Chương 137: Nỗi khổ của Long Thiên Khiếu (1)
Trần Phi chấn động, có điều thấy thân thể của mình không có bất kỳ biến hóa gì, sắc mặt hiện lên một tia nghi hoặc.
- Viên đan dược ta vừa rồi ném ra tên là Nhiên Hồn Đan, cho dù ngươi vừa rồi đóng chặt hô hấp, vẫn không có bất kỳ tác dụng gì, loại độc khí này sẽ trực tiếp ăn mòn lỗ chân lông của ngươi, xâm nhập vào trong máu của ngươi.
Một khi độc khí nhập thể, nếu ngươi phát lực chạy như điên, hoặc là chiến đấu kịch liệt, đều sẽ khiến tốc độ chảy của máu nhanh hơn, độc tính lập tức xâm nhập linh hồn, chắc chắn sẽ phải chết.
Long Trần nói.
Trần Phi biến sắc, hắn không ngờ độc đan Long Trần phối trí ra lại khủng bố như vậy, có điều lúc này Long Trần đã hoàn toàn tín nhiệm hắn, tuyệt đối sẽ không lừa hắn.
- Ta sở dĩ tín nhiệm ngươi, không phải là vì trí tuệ của ta cao siêu, mà là ta tự tin đối với đan của ta.
Nói xong, Long Trần ném cho Trần Phi một viên thuốc, Trần Phi tiếp nhận, không chút nghĩ ngợi trực tiếp nuốt vào.
- Sau khi ăn vào viên đan dược này, độc trong cơ thể ngươi sẽ được cởi bỏ, có điều hiệu quả hơi chậm, cho nên trong vòng ba ngày, ngươi không thể chiến đấu kịch liệt, đi thôi, theo ta trở về.
Long Trần nói xong, trực tiếp đi về nhà, Trần Phi vội vàng đuổi theo, trên mặt đất vẫn còn vương mùi máu tanh và chân tay cụt.
...
- Hỗn đản, ngươi không ngờ dám ở sau lưng ta đi giết Long Trần? Ngươi cho rằng ta không dám giết ngươi à?
Trong một mật thất, nam tử áo trắng chỉ vào Hạ Trường Phong, vẻ mặt sát khí mắng.
Đồng thời một cỗ sát ý khủng bố giống như thực chất khóa chết Hạ Trường Phong, giống như một thanh lợi nhận kề lên cổ hắn, chỉ cần một ý niệm của nam tử áo trắng, có thể chấm dứt sinh mệnh hèn mọn của hắn vậy.
- Lạc huynh, ngươi hãy nghe ta nói, đây không phải ta làm, là muội muội ta điều thủ hạ của ta, ta thật sự không biết.
Hạ Trường Phong vẻ mặt sợ hãi giải thích, mồ hôi lập tức ướt đẫm quần áo, cỗ sát ý đó quá khủng bố, ngay cả cường giả Ngưng Huyết cảnh như hắn cũng không chống đỡ được, giống như mình là một con kiến, không thể chống cự.
- Ngươi tưởng ta ngu à? Thị vệ của ngươi không có sự cho phép của ngươi, muội muội ngu xuẩn đó của ngươi sao có thể tùy ý vận dụng?
Rõ ràng là ngươi thấy sắp rời khỏi nơi này, muốn triệt để giải quyết cái đinh trong mắt Long Trần đó, cũng may Long Trần không chết, nếu không lần này làm hỏng đại sự, cho dù ngươi có mười cái mạng cũng không gánh được lửa giận bên trên.
Nam tử áo trắng quát lạnh nói.
Hạ Trường Phong cúi đầu, một câu cũng không dám nói, lần ám sát Long Trần này quả thật là Hạ Bạch Trì an bài, có điều nam tử áo trắng đó nói không sai, hắn là cho nàng ta mượn thị vệ của mình.
Vốn hắn nghĩ nếu giết Long Trần, đến lúc đó sẽ đẩy tội lên người Hạ Bạch Trì, với thân phận Đan sĩ của Hạ Bạch Trì, chắc sẽ không sao.
Vốn lúc ở trên hội đấu giá, hắn mượn Hạ Bạch Trì không ít kim tệ, lần này bị Hạ Bạch Trì ép buộc, không thể không âm thầm trợ giúp nàng ta.
Có điều không ngờ, một đám cường giả Ngưng Huyết cảnh đi, chỉ có ba người trở về, điều này khiến hắn khiếp sợ không thôi, nhưng không đợi hắn hỏi rõ nguyên do, nam tử áo trắng đã tới.
- Hạ Trường Phong, ta cảnh cáo ngươi lần cuối cùng, chuyện của ngươi là nhỏ, nếu làm hỏng đại sự thì đừng nói là ngươi, cho dù toàn bộ Đại Hạ Đế Quốc của ngươi cũng không gánh nỏi.
Trở về nói với muội tử ngu xuẩn của ngươi, nàng ta còn dám làm bậy, ta sẽ tự tay vặt đầu nàng ta xuống, lão sắc quỷ Vệ Thương đó, bổn tọa còn chưa để hắn vào mắt đâu.
Nam tử áo trắng hừ lạnh nói.
- Vâng, vâng, Trường Phong nhất định sẽ quản giáo tốt xá muội, tuyệt đối sẽ không mang đến thêm phiền cho đại nhân.
Hạ Trường Phong gật đầu như gà mổ thóc, nói.
- Long Thiên Khiếu từng bắn tiếng, nếu mẹ con họ có gì bất trắc, tất nhiên sẽ từ bỏ thủ vệ, xua quân giết vào đế đô, vậy chuyện chúng ta sợ nhất cũng sẽ xảy ra, hiểu chưa?
Nam tử áo trắng lạnh lùng nói.
- Chúng ta gần đây vẫn đang thử điểm mấu chốt của Long Thiên Khiếu, nhưng Long Thiên Khiếu thủy chung không đáp lại, nhưng không có nghĩa là hắn không cầnvợ con mình.
Hắn hoặc là không động, đã động thì chính là lôi đình vạn quân, hắn đây là đang cảnh cáo các ngươi, đáng giận là đám ngu ngốc các ngươi ngay cả điểm này cũng nhìn không hiểu.
- Lạc huynh, tiểu đệ vẫn không rõ, với thân thủ của Lạc huynh, vì sao không trực tiếp trừ bỏ Long Thiên Khiếu?
Hạ Trường Phong hỏi.
- Ngu ngốc, nếu thật sự có thể minh mục trương đảm mà đến, còn cần hợp tác với các ngươi à? Vả lại, Long Thiên Khiếu chính là một vị cường giả Dịch Cân cảnh, nào có dễ giết như vậy?
Nếu một kích không thành công, để lộ tiếng gió, trách nhiệm này ai gánh được?
Nam tử áo trắng mắng.
Hạ Trường Phong bị mắng cho xấu hổ, nhưng lại không dám phản bác, chỉ có thể thành thành thật thật chịu đựng, đồng thời trong lòng càng thêm phẫn hận Long Trần.
Lần này Hạ Bạch Trì động thủ, kỳ thật hắn cũng rất muốn làm vậy, Long Trần không chết, trong lòng hắn sẽ khó nuốt trôi cục tức.
- Viên đan dược ta vừa rồi ném ra tên là Nhiên Hồn Đan, cho dù ngươi vừa rồi đóng chặt hô hấp, vẫn không có bất kỳ tác dụng gì, loại độc khí này sẽ trực tiếp ăn mòn lỗ chân lông của ngươi, xâm nhập vào trong máu của ngươi.
Một khi độc khí nhập thể, nếu ngươi phát lực chạy như điên, hoặc là chiến đấu kịch liệt, đều sẽ khiến tốc độ chảy của máu nhanh hơn, độc tính lập tức xâm nhập linh hồn, chắc chắn sẽ phải chết.
Long Trần nói.
Trần Phi biến sắc, hắn không ngờ độc đan Long Trần phối trí ra lại khủng bố như vậy, có điều lúc này Long Trần đã hoàn toàn tín nhiệm hắn, tuyệt đối sẽ không lừa hắn.
- Ta sở dĩ tín nhiệm ngươi, không phải là vì trí tuệ của ta cao siêu, mà là ta tự tin đối với đan của ta.
Nói xong, Long Trần ném cho Trần Phi một viên thuốc, Trần Phi tiếp nhận, không chút nghĩ ngợi trực tiếp nuốt vào.
- Sau khi ăn vào viên đan dược này, độc trong cơ thể ngươi sẽ được cởi bỏ, có điều hiệu quả hơi chậm, cho nên trong vòng ba ngày, ngươi không thể chiến đấu kịch liệt, đi thôi, theo ta trở về.
Long Trần nói xong, trực tiếp đi về nhà, Trần Phi vội vàng đuổi theo, trên mặt đất vẫn còn vương mùi máu tanh và chân tay cụt.
...
- Hỗn đản, ngươi không ngờ dám ở sau lưng ta đi giết Long Trần? Ngươi cho rằng ta không dám giết ngươi à?
Trong một mật thất, nam tử áo trắng chỉ vào Hạ Trường Phong, vẻ mặt sát khí mắng.
Đồng thời một cỗ sát ý khủng bố giống như thực chất khóa chết Hạ Trường Phong, giống như một thanh lợi nhận kề lên cổ hắn, chỉ cần một ý niệm của nam tử áo trắng, có thể chấm dứt sinh mệnh hèn mọn của hắn vậy.
- Lạc huynh, ngươi hãy nghe ta nói, đây không phải ta làm, là muội muội ta điều thủ hạ của ta, ta thật sự không biết.
Hạ Trường Phong vẻ mặt sợ hãi giải thích, mồ hôi lập tức ướt đẫm quần áo, cỗ sát ý đó quá khủng bố, ngay cả cường giả Ngưng Huyết cảnh như hắn cũng không chống đỡ được, giống như mình là một con kiến, không thể chống cự.
- Ngươi tưởng ta ngu à? Thị vệ của ngươi không có sự cho phép của ngươi, muội muội ngu xuẩn đó của ngươi sao có thể tùy ý vận dụng?
Rõ ràng là ngươi thấy sắp rời khỏi nơi này, muốn triệt để giải quyết cái đinh trong mắt Long Trần đó, cũng may Long Trần không chết, nếu không lần này làm hỏng đại sự, cho dù ngươi có mười cái mạng cũng không gánh được lửa giận bên trên.
Nam tử áo trắng quát lạnh nói.
Hạ Trường Phong cúi đầu, một câu cũng không dám nói, lần ám sát Long Trần này quả thật là Hạ Bạch Trì an bài, có điều nam tử áo trắng đó nói không sai, hắn là cho nàng ta mượn thị vệ của mình.
Vốn hắn nghĩ nếu giết Long Trần, đến lúc đó sẽ đẩy tội lên người Hạ Bạch Trì, với thân phận Đan sĩ của Hạ Bạch Trì, chắc sẽ không sao.
Vốn lúc ở trên hội đấu giá, hắn mượn Hạ Bạch Trì không ít kim tệ, lần này bị Hạ Bạch Trì ép buộc, không thể không âm thầm trợ giúp nàng ta.
Có điều không ngờ, một đám cường giả Ngưng Huyết cảnh đi, chỉ có ba người trở về, điều này khiến hắn khiếp sợ không thôi, nhưng không đợi hắn hỏi rõ nguyên do, nam tử áo trắng đã tới.
- Hạ Trường Phong, ta cảnh cáo ngươi lần cuối cùng, chuyện của ngươi là nhỏ, nếu làm hỏng đại sự thì đừng nói là ngươi, cho dù toàn bộ Đại Hạ Đế Quốc của ngươi cũng không gánh nỏi.
Trở về nói với muội tử ngu xuẩn của ngươi, nàng ta còn dám làm bậy, ta sẽ tự tay vặt đầu nàng ta xuống, lão sắc quỷ Vệ Thương đó, bổn tọa còn chưa để hắn vào mắt đâu.
Nam tử áo trắng hừ lạnh nói.
- Vâng, vâng, Trường Phong nhất định sẽ quản giáo tốt xá muội, tuyệt đối sẽ không mang đến thêm phiền cho đại nhân.
Hạ Trường Phong gật đầu như gà mổ thóc, nói.
- Long Thiên Khiếu từng bắn tiếng, nếu mẹ con họ có gì bất trắc, tất nhiên sẽ từ bỏ thủ vệ, xua quân giết vào đế đô, vậy chuyện chúng ta sợ nhất cũng sẽ xảy ra, hiểu chưa?
Nam tử áo trắng lạnh lùng nói.
- Chúng ta gần đây vẫn đang thử điểm mấu chốt của Long Thiên Khiếu, nhưng Long Thiên Khiếu thủy chung không đáp lại, nhưng không có nghĩa là hắn không cầnvợ con mình.
Hắn hoặc là không động, đã động thì chính là lôi đình vạn quân, hắn đây là đang cảnh cáo các ngươi, đáng giận là đám ngu ngốc các ngươi ngay cả điểm này cũng nhìn không hiểu.
- Lạc huynh, tiểu đệ vẫn không rõ, với thân thủ của Lạc huynh, vì sao không trực tiếp trừ bỏ Long Thiên Khiếu?
Hạ Trường Phong hỏi.
- Ngu ngốc, nếu thật sự có thể minh mục trương đảm mà đến, còn cần hợp tác với các ngươi à? Vả lại, Long Thiên Khiếu chính là một vị cường giả Dịch Cân cảnh, nào có dễ giết như vậy?
Nếu một kích không thành công, để lộ tiếng gió, trách nhiệm này ai gánh được?
Nam tử áo trắng mắng.
Hạ Trường Phong bị mắng cho xấu hổ, nhưng lại không dám phản bác, chỉ có thể thành thành thật thật chịu đựng, đồng thời trong lòng càng thêm phẫn hận Long Trần.
Lần này Hạ Bạch Trì động thủ, kỳ thật hắn cũng rất muốn làm vậy, Long Trần không chết, trong lòng hắn sẽ khó nuốt trôi cục tức.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất