Chương 100: Đông như trẩy hội (2)
A Man đáp ứng, trầm eo tọa mã, vung ra một quyền.
- Hô.
Một luồng gió thổi qua, tảng đá kia không hề động một chút nào.
- Thử lại.
A Man có chút lúng túng nói.
- Hô.
Lại vung ra một quyền, gió thổi qua, tảng đá kia vẫn không hề động.
- Kỳ quái, trở lại.
Ào ào ào.
Liên tục ba quyền, tảng đá vẫn trơ trơ, Long Trần đen mặt.
- A Man, đây chính là học được mà ngươi nói?
- Đúng a, ta bình thường ra mười quyền, ít nhất có ba quyền thành công, ngày hôm nay sao thế nhỉ.
A Man có chút khổ não nói.
Nghe A Man nói, Long Trần lảo đảo, khi đi đánh nhau với người ta, chẳng lẽ còn cần nhờ vào tỷ lệ thành công?
Long Trần có chút đau đầu, A Man này, điển hình là nắm giữ một kim sơn, nhưng vẫn còn đang xin cơm, bởi vì theo hắn, vàng là thứ không ăn được nha, thực làm cho người đâu đầu.
Một tay đặt ở sau lưng A Man nói:
- Lại tới một lần nữa.
- Vâng.
A Man lại vung quyền, bất quá vẫn không có chút uy lực gì.
- A Man, trước khi ra quyền, ý niệm động trước, trước tiên thôi thúc đan điền, đan điền chuyển động, sau đó mới ra quyền. Nhớ kỹ, là đan điền kéo quả đấm, mà không phải dùng nắm đấm đi kéo đan điền.
Long Trần nói.
Hắn rốt cục bắt được cái bệnh của A Man, A Man là ra quyền trước, lại dùng lực lượng kinh mạch kéo đan điền, tuy phương thức như thế cũng có thể thành công.
Nhưng sẽ như A Man nói, chỉ có tỉ lệ thành công mà thôi, đối với người tu hành lâu ngày mà nói, làm như vậy không có vấn đề gì, nhưng đối với A Man, thì lại quá khó khăn.
- Đến, lại tới lần nữa, đừng vội ra quyền, trước tiên vận chuyển đan điền, sau khi đan điền vận chuyển thì mới được ra quyền.
Oanh.
Tảng đá nặng ngàn cân bị A Man đập nát, đá vụn cuồn cuộn, khí thế kinh người.
- Long ca, ta thành công.
A Man không khỏi vui vẻ kêu lên.
Long Trần gật gù, tuy bề ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng lại khiếp sợ không thôi, lực lượng của A Man lại mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Chỉ nói một quyền vừa nãy, lực lượng của A Man hầu như có thể đối kháng Hoàng Thường.
Tuy còn không cách nào so sánh với hắn khi thú hóa, nhưng A Man có ưu thế riêng, bởi vì cú đấm vừa nãy kia tồn tại quá nhiều tỳ vết.
Hơn nữa vận dụng chỉ là một tia lực lượng trong đan điền mà thôi, không phải toàn lực, có thể nói tiềm lực của A Man quá khủng bố.
- Được, lại tới lần nữa thử xem.
Long Trần khích lệ nói.
- Hô.
A Man lại vung quyền, bất quá cú đấm này không chút uy lực.
Trong lúc nhất thời Long Trần nhìn A Man, A Man nhìn Long Trần, hai người nhìn nhau cả phút, Long Trần trước sau không nói lời nào.
A Man có chút ảo não vỗ đầu nói:
- Long ca, có phải là ta quá đần hay không.
- Ta rất muốn nói ngươi không ngu ngốc, nhưng nghe nói người nói dối sẽ bị sét đánh, cho nên ta không dám nói.
Long Trần có chút lo lắng nhìn trời.
- Vậy làm sao bây giờ.
A Man ủ rũ nói.
- Từ ngày mai, ngươi không được ở trong phủ, về bãi chăn nuôi đi.
Long Trần nói.
- Long ca, ngươi... không cần ta nữa sao.
A Man hoảng hốt, vẻ mặt hoảng sợ hỏi.
Long Trần có chút buồn cười, vỗ vỗ bả vai của A Man nói:
- Đùa gì thế, chúng ta là huynh đệ sinh tử.
- Vậy tại sao để ta đi bãi chăn nuôi?
A Man hỏi.
- Bắt đầu từ ngày mai, ngươi đi bãi chăn nuôi, cơm của ngươi nhất định phải do ngươi giải quyết, ngươi muốn ăn thịt trâu, thì tự mình đi giết trâu. Nhưng có một điểm, ngươi nhất định phải vận dụng chân nguyên của mình đi giết, bằng không chỉ có thể đói bụng, đi đi.
Long Trần nói.
A Man đáp ứng đi ra ngoài, nhìn bóng lưng A Man rời đi, trong lòng Long Trần lóe qua vẻ bất đắc dĩ.
Trí tuệ của A Man thực khiến người ta lo lắng, có lúc hắn cũng do dự, rốt cuộc có nên mang theo A Man ở bên người hay không, bằng không lấy trí tuệ của hắn, thực quá nguy hiểm.
A Man là người đàng hoàng, thành thật đến đầu óc không biết suy nghĩ, cho nên chuyện Long Trần dặn dò hắn, hắn tuyệt đối sẽ không lười biếng.
Long Trần làm như vậy, là vì để cho hắn quen thuộc vận dụng linh khí, bằng không tương lai đối địch với người ta, ra quyền còn phải xem xác suất, thì không khác gì chịu chết.
Dù sao hiện tại sức ăn của A Man càng lúc càng lớn, mỗi ngày ăn hơn trăm con trâu, đầy đủ hắn rèn luyện.
Đây chính là hóa sức ăn thành lực lượng, khi vận dụng linh khí quen thuộc, lực lượng của A Man sẽ tăng lên dữ dội, ngay cả Long Trần cũng cảm thấy khủng bố.
An bài A Man xong, Long Trần trở về phòng của mình, dọc theo đường đi nhìn thấy những phụ nhân xếp hàng, cùng Bảo nhi khí thế ngất trời, Long Trần lại đổ mồ hôi.
Dặn dò hạ nhân, nói mình muốn bế quan, chỉ cần không phải đại sự, thì không được quấy rầy hắn.
Giải quyết xong tất cả, Long Trần bắt đầu bế quan, hắn đã là Tụ Khí bát trọng thiên, cần nhất cổ tác khí lên cấp cửu trọng thiên, sau đó đột phá Ngưng Huyết cảnh.
Sau khi tiến vào Ngưng Huyết cảnh, hắn mới có thực lực bảo mệnh, hắn không thích hết thảy đều không bị khống chế.
- Chờ xem, người vẫn tính toán ta kia, để ta xem các ngươi rốt cuộc là ai.
- Hô.
Một luồng gió thổi qua, tảng đá kia không hề động một chút nào.
- Thử lại.
A Man có chút lúng túng nói.
- Hô.
Lại vung ra một quyền, gió thổi qua, tảng đá kia vẫn không hề động.
- Kỳ quái, trở lại.
Ào ào ào.
Liên tục ba quyền, tảng đá vẫn trơ trơ, Long Trần đen mặt.
- A Man, đây chính là học được mà ngươi nói?
- Đúng a, ta bình thường ra mười quyền, ít nhất có ba quyền thành công, ngày hôm nay sao thế nhỉ.
A Man có chút khổ não nói.
Nghe A Man nói, Long Trần lảo đảo, khi đi đánh nhau với người ta, chẳng lẽ còn cần nhờ vào tỷ lệ thành công?
Long Trần có chút đau đầu, A Man này, điển hình là nắm giữ một kim sơn, nhưng vẫn còn đang xin cơm, bởi vì theo hắn, vàng là thứ không ăn được nha, thực làm cho người đâu đầu.
Một tay đặt ở sau lưng A Man nói:
- Lại tới một lần nữa.
- Vâng.
A Man lại vung quyền, bất quá vẫn không có chút uy lực gì.
- A Man, trước khi ra quyền, ý niệm động trước, trước tiên thôi thúc đan điền, đan điền chuyển động, sau đó mới ra quyền. Nhớ kỹ, là đan điền kéo quả đấm, mà không phải dùng nắm đấm đi kéo đan điền.
Long Trần nói.
Hắn rốt cục bắt được cái bệnh của A Man, A Man là ra quyền trước, lại dùng lực lượng kinh mạch kéo đan điền, tuy phương thức như thế cũng có thể thành công.
Nhưng sẽ như A Man nói, chỉ có tỉ lệ thành công mà thôi, đối với người tu hành lâu ngày mà nói, làm như vậy không có vấn đề gì, nhưng đối với A Man, thì lại quá khó khăn.
- Đến, lại tới lần nữa, đừng vội ra quyền, trước tiên vận chuyển đan điền, sau khi đan điền vận chuyển thì mới được ra quyền.
Oanh.
Tảng đá nặng ngàn cân bị A Man đập nát, đá vụn cuồn cuộn, khí thế kinh người.
- Long ca, ta thành công.
A Man không khỏi vui vẻ kêu lên.
Long Trần gật gù, tuy bề ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng lại khiếp sợ không thôi, lực lượng của A Man lại mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Chỉ nói một quyền vừa nãy, lực lượng của A Man hầu như có thể đối kháng Hoàng Thường.
Tuy còn không cách nào so sánh với hắn khi thú hóa, nhưng A Man có ưu thế riêng, bởi vì cú đấm vừa nãy kia tồn tại quá nhiều tỳ vết.
Hơn nữa vận dụng chỉ là một tia lực lượng trong đan điền mà thôi, không phải toàn lực, có thể nói tiềm lực của A Man quá khủng bố.
- Được, lại tới lần nữa thử xem.
Long Trần khích lệ nói.
- Hô.
A Man lại vung quyền, bất quá cú đấm này không chút uy lực.
Trong lúc nhất thời Long Trần nhìn A Man, A Man nhìn Long Trần, hai người nhìn nhau cả phút, Long Trần trước sau không nói lời nào.
A Man có chút ảo não vỗ đầu nói:
- Long ca, có phải là ta quá đần hay không.
- Ta rất muốn nói ngươi không ngu ngốc, nhưng nghe nói người nói dối sẽ bị sét đánh, cho nên ta không dám nói.
Long Trần có chút lo lắng nhìn trời.
- Vậy làm sao bây giờ.
A Man ủ rũ nói.
- Từ ngày mai, ngươi không được ở trong phủ, về bãi chăn nuôi đi.
Long Trần nói.
- Long ca, ngươi... không cần ta nữa sao.
A Man hoảng hốt, vẻ mặt hoảng sợ hỏi.
Long Trần có chút buồn cười, vỗ vỗ bả vai của A Man nói:
- Đùa gì thế, chúng ta là huynh đệ sinh tử.
- Vậy tại sao để ta đi bãi chăn nuôi?
A Man hỏi.
- Bắt đầu từ ngày mai, ngươi đi bãi chăn nuôi, cơm của ngươi nhất định phải do ngươi giải quyết, ngươi muốn ăn thịt trâu, thì tự mình đi giết trâu. Nhưng có một điểm, ngươi nhất định phải vận dụng chân nguyên của mình đi giết, bằng không chỉ có thể đói bụng, đi đi.
Long Trần nói.
A Man đáp ứng đi ra ngoài, nhìn bóng lưng A Man rời đi, trong lòng Long Trần lóe qua vẻ bất đắc dĩ.
Trí tuệ của A Man thực khiến người ta lo lắng, có lúc hắn cũng do dự, rốt cuộc có nên mang theo A Man ở bên người hay không, bằng không lấy trí tuệ của hắn, thực quá nguy hiểm.
A Man là người đàng hoàng, thành thật đến đầu óc không biết suy nghĩ, cho nên chuyện Long Trần dặn dò hắn, hắn tuyệt đối sẽ không lười biếng.
Long Trần làm như vậy, là vì để cho hắn quen thuộc vận dụng linh khí, bằng không tương lai đối địch với người ta, ra quyền còn phải xem xác suất, thì không khác gì chịu chết.
Dù sao hiện tại sức ăn của A Man càng lúc càng lớn, mỗi ngày ăn hơn trăm con trâu, đầy đủ hắn rèn luyện.
Đây chính là hóa sức ăn thành lực lượng, khi vận dụng linh khí quen thuộc, lực lượng của A Man sẽ tăng lên dữ dội, ngay cả Long Trần cũng cảm thấy khủng bố.
An bài A Man xong, Long Trần trở về phòng của mình, dọc theo đường đi nhìn thấy những phụ nhân xếp hàng, cùng Bảo nhi khí thế ngất trời, Long Trần lại đổ mồ hôi.
Dặn dò hạ nhân, nói mình muốn bế quan, chỉ cần không phải đại sự, thì không được quấy rầy hắn.
Giải quyết xong tất cả, Long Trần bắt đầu bế quan, hắn đã là Tụ Khí bát trọng thiên, cần nhất cổ tác khí lên cấp cửu trọng thiên, sau đó đột phá Ngưng Huyết cảnh.
Sau khi tiến vào Ngưng Huyết cảnh, hắn mới có thực lực bảo mệnh, hắn không thích hết thảy đều không bị khống chế.
- Chờ xem, người vẫn tính toán ta kia, để ta xem các ngươi rốt cuộc là ai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất