Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 174: Đến từ Linh giới (2)

Trước Sau
- Đó là vì sao?

- Cái này có liên quan tới bí pháp mà Linh tộc chúng ta tu hành, nếu tự mình giết chết sinh vật, hấp thu huyết nhục, sẽ hấp thu cả oán niệm của sinh vật, điều này đối với chúng ta mà nói là một loại độc dược khó giải.

Nữ tử áo trắng giải thích.

Tuy Long Trần nghe nữ tử áo trắng nói mà như lọt vào trong sương mù, nhưng hắn có thể cảm thấy, nữ tử đó không lừa hắn.

Từ trong loại khí tức sinh mệnh tinh thuần trên người nàng ta, hắn giống như hiểu ra được một vài thứ, cũng coi như minh bạch được một chút, vì sao nàng ta lại hợp tác với tổ tiên tiểu Hoa.

- Các hạ là một cường giả tiềm lực vô hạn, lần này kinh lạc của ngươi bị thương, ta không chỉ sửa chữa phục hồi kinh lạc của ngươi, còn mở rộng kinh lạc của ngươi hơn, đồng thời dùng Bản nguyên chi lực của bản thân ta, gia tăng tính đàn hồn cho kinh lạc của ngươi, cho nên phí chữa bệnh của ngươi mới hơi đắt một chút.

Nữ tử áo trắng nói.

Long Trần cả kinh, sau khi hắn tỉnh lại, liền cảm thấy thân thể giống như có một số biến hóa, nhưng cụ thể là chỗ nào có biến hóa thì hắn không chú ý lắm.

Hiện giờ được nữ tử áo trắng nhắc nhở, vội vàng nội thị, không khỏi mừng như điên, kinh lạc của hắn không ngờ được mở rộng ra hơn gấp đôi.

Quan trọng nhất là, kinh lạc vốn giống như ống thủy tinh, biến thành ống da rất có tính đàn hồi, như vậy kinh lạc có thể thừa nhận trùng kích linh khí lớn hơn mà không đến mức vỡ ra.

Đây quả thực là kinh hỉ rất lớn, nếu hắn hiện tại mà đổi thành lúc ấy quyết đấu với Anh Hầu, vậy tuyệt đối sẽ không sợ kinh mạch vỡ đứt, lúc đó tuyệt đối có thể giết chết Anh Hầu.

- Cám ơn.

Long Trần nói từ tận đáy lòng, nhớ tới sự phẫn nộ của mình lúc trước khi nghe về hiến tế, trong lòng không khỏi hổ thẹn.

Mình đây là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, lần này mình xem như chiếm tiện nghi rất lớn, trong lòng tràn ngập cảm kích đối với nữ tử này.

Nữ tử áo trắng đó lắc đầu nói:

- Người của Linh tộc chúng ta chỉ hết lòng tuân thủ ước định, cho nên ngươi không cần cảm tạ ta.

Long Trần cười nói:



- Ta muốn hỏi một vấn đề, vạn nhất ngươi trị khỏi cho ta, ta lại xách mông chạy mất thì sao?

Người nữ tử áo trắng rung rung, giống như là đang cười, lắc đầu nói:

- Ngươi sẽ không làm vậy đâu, Linh tộc chúng ta cực kỳ mẫn cảm với tâm tư của người khác, nếu ngươi là kẻ tà ác, ta sẽ ngay lập tức sinh ra cảm ứng, tuyệt đối sẽ không cứu trị ngươi.

Mà cho dù ngươi bỏ đi, cũng sẽ có người thay ngươi hoàn thành nhiệm vụ, có điều nếu ngươi thực sự đi rồi, ta sẽ miễn đi nợ nần lúc trước, ước định trước đó cũng bị hủy bỏ.

- Vậy ngươi chẳng phải là chịu thiệt à?

Long Trần cười nói.

- Cứ coi là vậy đi, có điều không sao, đây là quy tắc của Linh tộc chúng ta, mỗi lần ước định đều thành lập dưới tiền đề chúng ta trả giá trước.

Nữ tử áo trắng nói.

- Giống như tổ tiên trong thôn vậy?

Long Trần bỗng nhiên nhớ tới nói qua tiểu Hoa từng kể.

- Ừ, đây là thói quen của chúng ta.

Thói quen này tốt, có điều nếu ở thế giới như đế đô, ngươi cam đoan sẽ chịu thiệt to, trong lòng than thầm trong lòng.

Đây là một loại thành ý, ước định dùng tâm đổi tâm, hữu hiệu hơn bất kỳ văn bản được ký tên đóng dấu nào, ước định vững chắc nhất là ước định trên tâm linh.

Bất tri bất giác, Long Trần sinh ra kính ý rất sâu đối với nữ tử áo trắng đến từ Linh giới này, đây là một loại tấm lòng son không bị vấy bẩn.

- Đúng rồi, ngươi cần bao nhiêu huyết nhục ma thú.

Long Trần nói xong, lấy ra thi thể của Bạo Hùng, ném xuống đất.

Đột nhiên trên mặt đất sinh ra vô số rễ cây, cắm vào trong thi thể Bạo Hùng, trong thời gian không đến một hơi thở, Bạo Hùng đó lập tức bị hút khô, ngay cả xương cốt cũng biến mất, chỉ để lại một ít lông.

Sau khi hấp thu thi thể Bạo Hùng, Long Trần không ngờ cảm thấy, sinh cơ của đại thụ càng đậm hơn, lá cây cũng giống như sáng hơn nhiều.



- Để chữa thương cho ngươi, ta tổn thương tới bản nguyên, cần mười con ma thú cấp một và một con ma thú cấp hai, mới có thể tu bổ được bản nguyên.

Nữ tử đó hồi đáp.

- Vậy ngươi chẳng phải là chẳng kiếm được gì à?

Long Trần có chút kinh ngạc.

Nữ tử áo trắng thản nhiên nói:

- Vẫn là câu đó, mỗi lần ước định, đều thành lập dưới tiền đề Linh tộc chúng ta trả giá trước.

- Đã hiểu, có điều Long Trần ta không thích nợ nước khác, ân huệ của các hạ lần này, ta nhớ kỹ.

Long Trần gật gật đầu nói.

Long Trần không thích nợ nhân tình, phàm là người từng giúp hắn, hắn sẽ hồi báo gấp mười lần, giống như đám người Vu Mập, lúc ban đầu chỉ giúp một chút kim tệ, nhưng Long Trần thủy chung nhớ kỹ phần ân tìnhnày.

Hiện giờ kinh lạc được mở rộng, bất luận đối với tu hành ngày sau, hay là đối với thi triển chiến kỹ, lợi ích đều lớn đến không thể tưởng tượng, đây quả thực là ân tình rất lớn.

Sau khi Hiểu rõ chuyện của thần rừng, Long Trần nhẹ nhàng đánh thức tiểu Hoa, rời khỏi khu vực Thụ Thần, vào trong thôn.

Vừa trở lại trong thôn, tiểu Hoa liền khoa chân múa tay triển lãm lợn rừng bị nàng ta liệp sát với mọi người, lại kể chuyện Long Trần thoải mái trảm sát Bạo Hùng và thần rừng hiển hóa, mọi người nghe mà trợn trừng mắt.

Khiến bọn họ khiếp sợ nhất là thần rừng hiển hóa, sau khi nghe xong, người cả thôn đều quỳ gối, hướng về phía thần rừng ở xa xa mà lễ bái.

Bởi vì ước định của Long Trần và thần rừng, thần rừng sẽ miễn nợ cho thôn dân, vào lúc ban đêm mọi người đều ăn thêm chút thịt lợn rừng.

Vui vẻ qua đi, tiểu Hoa bắt đầu thể hiện không gian giới chỉ cho mọi người xem, cũng phân phát vũ khí bên trong, khiến cả thôn đều hưng phấn cực độ.

Sau khi ăn xong cơm chiều, Long Trần một mình biến mất trong bóng đêm, hắn có một việc phải làm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau