Chương 172: Phất tay trảm sát (2)
- Vì sao? Ngươi không phải nói ta là nam nhân sao của ngươi à? Sao nam nhân của ngươi tặng cho ngươi ngươi lại không cần?
Long Trần không khỏi cười nói.
Mặc dù có chút thành phần vui đùa, có điều đối với thiếu nữ cả người tràn ngập sức sống, lại thiện lương hoạt bát này, hắn có một loại hảo cảm phát ra từ nội tâm, tuy không phải loại tình cảm đó, nhưng khiến Long Trần nguyện ý thân cận.
- Cái này...
Tiểu Hoa hiển nhiên vẫn là một thiếu nữ hoài xuân, vụng trộm nhìn giới chỉ trong tay Long Trần, biểu cảm mâu thuẫn lộ rõ.
Hiển nhiên nàng ta tràn ngập tò mò đối với loại giới chỉ giống như thần vật này, nhưng lại có chút ngượng ngùng.
- Cầm, coi như là lễ vật ta tặng ngươi.
Long Trần cười cười, đeo nhẫn lên tay tiểu Hoa, tay tiểu Hoa rất đẹp, có điều trên bụng ngón tay có một lớp trai rất cứng, đó là dấu hiệu của thợ săn, dấu vét trường kỳ kéo cung đặt tên lưu lại.
Tiểu Hoa xấu hổ tới mặt đỏ bừng, không ngừng vuốt ve giới chỉ trên tay, điều này khiến Long Trần lần đầu tiên kiến thức được tiểu Hoa không ngờ còn có một mặt thẹn thùng như vậy.
- Ta dạy ngươi phương pháp sử dụng nó, tập trung sự chú ý của ngươi tới mi tâm của ngươi, dùng mi tâm làm nơi dẫn, tập trung sự chú ý tới trên giới chỉ, đồng thời dùng một tay khác đưa vào một tia linh khí.
Đối với phàm nhân mà nói thì không thể mở được không gian giới chỉ, có điều người tu hành thì khác, chỉ cần tiến vào Tụ Khí cảnh, có thể khu động chân khí, phối hợp với một bộ phận Linh hồn chi lực, là có thể mở được.
Chỉ có điều tiểu Hoa không biết gì về Linh hồn chi lực, cần Long Trần dẫn dắt từng chút, khiến Long Trần không ngờ là, tiểu Hoa vô cùng thông minh, không ngờ thử mấy lần, rất nhanh liền minh bạch phương pháp này.
Điều này khiến Long Trần không khỏi than thở không thôi, nếu A Man có một nửa sự thông minh của tiểu Hoa thì tốt rồi, mình có thể bớt phiền đi nhiều.
Nghĩ đến A Man, Long Trần không khỏi có chút lo lắng, không biết A Man có mang Tiểu Tuyết theo về đế đô hay không.
Có điều dựa theo tính toán của Long Trần, hắn cầm chân Anh Hầu, người khác lại không nhận ra A Man, A Man chắc có cơ hội rất lớn quay về đế đô.
Chỉ cần A Man quay về đế đô, nhờ Vân Kỳ Đại Sư giúp đỡ, có thể bảo đảm Long gia nhất thời không lo, có điều kế hoạch vĩnh viễn không thể hoàn mỹ, hắn phải mau chóng quay về đế đô mới được.
Có điều trước khi quay về đế đô, hắn cần làm hai việc, thứ nhất trả nợ cho thôn, nếu không với tính cách thuần phác của bọn họ, thực sự đi liệp sát ma thú cấp hai, không biết sẽ phải chết bao nhiêu người.
Thứ hai, hắn cần đề thăng tu vi, đánh với Anh Hầu một trận, khiến hắn nhìn thấysự thiếu sót của mình, ở trước mặt cường giả Dịch Cân cảnh, hắn không có sức phản kháng, hắn không thích loại cảm giác này.
- Oa, nhiều đồ quá.
Trải qua mấy lần thi triển, tiểu Hoa cuối cùng cũng mở được không gian giới chỉ, nhìn thấy đồ bên trong, không khỏi kinh hãi hét lên.
Bên trong là một không gian hơn một trượng vuông, kim tệ chồng chất giống như núi nhỏ, còn có rất nhiều vũ khí, hàn quang lấp lánh.
Tiểu Hoa hiển nhiên lần đầu tiên nhìn thấy nhiều vũ khí hoàn mỹ như vậy, đối với kim tệ, nàng ta ngược lại không hề kinh ngạc, bởi vì nàng ta căn bản không biết thứ này.
Bọn họ cứ cách hai năm sẽ rời núi một lần, đi gần nửa tháng, đến một thành trấn xa xôi, dùng tinh hạch và da thú, trực tiếp đổi lấy đồ sắt, lương thực và công cụ sinh hoạt thiết yếu, trên cơ bản không có cơ hội chạm tới tiền.
Mà vũ khí hàn quang lấp lánh, đối với tiểu Hoa thân là thợ săn mà nói, mới là thích nhất, nhìn vũ khí bên trong, tiểu Hoa thiếu chút nữa thì hạnh phúc tới ngất xỉu.
- Linh khí là dùng để mở giới chỉ, nếu muốn lấy đồ ra khỏi giới chỉ và để đồ vào giới chỉ, cần phối hợp với Linh hồn chi lực, thử đi.
Nhìn thiếu nữ đang hưng phấn này, Long Trần cười nói.
- Ừ.
Tiểu Hoa liên tục thôi động mấy lần Linh hồn chi lực, đều không thành công, một là vì Linh hồn chi lực của nàng ta quá mỏng manh, không phải mỗi người đều có Linh hồn chi lực hùng hồn như Luyện Dược Sư.
Hai là tiểu Hoa là tay ngang đối với Linh hồn chi lực, cho nên vận dụng rất cật lực, điểm này Long Trần đã sớm đoán được, cũng không thúc giục, ở bên cạnh cổ vũ cho nàng ta.
Nếu tiểu Hoa có thể sử dụng không gian giới chỉ, vũ khí bên trong sẽ khiến chiến lực cả thôn đề thăng rất lớn, giảm bớt thương vong khi săn bắn.
Hơn nữa bọn họ sau này bất kể là mang đồ ra ngoài, hay là mang đồ về thôn, không cần phải khiêng vác, tiện hơn rất nhiều.
- Leng keng.
Trải qua thời gian một nén hương, tiểu Hoa cuối cùng cũng dùng Linh hồn chi lực lấy ra một thanh trường kiếm từ trong không gian giới chỉ, có điều bởi vì Linh hồn chi lực không đủ, không thể xuất hiện ở vị trí mình tính trước, vừa xuất hiện đã rơi xuống đất.
- Oa! Tốt quả, ta có thể sử dụng giới chỉ thần kỳ rồi.
Tiểu Hoa cầm lấy trường kiếm, ôm Long Trần hưng phấn kêu to.
- Ấy ấy, cẩn thận chút, kiếm của ngươi sắp đâm ta rồi.
Long Trần cười khổ nói.
Tiểu Hoa vẫn hưng phấn không thôi, cầm trường kiếm trong tay nhìn trái nhìn phải, vươn tay ra chém tới một cây nhỏ to bằng cánh tay ở bên cạnh.
Một tiếng vang nhỏ, không hề tốn sức chặt đứt cây đó, trình độ sắc bén khiến tiểu Hoa hưng phấn không thôi, hiển nhiên thiết bọn họ đổi được trong thành trấn không thể so sánh với binh khí như này.
Thấy tiểu Hoa đã bước đầu nắm giữ được phương pháp, Long Trần giúp nàng ta từ trong giới chỉ lấy ra một thanh trường mâu, đối với thợ săn mà nói, trường mâu thực dụng hơn trường kiếm nhiều.
Hai người tiếp tục tiến về phía trước, đột nhiên phía trước có một con lợn rừng nhảy ra, là một con dã thú, nhìn chắc khoảng hơn ba trăm cân, có lẽ là hai người đi vào lãnh địa của nó mới khởi xướng công kích.
Tiểu Hoa nhìn thấy con lợn rừng đó, trường mâu trong tay rung lên, trường mâu sắc bén giống như cắt đậu hủ, đâm thủng lớp da cứng rắn của lợn rừng, xuyên qua tim lợn, nhô ra từ bên khác.
Tiểu Hoa Hôm nay đã dùng hết sự hưng phấn cả đời rồi, giơ tay lên đã tiêu diệt được một con lợn rừng trưởng thành, đây là một loại cảm giác thành tựu không thể dùng lời để diễn tả.
Hai người tiếp tục lên đường, cho tới giữa trưa ngày hôm sau, hai người tới cạnh một đầm nước, một gốc đại thụ xuất hiện trước mặt Long Trần.
Long Trần không khỏi cười nói.
Mặc dù có chút thành phần vui đùa, có điều đối với thiếu nữ cả người tràn ngập sức sống, lại thiện lương hoạt bát này, hắn có một loại hảo cảm phát ra từ nội tâm, tuy không phải loại tình cảm đó, nhưng khiến Long Trần nguyện ý thân cận.
- Cái này...
Tiểu Hoa hiển nhiên vẫn là một thiếu nữ hoài xuân, vụng trộm nhìn giới chỉ trong tay Long Trần, biểu cảm mâu thuẫn lộ rõ.
Hiển nhiên nàng ta tràn ngập tò mò đối với loại giới chỉ giống như thần vật này, nhưng lại có chút ngượng ngùng.
- Cầm, coi như là lễ vật ta tặng ngươi.
Long Trần cười cười, đeo nhẫn lên tay tiểu Hoa, tay tiểu Hoa rất đẹp, có điều trên bụng ngón tay có một lớp trai rất cứng, đó là dấu hiệu của thợ săn, dấu vét trường kỳ kéo cung đặt tên lưu lại.
Tiểu Hoa xấu hổ tới mặt đỏ bừng, không ngừng vuốt ve giới chỉ trên tay, điều này khiến Long Trần lần đầu tiên kiến thức được tiểu Hoa không ngờ còn có một mặt thẹn thùng như vậy.
- Ta dạy ngươi phương pháp sử dụng nó, tập trung sự chú ý của ngươi tới mi tâm của ngươi, dùng mi tâm làm nơi dẫn, tập trung sự chú ý tới trên giới chỉ, đồng thời dùng một tay khác đưa vào một tia linh khí.
Đối với phàm nhân mà nói thì không thể mở được không gian giới chỉ, có điều người tu hành thì khác, chỉ cần tiến vào Tụ Khí cảnh, có thể khu động chân khí, phối hợp với một bộ phận Linh hồn chi lực, là có thể mở được.
Chỉ có điều tiểu Hoa không biết gì về Linh hồn chi lực, cần Long Trần dẫn dắt từng chút, khiến Long Trần không ngờ là, tiểu Hoa vô cùng thông minh, không ngờ thử mấy lần, rất nhanh liền minh bạch phương pháp này.
Điều này khiến Long Trần không khỏi than thở không thôi, nếu A Man có một nửa sự thông minh của tiểu Hoa thì tốt rồi, mình có thể bớt phiền đi nhiều.
Nghĩ đến A Man, Long Trần không khỏi có chút lo lắng, không biết A Man có mang Tiểu Tuyết theo về đế đô hay không.
Có điều dựa theo tính toán của Long Trần, hắn cầm chân Anh Hầu, người khác lại không nhận ra A Man, A Man chắc có cơ hội rất lớn quay về đế đô.
Chỉ cần A Man quay về đế đô, nhờ Vân Kỳ Đại Sư giúp đỡ, có thể bảo đảm Long gia nhất thời không lo, có điều kế hoạch vĩnh viễn không thể hoàn mỹ, hắn phải mau chóng quay về đế đô mới được.
Có điều trước khi quay về đế đô, hắn cần làm hai việc, thứ nhất trả nợ cho thôn, nếu không với tính cách thuần phác của bọn họ, thực sự đi liệp sát ma thú cấp hai, không biết sẽ phải chết bao nhiêu người.
Thứ hai, hắn cần đề thăng tu vi, đánh với Anh Hầu một trận, khiến hắn nhìn thấysự thiếu sót của mình, ở trước mặt cường giả Dịch Cân cảnh, hắn không có sức phản kháng, hắn không thích loại cảm giác này.
- Oa, nhiều đồ quá.
Trải qua mấy lần thi triển, tiểu Hoa cuối cùng cũng mở được không gian giới chỉ, nhìn thấy đồ bên trong, không khỏi kinh hãi hét lên.
Bên trong là một không gian hơn một trượng vuông, kim tệ chồng chất giống như núi nhỏ, còn có rất nhiều vũ khí, hàn quang lấp lánh.
Tiểu Hoa hiển nhiên lần đầu tiên nhìn thấy nhiều vũ khí hoàn mỹ như vậy, đối với kim tệ, nàng ta ngược lại không hề kinh ngạc, bởi vì nàng ta căn bản không biết thứ này.
Bọn họ cứ cách hai năm sẽ rời núi một lần, đi gần nửa tháng, đến một thành trấn xa xôi, dùng tinh hạch và da thú, trực tiếp đổi lấy đồ sắt, lương thực và công cụ sinh hoạt thiết yếu, trên cơ bản không có cơ hội chạm tới tiền.
Mà vũ khí hàn quang lấp lánh, đối với tiểu Hoa thân là thợ săn mà nói, mới là thích nhất, nhìn vũ khí bên trong, tiểu Hoa thiếu chút nữa thì hạnh phúc tới ngất xỉu.
- Linh khí là dùng để mở giới chỉ, nếu muốn lấy đồ ra khỏi giới chỉ và để đồ vào giới chỉ, cần phối hợp với Linh hồn chi lực, thử đi.
Nhìn thiếu nữ đang hưng phấn này, Long Trần cười nói.
- Ừ.
Tiểu Hoa liên tục thôi động mấy lần Linh hồn chi lực, đều không thành công, một là vì Linh hồn chi lực của nàng ta quá mỏng manh, không phải mỗi người đều có Linh hồn chi lực hùng hồn như Luyện Dược Sư.
Hai là tiểu Hoa là tay ngang đối với Linh hồn chi lực, cho nên vận dụng rất cật lực, điểm này Long Trần đã sớm đoán được, cũng không thúc giục, ở bên cạnh cổ vũ cho nàng ta.
Nếu tiểu Hoa có thể sử dụng không gian giới chỉ, vũ khí bên trong sẽ khiến chiến lực cả thôn đề thăng rất lớn, giảm bớt thương vong khi săn bắn.
Hơn nữa bọn họ sau này bất kể là mang đồ ra ngoài, hay là mang đồ về thôn, không cần phải khiêng vác, tiện hơn rất nhiều.
- Leng keng.
Trải qua thời gian một nén hương, tiểu Hoa cuối cùng cũng dùng Linh hồn chi lực lấy ra một thanh trường kiếm từ trong không gian giới chỉ, có điều bởi vì Linh hồn chi lực không đủ, không thể xuất hiện ở vị trí mình tính trước, vừa xuất hiện đã rơi xuống đất.
- Oa! Tốt quả, ta có thể sử dụng giới chỉ thần kỳ rồi.
Tiểu Hoa cầm lấy trường kiếm, ôm Long Trần hưng phấn kêu to.
- Ấy ấy, cẩn thận chút, kiếm của ngươi sắp đâm ta rồi.
Long Trần cười khổ nói.
Tiểu Hoa vẫn hưng phấn không thôi, cầm trường kiếm trong tay nhìn trái nhìn phải, vươn tay ra chém tới một cây nhỏ to bằng cánh tay ở bên cạnh.
Một tiếng vang nhỏ, không hề tốn sức chặt đứt cây đó, trình độ sắc bén khiến tiểu Hoa hưng phấn không thôi, hiển nhiên thiết bọn họ đổi được trong thành trấn không thể so sánh với binh khí như này.
Thấy tiểu Hoa đã bước đầu nắm giữ được phương pháp, Long Trần giúp nàng ta từ trong giới chỉ lấy ra một thanh trường mâu, đối với thợ săn mà nói, trường mâu thực dụng hơn trường kiếm nhiều.
Hai người tiếp tục tiến về phía trước, đột nhiên phía trước có một con lợn rừng nhảy ra, là một con dã thú, nhìn chắc khoảng hơn ba trăm cân, có lẽ là hai người đi vào lãnh địa của nó mới khởi xướng công kích.
Tiểu Hoa nhìn thấy con lợn rừng đó, trường mâu trong tay rung lên, trường mâu sắc bén giống như cắt đậu hủ, đâm thủng lớp da cứng rắn của lợn rừng, xuyên qua tim lợn, nhô ra từ bên khác.
Tiểu Hoa Hôm nay đã dùng hết sự hưng phấn cả đời rồi, giơ tay lên đã tiêu diệt được một con lợn rừng trưởng thành, đây là một loại cảm giác thành tựu không thể dùng lời để diễn tả.
Hai người tiếp tục lên đường, cho tới giữa trưa ngày hôm sau, hai người tới cạnh một đầm nước, một gốc đại thụ xuất hiện trước mặt Long Trần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất