Chương 140: Tiểu Tuyết (2)
- Trần Phi, ta hiện tại không phải đang thương lượng với ngươi, mà là đang ra lệnh cho ngươi trở về.
Ngươi đừng vì mệnh lệnh ngu xuẩn đó mà hại hai mẹ con ta, giờ ta tới Luyện Dược Sư Công Hội mua một số dược liệu, ngay đêm luyện đan, ngươi mang tới cho cha ta.
Đừng nữa những lời ngu xuẩn phải bảo hộ mẹ con chúng ta, ta hiện tại muốn mạng của ngươi, căn bản không cần tốn nhiều sức, đừng lắm lời với ta.
Ta hiện tại tạm thời có năng lực bảo hộ Long gia, nhưng tình thế tương lai chuyển biến bất thường, cần phụ thân hỗ trợ, thời gian cấp bách.
Cho nên ta hiện tại cho ngươi hai lựa chọn, hoặc nghe ta nói, trở lại bên cạnh phụ thân, hoặc là chết ở đây, không có giải dược về sau, ngươi đã trúng độc, vẫn chắc chắn sẽ phải chết.
Sắc mặt Trần Phi hết xanh lại trắng, nghe ngữ khí nói chuyện của Long Trần, Long Trần là nổi giận thật rồi, hắn giống như nhìn thấy thân ảnh không giận mà tự uy của Long Thiên Khiếu, biết nếu hắn dám trái lời Long Trần, Long Trần thật sự sẽ lấy mạng hắn.
Hắn không sợ chết, nhưng chết không minh bạch như vậy thật sự không đáng, vả lại đây là gia sự của Long gia, hắn chỉ có thể cười khổ đáp ứng, trong lòng lại là một mảng chua chát, không biết sau khi trở về, nên đối mặt với Hầu gia thế nào.
Long Trần ngay đêm tới nghiệp đoàn, hiện giờ hầu bao lớn, không còn cần nợ dược liệu, trực tiếp mua về một đống dược liệu.
Không thể không nói tiến vào Luyện Dược Sư Công Hội là lựa chọn sáng suốt nhất của Long Trần, dược liệu hắn cần, không ngờ đều có.
Bảo Trần Phi hỗ trợ canh giữ bên ngoài, bản thân trực tiếp bắt đầu nhóm lửa đun lò, luyện chế đan dược, lần này đan dược Long Trần muốn luyện chế tên là Phá Chướng Đan.
Đây là một loại đan dược cấp hai vô cùng phổ biến, dùng để trùng kích bình cảnh, có thể gia tăng xác suất đột phá.
Có điều phối phương Phá Chướng Đan trong tay Long Trần đến từ ký ức của Đan Đế, dược liệu giống nhau, trải qua tỉ lệ dung hợp khác nhau, sẽ sinh ra hiệu quả hoàn toàn khác.
Hơn nữa trong dược liệu của Long Trần bỏ thêm Long Cốt Thảo, loại dược liệu mãnh liệt này sẽ gia tăng dược tính, đã không còn là Phá Chướng Đan đơn giản.
Viên Phá Chướng Đan này là dùng để trùng kích vách tường Dịch Cân cảnh, Phá Chướng Đan hạ phẩm có thể khiến người ta khi trùng kích Dịch Cân cảnh có thêm một thành cơ hội thành công.
Mà mục đích của Long Trần là thượng phẩm, đan dược thượng phẩm, có thể khiến người tu hành có thêm ba thành cơ hội, nếu nói ra, tuyệt đối sẽ chấn kinh đương thời.
Đan dược như vậy, so với viên Sinh Cơ Tạo Cốt Đan lúc trước đấu giá còn chấn động hơn, viên Sinh Cơ Tạo Cốt Đan đó kỳ thật có tỳ vết cực lớn, chỉ có điều Long Trần không nói gì mà thôi.
Người thường bị chém đứt tứ chi, sau khi ăn đan dược vào, có thể chi gãy tái sinh, đây là đúng, hơn nữa cơ bản là không có hại.
Mà sau khi người tu hành phục dụng, lại vô hình tiêu hao bản nguyên chân linh trong linh căn, điều này sẽ rút ngắn sự trưởng thành về sau.
Lúc trước Long Trần chém Phú Quý một đao, đối với hắn thì không có bất kỳ ảnh hưởng gì, nhưng người mà Diêu Ny Thiên về sau gọi lên, khà khà. . . , dù sao không phải ta chém, có câu người ở giang hồ, ai mà chưa từng ăn đao? Huống chi, ai bảo hắn không kháng cự được sắc đẹp của Diêu Ny Thiên.
...
- Ầm.
Một tiếng nổ vang lên, lò đan cuối cùng cũng luyện thành, mở nắp ra nhìn, ba viên đan dược tròn xoe, xung quanh hiện lên vầng sáng, trên khuôn mặt mỏi mệt của Long Trần hiện lên một nụ cười.
Đây là lò thứ ba rồi, lò đầu tiên thành công ba viên, lò thứ hai bởi vì hơi thất thần, kết quả nổ lò, thiếu chút nữa thì lò đan nổ tung, một lò đan hoàn toàn thành bụi phấn.
Luyện đan chính là như vậy, chỉ cần hơi vô ý chút, cho dù có tất cả kỹ xảo trong ký ức của Đan Đế, vẫn khó tránh khỏi bất ngờ.
Vốn hai lò là có thể giải quyết, nhưng một lò bị nổ, Long Trần không thể không tiếp tục kéo lê thân xác mỏi mệt luyện lò thứ ba.
Phá Chướng Đan bỏ thêm Long Cốt Thảo thật sự quá khó luyện chế, cho dù với Linh hồn chi lực của Long Trần, vẫn cảm thấy mỏi mệt muốn chết.
Có điều nhìn sáu viên đan dược mượt mà, tất cả mỏi mệt đều là đáng, sau khi giao đan dược cho Trần Phi đang vẻ mặt kinh hãi, bảo hắn cầm theo một phong thơ cho phụ thân.
Trần Phi nhân lúc trời còn chưa sáng đã đi, Long Trần ngủ một lát, sau khi khôi phục tinh thần, cảm thấy tâm tình thoải mái hơn rất nhiều.
Chuyện của phụ thân giống như một tảng đá luôn đè nặng hắn, hiện giờ biết được tình hình gần đây của phụ thân, trong lòng cũng tràn ngập chờ mong.
Điều tiếc nuối duy nhất là Trần Phi vẫn không rõ rốt cuộc là ai đang nhằm vào phụ thân, mà Long Thiên Khiếu trước giờ cũng không để lộ với họ.
Có điều không quan trọng, có tin tức của phụ thân, đối với hắn mà nói là một tin tức không thể tốt hơn rồi, hắn hiện tại tràn ngập ý chí chiến đấu.
Sau khi rời giường, bế Tiểu Tuyết ra, Tiểu Tuyết chính là khởi Long Trần đặt cho Xích Diễm Tuyết Lang, bởi vì nó là một con sói cái nhỏ.
Tiểu Tuyết vẫn nhắm mắt kêu ô ô, Long Trần mỉm cười, vươn một ngón tay, răng cắn lên, một giọt máu tươi chậm rãi chảy xuống, rót vào trong miệng Xích Diễm Tuyết Lang.
Tiểu gia hỏa liếm giọt máu tươi đó, hai mắt vốn vẫn nhắm chặt không ngờ chậm rãi mở ra, đang tràn ngập tò mò nhìn Long Trần, con mắt trong veo, cộng thêm một nhúm lông tơ màu đỏ ở mi tâm, thực sự là đáng yêu không nói nên lời.
Ma thú bình thường sau khi sinh ra, nếm giọt máu đầu tiên sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ vị đạo này, từ nay về sau coi chủ nhân của vị đạo này là thân nhân, đương nhiên ngoại trừ ma thú máu lạnh ra, với chúng thì cần phương pháp đặc thù.
Sau khi Xích Diễm Tuyết Lang mở mắt, bắt đầu bò lên người Long Trần, tuy bước chân tập tễnh, tùy thời đều có thể ngã xuống, nhưng vẫn liều mạng bò về phía trước.
Nhìn thấy tiểu gia hỏa này, trong lòng Long Trần cảm thấy ấm áp, Linh hồn chi lực của hắn cường đại, có thể cảm nhận được rõ ràng tình cảm quyến luyến sâu trong linh hồn của tiểu gia hỏa.
Vốn sau khi tiểu gia hỏa chấp nhận Long Trần, Long Trần nên vận chuyển Linh hồn chi lực, dùng bí pháp Lục Phương Nhi dạy cho hắn, gieo nô ấn vào trong linh hồn của tiểu gia hỏa, như vậy tiểu gia hỏa sẽ vĩnh viễn không phản bội.
Nhưng Long Trần cứ do dự mãi, không biết có nên thi triển nô ấn hay không, biến một tiểu gia hỏa đáng yêu như vậy thành nô lệ, hắn không làm được.
Đang trầm tư, trên mặt Long Trần đã là một mảng ướt át, thì ra tiểu gia hỏa này không biết từ lúc nào đã bò đến trên người Long Trần, đang nhiệt tình rửa mặt cho Long Trần.
Ha ha cười ha ha, ôm lấy tiểu gia hỏa, ra khỏi Long gia, tới thẳng ngoại ô, hiện giờ tiểu gia hỏa đã mở mắt, đã nên mang nó ra ngoài làm quen rồi.
Sinh mệnh lực của ma thú cực kỳ ngoan cường, trên cơ bản chỉ cần mở mắt, có thể bắt đầu tự ăn, không cần ăn dịch dinh dưỡng nữa.
Hiện giờ Long Trần phải ra ngoài một chuyến, dẫn nó theo, vừa hay có thể cho nó trưởng thành nhanh nhất.
Có điều trước khi rời nhà, hắn cần tìm một người, dẫn cả hắn theo mới được, không đến một canh giờ, Long Trần đi tới một mục trường.
- Gừ.
Bỗng nhiên có tiếng gầm truyền đến, đại địa cũng theo đó mà run run, khóe miệng Long Trần cong lên.
Ngươi đừng vì mệnh lệnh ngu xuẩn đó mà hại hai mẹ con ta, giờ ta tới Luyện Dược Sư Công Hội mua một số dược liệu, ngay đêm luyện đan, ngươi mang tới cho cha ta.
Đừng nữa những lời ngu xuẩn phải bảo hộ mẹ con chúng ta, ta hiện tại muốn mạng của ngươi, căn bản không cần tốn nhiều sức, đừng lắm lời với ta.
Ta hiện tại tạm thời có năng lực bảo hộ Long gia, nhưng tình thế tương lai chuyển biến bất thường, cần phụ thân hỗ trợ, thời gian cấp bách.
Cho nên ta hiện tại cho ngươi hai lựa chọn, hoặc nghe ta nói, trở lại bên cạnh phụ thân, hoặc là chết ở đây, không có giải dược về sau, ngươi đã trúng độc, vẫn chắc chắn sẽ phải chết.
Sắc mặt Trần Phi hết xanh lại trắng, nghe ngữ khí nói chuyện của Long Trần, Long Trần là nổi giận thật rồi, hắn giống như nhìn thấy thân ảnh không giận mà tự uy của Long Thiên Khiếu, biết nếu hắn dám trái lời Long Trần, Long Trần thật sự sẽ lấy mạng hắn.
Hắn không sợ chết, nhưng chết không minh bạch như vậy thật sự không đáng, vả lại đây là gia sự của Long gia, hắn chỉ có thể cười khổ đáp ứng, trong lòng lại là một mảng chua chát, không biết sau khi trở về, nên đối mặt với Hầu gia thế nào.
Long Trần ngay đêm tới nghiệp đoàn, hiện giờ hầu bao lớn, không còn cần nợ dược liệu, trực tiếp mua về một đống dược liệu.
Không thể không nói tiến vào Luyện Dược Sư Công Hội là lựa chọn sáng suốt nhất của Long Trần, dược liệu hắn cần, không ngờ đều có.
Bảo Trần Phi hỗ trợ canh giữ bên ngoài, bản thân trực tiếp bắt đầu nhóm lửa đun lò, luyện chế đan dược, lần này đan dược Long Trần muốn luyện chế tên là Phá Chướng Đan.
Đây là một loại đan dược cấp hai vô cùng phổ biến, dùng để trùng kích bình cảnh, có thể gia tăng xác suất đột phá.
Có điều phối phương Phá Chướng Đan trong tay Long Trần đến từ ký ức của Đan Đế, dược liệu giống nhau, trải qua tỉ lệ dung hợp khác nhau, sẽ sinh ra hiệu quả hoàn toàn khác.
Hơn nữa trong dược liệu của Long Trần bỏ thêm Long Cốt Thảo, loại dược liệu mãnh liệt này sẽ gia tăng dược tính, đã không còn là Phá Chướng Đan đơn giản.
Viên Phá Chướng Đan này là dùng để trùng kích vách tường Dịch Cân cảnh, Phá Chướng Đan hạ phẩm có thể khiến người ta khi trùng kích Dịch Cân cảnh có thêm một thành cơ hội thành công.
Mà mục đích của Long Trần là thượng phẩm, đan dược thượng phẩm, có thể khiến người tu hành có thêm ba thành cơ hội, nếu nói ra, tuyệt đối sẽ chấn kinh đương thời.
Đan dược như vậy, so với viên Sinh Cơ Tạo Cốt Đan lúc trước đấu giá còn chấn động hơn, viên Sinh Cơ Tạo Cốt Đan đó kỳ thật có tỳ vết cực lớn, chỉ có điều Long Trần không nói gì mà thôi.
Người thường bị chém đứt tứ chi, sau khi ăn đan dược vào, có thể chi gãy tái sinh, đây là đúng, hơn nữa cơ bản là không có hại.
Mà sau khi người tu hành phục dụng, lại vô hình tiêu hao bản nguyên chân linh trong linh căn, điều này sẽ rút ngắn sự trưởng thành về sau.
Lúc trước Long Trần chém Phú Quý một đao, đối với hắn thì không có bất kỳ ảnh hưởng gì, nhưng người mà Diêu Ny Thiên về sau gọi lên, khà khà. . . , dù sao không phải ta chém, có câu người ở giang hồ, ai mà chưa từng ăn đao? Huống chi, ai bảo hắn không kháng cự được sắc đẹp của Diêu Ny Thiên.
...
- Ầm.
Một tiếng nổ vang lên, lò đan cuối cùng cũng luyện thành, mở nắp ra nhìn, ba viên đan dược tròn xoe, xung quanh hiện lên vầng sáng, trên khuôn mặt mỏi mệt của Long Trần hiện lên một nụ cười.
Đây là lò thứ ba rồi, lò đầu tiên thành công ba viên, lò thứ hai bởi vì hơi thất thần, kết quả nổ lò, thiếu chút nữa thì lò đan nổ tung, một lò đan hoàn toàn thành bụi phấn.
Luyện đan chính là như vậy, chỉ cần hơi vô ý chút, cho dù có tất cả kỹ xảo trong ký ức của Đan Đế, vẫn khó tránh khỏi bất ngờ.
Vốn hai lò là có thể giải quyết, nhưng một lò bị nổ, Long Trần không thể không tiếp tục kéo lê thân xác mỏi mệt luyện lò thứ ba.
Phá Chướng Đan bỏ thêm Long Cốt Thảo thật sự quá khó luyện chế, cho dù với Linh hồn chi lực của Long Trần, vẫn cảm thấy mỏi mệt muốn chết.
Có điều nhìn sáu viên đan dược mượt mà, tất cả mỏi mệt đều là đáng, sau khi giao đan dược cho Trần Phi đang vẻ mặt kinh hãi, bảo hắn cầm theo một phong thơ cho phụ thân.
Trần Phi nhân lúc trời còn chưa sáng đã đi, Long Trần ngủ một lát, sau khi khôi phục tinh thần, cảm thấy tâm tình thoải mái hơn rất nhiều.
Chuyện của phụ thân giống như một tảng đá luôn đè nặng hắn, hiện giờ biết được tình hình gần đây của phụ thân, trong lòng cũng tràn ngập chờ mong.
Điều tiếc nuối duy nhất là Trần Phi vẫn không rõ rốt cuộc là ai đang nhằm vào phụ thân, mà Long Thiên Khiếu trước giờ cũng không để lộ với họ.
Có điều không quan trọng, có tin tức của phụ thân, đối với hắn mà nói là một tin tức không thể tốt hơn rồi, hắn hiện tại tràn ngập ý chí chiến đấu.
Sau khi rời giường, bế Tiểu Tuyết ra, Tiểu Tuyết chính là khởi Long Trần đặt cho Xích Diễm Tuyết Lang, bởi vì nó là một con sói cái nhỏ.
Tiểu Tuyết vẫn nhắm mắt kêu ô ô, Long Trần mỉm cười, vươn một ngón tay, răng cắn lên, một giọt máu tươi chậm rãi chảy xuống, rót vào trong miệng Xích Diễm Tuyết Lang.
Tiểu gia hỏa liếm giọt máu tươi đó, hai mắt vốn vẫn nhắm chặt không ngờ chậm rãi mở ra, đang tràn ngập tò mò nhìn Long Trần, con mắt trong veo, cộng thêm một nhúm lông tơ màu đỏ ở mi tâm, thực sự là đáng yêu không nói nên lời.
Ma thú bình thường sau khi sinh ra, nếm giọt máu đầu tiên sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ vị đạo này, từ nay về sau coi chủ nhân của vị đạo này là thân nhân, đương nhiên ngoại trừ ma thú máu lạnh ra, với chúng thì cần phương pháp đặc thù.
Sau khi Xích Diễm Tuyết Lang mở mắt, bắt đầu bò lên người Long Trần, tuy bước chân tập tễnh, tùy thời đều có thể ngã xuống, nhưng vẫn liều mạng bò về phía trước.
Nhìn thấy tiểu gia hỏa này, trong lòng Long Trần cảm thấy ấm áp, Linh hồn chi lực của hắn cường đại, có thể cảm nhận được rõ ràng tình cảm quyến luyến sâu trong linh hồn của tiểu gia hỏa.
Vốn sau khi tiểu gia hỏa chấp nhận Long Trần, Long Trần nên vận chuyển Linh hồn chi lực, dùng bí pháp Lục Phương Nhi dạy cho hắn, gieo nô ấn vào trong linh hồn của tiểu gia hỏa, như vậy tiểu gia hỏa sẽ vĩnh viễn không phản bội.
Nhưng Long Trần cứ do dự mãi, không biết có nên thi triển nô ấn hay không, biến một tiểu gia hỏa đáng yêu như vậy thành nô lệ, hắn không làm được.
Đang trầm tư, trên mặt Long Trần đã là một mảng ướt át, thì ra tiểu gia hỏa này không biết từ lúc nào đã bò đến trên người Long Trần, đang nhiệt tình rửa mặt cho Long Trần.
Ha ha cười ha ha, ôm lấy tiểu gia hỏa, ra khỏi Long gia, tới thẳng ngoại ô, hiện giờ tiểu gia hỏa đã mở mắt, đã nên mang nó ra ngoài làm quen rồi.
Sinh mệnh lực của ma thú cực kỳ ngoan cường, trên cơ bản chỉ cần mở mắt, có thể bắt đầu tự ăn, không cần ăn dịch dinh dưỡng nữa.
Hiện giờ Long Trần phải ra ngoài một chuyến, dẫn nó theo, vừa hay có thể cho nó trưởng thành nhanh nhất.
Có điều trước khi rời nhà, hắn cần tìm một người, dẫn cả hắn theo mới được, không đến một canh giờ, Long Trần đi tới một mục trường.
- Gừ.
Bỗng nhiên có tiếng gầm truyền đến, đại địa cũng theo đó mà run run, khóe miệng Long Trần cong lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất