Cứu Mạng! Ta Thế Mà Xuyên Thành Pháo Hôi Trong Niên Đại Văn

Chương 35:

Trước Sau
Sau đó Thẩm An An lại nhớ ra, hình như mẹ của nữ chính là tiểu thư của một nhà tư bản, năm đó sau khi có kết quả thi đại học, nữ chính cũng vì thế mà suýt nữa không qua được thẩm tra chính trị, không thể đi học đại học.

Cuối cùng vẫn là thôn trưởng thấy cô là sinh viên đại học đầu tiên của thôn, lại là sinh viên của trường danh tiếng, nói cha cô là trung hạ bình dân, vì thế không có vấn đề, vì vậy cô mới có thể đi học đại học.

Không biết vì sao, Thẩm An An lại có một trực giác mãnh liệt, số tiền vốn để nữ chính kinh doanh làm giàu, chắc chắn là lấy từ ngôi nhà nhỏ này. Còn ở chỗ nào trong ngôi nhà nhỏ, cô vẫn chưa biết. Nhưng bây giờ ngôi nhà nhỏ này là cô đang ở, muốn tìm đồ chẳng phải dễ sao.

"Mẹ ơi, con đói rồi, không phải nói là sẽ làm cho con, xương sườn hấp bí đỏ sao." Tiếng nói ngọng nghịu của Tiểu Hàn truyền đến từ trong phòng.

Tiếp đó liền thấy một cục thịt tròn vo chạy ra từ trong phòng, ôm chân Thẩm An An làm nũng.

Vì vậy cô liền gác lại chuyện mình đang nghi ngờ, xoa xoa khuôn mặt tròn vo của Tiểu Hàn, nói: "Con mèo tham ăn, mẹ làm cho con ngay đây."

Nói xong liền vào bếp, lấy xương sườn đã mua hôm nay từ trong tủ ra, chuẩn bị cải thiện bữa ăn cho gia đình. Sau đó lại ra vườn rau hái một quả bí đỏ.



Rửa sạch bí đỏ và xương sườn đã chuẩn bị, bí đỏ tươi gọt vỏ cắt miếng, để vào đĩa dùng sau. Sau đó cho xương sườn vào hoa tiêu và các loại gia vị khác, còn có giấm, xì dầu và những thứ này để ướp một lúc. Sau đó lại lấy một ít bột mì, phủ đều lên từng miếng xương sườn.

Đợi xương sườn ướp xong, cho toàn bộ xương sườn vào đĩa bí đỏ, sau đó cho tất cả vào nồi hấp cách thủy.

Mỗi lần nấu cơm, Thẩm An An đều đặc biệt nhớ cuộc sống hiện đại. Nếu ở hiện đại làm một món xương sườn hấp, chỉ cần cho trực tiếp vào nồi áp suất là được, xương sườn làm ra vừa mềm vừa ngon.

Nhưng bây giờ mới là giữa những năm 80, lúc này không có thứ gọi là nồi áp suất, chỉ có thể cho vào nồi sắt để hấp, không thể nhìn thấy tình trạng của xương sườn. Hấp trong thời gian ngắn thì lại sợ không cắn được, hấp trong thời gian quá lâu thì lại sợ không ngon, quá khô. Thôi, thật khó chịu.

Cuối cùng cũng đợi được xương sườn hấp chín, Thẩm An An lập tức bưng xương sườn hấp bí đỏ ra, sau đó dùng đũa chọc vào xương sườn, cảm thấy đã hấp gần chín rồi, liền bưng ra bàn.

Sau đó lại vào bếp hái một ít rau xanh, làm một món rau xanh xào tỏi. Vì trong nhà chỉ có hai người cô và Hàn Hàn nên xào hai món là đủ.

"Tiểu Hàn, nhanh đến ăn cơm nào." Thẩm An An bưng xương sườn hấp đã chín ra nhà chính.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau