, cố nén tức giận, lạnh lùng nói.
"Ta không coi em là thú cưng, ta muốn em yêu ta! Vĩnh viễn bên cạnh ta." Oropesa Seth nhẹ nhàng nói.
"Không có tự do, việc gì cũng phải nghe theo anh, không phải thú cưng vậy là gì đây?" Khải Nhạc không sợ mà nhìn thẳng lấy Oropesa Seth, giễu cợt nói.
Oropesa Seth cơ thể run rẩy một chút, tay càng dùng sức, thở gấp nói: "Ta nói một lần nữa, ta không coi em là thú cưng. Ta chỉ muốn có được tình yêu của em!"
"Yêu? Tôi không biết đến cùng anh có hiểu thế nào là yêu hay không?" Khải Nhạc vẫn giữ khẩu khí châm chọc.
"Em là đang hoài nghi tình yêu của ta đối với em sao?" Oropesa Seth trong mắt tràn ngập lửa giận, ánh mắt trở nên sắt lạnh.
"Tôi không phải đang hoài nghi tình yêu của anh với tôi, mà tôi căn bản là không cần." Tại sao nói đến như vậy Oropesa Seth vẫn không chịu hiểu? Khải Nhạc nhắm lại hai mắt, đã bắt đầu mất kiên nhẫn.
Oropesa Seth nhắm chặt mắt lại đột nhiên trợn to, trong mắt tràn đầy tơ máu, kích động mà thét lên: "Tại sao? Tại sao em lại không cần tình yêu của ta? Ta là Pharaoh Ai Cập, em có biết địa vị của ta hay không, có bao nhiêu người cầu xin ta yêu bọn họ, còn em lại không muốn?"
"Tình yêu không phải một liều thuốc trả tiền thì liền có, cũng không phải có tiền tài cùng địa vị thì có thể đoạt được, cho dù anh yêu tôi, cũng không thể bắt buộc tôi đáp trả tình yêu của anh, anh hãy tìm một người có thể yêu anh mà!" Mặc dù ngoài miệng nói được đạo lý rõ ràng như vậy, nhưng mà Khải Nhạc trong lòng lại tinh tường chính mình, cậu căn bản không có tư cách phán xét về tình yêu, bởi vì ngay cả cậu còn không biết cái gì là yêu.
"Chết tiệt, ta cho tới bây giờ chưa yêu một người nào cả, nhưng hôm nay lại yêu em, nhưng em lại bảo ta đi tìm người khác? Em điên, em thực sự điên rồi! Nhưng mà em càng nói không yêu ta, ta lại càng phải khiến em yêu ta, không từ một thủ đoạn nào cả!" Thẹn quá hoá giận Oropesa Seth như một người tâm thần cuồng loạn nói, trong mắt giống như sắp phun ra lửa.
Cái cằm của Khải Nhạc bị Oropesa Seth bóp chặt như sắp rớt ra, cậu nhịn không được mà giãy dụa, rốt cuộc kiềm nén không nổi mà giận dữ hét lên "Anh đúng là người không thể nói lý mà, anh có biết hay không? Tình yêu là thứ không thể cưỡng cầu, huống hồ tình yêu này vốn không bình thường, tôi vĩnh viễn cũng sẽ không yêu...Ưm..."
Oropesa Seth hôn ngăn chặn lời Khải Nhạc..., Khải Nhạc chán ghét nhắm mắt lại, hung hăng cắn vào môi hắn.
Thân thể Oropesa Seth khẽ run lên, ôm chặt cậu hơn, càng mạnh bạo mà hôn cậu.
Hương vị máu tràn ngập ở trong khoang miệng, Khải Nhạc đã không còn rõ là máu của mình hay là máu của Oropesa Seth, chỉ là cảm thấy không thở nổi, trong miệng rất đau... Rất đau...
Cậu dốc sức muốn giãy dụa, nhưng không thể so được với thể lực của hắn, không cách nào thoát được cái ôm của Oropesa Seth, cái cằm cường ngạnh bị giam cầm lấy, trong miệng tràn ra chất mật ven theo khóe miệng chảy xuống vẽ ra một đường tơ bạc, xen lẫn một chút máu...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất