Chương 109: Kim Ban Hổ (1)
Theo động tác của Diêu Ny Thiên, trung tâm đài chậm rãi dâng lên, mở ra như cánh hoa, một thạch đài nho nhỏ hiện lên.
Đây là một loại cơ quan, cũng không quá tinh diệu, có điều toàn bộ cơ quan đều dùng ngà voi đả tạo thành, trắng phau như ngọc, quả thật khiến không ít người rung động, đây chính là một đại thủ bút.
Trên thạch đài nho nhỏ đó, một kiện chiến giáp vàng óng ánh bồng bềnh trong không trung, Long Trần nhìn thấy cảnh tượng này thì không khỏi hoảng sợ.
Mảnh giáp của chiến giáp đó rất nặng, tỏa ra ánh sáng màu vàng, vừa nhìn đã biết ít nhất cũng nặng tới hơn trăm cân, trọng lượng như vậy, đừng nói là Long Trần, cho dù Vân Kỳ Đại Sư, cũng đừng hòng dùng Linh hồn chi lực khiến nó bồng bềnh trong không trung.
Khi Long Trần dùng linh hồn quét qua nội bộ chiến giáp đó, không khỏi lắc đầu, mắng thầm mình bị lừa rồi.
Thì ra phía dưới chiến giáp đó có một cột đỡ rất nhỏ, nâng toàn bộ chiến giáp lên, nhưng là vì chiều dài của chiến giáp vừa hay che đi góc độ của cái cột chống đó, cho nên khiến Long Trần phải nghĩ nhiều.
Thanh âm mềm mại đáng yêu của Diêu Ny Thiên truyền đến:
- Lưu Kim Giáp này dùng Lưu Kim hỗn hợp với chút ít Phong Đồng đả tạo thành, xuất phát từ tay một vị danh gia, sức phòng ngự kinh người.
Trong tay Diêu Ny Thiên không biết từ khi nào xuất hiện một thanh trường kiếm, ngọc thủ vẩy ra, ánh sáng như lụa, một đạo kiếm phong lạnh thấu xương trào ra, khi mọi người có phản ứng, trường kiếm trong tay Diêu Ny Thiên đã nặng nề chém lên trên Lưu Kim Giáp, phát ra một tiếng vang giòn tan.
Diêu Ny Thiên vừa ra tay, khiến người ở đây rùng mình, Hoa Vân Các quả nhiên cường đại, ngay cả một Phách Mại Sư cũng là cường giả Ngưng Huyết cảnh.
Hơn nữa nhìn tốc độ xuất thủ cực nhanh, không hề dài dòng lề mề, tất nhiên là người nổi bật trong Ngưng Huyết cảnh.
Vốn một số người định đợi sau khi hội đấu giá kết thúc, muốn thu nữ tử yêu mị này vào trong phòng, giờ lại đã bắt đầu rút lui có trật tự.
- Mời mọi người xem, một kiếm toàn lực của tiểu nữ tử, cũng không thể lưu lại một chút dấu vết nào trên Lưu Kim Giáp này, có thể thấy được độ cứng thật sự khiến người ta khiếp sợ.
Diêu Ny Thiên nhìn mọi người ở đây, nói.
Có điều không ít người nghe thấy "Độ cứng" trong miệng nàng ta, trong lòng không khỏi rung động, lại nhìn sóng kích từ một kiếm vừa rồi chém ra dẫn động, phối hợp với ánh mắt câu hồn đoạt phách đó, rất nhiều người đã bắt đầu "Cứng tới khiến người ta khiếp sợ" rồi.
- Lưu Kim Giáp, là vật phẩm bán đấu giá đầu tiên của hội đấu giá lần này, giá khởi điểm mười vạn kim tệ, mỗi lần tăng giá, không thể thấp hơn một vạn kim tệ, hiện tại bắt đầu đấu giá.
Diêu Ny Thiên mỉm cười, trong tay xuất hiện một cây chùy gỗ nho nhỏ, nhẹ nhàng gõ xuống, phát ra một tiếng vang.
- Mười lăm vạn.
- Mười tám vạn.
- Hai mươi vạn.
Diêu Ny Thiên vừa dứt lời, lập tức có vô số người đấu giá, bắt đầu đều giơ thẻ, hô ra giá của mình.
Có điều hiện tại hội đấu giá vừa mới bắt đầu, mọi người vẫn vô cùng bảo thủ, chỉ thêm có mấy vạn một.
Có điều người thật sự rất nhiều, giá tăng không ngừng, ngay cả Thạch Phong cũng không nén được dụ hoặc, hô giá hai lần, có điều rất nhanh đã bị nhấn chìm.
Long Trần không khỏi lắc đầu, quả nhiên là gian thương, vô gian bất thương, mà cái tên tên Diêu Ny Thiên thật sự không phải vô ích.
Nếu đã tên là "Đòi ngươi tiền", vậy khẳng định có bản sự khiến các ngươi ngoan ngoãn móc tiền ra, giá trị của Lưu Kim Giáp này tuyệt đối phải ở trên trăm vạn.
Diêu Ny Thiên sở dĩ tung ra giá thấp mê người như vậy, là để từ từ khơi dậy khẩu vị của mọi người, dần dần khơi dậy tất cả cảm xúc.
Đây là nước ấm nấu ếch điển hình, lúc ban đầu biểu hiện của Diêu Ny Thiên vô cùng yêu mị, rất nhiều người ở trong lòng đều thầm cảnh giác, tuy đại đa số nam nhân đều là động vật dùng nửa thân dưới để suy nghĩ, nhưng không có nghĩa là tất cả mọi người đều là đồ ngốc.
Lúc này biểu hiện của Diêu Ny Thiên vô cùng lạnh lùng, chỉ thỉnh thoảng đáp vài câu, mắt chậm rãi nhìn quét qua đám người, mỗi khi có một người hô ra giá, đôi mắt đẹp của nàng ta đều sẽ "sáng lên", dừng lại ở trên người người đó thêm một chút.
- Thạch Phong, bỏ cuộc đi, thứ đó tuyệt đối không rẻ, đừng để bị cánh cửa thấp này làm vấp ngã.
Long Trần khuyên nhủ.
Tuy Lưu Kim Giáp đó rất đẹp mắt, phòng ngự cũng được, có điều tính thực dụng lại không mạnh, trừ ở trước hai quân trận, trong đại quân có người mặc áo giáp như vậy chiến đấu ra, khi khác mà mặc khải giáp cồng kềnh như vậy, đó chính là tự tìm chết.
Hơn nữa, cho dù khi hai quân giao chiến, mặc chiến giáp lấp lánh như vậy, nếu không có vũ lực cường đại, vậy cũng chẳng khác gì là muốn chết.
Lúc hai quân giao chiến thường thường sẽ mong muốn tiêu diệt tướng lãnh quân địch nhất, mặc một thân chiến giáp này, đó thuần túy là gọi người ta tới đánh.
Nói trắng ra là, đây là một kiện thần khí làm màu, không có tác dụng gì, nếu quả thật là thứ tốt, Hoa Vân Các cũng không phải ngu ngốc, sao có thể ném nó ra đầu tiên.
Thường thường vật phẩm đầu tiên trên hội đấu giá là khó chọn nhất, thứ nhất nó phải hấp dẫn ánh mắt của người ta, thứ hai nó lại không thể quá quý giá, nếu không sẽ ảnh hưởng tới độ chú ý của vật phẩm tiếp theo.
Mà Lưu Kim Giáp uy phong lẫm liệt, lại không có giá trị thực dụng quá lớn này liền thành khúc mở màn hôm nay, quả nhiên bằng vào vẻ ngoài của nó, đã đả động được không ít người.
Thạch Phong nghe Long Trần nói như vậy, cũng từ bỏ ý định mua Lưu Kim Giáp, vốn hắn cho rằng giá quy định mười vạn, ba mươi vạn là chắc có thể mua được, nhưng hắn không nghĩ tới được sự mờ ám trong đó.
Không quá thời gian mấy hơi thở, giá Lưu Kim Giáp đã được đẩy tới tám mươi vạn, hơn nữa phía dưới vẫn đang không ngừng ra giá, khiến Thạch Phong triệt để hết hy vọng.
- Mẹ nó, đám gia hỏa này có phải là người hay không, cảm thấy bọn họ giống như mua cải trắng, bọn họ sao lại có nhiều tiền như vậy?
Hầu Tử nuốt nuốt nước miếng, gian nan nói.
- Có thể được mời tới tham gia hội đấu giá, quả nhiên đều là người giàu, vật thứ nhất đã vậy, ta thực sự khó tưởng tượng cạnh tranh tiếp theo sẽ kịch liệt tới mức nào.
Vu Mập cũng thở dài nói.
Tuy bọn họ cũng là thế tử, có thân phận hầu tước, nhưng đối với bọn họ mà nói, vừa há miệng đã chính là mấy chục vạn kim tệ, bọn họ vẫn có chút líu lưỡi.
Phải biết rằng lúc trước khi Long Trần quyết đấu với Lý Hạo, Vu Mập là người có tiền nhất trong số họ, tích góp từ nhỏ đến lớn cũng mới chỉ có tám vạn kim tệ mà thôi.
Khi mọi người ở đây đang cảm thán, quả nhiên giống như Long Trần đoán trước, giá đã lên tới hơn trăm vạn.
- Một trăm linh năm vạn.
- Một trăm lẻ tám vạn.
- Một trăm mười vạn.
Sau khi qua trăm vạn, vẫn có mười mấy người không ngừng cạnh tranh giá, hiển nhiên bị ngoại hình uy vũ của Lưu Kim Giáp hấp dẫn, mắt cũng có chút đỏ lên.
Đây là một loại cơ quan, cũng không quá tinh diệu, có điều toàn bộ cơ quan đều dùng ngà voi đả tạo thành, trắng phau như ngọc, quả thật khiến không ít người rung động, đây chính là một đại thủ bút.
Trên thạch đài nho nhỏ đó, một kiện chiến giáp vàng óng ánh bồng bềnh trong không trung, Long Trần nhìn thấy cảnh tượng này thì không khỏi hoảng sợ.
Mảnh giáp của chiến giáp đó rất nặng, tỏa ra ánh sáng màu vàng, vừa nhìn đã biết ít nhất cũng nặng tới hơn trăm cân, trọng lượng như vậy, đừng nói là Long Trần, cho dù Vân Kỳ Đại Sư, cũng đừng hòng dùng Linh hồn chi lực khiến nó bồng bềnh trong không trung.
Khi Long Trần dùng linh hồn quét qua nội bộ chiến giáp đó, không khỏi lắc đầu, mắng thầm mình bị lừa rồi.
Thì ra phía dưới chiến giáp đó có một cột đỡ rất nhỏ, nâng toàn bộ chiến giáp lên, nhưng là vì chiều dài của chiến giáp vừa hay che đi góc độ của cái cột chống đó, cho nên khiến Long Trần phải nghĩ nhiều.
Thanh âm mềm mại đáng yêu của Diêu Ny Thiên truyền đến:
- Lưu Kim Giáp này dùng Lưu Kim hỗn hợp với chút ít Phong Đồng đả tạo thành, xuất phát từ tay một vị danh gia, sức phòng ngự kinh người.
Trong tay Diêu Ny Thiên không biết từ khi nào xuất hiện một thanh trường kiếm, ngọc thủ vẩy ra, ánh sáng như lụa, một đạo kiếm phong lạnh thấu xương trào ra, khi mọi người có phản ứng, trường kiếm trong tay Diêu Ny Thiên đã nặng nề chém lên trên Lưu Kim Giáp, phát ra một tiếng vang giòn tan.
Diêu Ny Thiên vừa ra tay, khiến người ở đây rùng mình, Hoa Vân Các quả nhiên cường đại, ngay cả một Phách Mại Sư cũng là cường giả Ngưng Huyết cảnh.
Hơn nữa nhìn tốc độ xuất thủ cực nhanh, không hề dài dòng lề mề, tất nhiên là người nổi bật trong Ngưng Huyết cảnh.
Vốn một số người định đợi sau khi hội đấu giá kết thúc, muốn thu nữ tử yêu mị này vào trong phòng, giờ lại đã bắt đầu rút lui có trật tự.
- Mời mọi người xem, một kiếm toàn lực của tiểu nữ tử, cũng không thể lưu lại một chút dấu vết nào trên Lưu Kim Giáp này, có thể thấy được độ cứng thật sự khiến người ta khiếp sợ.
Diêu Ny Thiên nhìn mọi người ở đây, nói.
Có điều không ít người nghe thấy "Độ cứng" trong miệng nàng ta, trong lòng không khỏi rung động, lại nhìn sóng kích từ một kiếm vừa rồi chém ra dẫn động, phối hợp với ánh mắt câu hồn đoạt phách đó, rất nhiều người đã bắt đầu "Cứng tới khiến người ta khiếp sợ" rồi.
- Lưu Kim Giáp, là vật phẩm bán đấu giá đầu tiên của hội đấu giá lần này, giá khởi điểm mười vạn kim tệ, mỗi lần tăng giá, không thể thấp hơn một vạn kim tệ, hiện tại bắt đầu đấu giá.
Diêu Ny Thiên mỉm cười, trong tay xuất hiện một cây chùy gỗ nho nhỏ, nhẹ nhàng gõ xuống, phát ra một tiếng vang.
- Mười lăm vạn.
- Mười tám vạn.
- Hai mươi vạn.
Diêu Ny Thiên vừa dứt lời, lập tức có vô số người đấu giá, bắt đầu đều giơ thẻ, hô ra giá của mình.
Có điều hiện tại hội đấu giá vừa mới bắt đầu, mọi người vẫn vô cùng bảo thủ, chỉ thêm có mấy vạn một.
Có điều người thật sự rất nhiều, giá tăng không ngừng, ngay cả Thạch Phong cũng không nén được dụ hoặc, hô giá hai lần, có điều rất nhanh đã bị nhấn chìm.
Long Trần không khỏi lắc đầu, quả nhiên là gian thương, vô gian bất thương, mà cái tên tên Diêu Ny Thiên thật sự không phải vô ích.
Nếu đã tên là "Đòi ngươi tiền", vậy khẳng định có bản sự khiến các ngươi ngoan ngoãn móc tiền ra, giá trị của Lưu Kim Giáp này tuyệt đối phải ở trên trăm vạn.
Diêu Ny Thiên sở dĩ tung ra giá thấp mê người như vậy, là để từ từ khơi dậy khẩu vị của mọi người, dần dần khơi dậy tất cả cảm xúc.
Đây là nước ấm nấu ếch điển hình, lúc ban đầu biểu hiện của Diêu Ny Thiên vô cùng yêu mị, rất nhiều người ở trong lòng đều thầm cảnh giác, tuy đại đa số nam nhân đều là động vật dùng nửa thân dưới để suy nghĩ, nhưng không có nghĩa là tất cả mọi người đều là đồ ngốc.
Lúc này biểu hiện của Diêu Ny Thiên vô cùng lạnh lùng, chỉ thỉnh thoảng đáp vài câu, mắt chậm rãi nhìn quét qua đám người, mỗi khi có một người hô ra giá, đôi mắt đẹp của nàng ta đều sẽ "sáng lên", dừng lại ở trên người người đó thêm một chút.
- Thạch Phong, bỏ cuộc đi, thứ đó tuyệt đối không rẻ, đừng để bị cánh cửa thấp này làm vấp ngã.
Long Trần khuyên nhủ.
Tuy Lưu Kim Giáp đó rất đẹp mắt, phòng ngự cũng được, có điều tính thực dụng lại không mạnh, trừ ở trước hai quân trận, trong đại quân có người mặc áo giáp như vậy chiến đấu ra, khi khác mà mặc khải giáp cồng kềnh như vậy, đó chính là tự tìm chết.
Hơn nữa, cho dù khi hai quân giao chiến, mặc chiến giáp lấp lánh như vậy, nếu không có vũ lực cường đại, vậy cũng chẳng khác gì là muốn chết.
Lúc hai quân giao chiến thường thường sẽ mong muốn tiêu diệt tướng lãnh quân địch nhất, mặc một thân chiến giáp này, đó thuần túy là gọi người ta tới đánh.
Nói trắng ra là, đây là một kiện thần khí làm màu, không có tác dụng gì, nếu quả thật là thứ tốt, Hoa Vân Các cũng không phải ngu ngốc, sao có thể ném nó ra đầu tiên.
Thường thường vật phẩm đầu tiên trên hội đấu giá là khó chọn nhất, thứ nhất nó phải hấp dẫn ánh mắt của người ta, thứ hai nó lại không thể quá quý giá, nếu không sẽ ảnh hưởng tới độ chú ý của vật phẩm tiếp theo.
Mà Lưu Kim Giáp uy phong lẫm liệt, lại không có giá trị thực dụng quá lớn này liền thành khúc mở màn hôm nay, quả nhiên bằng vào vẻ ngoài của nó, đã đả động được không ít người.
Thạch Phong nghe Long Trần nói như vậy, cũng từ bỏ ý định mua Lưu Kim Giáp, vốn hắn cho rằng giá quy định mười vạn, ba mươi vạn là chắc có thể mua được, nhưng hắn không nghĩ tới được sự mờ ám trong đó.
Không quá thời gian mấy hơi thở, giá Lưu Kim Giáp đã được đẩy tới tám mươi vạn, hơn nữa phía dưới vẫn đang không ngừng ra giá, khiến Thạch Phong triệt để hết hy vọng.
- Mẹ nó, đám gia hỏa này có phải là người hay không, cảm thấy bọn họ giống như mua cải trắng, bọn họ sao lại có nhiều tiền như vậy?
Hầu Tử nuốt nuốt nước miếng, gian nan nói.
- Có thể được mời tới tham gia hội đấu giá, quả nhiên đều là người giàu, vật thứ nhất đã vậy, ta thực sự khó tưởng tượng cạnh tranh tiếp theo sẽ kịch liệt tới mức nào.
Vu Mập cũng thở dài nói.
Tuy bọn họ cũng là thế tử, có thân phận hầu tước, nhưng đối với bọn họ mà nói, vừa há miệng đã chính là mấy chục vạn kim tệ, bọn họ vẫn có chút líu lưỡi.
Phải biết rằng lúc trước khi Long Trần quyết đấu với Lý Hạo, Vu Mập là người có tiền nhất trong số họ, tích góp từ nhỏ đến lớn cũng mới chỉ có tám vạn kim tệ mà thôi.
Khi mọi người ở đây đang cảm thán, quả nhiên giống như Long Trần đoán trước, giá đã lên tới hơn trăm vạn.
- Một trăm linh năm vạn.
- Một trăm lẻ tám vạn.
- Một trăm mười vạn.
Sau khi qua trăm vạn, vẫn có mười mấy người không ngừng cạnh tranh giá, hiển nhiên bị ngoại hình uy vũ của Lưu Kim Giáp hấp dẫn, mắt cũng có chút đỏ lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất